Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 1315: Uy lực của Hóa Chân

Một tiếng ken két vang lên, hộ giáp chân khí hạ phẩm trên người Diệp Mặc vỡ nát toàn bộ, đồng thời trên người cũng có vài vết máu, tạo thành một mảng nám đen.

Diệp Mặc điên cuồng phun ra một ngụm máu, nhưng cũng không lấy đan dược ra chữa thương, mà lại vận chuyển Tam Sinh quyết đến cực điểm, hắn bị đánh cho thê thảm như vậy, đến một nửa lôi nguyên cũng không hấp thụ được, nếu không tận dụng thời gian để hấp thụ lôi nguyên của lôi kiếp thăng cấp lên Hóa Chân, thì đợt lôi kiếp tiếp theo đến, hắn thì cũng chết là cái chắc.

Vì số lượng lôi nguyên lôi kiếp cũng không nhiều đã bị Diệp Mặc hấp thụ hoàn toàn, trong nháy mắt Diệp Mặc liền cảm giác thấy chân nguyên của mình lại dần dần tăng lên, còn lúc này Diệp Mặc lại càng không có chút do dự, lại lấy ra một viên Chân La đan nuốt xuống, đồng thời điên cuồng hấp thụ linh khí trong linh mạch, cái này cũng chưa tính, hắn còn lấy ra hai viên tiên tinh còn lại liều mạng hấp thụ linh khí.

Tu vi càng lúc càng tăng lên…

Lúc này Diệp Mặc cũng bắt đầu cảm thấy may mắn, may là hắn lúc trước dùng là linh mạch cực phẩm, chứ không phải là linh thạch, nếu không bây giờ hắn căn bản cũng không kịp để bố trí Tụ Linh trận nữa.

Sở dĩ điên cuồng hấp thụ linh khí và lôi nguyên, thậm chí không tiếc hai viên tiên tinh,vì Diệp Mặc biết, hắn chắc là bị lôi kiếp kháng lại rồi. Nếu hắn không thể trong thời gian ngắn thăng cấp lên Hóa Chân tầng thứ nhất, thì hắn cũng chỉ có thể chờ chết.

Tu vi mặc dù không ngừng tăng lên, nhưng khoảng cách đến Hóa Chân cũng còn một chút nữa. Mà lúc này trên bầu trời lại trở nên biến sắc, bầu trời màu xanh nhạt vừa nãy lại biến thành màu xám đen.

Đường lôi kiếp lần thứ hai vẫn chưa giáng xuống, thì áp lực và sát cơ khủng bố kia cũng đã bao phủ lấy Diệp Mặc. Đường lôi kiếp lần thứ nhất Diệp Mặc dường như các thủ đoạn đều lấy ra hết rồi, ngoại trừ "Tử Đao" còn chưa được phóng ra, thì hắn cũng không còn hậu thủ nào nữa.

Lúc này Diệp Mặc ngược lại lại bình tĩnh trở lại, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy lôi kiếp như này, các kiểu tình huống của lôi kiếp trước không nói, hơn nữa đường lôi kiếp lần thứ nhất không ngờ chỉ có một tia sét. Đường lôi kiếp thứ hai này hắn không biết sẽ có mấy tia sét. Bất luận thế nào, hắn cũng cần phải sống qua được đường lôi kiếp thứ hai này. Nếu thật sự hắn phải chết, hắn thà rằng không thăng cấp lên Hóa Chân, cũng không muốn trốn vào tiểu thế giới.

Nhưng cái Diệp Mặc sợ chính là đến lúc đó hắn lại bị lôi kiếp khóa lại, đến tiểu thế giới cũng không vào được.

Lại mấy tiếng ken két, tia chớp màu xám tro xoẹt qua trong không trung. Diệp Mặc dường như trong khoảng thời gian tia sét xoẹt qua đó, cũng phóng ra lá chắn chân khí hạ phẩm, đồng thời mặc một hộ giáp chân khí hạ phẩm lên người. Hắn bây giờ cái khác không nhiều, nhưng chân khí hạ phẩm lại nhiều.

