"Yêu Tán Tán, ngươi đến đúng lúc lắm." Hỏa Vân chân nhân nhìn tấm lam sắc ngọc phù trong tro tàn, mục quang dừng lại trên mình Yêu Tán Tán, tỏ vẻ cảnh giác.
"Coi là ta may mắn." Yêu Tán Tán nhìn lướt thi thể Trần lão quái như tiếc nuối, "Trần lão quái tung hoành một đời, uy danh như thế, không ngờ lại chết ở đây."
"Yêu Tán Tán, yêu thú này đều do bọn ta dốc sức giết, ngươi định dây máu ăn phần hả?" Hỏa Vân chân nhân không hề rườm lời.
Viễn cổ Hỗn nguyên ngân oa cùng Hỗn nguyên ngân oa bốn tay bị cáp mô đầu yêu thú và Ngụy Tác liên thủ giết chết đều là bát cấp yêu thú, toàn thân là bảo vật, ít nhất cũng luyện chế được đạo giai thượng phẩm pháp bảo. Nguồn: https://truyenfull.vn
Cáp mô đầu yêu thú thực lực cao hơn nhiều tu sĩ Kim đan lưỡng trọng sau khi hóa thành tro, để lại lam sắc cổ phù, nhiều khả năng có bí ẩn trong đó.
Nhưng song phương rõ ràng e dè nhau, không dám động thủ, sợ đối thủ thừa cơ đánh lén.
"Chính là có mặt thì có phần." Yêu Tán Tán cười nhạt, liếc ngân lân yêu thú vẫn bị kim sắc tinh trụ đông kết, "Yêu thú này còn sống, ta lấy nốt nó, còn lại là của các ngươi, với thực lực của ta, như thế không quá chứ?"
Trong mắt Hỏa Vân chân nhân lãnh quang lóe lên, còn chưa kịp đáp lời.
Phù, Yêu Tán Tán đột nhiên há miệng, phun ra quang hoa đỏ trắng đan nhau.
Linh khí toàn thân Yêu Tán Tán hơi mờ đi, tựa hồ chân nguyên và tinh huyết tổn hao cực kỳ kịch liệt.
Quang hoa đỏ đan trắng thì màu trắng là kim đan hà quang, có vô số quang phù lưu động. Màu đỏ lại là từng dải tinh huyết. Vừa phun ra là tinh huyết dung nhập vào quang phù trong bạch sắc hà quang, quang mang sáng gấp mấy lần!
Lúc phun ra, quang hoa còn đan nhau giữa hai màu đỏ trắng, nhưng chỉ trong điện quang hỏa thạch thì đã biến thành bạch sắc.
Hủy diệt khí diễm bao trùm cả đại điện!
Quang hoa không bắn vào ngân lân yêu thú trong kim sắc tinh trụ mà giáng vào Âm Lệ Hoa.
"Cẩn thận!" Hỏa Vân chân nhân biến hẳn sắc mặt, kim đan bừng lên đan hỏa như dầu đen.
"A!"
Âm Lệ Hoa và Ngụy Tác vốn đã giới bị, Yêu Tán Tán phun ra quang hoa, với tốc độ thuấn di cùng uy năng hàm chứa trấn áp chi lực hùng hậu lóe lên trước mặt Âm Lệ Hoa và bọn Ngụy Tác, khí trường kinh nhân ép Âm Lệ Hoa và Ngụy Tác không thể tránh né.
Trong tích tắc, Ngụy Tác chỉ kịp kích phát kim sắc pháp bảo, rực lên một đạo kim sắc tinh quang.
Nhưng đạo kim sắc tinh quang bị Yêu Tán Tán phát ra bạch quang đánh vỡ, Hắc thủy liên bị thủng sẵn lại bị đạo bạch sắc quang hoa làm thủng thêm một lỗ.
Kim đan của Âm Lệ Hoa quay tít như phát cuồng, vô số quang phù huyền ảo lưu chuyển, chặn trước mặt.
"Rơi!"
