Thông Thiên Chi Lộ

Chương 1057: Rời đi cùng lưu lại

Trung thiên tử lôi tông, Minh Thổ tông, Vạn Hoàng cung, Bích Tỳ tông, Hóa Thiên giáo, Hoàng Thiên đạo, Vũ Hóa thế gia, Thánh Vương tông... đều là nhất phương bá chủ của tu đạo giới, siêu cấp tông môn, bao gồm cả Ngọc Hành đại lục, Vân Linh đại lục và Lưu Hỏa đại lục, còn cả Huyền Phong môn và Chân Võ – những thế lực ở Thiên Huyền đại lục cũng không thoát được.
Mấy nghìn năm nay, nhiều đại tông môn tan biến trong dòng thời gian, một người lật đổ cả một siêu cấp tông môn cũng không hẳn không có nhưng chưa từng có ai tuyên chiến với ngần ấy siêu cấp tông môn.
Ngụy Tác trực tiếp bức tông môn của mấy đại lục thể hiện thái độ, quả thật khí phách!
"Đây là đại chiến sẽ lan khắp tu đạo giới."
"Các siêu cấp tông môn đó sẽ liên thủ đối phó y. Không biết sẽ dính đến thế lực cỡ nào, nhiều bí bảo và truyền thừa pháp khí sẽ xuất thế!"
"Người như y không thể có lựa chọn khác, y không phải hạng chỉ biết đến mình, chỉ còn cách giết chóc đến mức tất cả đều sợ, bước lên thông thiên chi lộ, những kẻ đó mới không dám đối phó y và thân hữu."
Nhiều người nghe Ngụy Tác nói xong thì đi ngay, siêu cấp loạn thế đầy máu sắp bắt đầu, nhiều thế lực bắt đầu chuẩn bị.
"Mọi tông môn trong một ngày phải thể hiện lập trường."
"Phần cung phụng cũng phải đưa đến Đăng Tiên thành trong một ngày."
Ngụy Tác nói đoạn lui vào sơn môn Đăng Tiên tông.
"Đừng dùng Phổ độ thần quang đối phó ngã."
Ngụy Tác vào điện vũ, Vu thần nữ sợ hãi co người.
Cao ngạo và uy nghiêm của nàng ta tan biến trước mặt Ngụy Tác, kết quả trận chiến và những lời của gã càng khiến nàng ta chấn động đến tê dại, không còn chủ kiến khi đối diện gã. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://truyenfull.vn
"Ta đồng ý không dùng Phổ độ thần quang đối phó ngươi nhưng ngươi phải thể hiện rõ lập trường." Ngụy Tác bảo Vu thần nữ đang sợ hãi.

"Chỉ cần ngươi tha cho ta, ta đảm bảo Đông Lai bí cảnh không chống lại ngươi." Vu thần nữ sợ hãi, Ngụy Tác có thêm khí tức lạnh lùng so với trước kia, như cây kiếm ẩn trong vỏ nhưng giờ vỏ đã vỡ, độ sắc bén và quang mang hiển lộ.
"Đừng tin! Chưa biết chừng lỏng ra là chúng ta đều chết trong tay ả. Thả ra có khí ả lại đối phó chúng ta." Hàn Vi Vi phẫn hận.
"Ta không... không bao giờ làm thế." Vu thần nữ cuống lên nhìn Ngụy Tác, nhưng lại không dám nhìn thẳng.
"Dù tha cho các hạ thì Đông Lai bí cảnh cũng không thể chỉ biết giữ mình." Nguyên Âm lão tổ đột nhiên lên tiếng: "Nếu các hạ không tuyên chiến với Ngụy Tác, mọi người sẽ cho là các hạ cùng phe, thậm chí trận chiến này là do cac hạ ngầm giở trò nên Hỏa Vực thần vương và Thánh Vương tông tông chủ thảm bại. Đông Lai bí cảnh sẽ thành địch nhân của mọi tông môn. Đông Lai bí chỉ ứng phó tông môn của Ngọc Hành đại lục cũng đủ nhức đầu."
"Ta..." Vu thần nữ run lên, ngẩng nhìn Nguyên Âm lão tổ, nhưng không nói thành lời. Nguyên Âm lão tổ nói đúng, nếu nàng ta không tuyên chiến với Ngụy Tác, sẽ thành kẻ địch chung của các siêu cấp thế lực, Đông Lai bí cảnh sẽ gặp nguy hiểm diệt môn, nếu nàng ta không muốn đối địch với Ngụy Tác mà chỉ tỏ thái độ bề ngoài thì các thế lực đó cũng bức nàng ta ra tay.
"Với các hạ thì không còn lựa chọn." Nguyên Âm lão tổ bảo Vu thần nữ đang nhợt nhạt mặt mày: "Đành công khai làm đạo lữ của Ngụy Tác."
"Gì hả!" Vu thần nữ suýt nữa ngất xỉu.
"Các hạ cũng biết đó là lựa chọn duy nhất, chỉ cần công khai thể hiện muốn cùng Ngụy Tác kết thành đạo lữ, chỉ cần y còn sống, những kẻ đó sẽ không dám đối phó Đông Lai bí cảnh." Nguyên Âm lão tổ mặc kệ thần sắc Vu thần nữ, nói đoạn truyền âm, "Ngất gì mà ngất, làm cũng làm rồi... y rất có thể sẽ đạt thành tựu vô thượng, theo y không thiệt đâu."
"Ta..." Vu thần nữ lại suýt ngất.
"Lão phu không có chữ tín như y, Tiểu Cực giới ở trên con thuyền với y, y mà bại vong, Tiểu Cực giới cũng không còn gì. Dù y tha cho các hạ thì lão phu cũng sẽ lan tin ra là trong trận chiến vừa rồi các hạ ngầm liên thủ với y, là đạo lữ song tu của y. Với của tu vi bọn Vạn Hoàng công tử tất nhận ra các hạ từng song tu với y, ngần ấy nguyên âm chuyển hóa rồi, chưa biết chừng họ sẽ cho là các hạ cùng y song tu không biết bao nhiêu lần." Nguyên Âm lão tổ lại truyền âm.
"A..." Vu thần nữ kêu lên thảm thiết, trước mắt tối sầm.
"Không được, dù nàng ta đáp ứng thì sao chúng ta tin được, sao biết là nàng ta không giả đò." Hàn Vi Vi phản đối, "Để nàng ta lại thật quá nguy hiểm, với tu vi đó dù bị hạ cấm chế thì nếu chân nguyên và khí huyết có thể lưu chuyển là phá được, nếu nàng ta ra tay, chúng ta có thể mất mạng hết."
"Công khai đứng ra nói rõ lập trường thì không còn đường lui. Hơn nữa để thể hiện không hai lòng thì rất dễ." Nguyên Âm lão tổ nhìn Vu thần nữ và bọn Hàn Vi Vi, mấy máy môi truyền âm.
"Hừ!" Nghe Nguyên Âm lão tổ truyền âm, Hàn Vi Vi hừ lạnh, không nhiều lời, bọn Cơ Nhã gật đầu.

