"Ta biết không hận không hẳn là sẽ chấp nhận." Vu thần nữ cúi đầu ngơ ngẩn thì Cơ Nhã nhấn giọng, "Ta hỏi một câu, nếu y đối xử với các hạ như với Âm Lệ Hoa thì sao!"
"Ta..." Vu thần nữ nín thở, ngẩng lên cắn môi.
Cơ Nhã không nói mà chỉ nhìn.
"Nếu có ngươi đối xử với ta như thế, ta cũng sẽ như Âm Lệ Hoa." Vu thần nữ nghiến răng, trong lòng thoáng chua xót.
"Hiện tại chưa muộn." Cơ Nhã tựa hồ nhìn thấu nội tâm Vu thần nữ, "Ban đầu các hạ và y là địch nhân, nhưng một nhân có thể thay đổi cách nhìn của một người. Sự thực thì cũng như các hạ, Âm Lệ Hoa và Thủy Linh Nhi thậm chí thành đạo lữ của y trong tình huống tương tự."
"Cái gì? Âm Lệ Hoa và Thủy Linh Nhi?" Vu thần nữ trừng mắt, há mồm không nói thành lời, có vẻ không dám tin.
"Chỉ có ta, Vi Vi và Nam Cung Vũ Tinh là người quen của y tại Linh Nhạc thành... Thủy Linh Nhi thậm chí khi đó còn không để lộ bản lai diện mục." Cơ Nhã mời Vu thần nữ ngồi rồi kể lại việc mình cùng Hàn Vi Vi quen Ngụy Tác, rồi bị bức chạy đến Chập Khí hải, gia nhập Hải Tiên tông, Ngụy Tác vì sao gặp Thủy Linh Nhi, tại thiên long trủng gặp Lâm Phong Hoa...
Nói lại việc mình và Ngụy Tác tại Chập Khí hải rồi ở thiên long trủng thì Cơ Nhã cũng đỏ mặt. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Vu thần nữ bị hấp dẫn, lắng nghe đến nhập thần.
Tuyệt đối là lịch sử trưởng thành nghịch thiên của tiểu nhân vật, nhiều việc với Ngụy Tác cùng Cơ Nhã coi là bình thường thì đối với thiên tài tu sĩ cao cao tại thượng, tu vi luôn hơn hẳn người cùng lứa như Vu thần nữ lại cực kỳ kinh tâm động phách.
Với tu vi dễ dàng bị Kim đơn tu sĩ lấy mạng mà dám đối phó thiếu chủ một tông môn, việc đó đối với Vu thần nữ là việc cực kỳ điên cuồng.
Tiểu thiên giới quỷ bí, kinh hiểm ở thiên long trủng khi gặp Lâm Phong Hoa, giết Chân Võ thiếu chủ, trong thú triều kinh nhân nhờ vào một yêu thú mà sống sót, đại chiến với tu sĩ Huyền Phong môn, nhục thân mộc hóa... Cơ Nhã nói rất giản đơn, nhưng hiện rõ chân tình, khiến nàng ta ngơ ngẩn.
Trước kia nàng ta cũng biết hiện tại Ngụy Tác gần như nghịch thiên nhưng vốn là một tiểu tán tu Linh Nhạc thành, một tiểu nhân vật ở mức thấp nhất, nhưng giờ nhân vật đó lại hiện rõ trong óc nàng ta, gã không dựa vào vật gì đó mà một bước lên trời, những gì trải qua đều kinh tâm động phách.
"Y khác với tuyệt đại đa số tu sĩ." Cơ Nhã mím môi hổ thẹn, nhìn Vu thần nữ, "y bất chấp nguy hiểm đi báo tin cho Nam Cung Vũ Tinh, vì bọn ta mà chống lại Đông Dao thắng địa, vì Âm Lệ Hoa mà như thế... Nếu các hạ toàn tâm toàn ý với y thì y cũng như thế mà thôi."
"Tuy y không hoàn mỹ, có lắm trò, nhiều lúc lại xung động... nhiều việc theo những người khác là ấm đầu. Nhưng vì thế mà y khác tất cả." Cơ Nhã kể, "Âm Lệ Hoa nguyện ý như thế, đổi lại bọn ta chắc cũng vậy. Ta không biết thế nào là anh hùng tuyệt đại nhưng trong lòng ta, y là như thế."