Nhưng tiếng quát như từ ngoài thiên ngoại truyền về, mọi quang phù cơ hồ tan vỡ, kim đan tan hết thúy lục sắc hà quang. Kim đan của Âm Lệ Hoa bị bạch sắc hà quang của Yêu Tán Tán hất ngược vào thể nội, xuyên thấu lưng ra ngực!
"Ngụy Tác!"
Cùng lúc, Cơ Nhã nhợt nhạt mặt mày kinh hô, Ngụy Tác chấn động phun máu.
"Yêu Tán Tán! Ngươi không sợ Hải Tiên tông và Âm Thi tông, liên đánh tới Hỏa Hoàng cung sao!" Hỏa Vân chân nhân gầm lên, kim đan biến thành hắc hỏa như thiên ngoại vẫn thạch giáng xuống đầu Yêu Tán Tán.
Thấy thế, Yêu Tán Tán thập phần âm nhu thong thả tế xuất viên bàn pháp bảo. Chân nguyên kích phát, pháp bảo nổi lên phù văn cổ thể "Sinh, tử, hưu, thích", đồng thời bắn ra bạch sắc quang trụ ngăn chặn khiến kim đan của Hỏa Vân chân nhân không ép xuống được.
"Hỏa Vân chân nhân, bình thường ngươi còn miễn cưỡng đấu được với ta chứ giờ ngươi như nỏ cứng hết đà, kim đan uy năng tổn hao đến mức chỉ ngang đạo giai trung phẩm pháp bảo, căn bản không phải đối thủ của ta."
"Còn Hải Tiên tông và Âm Thi tông, chỉ cần giết hết các ngươi thì ai biết chết trong tay ta? Có khi người Âm Thi tông đều chết trong tay Hỏa Vân chân nhân ngươi?"
Bạch sắc kim đan như quả trứng gã nổi lên trên đỉnh đầu y, bạch sắc hà quang hình thành quang ảnh voi trắng, ép tới kim đan của Hỏa Vân chân nhân.
Hắc hỏa trên kim đan của Hỏa Vân chân nhân cũng bị ép tắt ngóm từng lớp.
"A!"
Hỏa Vân chân nhân méo mó mặt mày gầm vang, định tự nổ kim đan, nhưng quang phù bị bạch sắc quang trụ từ viên bàn pháp bảo của Yêu Tán Tán trấn trụ.
"À!"
Trong mắt Yêu Tán Tán ánh lên thần sắc ngạc nhiên.
Ngụy Tác phun ra một vòi máu, tay chân vung loạn xạ, đan dịch thơm lừng nhanh chóng chảy vào miệng Âm Lệ Hoa đang tắt dần sinh khí.
Cùng lúc, tinh thạch hồng quang chói mắt xuất hiện trong tay, gã dồn chân nguyên vào thôi động, hai giọt đan dịch tương tự được bức ra.
Lấy hai giọt đan dịch xong, tinh thạch giảm hẳn hồng quang, cơ hồ biến thành bạch sắc. Ngụy Tác không hề ngơi tay, thu tinh thạch lại, đồng thời cho hai giọt đan dịch thơm lừng vào miệng.
Ngụy Tác hộc lên một tiếng, lộ rõ thần sắc thập phần thống khổ, vốn đang bình thường thì như thụ thương trí mạng, suy kiệt một cách cực kỳ kinh nhân. Nhưng rồi sinh khí hùng hậu lại từ tiểu phúc gã cháy lên, sinh cơ nhanh chóng thịnh vượng. Âm Lệ Hoa cạnh đó cũng nhanh chóng bình ổn khí tức, lỗ thủng trên ngực lành lại rất nhanh.
"Oành!"
Mắt Yêu Tán Tán lóe lên hàn mang. Bạch sắc kim đan trực tiếp giáng vào kim đan của Hỏa Vân chân nhân.
Hai viên kim đan một cỡ trứng gà một cỡ trứng chim câu va nhau, như hai ngọn núi va chạm, sóng khí kinh nhân lan tràn.
Kim đan của Yêu Tán Tán rúng động, kim đan của Hỏa Vân chân nhân kêu đánh cách một tiếng, xuất hiện nhiều vết nứt.
"A!"