Ầm ầm…
Hai tia chớp màu xám tro tốc độ còn nhanh hơn đường thứ nhất giáng xuống. Hai tia sét kiếp lôi này còn to hơn đường kiếp lôi thứ nhất, tốc độ còn nhanh hơn, uy lực cũng lớn hơn.

Diệp Mặc chắc rằng đây là hắn đang độ kiếp, nếu đổi lại một tu sĩ khác, ngay dưới uy lực thế này, thì cũng không còn ý chí chiến đấu nữa rồi. Nhưng hắn thì lại khác, hắn thường xuyên tu luyện dưới Khổ Trúc, dùng tiên linh khí, loại uy thế như này mặc dù ép người, nhưng hắn cũng không sợ.

Với tốc độ và uy thế như này, nếu như không phải Diệp Mặc có chuẩn bị từ trước, thì đợt lôi kiếp thứ hai này hắn chưa chắc đã qua được.

Răng rắc, răng rắc…

Liên tiếp mấy tiếng răng rắc vang lên, Diệp Mặc phóng ra ba lá chắn chân khí hạ phẩm đều bị kiếp lôi phá vỡ hoàn toàn. Vì ba chân khí này trước khi Diệp Mặc phóng ra cũng có chuẩn bị rồi, cho nên mặc dù bị kiếp lôi phá tan hoàn toàn, nhưng hiệu quả cũng còn tốt hơn lần thứ nhất nhiều.

Hai tia sét màu xám tro to hơn thùng nước không chút chậm trễ giáng xuống, lôi kiếm của Diệp Mặc toàn lực phóng ra. Hơn năm mươi tia lôi kiếm và đường kiếp lôi va đập vào nhau, giống như cũng đá rơi vào giữa lòng hồ cũng không thấy gì nữa.

Nhưng Diệp Mặc cũng không có chút biến sắc, đại đỉnh tám cực cũng không chút do dự nào nghênh đón, đồng thời phóng Tử Đao ra.

Có sự chuẩn bị và không có sự chuẩn bị hoàn toàn là hai chuyện. Đại đỉnh tám cực và hai đường sét ầm một tiếng đập vào nhau, lôi quang màu xám phóng ra tứ phía. Đại đỉnh tám cực của Diệp Mặc lại lần nữa bị hai đường sét này đánh bay xa mấy nghìn mét.

Đại đỉnh tám cực bị kiếp lôi kia đánh bay, Diệp Mặc vì bị chấn động nên lại nôn ra một ngụm máu, còn Tử Đao của hắn thì cũng mang theo một đường đao màu tím hồng đã bị hai đường kiếp lôi kia đập vào ba lần ngăn lại.

Ken két…

Lại từng tiếng nổ vang, đường đao màu hồng tím của Tử Đao bổ trúng vào đường sét màu xám tro kia khuếch tán ra tứ phía. Không đợi Diệp Mặc thu Tử Đao lại, hai tàn lôi còn lại giáng xuống đúng vào người Diệp Mặc. Áo giáp lại lần nữa bị vỡ tan, máu lại phun ra.

Diệp Mặc thậm chí có thể nghe thấy xương cốt thân thể mình không ngừng nứt vỡ, nhưng hắn cũng không thèm đi trị thương, mà lại lần nữa điên cuồng hấp thụ lôi nguyên của tia sét màu xám tro kia.

Khi sắc trời lại trở nên u ám, Diệp Mặc bỗng nhiên hét lên một tiếng, chân nguyên của hắn đã đạt tới điểm giới hạn rồi. Theo tiếng hét của hắn, thì hai viên tiên tinh trong tay hắn cũng bị bóp nát. Khí thế cường đại từ thân thể hắn xông ra, tiếng hét của Diệp Mặc lại càng không ngừng không ngớt.

Két….

Vô số những âm thanh tí tách từ thân thể hắn phát ra, xương cốt của hắn vừa mới bị kiếp lôi đánh cho vỡ vụn liền hợp lại, còn kinh mạch của hắn thì đồng thời trong nháy mắt cũng thông suốt.

Cái cảm giác cường đại này, khiến hắn chỉ mong đợt lôi kiếp thứ ba đến nhanh hơn, hắn biết, sau khi hắn qua được đợt lôi kiếp thứ hai đã là tu sĩ Hóa Chân rồi.