"Nhưng..." Vu thần nữ hoang mang.
"Các hạ và y tuy từ đầu là địch nhân, nhưng chỉ vì tranh đoạt linh khí linh mạch chứ không có thâm cừu đại hận. Lẽ nào các hạ không muốn có đạo lữ như thế? Không tính những thứ khác, nếu các hạ cùng y qua được lần này, sau này sẽ có thành tựu cỡ nào?" Cơ Nhã cắt lời Vu thần nữ, "Qua trực giác của nữ nhân thì các hạ sẽ chọn y, chỉ là... Nếu các hạ hân thưởng y thì trong lúc này nên chịu nhún một chút... không ai biết sau này sẽ xảy ra chuyện gì, đừng để khi các hạ tỏ rõ thái độ thì tất cả đã gặp bất trắc rồi."
"Ta biết các hạ còn lo ngại việc y có chấp nhận hay không nhưng chúng ta đang lúc nguy cơ quan đầu, không biết có bao nhiêu đại thế lực đối phó chúng ta... Lúc này mà các hạ toàn lực giúp y không phải càng trọng yếu hả? Các hạ tưởng y thập phần bài xích?" Cơ Nhã liếc Vu thần nữ, không cho nàng ta cơ hội nói, "tu vi như các hạ, lại thiên tư quốc sắc, đương thế có mấy nữ tu sánh được, muốn lấy được lòng người khác lẽ nào người khác lại không muốn thế?"
"Ta biết vì sao y như thế với các vị." Vu thần nữ ngẩn ra, bảo Cơ Nhã, "Các vị cùng giống nhau."
"Dù các hạ nói đúng, lẽ nào không muốn thành người một nhà vói bọn ta?" Cơ Nhã lại nhìn Vu thần nữ, "Lẽ nào các hạ chỉ muốn giống họ, chỉ biết lừa nhau, đề thăng tu vi, cả việc kết đạo lữ cũng môn đăng hộ đối, lợi dụng lẫn nhau?"
"Ta..." Vu thần nữ do dự, hiển nhiên đã động lòng. Trừ hiện tại Ngụy Tác đang trong cảnh quá hung hiểm thì mọi thứ quả là hoàn hảo để lựa chọn đạo lữ. "Ngươi còn do dự gì nữa!" Thậm chí trong có có một tiểu Vu thần nữ kêu như thế. Đổi lại là nữ tu khác e đã xô đến xin làm đạo lữ của gã, tuy nghe ra có vẻ không có tự tôn, nhưng ở tu đạo giới mạnh được yếu thua này vẫn vậy, cơ hồ đại bộ phận nữ tu đều coi gặp được một đạo lữ đắc lực là một lần đại tế ngộ. Hơn nữa đạo lữ của đối phương đã thể hiện như vậy, chứ không phải chính nàng ta bị cưỡng bức trước rồi mặt dày đòi làm đạo lữ của người ta. Nhưng với thân phận, với uy nghiêm xưa nay, trước giờ lại đối địch với Ngụy Tác thì trong lòng nàng ta có một ngọn núi, không dễ lật lại.
Kỳ thực hiện tại nghĩ lại, để cho lựa chọn thì nàng ta chỉ muốn mình thần thông bạo phát, cho Ngụy Tác một trận rồi bức gã thành đạo lữ. Nhang... nàng ta không đánh lại gã. Quan trong nhất là tâm thái của gã, tình cảm với đạo lữ như thế thì dù nàng ta đáp ứng, Ngụy Tác cũng không đời nào chủ động đến yêu cầu nàng ta trở thành đạo lữ.
Việc này cần một sự kiện thúc đẩy.
"Ta biết các hạ còn e ngại, nhưng không nên lo, ta sẽ sắp xếp, các hạ không cần nói gì, cứ đợi là được." Cơ Nhã nhìn Vu thần nữ, đột nhiên mỉm cười nói, mặt hơi đỏ lên.
"Không được, ta biết các hạ định dùng cách gì." Vu thần nữ thấy thần sắc Cơ Nhã thì vội nói.
