Tử quang lóe lên, thân ảnh Ngụy Tác xuất hiện trong lòng núi Chân Sùng Minh và Chu Tiếu Xuân an trí chỗ ở.
Hoàng Nha Tử và bọn Hàn Vô Nhã chui ra đầu tiên.
Cơ Nhã và Hàn Vi Vi, Chân Sùng Minh và Chu Tiếu Xuân rời thông đạo, dừng lại cạnh gã.
"Nhà của chúng ta!" Chân Sùng Minh xách Trường Phong chân nhân và Chu Tiếu Xuân kêu lên.
Mấy gian phòng chưa kịp thu dọn đã tan tành, biến thành một phế khư, gần đó có một địa động, do hai con Liệt địa cuồng ngao đào.
"Đừng kêu nữa, thanh lý chỗ này, bỏ mấy tĩnh thất ra, ta có việc cần."
Ngụy Tác liếc Chân Sùng Minh và Chu Tiếu Xuân vốn không đau đớn gì, lấy ra thanh sắc trận kỳ, dồn một đạo chân nguyên vào.
Gã dừng kích phát Sơn thần tí hữu trận bố trí tại Tiểu Dạ sơn, Diệt tiên đằng lập tức hữu hiệu, nếu có tu sĩ ở ngoài núi, trừ phi có pháp khí đặc thù mê hoặc Diệt tiên đằng, bằng không sẽ bị chúng công kích.
"Được! Lão đại, một là một hai là hai." Ngụy Tác dặn dò, Chân Sùng Minh và Chu Tiếu Xuân ngừng kêu, nhanh chóng dọn dẹp, bỏ mấy gian phòng trong nạp bảo nang ra.
Ngụy Tác gật đầu, mục quang hơi ánh lên, Phệ tâm trùng chui vào bị Liệt địa cuồng ngao đào thành.
Rồi địa động vang lên tiếng đổ sập, rõ ràng gã bảo Phệ tâm trùng lấp địa động.
"Tiểu Ngân, vào trong động phủ xem có tu sĩ lọt lưới không. Đừng chạy ra ngoài, không thì Diệt tiên đằng sẽ thanh toán ngươi ngay. Đi một vòng rồi quay lại." Ngụy Tác sắp xếp xong, Hàn Vi Vi nói với Hỗn nguyên ngân oa.
Hỗn nguyên ngân oa được ăn vận như tiểu nữ hài cũng rất có linh tính gật đầu, ngân quang lóe lên, nhảy vào một thông đạo.
"Được rồi, đủ rồi." Chân Sùng Minh và Chu Tiếu Xuân lấy ra hai gian tĩnh thất, Ngụy Tác quát ngừng. Đoạn gật đầu với Hàn Vi Vi cùng Cơ Nhã, chân nguyên cuố lấy Trường Phong chân nhân vào một gian. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Vào gian tĩnh thất, Ngụy Tác ngồi lên ghế, Trường Phong chân nhân bị ném lên Ngân sắc thảo thảm.
Cơ Nhã tựa hồ biết gã định làm gì, lấy ra một viên bạch sắc đan dược nhỏ xíu, bóp nát rồi cho hết vào mũi Trường Phong chân nhân.
"Trường Phong chân nhân, không cần giả chết, không có viên đan dược này thì các hạ vẫn nói chuyện được." Thấy Trường Phong chân nhân hít dược phấn xong vẫn nhắm mắt, Ngụy Tác cười lạnh.
Trường Phong chân nhân nhắm mắt như không nghe thấy.
"Thế nào, coi như không nghe thấy hả?" Ngụy Tác không bực mà dặn Chân Sùng Minh và Chu Tiếu Xuân: "Hai ngươi lột pháp y của y xuống, viết lên mấy chữ Trường Phong chân nhân rồi treo lên Linh Nhạc thành ngoại thị chúng, chắc có nhiều tu sĩ nhận ra y là Kim đan tu sĩ của Đông Dao thắng địa."
