Thiếp Thân Đặc Công

Chương 382: Giết vào

Trong bóng đêm, hai chiếc xe buông rèm chạy như bay đến cao ốc Trung Hoàn. Bên trong xe Phương Dật Thiên đã không còn bộ mặt cà lơ phất phơ như lúc nãy, đổi lại là một khuôn mặt lạnh lùng bình tĩnh, ánh mắt hắn trầm như nước, nhưng dưới ánh mắt bình tĩnh đó lại như một ngọn núi lửa đang hoạt động
Một khi ngọn núi lửa ngày bùng phát thì không ai có thể chống đỡ! Tiểu Đao ngồi ở băng ghế trên bên ghế phụ, không nói gì, chẳng qua trong mắt hắn cũng mang theo một tia nóng lòng không thể kìm chế được, thật ra hắn muốn xem thử Cửu gia bên kia là nhân vật như thế nào, có thể đánh được với hắn mấy chiêu.
Rất nhanh hai chiếc xe từ xa chạy đến cao ốc Trung Hoàn. Cao ốc Trung Hoàn là một tòa cao ốc thương mại, tại thành phố Thiên Hải người có tiền cũng rất thích tới, nó cũng rất có danh tiếng. Sau khi xe dừng, Phương Dật Thiên gọi phone cho Tần Dũng.
-Uy, ngươi tới rồi sao?
Tần Dũng tiếp nhận điện thoại hỏi.
-Tới rồi, người dẫn đường của các ngươi đâu?
Phương Dật Thiên lạnh lùng hỏi.
-Đừng nóng vội, đã có người đến dẫn đường cho ngươi ngươi, hẹn gặp lại sau, haha.
Tần Dũng cuồng vọng cười lớn một tiếng, liền cúp điện thoại. Phương Dật Thiên cất điện thoại, liền thấy được hai người mặc Vest đang hướng phía này đi đến, vừa đến gần một gã nhìn về phía bọn Phương Dật Thiên, ồm ồm hỏi:
-Ai là Phương Dật Thiên?
-Là ta, các ngươi là người Tần Dũng phái đến tiếp đón chúng ta sao? Dẫn đường đi.
Phương Dật Thiên nhàn nhạt nói. Hai gã đại hán ánh mặt đảo qua đảo lại trên mặt Phương Dật Thiên, lại nhìn qua Trương lão bản cùng Tiểu Đao, Hầu Quân, cuối cùng bọn họ dừng ánh mắt tại chỗ Trương lão bản trong tay đang cầm một gói màu đen to trên tay hỏi:
-Bọn họ là ba người mà ngươi muốn mang theo vào?
-Cửu gia các người đồng ý ta có thể mang theo năm người, ta chỉ dẫn theo ba người, không trái với quy củ chứ?
Phương Dật Thiên lạnh lùng nói.

-Dựa theo lệnh Cửu gia, chúng ta cần kiểm soát các ngươi một lần.
Một đại hán trong đó nói.
-Soát người? Chỉ sợ các ngươi không có tư cách nói với ta những lời này!
Phương Dật Thiên lạnh lùng nở nụ cười nói.
Trong đó một đại hán ắn mặt lạnh lùng nói:
-Các ngươi tốt nhất phối hợp với chúng ta, nếu không…
-Bắt lại!
Đáng tiếc tên kia chưa nói xong đã nghe Phương Dật Thiên hét một tiếng ra lệnh! Lập tức, Tiểu Đao cùng Hầu Quân hai người giống như hai con báo săn nhanh chóng phóng ra đánh tới hai tên đại hán áo đen. Hai tên áo đen chưa kịp phản ứng, Tiểu Đao cùng Hầu Quân đã tới ngay trước mặt, Tiểu Đao nổi giận gầm lên một tiếng, một quyền thật mạnh nện xuống, tên áo đen kia không kịp né tránh chỉ kịp đưa tay lên chặn, bất quá Tiểu Đao đột nhiên bạo phát lực lượng tên áo đen há có thể ngăn được?
-Phanh!
Một tiếng tên đại hán liên tục lùi lại, mà lúc này Tiểu Đao đã đến gần cánh tay thô to trực tiếp quét ngang xuống, nện một phát thật mạnh lên vai tên áo đen này, tên áo đen kêu lên một tiếng đau đớn, cả thân thể ngã xuống mặt đất. Tiểu Đao nắm cổ tên áo đen kéo tới trước mặt Phương Dật Thiên. Hầu Quân bên kia mạnh như Liệp Báo, linh động như Viên Hầu, hắn nghiêng người một cái, lấy tay phải đánh vào mặt tên đại hán, tiếp theo sút một cước, tên này trực tiếp xụi trên mặt đất
-Cho dù là Cửu gia các người ở trước mặt ta cũng không dám đưa ra yêu cầu soát người, huống chi là các ngươi? Nói, Tràng quyết chiến ở đâu?
Phương Dật Thiên lạnh lùng hỏi.
-Ngươi, các người dám động thủ trước? Ta đây sẽ không nói, các ngươi trái với quy củ, Cửu gia tuyệt đối sẽ không tha cho các người!
Một tên trong đó lạnh lùng đáp.
-Hừ, các ngươi không nói ta cũng biết rõ, ở tầng hầm thứ ba trong cao ốc Trung Hoàn."