"Ta và Lưu lão hội sẽ chuẩn bị linh dược, lúc hai người gặp nhau, ta sẽ làm tan dược khí. Các hạ cứ nửa chối nửa không là được." Cơ Nhã càng đỏ mặt.
"Ta..." Vu thần nữ không nói thành lời, trong đầu lại có ý nghĩ hoang đường cực độ, lẽ nào việc gạo sống nấu thành cơm còn phải một lần nữa mới là chín?
"Thế đi." Cơ Nhã cũng e thẹn, thấy Vu thần nữ như thế thì quyết định, quay người đi luôn.
"Đa tạ..." Nàng hơi ngẩn ra đoạn mỉm cười, Vu thần nữ ở sau lưng nói thế.
Cơ Nhã đi rồi, Vu thần nữ vẫn chưa định tâm, hơi đỏ mặt.
"Ta lại không trực tiếp cự tuyệt... còn đồng ý việc hoang đường như thế." Ngồi xuống đoạn Vu thần nữ cũng ngẩn ra.
…
"Hàn Vi Vi, tỷ luyện gì hả?" Cùng lúc, trong một gian thạch quật khác, Thủy Linh Nhi phát hiện Hàn Vi Vi lén lút luyện một đỉnh dược dịch, nàng đi vào mà Hàn Vi Vi vẫn không phát hiện chứng tỏ đỉnh dược dịch không hề giản đơn.
"Một đỉnh đồ tốt, có thích dùng không?" Bị Thủy Linh Nhi làm giật mình, Hàn Vi Vi hầm hừ.
"Thôi vậy, đồ tốt tỷ tự dùng." Thủy Linh Nhi hơi đỏ mặt.
"Đừng tưởng xong, bất quá không được cho sư tỷ biết ta luyện gì." Hàn Vi Vi cảnh cáo Thủy Linh Nhi.
"Không để Cơ Nhã thư thư biết? Thật ra là gì?" Thủy Linh Nhi kinh ngạc hỏi Hàn Vi Vi, "Không được, muội phải cho Cơ Nhã thư thư."
"Ngươi! Ngươi dám đi nói thì đừng trách ta luyện thứ gì đó ám toán!" Hàn Vi Vi ra vẻ ác bá hầm hừ.
"Tỷ thề không làm việc đó nữa thì muội không cho y biết nhưng ít nhất phải cho muội biết là thứ gì đã." Thủy Linh Nhi cười ha hả, rõ ràng bị tam lưu luyện dược sư Hàn Vi khiến cho hiếu kỳ.
"Hừ, lại biết uy hiếp cơ đấy. Được, ta đồng ý nhưng thứ này khi y gặp chúng ta thì ngươi biết ngay." Hàn Vi Vi đắc ý.
...
"Chát!"
Cùng lúc, thân ảnh Ngụy Tác từ một tông môn loáng lên, ngân quang lóe sáng, hơn mười "Ngụy Tác" nhắm bốn phương tám hướng lao đi, gã ẩn giấu khí tức, thay hình đổi dạng, khuất vào trong mây.
Nhiều người đều tưởng gã đến Đăng Tiên thành nhận cung phụng, vì trong đó có nhiều thủy hệ yêu đơn. Tình hình này mà ai mua thủy hệ yêu đơn tất bị chú ý, nhiều siêu cấp thế lực thể hiện rõ thái độ đối địch Ngụy Tác thì thủy hệ yêu đơn gần như mất tích khỏi các tiệm.
Ngụy Tác muốn đề thăng tu vi và thần thông, lượng thủy hệ yêu đơn ở Đăng Tiên thành thập phần trọng yếu.
Không ai ngờ gã không tính đến lượng thủy hệ yêu đơn đó mà đến nhiều tông môn lấy những thứ cần thiết.
Tạm không tính đến việc các tông môn tuyệt đối không dám mạo hiểm lộ ra tin tức liên quan đến gã mà Đại thành khi thiên kinh có thể hóa thành nhiều hóa thân ngay cả đại năng thời của Linh Lung Thiên cũng không nhận ra thì đủ khiến các đại thế lực nhức đầu, hơn nữa gã còn một pháp bảo lấy được của Vu thần nữ chuyên dùng để chạy trốn, nên không có bao nhiêu e dè.