Mưa gió cũng ngừng lại, cặp chân trắng ngần của Vu thần nữ hơi run.
Tuy cảm nhận được những huyền diệu lần trước không hiểu nổ, nhưng dù nhục thân tu vi Thần huyền tứ trọng vẫn không chịu được nhục thân Ngụy Tác như viễn cổ thiên long, nên Vu thần nữ lúc này mềm nhũn người.
"Phu quân, thiếp tết tóc cho chàng."
Vu thần nữ vẫn thẳng người quỳ sau lưng Ngụy Tác, không mặc pháp y, cũng mặc kệ khắp người toàn vết thương kinh đào hãi lãng, mà ôn lấy gã.
"Kết tóc?" Ngụy Tác hơi ngẩn ra. Vu thần nữ đã khôi phục bản lai diện mục, đúng như Vạn Hoàng công tử tưởng tượng, lúc Vu thần nữ cùng song tu thì tạo ra xung kích khó tưởng tượng nổi cho thị giác và tâm thần, được nàng ta dẫn đạo hạ tiến hành song tu bí pháp, càng khiến gã thèm thuồng.
"Đây là tập quán Ngọc Hành đại lục... Song phương chính thức kết thành đạo lữ thì nữ tu phải kết tóc cho đối phương, dù thân phận trước đó cao quý thế nào cũng phải thập phần tôn kính với đạo lữ." Vu thần nữ giải thích, tay luồn vào tóc Ngụy Tác để tết.
Hóa ra tập tục của Ngọc Hành đại lục là giúp đạo lữ tết tóc, đuôi tóc dùng tóc của nữ tu buộc lại.
"Theo tập tục Ngọc Hành đại lục, song phương kết thành đạo lữ rồi thì nam tu phải làm gì cho nữ tu?" Ngụy Tác để Vu thần nữ kết tóc rồi hỏi.
"Luyện khí." Vu thần nữ vừa tết tóc cho Ngụy Tác vừa giải thích, "Theo tập quán Ngọc Hành đại lục, song phương chính thức kết thành đạo lữ rồi thì nam tu sẽ luyện chế một món pháp khí hoặc pháp bảo, phẩm giai nào cũng được cho nữ, nhưng phải đích thân vào man hoang hoang nguyên tìm nguyên liệu để thể hiện lòng dũng cảm và trung thành."
"Được." Thái độ của Vu thần nữ khiến Ngụy Tác gật đầu trang trọng: "Chúng ta qua được nạn này, ta sẽ theo tập tục Ngọc Hành đại lục, tự tay luyện chế một món cho nàng."
"Được rồi, phu quân, có vừa ý không."
Vu thần nữ dừng lại, quang hoa lóe lên, ngưng thành tinh quang như gương trước mặt Ngụy Tác.
"..." Ngụy Tác sững người.
Vu thần nữ kết tóc thập phần linh xảo, mớ tóc rối tung sau lưng được gom lại, rủ xuống như thác nước.
Chỉ một thay đổi nhỏ nhưng càng khiến gã trông sáng sủa, phiêu dật, khinh linh thoát tục hơn.
Khi trước gã thấy Hứa Thiên Ảo và Lâm Thái Hư thì cho rằng đối phương mày kiếm mắt sao, tuấn tú hơn mình nhưng hiện giờ so ra thì gã càng xuất sắc.
"Mãn ý, phi thường mãn ý." Ánh mắt Vu thần nữ chờ đợi nên Ngụy Tác gật đầu, nói như tự nhạo, "Hóa ra ta cũng ngọc thụ lâm phong."
"Phu quân vốn là nhân trung chi long... được cùng phu quân kết thành đạo lữ, đích xác là phúc phận của thiếp." Vu thần nữ hơi thẹn, "Thời gian không nhiền, nên thử "Đồng tâm thiên vực" hay xuất phát đã?"
"Nơi ta định đi lần này thập phần nguy hiểm, có đạo thuật pháp này thì an toàn hơn. Thử đã... Ta mặc áo cho nàng."
Ngụy Tác có không nhìn Vu thần nữ, vì nàng ta đang trần trụi, tạo xung kích thị giác và tâm thần rất mạnh, nhất là chỗ ẩm ướt đó càng khiến người ta nghĩ lại những gì điên cuồng vừa xảy ra.
"Chát!"
Thủy linh nguyên khí từ Ngụy Tác rung lên, bao lấy cả hai, lúc tan đi thì cả hai không confn hiễm bụi trần, thanh tân thoát tục.
"Đi thôi, họ đang đợi rồi!"
Ngụy Tác nhìn Vu thần nữ mỉm cười, mặc pháp y cho nàng ta.
"Phu quân..." Vu thần nữ tuy xưa nay cao cao tại thượng, thân phận chí tôn, nhưng chưa từng được cảm nhận tình cảm nam nữ như thế, tuy chỉ là việc nhỏ nhưng nụ cười của gã khiến nàng ta ấm lòng, sẵn sàng từ bỏ hết thảy.
Tất cả tụ tập trong động đá mà Linh Lung Thiên và lục bào lão đầu kiểm kê mọi thứ.
"Ngụy Tác đã giải khai cấm chế... Xem ra xong rồi."
Ngụy Tác và Vu thần nữ đi vào, bọn Kỳ Long Sơn nảy ra ý nghĩ này.
