"Sao lại thế được?" Nam Cung Vũ Tinh cùng Hàn Vi Vi cũng không hiểu.
Theo tình hình các tu sĩ thi triển thuật pháp như thế, mỗi người có mang theo mấy chục viên Hồi khí đơn cũng không thể chịu đựng được.
"Ta qua xem một chút." Trầm ngâm một chốc, Ngụy Tác ngoái lại bảo Nam Cung Vũ Tinh cùng Hàn Vi Vi.
"Không được." Nam Cung Vũ Tinh nhìn tình hình của Cổ Hòe trang, vội lắc đầu: "Hiện tại qua đó quá nguy hiểm."
Ngụy Tác đáp: "Nếu không qua, yêu thú còn lại không làm gì được chúng thì chúng ta đã mang lại cho chúng một món lớn."
Hàn Vi Vi thoáng cân nhắc, gật đầu, "Chúng ta đi cùng nhau."
"Ta đi một mình được rồi." Ngụy Tác lắc đầu.
"Thế nào, chả lẽ ngươi lại bảo ta gánh nặng." Hàn Vi Vi tức giận: "Ta đã nói rồi, dù gì ta cũng là tu sĩ Chu thiên cảnh, ngươi còn bảo ta là gánh nặng, ta sẽ trở mặt."
"Ta không bảo ngươi là gánh nặng." Ngụy Tác dở khóc dở cười xua tay, do dự một chốc: "Ta có một pháp khí chỉ đủ cho một người sử dụng, không thể mang theo ba người."
"Pháp khí gì?" Hàn Vi Vi hơi ngạc nhiên, vốn cho rằng Ngụy Tác có nhiều thứ không ngờ, lẽ nào còn thứ gì đó đặc biệt cổ quái?
"Các vị nhìn là biết. Lúc này mỗ lén đi qua, chúng chắc không phát hiện." Ngụy Tác thuyết trước, tựu trực tiếp nã xuất liễu tha na kiện ẩn hình pháp y, vãng thân thượng nhất phi.
"Ẩn hình pháp y?" Hàn Vi Vi tròn xoe mắt, thân ảnh Ngụy Tác mờ dần rồi tan biến ngay trước mắt.
Nam Cung Vũ Tinh ngẩn ra nhưng cũng phản ứng, "Ngụy Tác, pháp y này luyện chế từ da Phệ tâm trùng trưởng lão hả?"
"Đúng, là đồ giữ mạng của ta, các ngươi đừng cho ai biết." Ngụy Tác nói vọng lại. Gã cũng trở lên hơi khẩn trương, lấy pháp y ra mặc gã mới nhớ ra mình từng dùng nó để nhìn lén Cơ Nhã, Cơ Nhã mà nói với Hàn Vi Vi rồi thì gã sẽ lộ tẩy.
Bất quá khiến gã thở phào, Cơ Nhã rõ ràng không muốn cho Hàn Vi Vi biết nàng ta đã làm cho Hàn Vi Vi nhưng gì, có lẽ giấu cả việc vào Di Thiên cốc, Hàn Vi Vi hừ một tiếng tỏ vẻ không vui, "Được, biết rồi, ta sẽ không cho ai biết."
"Ở đây đợi ta, nếu xong xuôi ta sẽ sử dụng Hỏa Vân độn, các vị thấy ta thi triển Hỏa Vân độn thì có thể đến."
Ngụy Tác dặn dò xong, Hàn Vi Vi cùng Nam Cung Vũ Tinh thấy một chiếc bóng mờ mắt thường cơ hồ không nhìn rõ, lén lén lút lút lướt đi.
...
Ngụy Tác nghênh ngang đến gần Cổ Hòe trang.
Yêu thú trong vòng một hai nghìn dặm đều đổ đến đây, cơ hồ sắp bị giết sạch, nên yên tâm không gặp phiền phức gì.
Cảnh tượng chỉ có thể dùng hai chứ thảm liệt để hình dung.
