"Còn việc gì quan trọng cần hỏi tiếp nữa không?" Linh Lung Thiên và Ngụy Tác trò chuyện khiến Vu thần nữ cực kỳ kinh ngạc.
"Vật này." Ngụy Tác vung tay, lấy hỗn kim sắc tàn phiến của Lâm Phong Hoa ra.
Viễn cổ khí tức chấn động khắp Tị tiên ngọc sơn.
Ngụy Tác và Linh Lung Thiên nói đến hỗn kim sắc tàn phiến, cổ bảo thông thường tối đa khắc mấy hoặc mấy chục pháp trận, nhưng trong mảnh vỡ này thì cả nghìn vạn, vô số chủng nguyên khí quy tắc hỗn tạp với nhau, nhiều nguyên khí còn là tinh thần nguyên khí. Thứ này đối với Linh Lung Thiên cũng cực kỳ kinh nhân, khiến tu sĩ bây giờ khó tưởng tượng nổi. Lúc gã và Vu thần nữ đối địch thì phát hiện bản mệnh pháp bảo của nàng ta là thứ này.
"Phu quân có vật này!"
Quả nhiên, thân thể Vu thần nữ run lên, tỏ vẻ không dám tin.
"Vật này ta lấy được từ thanh niên thần bí được viễn cổ Tam Hoàng tông truyền thừa. Bản mệnh pháp bảo của nàng cũng tương tự, không biết nàng có hiểu rõ lai lịch và mật văn của nó?" Ngụy Tác nhìn Vu thần nữ đang chấn kinh dị thường, vung tay đưa hỗn kim sắc tàn phiến cho nàng ta.
"Không ngờ phu quân cũng có..." Vu thần nữ quá chấn kinh, lặp lại rồi mới trấn định tâm thần: "Không ai biết lai lịch vật này nhưng tuyệt đối từ thời viễn cổ, ít nhất cũng hai mươi vạn năm trở lên."
"Đấy là cổ bảo có từ trước khi Thiên khung hóa sinh!" Lục bào lão đầu run lên, "Ngươi đã luyện hóa một mảnh làm bản mệnh pháp bảo mà không biết?"
"Mảnh vỡ này là khai sơn tổ sư Đông Lai bí cảnh lấy được lúc trẻ, là mảnh vỡ một món cổ bảo kinh nhân từ thời viễn cổ, tổ sư của viễn cổ Hỗn nguyên nhất khí tông từ mảnh vỡ thế này mà được truyền thừa, khai sơn lập tông." Vu thần nữ gật đầu.
"Cái gì!" Linh Lung Thiên mắt bắn kim quang, "Hỗn nguyên nhất khí tông truyền thừa, là những mảnh vỡ này?"
"Cương nha muội, sao hả?" Ngụy Tác liếc Linh Lung Thiên. Gã quá hiểu nó, nhận ra nó đang run lên, dù một món cực đạo tiên binh cũng không khiến nó chấn kinh như thế.
"Bất Hủ đại đế xuất thân từ Hỗn nguyên nhất khí tông, từ công pháp cùng thuật pháp đó sáng tạo ra vô thượng bất hủ đại đạo, thành đại đế vô địch một thời đại!" Linh Lung Thiên nhìn Ngụy Tác.
"Bất Hủ đại đế!"
Ngay cả Ngụy Tác cũng run lên, hít một hơi lạnh.
Trong bản mệnh pháp bảo của song thần huyền, có một mảnh Bất hủ đế mộc nên gã hiểu rõ về Bất Hủ đại đế.
Gã không ngờ hỗn kim sắc tàn phiến lại liên quan đến nhân vật vô thượng như Bất Hủ đại đế.
"Bất Hủ đại đế là ai?" Vu thần nữ không biết Bất Hủ đại đế, thấy phản ứng của Linh Lung Thiên và Ngụy Tác thì càng kinh ngạc.
"Đông Lai bí cảnh đã khẳng định vật này liên quan đến viễn cổ Hỗn nguyên nhất khí tông, biết thứ này bất phàm, nhưng đến giờ mới để ngươi luyện hóa thành bản mệnh pháp bảo. Có phải Đông Lai bí cảnh vẫn tham cứu ảo diệu về mật văn của nó." Bọn Ngụy Tác chưa kịp giải thích thì Linh Lung Thiên đã hỏi Vu thần nữ, "Đông Lai bí cảnh hiện tại dã hiểu được mật văn? Biết được bao nhiêu?"
"Đông Lai bí cảnh xác từ khi lấy được vật này thì đã tìm hiểu ảo diệu. Nghìn năm trước thì Đông Lai bí cảnh đã lấy được ghi chép về Hỗn nguyên nhất khí tông, đoán được đôi phần quy tắc về mật văn." Vu thần nữ liếc Linh Lung Thiên và Ngụy Tác: "Điểm kinh nhân nhất là hàm chứa vô số tinh thần nguyên khí, gần như vạn pháp bất xâm, trừ phi đánh tan bản thân thai thể, không thì ngay cả thuật pháp dẫn động các loại tinh thần nguyên khí quỷ dị cũng không thấu qua được."
Thoáng ngừng lại, Vu thần nữ bổ sung: "Đông Lai bí cảnh từ nghìn năm trước đã hiểu phần nào ảo diệu nhưng đến giờ mới do ta luyện hóa thành bản mệnh pháp bảo, vì tận đời này, Đông Lai bí cảnh tài mói thấy ta có khả năng đột phá chân tiên, gặp phải thiên kiếp nên mới sử dụng nó. Theo ta đoán thì vật này là mảnh vỡ vô thượng pháp bảo từ viễn cổ tu đạo giới, dùng để ngao du thái hư, xuyên qua tinh không!"