Trải qua ba đường kiếp lôi, hắn đã thăng cấp lên Hóa Chân rồi. Diệp Mặc nói ra người khác nhất định không tin, đến cả bản thân hắn cũng sẽ không tin.

Nhưng hắn phải nói ba đường kiếp lôi còn lợi hại hơn so với tất cả những kiếp lôi mà một đời tu sĩ bình thường cộng lại, đoán chừng cũng không có ai tin. Ba đường kiếp lôi, trong mắt những tu sĩ khác cũng chỉ là một phần ba của một đợt lôi kiếp mà thôi.

Ầm ầm….

Lôi kiếp dường như cảm nhận được Diệp Mặc đã thăng cấp lên Hóa Chân, trong tiếng nổ vang đó có chút căm phẫn, có thể nói là hung ác, sau khi tiếng nổ kinh khủng kia vang lên, trong nháy mắt tia sét màu đen của kiếp lôi cũng được giáng xuống.

Diệp Mặc lần này ngay cả đại đỉnh tám cực cũng không phóng ra nữa, mà lại điên cuồng bắt đầu khởi động chân nguyên, hắn có chút kích động, chính là liều một lần dùng chính tu vi của mình đối chọi với lôi kiếp lần này.

Đợt sét đợt kiếp lôi lần thứ nhất và thứ hai cũng đánh cho hắn thương tích đầy mình, đặc biệt là lần thứ nhất, suýt chút nữa thì tiêu diệt hắn rồi. Lúc này hắn trong lòng tràn đầy ý chí chiến đấu và sự tức giận, hắn khẳng định lôi kiếp lần này là muốn mạt sát hắn. Hắn phải cho lôi kiếp lần này biết, hắn không cần đến lá chắn chân khí hạ phẩm, không cần đến đại đỉnh tám cực, cũng không sợ gì lôi kiếp khủng bố này.

Hắn muốn đánh cho lôi kiếp này sợ hãi mà quay về, lúc trước đánh lén hắn như nào, bây giờ hắn sẽ đánh trả cho như vậy. Bất luận ai muốn mạt sát Diệp Mặc hắn cũng đều không được, lôi kiếp cũng không thể được.

Diệp Mặc tu luyện Tam Sinh quyết, giác quan vô cùng mãnh liệt, cho dù là sát cơ của lôi kiếp, hắn cũng có thể cảm nhận được. Bất luận là ai hoặc thiên cơ nào, muốn đánh lén Diệp Mặc hắn, hắn cũng sẽ không dễ nói chuyện.

Rầm rầm rầm…
Ba đường kiếp lôi dường như bị Diệp Mặc chọc giận đến mức càng phát điên lên rồi. Ba đường kiếp lôi màu đen dường như trong nháy mắt, đều giáng xuống, mỗi một đường còn to hơn đường kiếp lôi lần thứ hai, điều này hoàn toàn vượt khỏi cảm giác tia sét kiếp lôi của Tu Chân giới.

Thấy mấy đường kiếp lôi màu đen nhanh chóng giáng xuống, Diệp Mặc không đau khổ cũng không vui, không ngờ lại từ mặt đất bay vọt lên, đồng thời hai tay cũng giơ ra, gần trăm tia sét bị hắn phóng ra.

Những tia sét kiếp lôi màu đen từ trong không trung giáng xuống, lôi kiếm màu đen từ trên mặt đất đánh ngược lên trời, không chút nhường nhịn, dường như bọn chúng cũng là từ lúc sinh ra đến giờ mới gặp được kẻ địch xứng tầm.

Ầm, ầm…

Những tiếng nổ vang không ngừng không ngớt trên không trung, còn lôi kiếm của Diệp Mặc sau khi hắn thăng cấp lên Hóa Chân so với Kiếp Biến đỉnh phong, lại mạnh hơn nhiều lần.

Còn tia sét kiếp lôi màu đen kia và lôi kiếm màu đen va đập vào nhau, ngoại trừ những tiếng nổ vang, thì lại càng khiến cho bầu trời trở nên đen kịt.