Hơn bốn mươi tu sĩ Tứ Hải đường, hiện tại chỉ còn lại hơn mười người, thi thể các loại yêu thú chất thành một bức tường cao quanh họ, lẫn lộn là thi thể tu sĩ khác. Máu yêu thú hòa vào nhau, phát ra mũi tanh lợm giọng.
Đột nhập đến gần cự ly năm sáu mươi trượng, Ngụy Tác đứng sau một thi thể Thạch giáp liêu nha thú, bình tĩnh phán đoán tình thế.
Tứ Hải đường chỉ còn lại mười ba tu sĩ.
Vọng khí thuật được thi triển, mười người đều là tu sĩ Chu thiên cảnh, ba người là tu sĩ Thần hải cảnh.
Hai tu sĩ Chu thiên cảnh tam trọng, một là đầu đã tóc xõa và tử y trung niên tu sĩ mặt mũi nhẵn nhụi, rõ ràng là Kim Hoàn đầu đà và Hoàng Thiên Nhai mà Diệp Cố Vi nói đến.
Lãnh tĩnh lại một chốc, mắt gã ánh lên chấn kinh.
Vây quanh tấn công toán tu sĩ dồn dập, không trung là đàn tứ cấp thượng giai yêu thú Phượng vĩ hỏa nha, dưới đất là hơn hai mươi con tứ cấp trung giai Độc thứ thiết giáp thú.
Phượng vĩ hỏa nha có thể phun ra hỏa châu từ xa, không chỉ uy lực kinh nhân mà xạ tốc cực nhanh. Độc thứ thiết giáp thú trông giống như lợn rừng, chỉ là trên lưng tua tủa gai độc có thể bắn ra, lớp hắc sắc giáp xác cũng rất chắc chắn, bán linh giai pháp khí cũng phải chém mấy lần mới có thể thủng.
Quanh mười ba tu sĩ chỉ còn lại naqm pháp thuẫn đều lỗ chỗ, chỉ đủ che chắn quá nửa phía trên đầu, trong tay các tu sĩ tựa hồ chỉ còn lại bảy, tám món pháp khí nguyên lành.
Phượng vĩ hỏa nha, cộng thêm mấy chục con nhị giai tam giai yêu thú, nếu là một đội tu sĩ khác gồm hai, ba chục người khẳng định bị tiêu diệt lâu rồi.
Có những tu sĩ lúc xem ngọc phù và tấm vải đã vô tình nhiễm Thiên vân tinh, chưa biết chừng bị giết rồi còn bị cưỡng gian.
Đích xác Tứ Hải đường đang chiếm thượng phong.
Có tác dụng quyết định là Kim Hoàn đầu đà, Hoàng Thiên Nhai, một tu sĩ Chu thiên cảnh lưỡng trọng, cùng hai nữ tu diễm lên Thần hải cảnh ngũ trọng.
Kim sắc thiền trượng lơ lửng trên đầu chính là linh giai pháp bảo mà Diệp Cố Vi nói đến.
Kim Hoàn đầu đà mỗi lần dồn nhiều chân nguyên vào thì chín cái vòng vàng trên kim sắc thiền trượng lơ lửng trên đầu lại va mạnh vào nhay, phát ra sóng âm như thực chất bao trùm hơn hai mươi trượng. Trong phạm vi này, Phượng vĩ hỏa nha bị âm ba xung kích đều chậm hẳn, cơ hồ tạm thời choáng váng.
Tu sĩ Chu thiên cảnh lưỡng trọng, mỗi lần xuất thủ đều phát ra hơn trăm bạch sắc băng nhận, không chỉ có uy lực gần đạt bán linh khí, còn phát ra hàn khí lạnh lùng, khiến yêu thú hành động chậm chạp hơn.
Cả hai liều mạng thi triển pháp bảo, dốc sức kích phát thuật pháp, ngần ấy yêu thú vây quanh bị áp chê đến mức không phát huy được một nửa uy lực.
