Thông Thiên Chi Lộ

Chương 327: Thư hùng yêu thú

Đạo ngân sắc quang hoa dấy lên, mắt hắc bào lão giả lóe lên lục quang, năm đạo hắc mang từ năm ngón tay trái bắn ra.
"Oành!"
Ngân quang bắn ra, trong vòng mười trượng đều bị nổ tung, hình thành một hố sâu chừng hai trượng.
Trong hố trống trơn, tu sĩ Âm Thi tông bị ngân quang bắn trúng lại gục xuống mất mạng. Nguồn: https://truyenfull.vn
Hắc bào lão giả không biết rằng trong Đạo Huyền điện còn có yêu thú lợi hại hơn tu sĩ Kim Đan cảnh lưỡng trọng, một Kim Đan kỳ đại tu sĩ của Hỏa Hoàng cung đã chết, lão không ngờ rằng tu sĩ Kim Đan kỳ như mình tọa trấn, kết quả không giữ mạng được cho đệ tử Âm Thi tông mà còn đánh hụt, không thấy cả bóng đối phương, tức thì cực kỳ phẫn nộ, hổ thẹn cùng cực.
"Đối phương biết thổ độn thuật! Toàn bộ lên không!"
Hắc bào lão giả Âm Thi tông chân rực hắc khí lướt về phía nhân hình yêu thú quỷ dị mình đầy vảy bạc, rõ ràng mặc kệ kẻ đánh lén vừa rồi, cứ đối phó giá yêu thú quỷ dị này đã.
"Lên!"
Mọi đệ tử Âm Thi tông cùng biến sắc lao lên không, quang hoa lóe lên liên tục, cùng tế xuất pháp bảo phòng ngự cùng thuật pháp.
"Thứ quỷ quái gì hả, mau nằm xuống cho ta!"
Cách yêu thú một trăm năm, sáu mươi trượng, hắc bào lão giả cười lạnh, trước mặt dấy lên vô số hắc khí, ngưng thành hắc sắc lưu diễm bắn tới.
Ngân sắc yêu thú vốn cười mỉm đột nhiên hơi hé miệng cười gằn.
Ngọn lửa uy thế kinh nhân như vẫn thạch bắn đến trước mặt mà nó không hề có ý gì tránh né, hít mạnh một hơi.
Ngân quang quét ra, hắc sắc lưu diễm dài tới ba trượng bị nó nuốt như uống nước.
"Sao lại thế được! Thật ra là yêu thú gì!"
Kể cả hôi bào tu sĩ lão thành ổn trọng, mọi tu sĩ Âm Thi tông trên không trung thấy hắc bào lão giả và yêu thú đấu pháp thì đều biến sắc!
Đạo hắc sắc lưu diễm là "Thiên đô diễm", với tu vi của hắc bào lão giả thi triển, uy năng không kém gì đạo giai hạ phẩm pháp bảo.
Một đòn như thế mà bị nuốt chửng, yêu thú này không hề hấn gì!
Mắt hắc bào lão giả có vô số hắc sắc khô lâu đầu quanh mình, uy thế kinh nhân nheo lại, lục mang lóe liên tục.
Lão chưa từng nghe nói đến yêu thú này.

Lục sắc quang hoa từ tay hắc bào lão giả lóe lên, đến trước ngân sắc nhân hình yêu thú đang bất động.
Yêu thú không hề tránh, lạnh lùng cười mỉm, lục sắc quang hoa cách nó chỉ ba trượng, cương phong thổi tung mớ tóc bạc thì một dải ngân sắc quang hoa mới từ miệng nó bay ra.
Lại là một viên ngân sắc yêu Đan lớn cỡ trứng chim câu!
Ngân quang từ yêu Đan bắn ra bao lấy lục sắc quang hoa của hắc bào lão giả.
Lục sắc quang hoa dừng lại trên không trung, là một pháp bảo chủy thủ khắc đầy khô lâu đầu phù văn.
"Thất cấp yêu thú!"
Thấy thế các tu sĩ Âm Thi tông đang dừng lại trên không quan chiến cùng hô lên kinh hãi!
Hắc bào lão giả hơi biến sắc, những lại khôi phục vẻ âm trầm.
"Toàn bộ động thủ, diệt nó đi!" Hắc bào lão giả quát to rồi vung tay, thọ văn hắc sắc quan tài hắc khí trầm trầm bay lên trước mặt.
Sáu, bảy tu sĩ Âm Thi tông vốn sợ xúc phạm uy nghiêm của hắc bào lão giả mà không dám động thủ tức thì thi nhau phát ra thuật pháp và pháp bảo đổ vào yêu thú.
Yêu thú rực ngân quang vẫn bất động, ngân sắc yêu Đan thượng tán phát quang hoa hình thành một ngân sắc quang tráo trước mặt.
Cáu, bảy tu sĩ Âm Thi tông sau lưng hắc bào lão giả thân hậu kích phát pháp bảo oanh kích, ngân sắc quang tráo rung lên nhưng đồng thời sáng hơn, càng mạnh mẽ.
"Yêu thú này thập phần quỷ dị! Tựa hồ có thể hút sức mạnh thuật pháp cho mình, đừng dùng thuật pháp oanh kích, toàn bộ dùng pháp bảo!" Hắc bào lão giả biến sắc.
"Cách cách!"
Lại một đạo ngân sắc quang trụ từ ngân sắc yêu thú bất động dưới đất bắn lên, xung kích vào mấy pháp bảo giằng co cùng ngân sắc quang tráo. Một tràng tiếng nổ vang vọng, mấy pháp bảo nổ tung!
"Đi thôi!"
Hắc bào lão giả vốn định giết đầu nhân hình yêu thú tức thì xanh lét mặt mày, bóp nát một viên hắc sắc châu tử, đồng thời chập hai tay, lục sắc quang tráo âm ràn rạt xuất hiện bên ngoài lão và sáu, bảy tu sĩ Âm Thi tông.
Sáu, bảy đệ tử Âm Thi tông có ba tu sĩ Phân niệm kỳ trở lên, trong mấy pháp bảo cũng có hai món linh giai thượng phẩm.
Mấy pháp bảo lại bị một đạo ngân sắc quang trụ từ dưới đất trực tiếp đánh vỡ, rõ ràng yêu thú ẩn tàng dưới đất thiện nghệ thổ độn thuật đã lộ đẳng cấp, ít nhất cũng là thất cấp đê giai yêu thú. Ngân sắc nhân hình yêu thú không rõ tên kia cũng có thực lực thất cấp đê giai.

