- Kim, tiếp theo chúng ta nên như nào? Thường Nhạc đột nhiên cảm thấy hắn và Kim đã biến thành người thừa, bước từng bước nhỏ tới.
Bốn phía lập tức nổi lên những dòng khí lưu mạnh mẽ hướng về phía giữa Thường Nhạc và Kim, quả nhiên không ngoài dự đoán, Thường Nhạc vừa mới có động tĩnh lập tức đã khiến cục diện mất đi khống chế.
Hắc Long gầm lên giận giữ, cả người nhanh như thiểm điện lao thẳng về phía Phong Thần. Thân hình Phong Thần thì ngay ở thời khắc Hắc Long chuyển động liền lui về phía sau, Phong Thần thoạt nhìn giống như chiếc lá sắp rụng.
Điểm khiến người ta vĩnh viễn không thể nắm giữ chính là quả đấm của Hắc Long giống như tập trung tất cả những sức mạnh cường đại nhất của đất trời.
Trong nắm tay của Hắc Long tràn đầy sức mạnh khiến cả những người đứngg phía dưới tòa nhà cũng có thể cảm nhận được, dòng khí hùng mạnh như muốn thổi quét toàn bộ mặt đất.
Rất nhiều người không thể ngăn cản được luồng khí này mà không tự chủ nhắm mắt lại. Mà khi bọn họ định thần lại được, thân ảnh của Hắc Long và Phong Thần đã xuất hiện ở phía trên một tòa nhà khác
Không lâu sau khi Hắc Long và Phong Thần chuyển động, Võ sĩ cấp 6 của Thánh điện Hắc Ám cũng lao tới giằng co cùng thiếu nữ Kim Thủ Chỉ của Thánh điện Quang Minh.
- Trận đấu giữa Thường Nhạc và Kim nên bắt đầu rồi!
Trong đầu những người đặt tiền cược lên người Thường Nhạc và Kim đều tự nói.
Quả thật, trải qua việc tạm dừng ngắn ngủi vừa rồi, Thường Nhạc đã thành công dung hợp sức mạnh của bộ đồ Hắc Ám cùng cơ thể mình.
Hắn cảm thấy toàn thân có thêm một sức mạnh khổng lồ, nhưng bộ đồ Hắc Ám cũng mang đến cho Thường Nhạc tác dụng phụ. Đó chính là Thường Nhạc cảm thấy hắc ám tà ác trng cơ thể đang tăng lên vô hạn.
- Thường Nhạc, cậu tốt nhất là cởi bộ đồ Hắc Ám trên người ra, bằng không nếu cậu rơi vào vòng luân hồi trong Hắc Ám, cậu sẽ hoàn toàn trở thành kẻ tà ác. Kim nhìn biến hóa trên mặt Thường Nhạc, thần sắc ông ta bỗng nhiên trở nên cổ quái.
Thường Nhạc đang tận tình hưởng thụ năng lượng Hắc Ám, hơi thở Hắc Ám, phàm là Hắc Ám thì chưa chắc đã là tà ác, còn Quang Minh chưa hẳn đã là thánh khiết.
Phương thức để giết người rất nhiều, không phân tốt xấu, Thường Nhạc căn bản không quan tâm ánh mắt của người trong thế tục, bản thân muốn giết người nào thì giết người đó, không có bất kỳ nguyên nhân nào.
Sát khí trong mắt Kim ngày càng nặng, ông ta hoàn toàn cảm nhận được biến hóa của Thường Nhạc, Thánh kiếm Quang Minh màu trắng đã giơ lên, ông ta cảm nhận được hơi thở tà ác trên người Thường Nhạc đang tràn tới.
- Giết!
Bỗng nhiên lúc đó, Thường Nhạc bắt đầu chuyển động, cả người hắn giống như một cơn gió, một cơn gió màu đen, tất cả xung quanh cơn gió đều bị thổi quét.
- Phong nhận!
Sắc mặt Kim khẽ biến đổi, ông ta như nào cũng không ngờ tới, Thường Nhạc không ngờ trong khoảng thời gian ngắn ngủi đã lĩnh ngộ được thực tủy trong bộ đồ Hắc Ám, nhưng Kim cũng không phải kẻ yếu.
Kim và Thánh kiếm Quang Minh dung hợp cùng nhau, thoạt nhìn giống như một luồng gió xoáy màu trắng, hai luồng gió giao hòa rồi không ngừng xoay tròn quấn lấy nhau.
- Bịch!
Gió xoáy màu đen và màu trắng phân ra, tiếng vang long trời lở đất liên tiếp vang lên, tiếp theo sau đó xuất hiện hai bóng dáng lảo đảo.
Thân hình Thường Nhạc hơi run rẩy, nhưng miễn cưỡng vẫn đứng được ở đó, nhưng Kim đã nửa quỳ trên mặt đất, sắc mặt ông ta hiện ra vẻ u ám.