"Vô thượng pháp bảo ngao du thái hư, xuyên việt tinh không!"
Vu thần nữ nói ra khiến tất cả biến sắc.
Tu đạo giới mười mấy vạn năm trước có những nghịch thiên cường giả, thậm chí với vô thượng thần thông hút sao xuống đối địch hoặc luyện chế pháp bảo.
Nhưng nghịch thiên cường giả, đại đế cấp nhân vật cũng không thể ngao du thái hư, xuyên qua tinh không.
Mỗi vì sao quanh tinh không thái hư đều là nhất phiến thiên địa, dù hư không không có sao trời thì thì cũng có vô số nguyên khí pháp tắc, vô số nguyên khí khác hẳn.
Tuyệt đại đa số nguyên khí pháp tắc này mang uy năng hủy diệt, ở trong tinh không thái hư thì thuật pháp cùng công pháp của tu sĩ không chắc dẫn động được uy năng.
Ngao du thái hư, xuyên qua tinh không, đấy mới là thông thiên, là mục tiêu của tu sĩ, nhưng dù chỉ ngao du trong hư không gần nhất cũng phải hiểu rõ bản nguyên của vô số nguyên khí và nguyên khí quy tắc, ít nhất chống nổi các loại tinh thần nguyên khí.
Nhân vật có thể xuyên qua hư không, luyện chế được pháp bảo như thế thì phải là cấp trên nghịch thiên đại đế!
Tu đạo giới hiện nay không thể tưởng tượng.
Thiên tài địa bảo chuyển hóa thành thần thông của tu sĩ mà các đại năng đó,vì đủ loại nguyên nhân mà chết trong dòng lịch sử, các loại thiên tài địa bảo bị tiêu hao hết, nguồn lực tu luyện cạn dần nên tu đạo giới càng lúc càng xuống dốc.
"Tức là vật này không chỉ có thể chống lại thiên kiếp, còn ngươi hiểu được mật văn?" Sau khi chấn kinh, Linh Lung Thiên nhìn Vu thần nữ, chỉ vào mật văn hỏi. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://truyenfull.vn
"Mật văn nàythập phần hoàn chỉnh, chưa biết chừng qua đó sẽ biết được bí pháp!" Vu thần nữ gật đầu, thập phần kích động, thần quang lóe lên, mảnh vỡ của nàng ta hiện ra. Mảnh này chỉ cỡ như mảnh của Ngụy Tác, chỉ có mật văn ở rìa chỗ vỡ.
"Đông Lai bí cảnh có được một phần ghi chép của Hỗn nguyên nhất khí tông nên đoán ra quy tắc mật văn. Ta có thể hiểu hàm nghĩa mật văn nhưng phải từng chữ nên cần không ít thời gian." Vu thần nữ gật đầu.
"Nếu là một môn còn hơn Thủy hoàng phệ nhật quyết và Vạn cổ thánh vương kinh thì phát rồi!" Lục bào lão đầu giật mình, nhận ra có thể như thế, thần thông của đại năng cỡ đó phải hơn viễn cổ đại năng của Tam Hoàng tông không biết bao nhiêu lần.
"Tiếc là pháp bảo này không hiểu bị uy năng nào triệt để phá hủy, cả chất liệu và pháp trận cũng bị đánh tan, không thì nó cũng có lực phòng ngự vô thượng. Hiện tại nó không thể chống được uy năng toàn lực của cực đạo tiên binh." Vu thần nữ tiếc rẻ bảo Ngụy Tác, rồi lấy ra ngọc phù ghi nhanh mấy thứ đưa cho gã, "Đây là phương pháp khống chế pháp trận trong này mà Đông Lai bí cảnh nghiên cứu được, ít nhất có thể giúp chúng ta biến nó thành pháp thuẫn. Khi phu quân đối diện thiên kiếp thì nó có thể ngăn được phần nào tinh thần uy năng."
"Đông Lai bí cảnh cũng cân nhắc việc Vu thần nữ độ kiếp... Xem ra nàng ta hiểu không ít về thiên kiếp, cũng nên hỏi xem sao." Ngụy Tác nảy ra ý nghĩ, gã chưa từng nói nên Vu thần nữ không biết chướng ngại lớn nhất của gã là từ Thần huyền tứ trọng đột phá đến Thần huyền ngũ trọng sẽ dẫn động thiên kiếp.
"Ai mà cả pháp bảo cỡ này cũng phá được, thay đổi cả chất liệu và pháp trận ở trong..." Lục bào lão đầu không nói thành lời.
Pháp bảo này vốn thể hiện cho thành tựu vô thượng, đánh vỡ được nó, uy năng còn triệt để thay đổi bên trong, thì thần thông cỡ nào?!
"Ngươi nên toàn lực suy đoán mật văn. Còn ngươi mau khắc ba thần văn. Âm dương hư không ma vực phải đạt được ít nhất ba nghìn dặm." Linh Lung Thiên hừ lạnh, bảo Ngụy Tác và Vu thần nữ.
"Hả..." Thủy Linh Nhi đỏ mặt, hiểu cự ly truyền tống của Âm dương hư không ma vực đạt ba nghìn dặm là ý gì nên chợt mỉm cười, đề nghị, "Muội thấy nên để Vi Vi đột phá đến tu vi Kim đơn lưỡng trọng... Huyền sát âm khí nhiều hơn thì càng an toàn."
"Tiểu nha đầu!" Hàn Vi Vi nhìn Thủy Linh Nhi kêu lên.
"Đúng thế, Linh nhi nói không sai." Nhưng Hàn Vi Vi trợn tròng trắng vì bọn Cơ Nhã cùng gật đầu.