Như thế tương đương với hai tu sĩ Kim Đan cảnh, lão và mấy tu sĩ Âm Thi tông không thể đối phó nổi.
Hắc sắc châu tử bị bóp vỡ, hắc vân phát ra với tốc độ kinh nhân, bao trùm phạm vi mấy dặm, che kín lục sắc quang tráo của hắc bào lão giả.
"Oành!"
Ngân sắc và lục sắc quang hoa trong hắc vân dày đặc đột nhiên nổ tung giữa, hắc vân dạt đi, hắc bào lão giả và sáu, bảy tu sĩ Âm Thi tông kinh hãi hiện thân cách chỗ cũ ba mươi trượng.
Quỷ linh vân này có công hiệu ngăn cản thần thức, chuyên dụng khi trốn chạy, cả thần thức tu sĩ Kim Đan kỳ ở trong đó cũng không thể vượt qua ba mươi trượng. Nhưng ban nãy không rõ là yêu thú gì mà lại tinh chuẩn nắm được vị trí. Hiện tại hắc bào lão giả không nắm được vị trí cụ thể của đối phương.
Hắc bào lão giả còn đang biến sắc thì một đạo ngân sắc quang trụ đột nhiên từ dưới bắn lên, một đạo khác từ trên không bắn xuống.
"Oành!"
Đạo ngân sắc quang trụ phía dưới giáng vào lục sắc quang tráo của hắc bào lão giả, tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, quang tráo chấn động kịch liệt, miễn cưỡng chống nổi.
Ngân sắc quang trụ bừng lên, lục sắc quang tráo vang lên tiếng xé lụa rồi tan vỡ.
Hắc sắc quang hoa từ tay hắc bào lão giả xanh lét mặt mày bay ra, chặn ngân sắc quang trụ lại.
Nhưng rồi hai dải ngân quang chói lòa không hề e dè, từ dưới bắn lên.
Ngân quang bức hắc vân lùi đi mấy chục trượng, trong ngân quang là một viên ngân sắc yêu Đan cỡ trứng chim câu.
Bên dưới hai viên ngân sắc yêu Đan là một ngân sắc thân ảnh.
Một thân ảnh là nhân hình yêu thú ban nãy đứng bất động cùng hắc bào lão giả giao thủ.
Con còn lại cũng y hệt nhân hình yêu thú, chỉ là mảnh mai hơn, lớp vảy bạc trên mình có thêm ánh vàng nhạt, ngực to mông nở, là một thư tính yêu thú, cùng ngân sắc yêu thú lúc trước là một đôi. Xem ra tốc độ của chúng không kém hơn lão giả.
Thấy mình không thoát khỏi hai yêu thú truy sát, mắt hắc bào lão giả ánh lên hung hãn.
Lão vỗ lên trán, trán tức thì như mọc ra một con mắt khác, vô số đạo hắc sắc hà quang phun ra, hắc sắc kim Đan bay lên.
Hắc sắc kim Đan và kim Đan của Âm Lệ Hoa ngang ngửa nhau, cũng lưu động vô số quang văn huyền ảo, viên kim Đan này phát ra hắc sắc hà quang, tích tắc đã ngưng thành một con hắc sắc vũ dực phi xà dài một trượng, uy thế cực kỳ kinh nhân.
Đồng thời, thọ văn hắc quan dưới chân lão rung động, như có thứ gì đó ở trong.
Cổ đồng sắc quang hoa ánh lên qua khe quan tài.
"Cách", nắp quan tài mở ra.
Cổ đồng sắc cương thi âm khí cực nồng đứng bật dậy.
"Trần lão quái, không ngờ mười mấy năm không gặp, ngươi đã tế luyện thành công Đồng nguyên thi. Chỉ có điều với ngươi và Đồng nguyên thi, e rằng không hạ được hai con yêu thú này nhỉ?" Đồng thời, một giọng nói the thé từ phía sau ngọn núi bọn hắc bào lão giả ẩn thân lúc trước vang lên. "Chúng ta dù gì cũng từng gặp mặt, muốn giao dịch thì một câu thôi, hạ được hai yêu thú, mỗi người một con. Không cần thì ta sẽ đi ngay. Coi như nước sông không phạm nước giếng."
"Hỏa Vân chân nhân?" Hắc bào lão giả mắt lóe lục mang, không hề do dự nói, "Được, giết được chúng, chúng ta chia đôi."