Trương lão bản lúc này đột nhiên mở miệng. Hai tên áo đen bị dẫm ở dưới đất liền giật mình, đối với ngoại nhân mà nói vẻn vẹn chỉ biết cao ốc Trung Hoàn chỉ có hai tầng ngầm mà thôi, mà tầng thứ ba không ai biết được, cho dù là có người biết nhưng không đi vào được. Nhưng, đối phương như thế nào biết được trong cao ốc Trung Hoàn còn có tầng ngầm thứ ba?
-Tầng ngầm thứ ba? Hừ, tốt lắm!
Phương Dật Thiên lạnh lùng. Tiểu Đao cùng Hầu Quân áp tải hai tên kia trực tiếp đi vào cao ốc Trung Hoàn, sau đó vào thang máy hướng tầng ngầm thứ hai đi tới. Tầng ngầm hai là bãi đỗ xe, ánh sáng có điểm hôn ám, Phương Dật Thiên đi tới hai tên áo đen lạnh lùng hỏi:
-Cửa vào tầng ngầm ba ở đâu?
Nhưng mà, hai gã áo đen cũng ngậm miệng không đáp, nếu không phải là sợ không kịp thời gian, Tiểu Đao đã sớm không nhịn được giã cho hai gã một trận. Đúng lúc này bộ đàm một trong hai gã áo đen vang lên, Phương Dật Thiên đi tới cầm lấy bộ đàm, lúc này trong bộ đàm truyền tới tiếng của Tần Dũng:
-Người đã mang đến chưa, như thế nào lâu như vậy chưa có tin tức?
-Tần Dũng sao, chúng ta đã đi vào tầng ngầm hai, nhưng không biết tầng ba cửa vào ở đâu, nếu như có thể vậy phiền ngươi chỉ đường đi.
Phương Dật Thiên cười cười, lười nhác đáp. Trong bộ đàm Tần Dũng thoáng trầm mặc, rồi sau đó hắn lạnh lùng nói:
-Tốt, một khi các ngươi đã đến đây cũng tốt, tiếp tục hướng phía trước đi tới, sau đó quẹo phải có một cánh cửa đang đóng, ta sẽ ở đó cung nghênh các người!
Phương Dật Thiên cười lạnh, kéo hai gã áo đen tiếp tục hướng tới phía trước, đi tới một lúc quả nhiên có cánh cửa, bọn họ đi đến, đột nhiên cánh cửa mở ra, bên trong ánh đèn rực rỡ như ban ngày! Cửa mở, từ bên trong tiến ra bảy tiến ra cả đám sắc mặt âm trầm, nhìn chằm chằm bọn người Phương Dật Thiên, mà tần Dũng cũng đứng trước cánh cửa.
-Phương Dật Thiên, lại gặp mặt a, thật sự là hạnh ngộ.
Tần Dũng cười lạnh.
-Hạnh Ngộ? Miễn đi!
Phương Dật Thiên liếc nhìn Tiểu Đao cùng Hầu Quân, hai người hiểu ý mang hai tên áo đen đẩy ngã sang một bên. Tần Dũng lạnh lùng cười, ánh mắt nhìn về phía gói to trong tay Trương lão bản, hỏi:
-Trong này chứa cái gì?
-Ha ha, Tần Dũng, đây chính là địa bàn của các ngươi, các ngươi nhiều người như vậy, còn sợ chúng ta bốn người có thể làm ra cái hoa dạng gì?
Phương Dật Thiên nói xong liên hướng tới phía trước đi vào. Nhưng lúc này bảy tám tên bên cạnh Tần Dũng lập tức xông tới, ngăn chặn Phương Dật Thiên, vài cái ánh sáng lóe lên chính là dao thái vừa rút ra!
-A Dũng, để cho bọn họ vào đi!
Ngay tại thời khắc giương cung bạt kiếm, bên trong truyền tới một tiếng già nua trầm thấp nhưng cực kỳ uy nghiêm.