Vu thần nữ khép nép đi cạnh Ngụy Tác, triệt để thu liễm khí tức, nhưng có uy thế khác hẳn khiến người ta nhận ra áp lực vô hình.
"Dược lực của tỷ hình như hỏng, luyện sai rồi thì phải." Thủy Linh Nhi thấy Ngụy Tác và Vu thần nữ đi vào thì mặt hơi ửng lên truyền âm cho Hàn Vi Vi. Tuy nhiên không biết tình hình cụ thể nhưng Thủy Linh Nhi nhận ra Ngụy Tác có thêm khí tức huyền ảo.
"..." Hàn Vi Vi trợn tròng trắng.
"Ngụy đại thần quân tết tóc? Vu thần nữ tết giúp hả, đẹp lắm." Âm Lệ Hoa hơi mỉm cười bảo Ngụy Tác và Vu thần nữ. Tuy nàng ta đã thành bất tử minh vật, nhưng tính tình thoải mái lại tin lời Ngụy Tác, biết tất cả không coi mình khác đời nên không thấy gì, vẫn như bình thường.
"Đúng, đó là tập tục Ngọc Hành đại lục, kết thành đạo lữ rồi thì quỳ xuống tết tóc, thể hiện niềm kính yêu." Vu thần nữ gật đầu, hành lễ với Cơ Nhã, Hàn Vi Vi, Âm Lệ Hoa và Nam Cung Vũ Tinh, Thủy Linh Nhi: "Tiểu muội tuy nhiều tuổi nhất nhưng theo tập tục Ngọc Hành đại lục, nhập thất muộn nhất nên vẫn xưng hô chư vị là thư thư."
"Thư thư, trước đây tiểu muội đắc tội, mong thư thư không chấp." Vu thần nữ hành lễ với Hàn Vi Vi.
"Chuyện đó... Ta..." Hàn Vi Vi tròn mắt. Vu thần nữ như thế khiến nàng ta càng khó xử.
"Sao được... nên để ta gọi cô nương là thư thư..." Thủy Linh Nhi bị lần cúi người của Vu thần nữ khiến cho đỏ mặt, nói đoạn thì đỏ đến tận cổ. Nguồn truyện: Truyện FULL
"Theo tập tục Thiên Huyền đại lục thì không như thế... tiện nghi cho y mà thôi." Nam Cung Vũ Tinh mỉm cười, nắm tay Vu thần nữ đoạn liếc Ngụy Tác. Đối với tu sĩ Thiên Huyền đại lục thì không có khái niệm lớn nhỏ giữa các đạo lữ.
"Định thêm một canh giờ để lừa ta hả, nếu không gặp bọn Nguyên Âm lão tổ thì đừng bảo ta không nhắc." Linh Lung Thiên lại nhe răng cấm cảu bảo Ngụy Tác, đồng thời không ngừng thu từng món vào tay áo pháp y như lòng động không đáy.
"Chốc nữa ta thử một đạo thuật pháp xong sẽ đi." Ngụy Tác đã quen nên nói ngay.
"Thuật pháp gì?" Nghe nói rèn luyện thuật pháp, Hàn Vi Vi hiếu kỳ hỏi.
"Chốc nữa nàng sẽ biết, ta cũng không biết cụ thể." Ngụy Tác ngượng ngùng giải thích.
"Hay là nàng cùng họ dùng Tị tiên ngọc sơn đi trước, ta sẽ phát động đạo thuật pháp này." Tiếp đó gã hỏi ý kiến Vu thần nữ.
"Phu quân quyết là được." Ngọc Hành đại lục có vẻ quy củ hơn Thiên Huyền đại lục, Vu thần nữ hơi cúi người nói.
"Thật ra là thuật pháp gì, bọn thiếp không thể nhìn thấy hả?"
Bọn Hàn Vi Vi càng hiếu kỳ, đợi Linh Lung Thiên kiểm kê xong và thu lại thì trừ Ngụy Tác, tất cả đều lui đi, dựa vào Tị tiên ngọc sơn ẩn giấu khí tức, lao theo một phương vị ước định sẵn.
Trong động quật chỉ còn lại Ngụy Tác.
Mắt gã ánh lên, tựa hồ cảm ứng gì đó, thoát sau khí tức đột nhiên rung lên.
Khí tức của gã dấy lên, lục sắc hồ quang như mộng ảo phát ra, hình thành một quang tráo, lục sắc hồ quang ngưng tụ như lục bảo thạch đậm màu nhất.
Khí tức của không gian nguyên khí pháp tắc chấn động.
"Đây là cái gì!"
Ngụy Tác đột nhiên phát động, bọn Hàn Vi Vi trên bạch sắc ngọc sơn trợn tròn mắt, thấy Vu thần nữ rực lên lục sắc hồ quang do vô số thần văn ngưng tụ thành, tạo ra quang tráo như lục bảo thạch.
"Chát!"
Như có một món pháp khí đột nhiên từ hư không lóe lên, thân ảnh Ngụy Tác đến cạnh Vu thần nữ.
"Đây là cái gì!" Lục bào lão đầu tròn mắt kêu lên không dám tin, "Lẽ nào là động hư cường pháp?!"
"Đây là vô thượng cường pháp "Đồng tâm thiên vực"của Đông Lai bí cảnh..."
"Đồng tâm thiên vực gì hả, rõ ràng là Âm dương hư không ma vực!" Ngụy Tác chưa giải thích xong, thì bị Linh Lung Thiên cắt lời.