"Được! Lão đại nói gì cũng đúng nhưng đệ thấy cứ dùng đao khắc chữ lên mình lão, máu chảy đầm đìa thì càng có sức uy nhiếp." Chu Tiếu Xuân và Chân Sùng Minh đi lên, định lột y phục Trường Phong chân nhân, đồng thời Chu Tiếu Xuân nói.
"Sĩ khả sát bất khả nhục, ta bại trong tay ngươi, muốn giết cứ việc, làm nhục ta như thế không sợ tương lai sẽ gặp kết cục đó hả!" Trường Phong chân nhân đang nhắm mắt chợt mở bừng, gầm lên như phun lửa.
"Trách mỗ? Nếu không phải tông môn các ngươi cậy thế ép mỗ thì mỗ lại gây sự với các người chắc?" Ngụy Tác khinh miệt liếc Trường Phong chân nhân, "Dù không có hôm nay, mỗ cũng đã cho các ngươi cơ hội, mỗ thế này là không hề đuổi tận giết tuyệt, coi như hậu đạo lắm rồi. Chân Sùng Minh, Chu Tiếu Xuân, cứ việc dùng dao khắc như lời các ngươi là được."
"Bốn Kim đan tu sĩ, thêm Lạc tinh thần cung và Vũ hóa thiên kính của Hàn Vô Nhã và đệ tử tinh anh, trưởng lão của hai tông môn, dù một tông môn như Thiên Nhất môn chắc cũng bị diệt, thế mà lại bại vong trong tay ngươi." Ngụy Tác nói đoạn, Trường Phong chân nhân như xẹp xuống, sắc mặt xám ngoét, già đi mấy chục tuổi, "Ngươi muốn hỏi gì ta sẽ đáp, không cần dùng thủ đoạn đó. Chỉ cần hỏi xong ngươi để ta thống khoái."
"Vậy thì chỉ cần các hạ nói thật, mỗ sẽ để các hạ thống khoái." Ngụy Tác gật đầu hỏi, "Ba Kim đan tu sĩ kia thân phận thế nào?"
"Trước kia kẻ bị Diệt tiên đằng giết là Kim Chung thượng nhân, tu sĩ Kim đan lưỡng trọng bị các hạ giết là Điếu Sa chân nhân, tu sĩ giận đến độ chân nguyên chạy sai đường mà đứt tâm mạch là Hoàng Nha Tử. Cả ba đều là tán tu." Trường Phong chân nhân vô lực nói.
"Những tu sĩ này có bối cảnh gì không?" Ngụy Tác hỏi.
"Cả ba đều độc lai độc vãng, Kim Chung thượng nhân và Điếu Sa chân nhân không có bối cảnh gì, bất quá Hoàng Nha Tử cực kỳ giữ lời hứa, có không ít bằng hữu là tu sĩ Kim đan kỳ." Trường Phong chân nhân nói: "Tại hạ chỉ biết thế còn sinh tử chi giao của y tu vi cụ thể là gì thì mỗ không biết."
"Tông chủ Đổng Diệu Chân đâu? Sao y không lộ diện?" Ngụy Tác hơi trầm ngâm, hỏi Trường Phong chân nhân.
Lần này lợi dụng uy lực Diệt tiên đằng giết đến thống khoái, trút hết cơn giận nhưng khẳng định sẽ có vô số hậu hoạn, nhất phái chi chủ này lại không lộ diện ngay trong thời điểm quan trọng càng khiến Ngụy Tác cho rằng sự tình không tầm thường, sợ Đổng Diệu Chân đang chuẩn bị đối phó mình.
"Y bế quan tu luyện một môn công pháp." Trường Phong chân nhân trù trừ, nhưng rồi nghiến răng quyết định. Hiện tại lão không sợ chết nhưng sợ bị sỉ nhục. Đông Dao thắng địa cơ hồ mất hết tu sĩ Phân niệm cảnh, sẽ trở thành Bảo Huyền tông trong lịch sử Thiên Huyền đại lục, tất sẽ suy bại, Ngụy Tác sẽ thành Tu La chân nhân đệ nhị, hiện tại tính toán cho Đông Dao thắng địa cũng vô dụng.