Ầm…

Cát đá xung quanh bị đường sét màu đen này đánh giống như bụi cát, cuốn lấy không gian. Trong màn cát bụi đó ngoại trừ Diệp Mặc và hai loại tia sét kia đang đánh nhau, thì cũng không còn vật gì khác. Mà Diệp Mặc lại càng tiến vào phạm vi và những đường sét đen đó đang va đập vào nhau, trong nháy mắt Diệp Mặc tiến vào trong đó, thì những đường sét màu đen tràn ra bị hắn hấp thụ hoàn toàn.

Dường như cảm thấy tia sét màu đen của Diệp Mặc quá mức lợi hại, bầu trời âm u lại vang lên mấy tiếng nổ nữa. Lại là ba tia sét kiếp lôi màu tím nữa giáng xuống, ba tia sét màu tím này còn hung mãnh và tức giận hơn nhiều so với tia sét màu đen kia.

Giống như Diệp Mặc đã mạo phạm đến sự uy nghiêm của nó vậy, kiếp lôi này nhất định phải nuốt chửng được Diệp Mặc, lúc này mới có thể nguôi giận được.

Diệp Mặc lúc này cũng bình tĩnh trở lại, hắn hấp thu nhiều lôi nguyên như vậy, hơn nữa còn là lôi nguyên khủng bố như vậy nữa, cũng chỉ khiến cho tu vi của hắn ổn định ở mức Hóa Chân sơ kỳ tầng thứ nhất. Có thể thấy hắn tu luyện Hóa Chân cần phaỉ có linh lực nhiều và khủng bố hơn nữa, lúc trước hắn còn ngây thơ cho rằng ba viên tiên tinh hạ phẩm, hắn có thể thăng cấp lên Hóa Chân tầng thứ ba, bây giờ xem ra, cái đó đúng là người si nói mộng rồi.

Thăng cấp lên Hóa Chân rồi, uy lực của lôi kiếm của Diệp Mặc cũng được tăng lên hơn mười lần, ba tia sét kiếp lôi màu đen lần thứ ba, mặc dù còn mạnh hơn nhiều so với tia sét kiếp lôi lần thứ nhất và thứ hai, hắn ngược lại cũng không bị bất kỳ thương tích nào, thậm chí còn khiến tu vi của hắn càng vững chắc hơn.

Ba tia sét màu tím cực to của lần thứ tư này mang theo uy thế hung mãnh rơi xuống, dường như muốn đánh cho Diệp Mặc tan thành mây bụi. Còn lúc này Diệp Mặc cũng không có chút bối rối nào, hắn lại lần nữa phóng ra hơn trăm đường lôi kiếm.

Lôi kiếm màu đen của hắn và tia sét kiếp lôi màu tím va đập vào nhau, đồng thời Diệp Mặc chẳng những không đi tăng thêm uy lực của lôi kiếm, ngược lại lại xông vào tia sét kiếp lôi màu tím kia.

Diệp Mặc vừa xông vào trong tia sét màu tím này, lại cảm nhận được sự xé tan và uy lực của tia sét này, dường như khiến hắn khuất phục, sau đó lại xé tan hắn.

Diệp Mặc cũng không thèm để ý, thậm chí đến đại đỉnh tám cực cũng không phóng ra, chẳng qua lại không ngừng hấp thụ tia sét kiếp lôi màu tím này.

Có thể nói là một lúc sau, cũng có thể nói là một lúc lâu sau, Diệp Mặc cảm nhận được sự xé rách và uy lực kia hoàn toàn biến mất. Hắn mở mắt ra nhìn, lại phát hiện trên bầu trời ngoại trừ một màn âm u, thì những kiếp lôi vừa rồi cũng biến mất hoàn toàn.

Cho dù nghĩ tới mình thăng cấp lên Hóa Chân rồi, tu vi cũng sẽ gia tăng bội phần, nhưng Diệp Mặc vẫn vì sức chiến đấu cường hãn của mình sau khi thành tu sĩ Hóa Chân làm cho kinh ngạc. Uy lực của Hóa Chân, quá cường hãn.

Còn những vết máu loang lổ trên người hắn, tấm áo rách rưới mặc trên người, giống như một tên ăn mày vậy, nhưng thương thế cũng hoàn toàn khôi phục trở lại.

Diệp Mặc biết lôi kiếp đã qua rồi, nhưng hắn lại càng vì thế mà nghi ngờ hơn.