"Ta..." Vu thần nữ run lên, càng cúi gằm đầu.
"Còn gì do dự nữa?" Nguyên Âm lão tổ truyền âm cho Vu thần nữ , "Đối với các hạ, đích xác là tình thế bức bách nhưng qua thái độ y đối với đạo lữ và thân hữu thì Vạn Hoàng công tử sánh được sao?"
"Ta..." Vu thần nữ định phản bác, nhưng không hiểu vì không dám hay nguyên nhân gì mà không nói ra.
"Được, không phản đối tức là thừa nhận." Nguyên Âm lão tổ ra vẻ lão vô lại, "Nhiều lúc các nữ tu cả thẹn, để lão phu đứng ra là được. Chúng ta sẽ lập tức đến Thiên Huyền đại lục."
Vu thần nữ nghe Nguyên Âm lão tổ nói vậy, lại suýt ngất đi, nhưng câu sau cùng của lão khiến nàng ta ngẩn người, "đến Thiên Huyền đại lục?"
"Hiện tại y đã thể hiện thái độ, ngần ấy siêu cấp thế lực khẳng định không cho y bao nhiêu thời gian, sẽ bất chấp tất cả giết y. Chúng ta không đi mau thì nơi này còn hung hiểm hơn lúc Hỏa Vực thần vương đến." Nguyên Âm lão tổ ngưng trọng hẳn, "Chúng ta đã lên tiếng thì không thể cứ thế màu đi, nên giết thật nhiều để chấn nhiếp thiên hạ. Mấy tông môn Ngọc Hành đại lục vẫn ở Thiên Huyền đại lục, đối phó dễ hơn công phá sơn môn đại thế lực khác nhiều. Trừ các phái này đi thì Đông Lai bí cảnh an toàn hơn nhiều."
"Ta đáp ứng bao giờ." Vu thần nữ há miệng, nhưng không nói nổi câu đó.
"Thể hiện thái độ chỉ để chứng minh ngươi không có ý gì khác, lúc nào nghĩ thông, muốn triệt để khôi phục tu vi thì thể hiện." Nguyên Âm lão tổ lại bảo.
"Lúc ta nghĩ thông..." Vu thần nữ chợt thấy nóng người, không hiểu vì sao mà ngất đi.
"Đạo hữu định đợi thêm một ngày, khi nàng ta không chịu nổi thì cho uống Bất lão minh đơn?" Nguyên Âm lão tổ hỏi Ngụy Tác, "Bất quá dù thế nào, bọn tại hạ cũng phải đi."
"Được, các vị cẩn thận." Ngụy Tác gật đầu, cực kỳ trịnh trọng dặn Nguyên Âm lão tổ và Vũ Hoàng chân nhân, Phong Ngô Thương.
Vu thần nữ bị nguyên khí dao động kịch liệt đánh thức.
Lúc tỉnhh lại, thấy Ngụy Tác và bọn Nguyên Âm lão tổ toàn lực thi triển độn pháp phi độn, không phải đang ở trong Đăng Tiên thành mà rời Thiên khung, ở man hoang hoang nguyên.
Nguyên khí dao động là từ Âm Lệ Hoa. Âm Lệ Hoa như đang ngủ say, nhưng bị âm minh hắc khí kinh nhân bao lấy, nguyên khí dao động phát ra như tại không ngừng diễn hóa đại đạo pháp vực.
Lướt thêm một lúc, ai nấy cố gắng ẩn đi khí tức, Nguyên Âm lão tổ và Vũ Hoàng chân nhân, Phong Ngô Thương chia tay bọn Ngụy Tác.
"Họ đi đâu?" Vu thần nữ hỏi. "Có phải về Thiên Huyền đại lục không?"
"Họ đến Thiên Huyền đại lục." Cơ Nhã hồi đáp Vu thần nữ, "Có họ là đủ, họ mang theo cổ phù phỏng theo khí tức Ngụy Tác, bọn ta ngầm bám theo, xem có gì biến hóa, xem có ai thừa cơ y đến Thiên Huyền đại lục mà đối phó Âm Thi tông và Hải Tiên tông không."