"Bế quan tu luyện công pháp? Công pháp gì?" Ngụy Tác cùng Cơ Nhã, Hàn Vi Vi nghe Trường Phong chân nhân nói vậy, mục quang cùng ánh lên.
"Không biết." Trường Phong chân nhân lắc đầu, cười khổ: "Mỗ chỉ biết môn công pháp này từ hơn mười năm trước được phát hiện trong tiểu động thiên Đông Dao thắng địa. Chắc do một tiền bối bản môn có tu vi kinh nhân để lại. Cụ thể là công pháp gì thì chỉ Đổng Diệu Chân biết."
"Các hạ là Kim đan đại tu sĩ duy nhất của Đông Dao thắng địa? Thân phận tuyệt đối không dưới y." Ngụy Tác tỏ vẻ không tin, "Cả các hạ cũng không biết?"
"Tông môn nào cũng có công pháp bí mật, chỉ có đệ tử đặc biệt mới được tu tập, thân phận tại hạ tuy không dưới y nhưng không thể bức bách, không biết cũng không cóg ì lạ." Trường Phong chân nhân cười khổ: "Bất quá công pháp này luyện thành thì thực lực sẽ tăng cao, tựa hồ cần nhiều linh căn tu sĩ cùng tu luyện."
"Cần nhiều linh căn tu sĩ cùng tu luyện, là sao hả?" Ngụy Tác cùng bọn Cơ Nhã hơi ngẩn ra.
"Cụ thể thế nào, tại hạ không biết. Chỉ biết hơn mười năm trước, môn công pháp đó hiện thế, trưởng lão như bọn Bạch Huyền Cơ toàn lực tìm kiếm linh căn tu sĩ. Năm xưa tìm mọi cách khiến Cơ Nhã gả vào Đông Dao thắng địa, cũng vì Cơ Nhã là linh căn tu sĩ." Trường Phong chân nhân liếc Cơ Nhã rồi yếu ớt nói, "Cách đây không lâu, Đông Dao thắng địa tìm được một lôi linh căn tu sĩ hãn hữu, sau đó y bế quan tu luyện, chắc các linh căn tu sĩ này phối hợp với y tu luyện môn công pháp đó. Bạch Huyền Cơ và Đổng Diệu Chân thân cận, chắc biết nhiều hơn."
"Cần nhiều linh căn tu sĩ cùng tu luyện, công pháp này ta chưa từng nghe nói." Giọng lục bào lão đầu vang lên trong tai gã, "Bất quá ngươi còn nhớ năm xưa Đổng Diệu Chân tựa hồ rất ghét Đổng Thanh Y như chỉ muốn giết quách đứa con bất thành khí đó đi để đỡ bị ngươi uy hiếp, nhưng rồi lại ném chuột sợ vỡ đồ không, Đổng Thanh Y là phong linh căn tu sĩ, chắc liên quan đến môn công pháp đó. Xem ra môn công pháp không giản đan, nên cẩn thận."
Lục bào lão đầu nói vậy, mắt Ngụy Tác hơi ánh lên nhưng vẫn bình tĩnh như thường hỏi Trường Phong chân nhân, "Hộ sơn pháp trận của Đông Dao thắng địa thế nào?"
"Các hạ định tiến công sơn môn Đông Dao thắng địa?" Trường Phong chân nhân hiện rõ thần sắc chấn kinh, nhưng rồi bình tĩnh lại, yếu ớt nói, "Sơn môn bản môn do tổ sư bố trí Lục nguyệt đại trận, lực công kích không đủ giết tu sĩ Kim đan lưỡng trọng, tam trọng, nhưng lực phòng ngự thập phần kinh nhân, có thể vây khốn người khác. Lại bao trùm cả sơn cốc, dù lọt vào mà pháp trận phát động, sẽ bị vô số đạo lục sắc nguyệt hoa vây lấy."