- Kim, ông thua rồi!
Trên mặt Thường Nhạc lộ ra nụ cười nhẹ nhưng vẻ mặt tái nhợt lại chứng minh thân thể hắn có chỗ khác thường.
Kim khẽ gật đầu: - Tôi thua rồi.
- Nhưng trò chơi giờ mới bắt đầu.
- Lời này của ông có ý gì?
Trong lòng Thường Nhạc bỗng nhiên trở nên bất an, bởi vì ánh sáng trong mắt Kim vẫn tràn đầy, thậm chí có thể khẳng định Kim có lòng tin tuyệt đối.
Nếu Kim đã bị mình đánh bại, vậy cao thủ phía sau lưng Kim là ai? Ai có thể khiến đệ nhất cao thủ nước Mỹ - Kim có được lòng tin lớn như thế.
Thường Nhạc cũng nghĩ đến mấu chốt vấn đề, sự xuất hiện của đệ nhất cao thủ Trung Quốc Phong Thần cũng là kết quả của việc mình cố ý dẫn tới, nhưng ông ta lại không đứng về phía mình.
Đây là vì sao?
Ngay lúc Thường Nhạc đang suy tư, bầu trời trước mắt bỗng nhiên xuất hiện ánh sáng, ánh sáng đó cực kỳ chói mắt kích thích khiến Thường Nhạc không tự chủ được mà nhắm hai mắt lại.
- Mau nhìn đi, đám mây phía trên đáp xuống rồi. Bỗng nhiên có người kinh ngạc kêu lên, ánh mắt của gần như tất cả mọi người đều tập trung lại đây.
Quả thật, đám mây trên bầu trời kia từ từ đáp xuống khoảng cách cách tòa nhà chừng hơn hai mươi mét thì đột nhiên dừng lại.
- Thần Quang Minh vĩ đại, dùng ánh sáng của mình chiếu khắp thế nhân đi! Bỗng nhiên lúc đó, một vài thiếu nữ từ trong đám mây đi ra, toàn thân các cô đều là màu trắng, dường như đó là sự tồn tại thánh khiết nhất.
Mà ánh sáng màu trắng kia lại từ tay các cô từ từ phóng về phía thế nhân phía dưới, hễ là người được ánh sáng trắng đó bao phủ, bọn họ đều cảm thấy toàn thân có một loại thoải mái không nói thành lời.
- Thần, đây là Thần Quang Minh.
Đám người bình thường kia đều quỳ lạy xuống đất.
- Thần Quang Minh chó má!
Thường Nhạc cảm thấy khi thân thể mình bị ánh sáng trắng kia chiếu xạ, toàn thân hắn cảm thấy bực bội vô cùng, vẻ tà ác trong ánh mắt chợt lóe lên.
Thân hình hắn giống như một luồng khói nhẹ tấn công về phía đám mây, hắn căn bản không hề tin tưởng, đám mây này nhiều nhất chỉ là máy móc gì đó trải qua cải tạo mà thôi.
Nhưng hắn cảm thấy buồn bực, vật này cho dù là máy móc cải tạo, nhưng không thể biến thành một chút âm thanh cũng không có chứ?
Trong nhát mắt, cự ly của Thường Nhạc cách đám mây chỉ còn một mét.
- Hừ!
Một thanh âm trong trẻo đột ngột vang lên, sau đó một thân ảnh màu trắng đón lấy Thường Nhạc, đồng tử hắn co rút lại, tốc độ của đối phương vô cùng nhanh, hơn nữa chiêu thức công kích cũng rất quỷ dị, đây là thứ trước giờ mình chưa từng nhìn thấy.
Quả là chuyện đòi mạng.
- Phanh!
Đòn tấn công của hai bên còn chưa chạm vào nhau, cả người Thường Nhạc đã bị đối phương đánh bay ra ngoài.
- Chết tiệt.
Thường Nhạc hiểu rõ trong lòng, nếu không phải vừa rồi mình cùng Kim quyết chiến, đối phương căn bản không có khả năng đánh lui mình lại, trước mặt nhiều người như vậy lại đánh lui mình, không thể nghi ngờ chính là gia tăng ánh hào quang của Thánh điện Quang Minh.
Đương nhiên, trong lòng Thường Nhạc cũng thầm kinh hãi, khi hắn tiếp cận thứ máy móc thần bí kia, hắn đã cảm nhận được một cách rõ ràng, sức mạnh khổng lồ kia thậm chí có thể khiến bản thân run sợ.
- Thánh điện Quang Minh là lựa chọn cuối cùng của các người, gia nhập Thánh điện Quang Minh, chẳng khác nào việc các người chọn ánh sáng. Thanh âm âm trầm kia vang lên, sau đó một người mặc đồ trắng từ phía trên nhảy xuống.