Hỏa Vân chân nhân hự một tiếng, rớt phịch xuống, linh khí cũng tán loạn.
Bạch quang lóe lên, bọn Ngụy Tác đột nhiên xuất hiện cạnh lão.
"Không ngờ trừ Huyết tinh thạch ngươi còn có bí pháp phong ấn thương thế! Bất quá ngươi chỉ có tu vi Phân niệm tứ trọng, còn tưởng chạy thoát sao?"
Yêu Tán Tán cười lạnh, hà quang cuốn ra, ép toàn bộ quang hoa trên kim đan đã nứt của Hỏa Vân chân nhân xuống. Đoạn thu luôn vào nạp bảo nang. Cùng lúc, lưỡng đạo phù văn "Hưu, thích" trong bốn chữ cổ thể phù văn "Sinh, tử, hưu, thích" trên viên bàn pháp bảo lơ lửng trước mặt rực quang hoa, bạch sắc quang trụ biến thành một bạch sắc quang tráo bao trùm bọn Ngụy Tác.
"Ngụy Tác!"
Hỏa Vân chân nhân nhắm mắt xếp bằng dưới đất, bị đoạt cả kim đan, đột nhiên mở bừng mắt, chỉ tay ra, một đạo tử hắc sắc quang điểm từ đầu ngón tay ấn vào trán Ngụy Tác.
"Thái cổ hung hỏa quyết!"
Đầu óc Ngụy Tác rung lên, xuất hiện một thiên thuật pháp huyền ảo. Hỏa Vân chân nhân đột nhiên truyền cho gã một đạo thuật pháp.
Điểm xong một chỉ này, thần quang trong mắt Hỏa Vân chân nhân tan hết, sinh cơ đoạn tuyệt!
Lại một Kim đan kỳ đại tu sĩ mất mạng!
Trong óc Ngụy Tác, hình ảnh thuật pháp sáng lên, tích tắc này gã cảm nhận rõ "Thái cổ hung hỏa quyết" cũng là thiên cấp trung giai thuật pháp, có thể hút hắc sát hỏa khí trong lòng đất để từ từ tu luyện, nhất thời không sử dụng được. Hỏa Vân chân nhân truyền thuật pháp này, thuật pháp lợi hại cho gã để nếu có cơ hội đào thoát thì sau này báo cừu cho lão.
"Yêu Tán Tán! Ngươi dám đánh lén ta, nhất định ngươi sẽ bị Âm Thi tông truy sát vô cùng vô tận!"
Tích tắc Hỏa Vân chân nhân mất mạng, Âm Lệ Hoa đang điều tức cũng mở bừng mắt quát to.
"Rườm lời, ta sợ Âm Thi tông thì đã không động thủ." Yêu Tán Tán cười lạnh, liếc thi thể hai con Hỗn nguyên ngân oa cùng lam sắc ngọc phù dưới hố, "Ban nãy để giết ngươi, ta tốn mất mười năm tu vi. Bất quá thu hoạch này đủ cho ta đột phá đến tu vi Kim đan lưỡng trọng, luyện thêm được mấy món pháp bảo lợi hại nữa. Lúc đó Âm Thi tông dù biết ta giết ngươi thì ta cứ bế quan tại Hỏa Hoàng cung là được, đằng nào bế quan cũng cần nhiều thời gian. Lúc ta xuất quan, chỉ e trừ Huyết Linh lão tổ ra, các ngươi không ai đối phó nổi ta."
"Ngươi cũng như Hỏa Vân chân nhân, kim đan uy năng tổn hao gần hết, may mắn mới không chết. Còn ngươi." Yêu Tán Tán nhìn sang Ngụy Tác, "Pháp bảo ngươi cầm đúng là đạo giai thượng phẩm, nhưng chỉ thế thì không địch nổi ta. Nếu ngươi ngoan ngoãn dâng bảo vật, chưa biết chừng ta sẽ để ngươi chết sảng khoái hơn."
Ngụy Tác coi như không nghe thấy Yêu Tán Tán nói, chỉ hít sâu một hơi, lấy ra một thanh hắc sắc tiểu đao, cắm vào ngực Hỏa Vân chân nhân.