Hai nữ tu xinh đẹpThần hải cảnh ngũ trọng thi triển thuật pháp thập phần đặc biệt, điều khiến một viên lam sắc đơn châu như trứng chim câu, âm hàn khí tức cực nồng, đơn châu có vẻ không phải do thuật pháp hình thành, cũng không phải pháp khí, mà giống với yêu thú nội đơn. Được hai nữ tu đầy đặn thi triển, cũng như điều khiển yêu đơn, tùy tâm sở dục, trong vòng vài chục trượng, muốn tấn công vào đâu cũng được, uy năng còn hơn cả bán linh giai pháp khí, cơ hồ mỗi đòn là giết được một con Phượng vĩ hỏa nha.
Kinh nhân nhất là thuật pháp của Hoàng Thiên Nhai, thanh hắc sắc âm khí cuồn cuộn, hình thành quỷ trảo lớn bằng nửa người thật, chộp ra là yêu thú bị chụp trúng chỉ hơi giãy giụa rồi khí tuyệt thân vong.
"Thuật pháp này tương tự Âm tuyệt phá sát trảo của Hắc Sơn giáo xưa kia. Tu vi đạt mức cao thậm chí có thể trực tiếp hủy được phi kiếm, pháp bảo của đối phương. Không rõ hỏa thuật pháp y tu luyện có đạt mức đó không ."
Giọng lục bào lão đầu vang lên trong tai gã, hiển nhiên cũng kinh ngạc trước uy lực thật pháp của Hoàng Thiên Nhai.
Ngụy Tác hơi kinh hãi, sau cùng cũng nhận ra vì sao họ kiên trì được đến giờ, chiếm thượng phong trong trận chiến tiêu hao này.
Rõ ràng mấy người này dù kích phát pháp bảo hay thuật pháp, chân nguyên tổn hao thập phần kịch liệt nhưng họ liên tục nhét vào miệng đơn dược có thể hồi phục chân nguyên, hình như không bao giờ cạn.
Quả thật quá lạ lùng!
Một tu sĩ mà bế quan, có thể sẽ chuẩn bị số lượng kinh nhân đơn dược kiểu Kim linh đơn nhưng tuyệt đối không thể mang theo mấy trăm viên đơn dược hồi phục chân nguyên, có điều hiện giờ không chỉ một tu sĩ có nhiều đơn dược kiểu này mà hơn ba mươi người đều có.
Hiện tại mà không động thủ, yêu thú còn lại khẳng định sẽ bị giết sạch.
Trầm ngâm một chốc, Ngụy Tác bình tĩnh nắm pháp khí ẩn hình cốt thứ trong tay, đồng thời lấy nô thú đại đựng Phệ tâm trùng ra.
Chỉ liếc mắt, gã vô thanh vô tức kích phát hướng vào lam sam tu sĩ đang điều khiển hai tấm pháp thuẫn. Nguồn truyện: Truyện FULL
Phập một tiếng thật khẽ, không có bất kỳ dấu hiệu này, yết hầu lam sam tu sĩ đột nhiên xuất hiện một lỗ thủng, hai tấm pháp thuẫn che phía trên tan hết linh quang rơi xuống.
"Chuyện gì hả!"
Lão giả gầy khô mặc thổ hoàng sắc pháp y đứng cạnh y nhợt nhạt mặt mày, cuống quít chụp lấy hai tấm pháp thuẫn để kích phát.
Chát!
Trán bạch y tu sĩ vừa phát ra hơn trăm bạch sắc băng nhận thủng một lỗ!
"Có tu sĩ đánh lén!"
"Ẩn hình pháp khí!"
Mọi tu sĩ Tứ Hải đường còn lại đều nhìn rõ, huyết quang xuất hiện trên đầu bạch y tu sĩ thì một bóng máu lướt đi rất nhanh, rồi lại tan biến vô ảnh vô tung.
Sắc mặt Hoàng Thiên Nhai vốn dễ coi hơn, thậm chí còn hơi hớn hở lập tức kinh sợ tột bậc.
Vì dù nhìn hay dùng thần thức cũng không thấy thân ảnh tu sĩ nào quanh đó, tựa hồ đối phương là ác ma không có hình thể!
Mọi người vào[/SIZE] đây đóng góp để truyện ra nhanh hơn nào