Chỉ đơn giản nhìn thân thể bọn họ, Thường Nhạc đã biết bọn họ đều là cao thủ nhất đẳng. Thủ lĩnh trong đó là một gã trẻ tuổi mặc áo trắng.
Động tác của đối phương rất nhanh, nhanh như thiểm điện, ánh sáng trong tay đã bắn ra, mà mục tiêu tấn công của đối phương rất rõ ràng, hiển nhiên là đối phương chuẩn bị lấy mạng Thường Nhạc.
Giờ phút này, Hắc Long bị Phong Thần ngăn cản, cao thủ cấp sáu của Thánh điện Hắc Ám cũng bị người ta quấn lấy, cơ hội có thể chống lại người áo trắng trước mắt này thật sự là quá ít.
Đám người Cao Tiếu, Đệ Nhị Mộng muốn xông lên, nhưng thời gian đã không còn kịp, Đệ Nhị Mộng hít sâu một hơi, thân hình mềm mại bắt đầu run rẩy.
- Rồng!
Không biết ai là người đầu tiên kinh ngạc kêu lên.
Chỉ thấy thân hình Đệ Nhị Mộng hoàn toàn hóa thành một con rồng vọt về phía trước.
Tuy rất nhanh, nhưng người trẻ tuổi mặc áo trắng đã chậm nửa nhịp, mắt thấy Thường Nhạc không chịu được một kích này của đối phương, đột nhiên lúc đó, một âm thanh tuyệt vời đột ngột vang lên.
- Bịch!
Thân hình người trẻ tuổi mặc áo trắng chấn động, dưới sự không hề phòng bị, cả người đều bị đánh bay ra ngoài.
- Lão đại, thật không ngờ, bên cạnh Thường Nhạc lại ẩn núp nhiều cao thủ như vậy! Kiếm nhìn thấy một loạt biến hóa kia, gã không khỏi hít một hơi khí lạnh.
Bản thân luôn cho rằng mình đã đủ lợi hại, nhưng so sánh với những cao thủ biến thái liên tiếp xuất hiện đó, sự chênh lệch vẫn còn rất lớn.
Tiếng đàn tuyệt mỹ kia trong nháy mắt lại có thể đánh chết một cao thủ.
- Không sai, tin rằng Thường Nhạc cũng không ngờ tới sẽ phải dùng nhiều cao thủ như vậy, thật đáng tiếng! Trong mắt Tư Đồ Lôi Minh tràn đầy ánh sáng khiến người khác không hiểu nổi.
- Đáng tiếc, lão đại, thuộc hạ không hiểu. Kiếm nghi hoặc nhìn Tư Đồ Lôi Minh,
- Đáng tiếc, chúng ta không thể làm người đứng ngoài xem trò chơi này nữa rồi. Tư Đồ Lôi Minh hơi tiếc nuối lắc lắc đầu, ánh mắt hướng về phía cách đó không xa, nhìn sang chỉ thấy bốn thiếu nữ áo trắng đã đi về phía này.
- Ngài chính là Tư Đồ công tử của Tân Long Nha! Một người trong đó từ từ mở miệng.
- Không sai.
Mặt Tư Đồ Lôi Minh không chút biến hóa.
- Thánh sứ của Thánh điện Quang Minh chúng tôi có lời mời Bốn thiếu nữ cách ra lùi sang hai bên, mà thân hình Tư Đồ Lôi Minh khẽ động đã nhanh chóng dời về phía đám mây màu trắng kia.
Đồng lời lúc này, Mafia, Giáo hội cũng cảm thấy không khí không đúng, đương nhiên, bọn họ cũng đã lẫn vào đám người để lui ra phía ngoài.
Lúc này, đám người Cao Tiếu, Đệ Nhị Mộng, Bảo Ngọc đều vây về phía Thường Nhạc, toàn bộ rút lui ra phía ngoài. Những cao thủ áo trắng kia theo sát phía sau.
- Xem ra lần này chúng ta thật sự gặp rắc rối rồi. Bỗng nhiên lúc đó, trên mặt Thường Nhạc lộ ra vẻ kỳ lạ, chỉ thấy bốn phía bỗng nhiên xuất hiện vô số bóng dáng màu trắng.
Những người đó dường như đã sớm mai phục ở nơi này để phá hủy đường lui của mọi người. Nhưng bọn họ không giết những người đó, mà ngược lại chỉ vây khốn họ mà thôi.
- Thần Quang Minh vĩ đại, xin ban ánh hào quang thần thánh nhất tinh lọc tâm linh bọn họ, để bọn họ gia nhập Thánh điện Quang Minh tôi. Thanh âm đầy từ tính kia lại vang lên khắp bốn phía.