Phương Dật Thiên đi đến buồng vệ sinh lẳng lặng chờ đợi, hắn vốn tưởngTiêu Di hẳn là mau chóng ra ngoài, không ngờ đợi một hồi vẫn không đi ra, hắn không khỏi thầm đoán có phảiTiêu Di bị tiêu chảy hay không?
Tiêu Di ở trong WC, hắn cũng không thể không biết xấu hổ gọi điện hỏi tình hình, chỉ có thể chờ đợi.
Đột nhiên, đi động hắn vang lên, lấy điện thoại ra vừa thấy đúng là Tiêu Di gọi điện cho hắn, hắn vội tiếp điện, nói: "Alo,Tiêu Di, cô không sao chứ?"
"Tôi, tôi không sao," Giọng nói củaTiêu Di có chút ngập ngừng, hoặc là nói có điểm thẹn thùng, sau đó nói tiếp: "Phương Dật Thiên, tôi, tôi có chuyện cần anh giúp."
"Chuyện gì cô cứ việc nói." Phương Dật Thiên vội nói.
"......Ừm, anh giúp tôi đi mua, mua....."Tiêu Di ngập ngừng cả nửa ngảy, câu nói kế tiếp càng nói càng nhỏ, cuối cùng nói: "Quên đi, đợi chút tôi nhắn tin cho anh."
Nói xongTiêu Di liền cúp điện thoại, Phương Dật Thiên nhìn di động một trận mơ hồ, thầm nghĩTiêu Di đến tột cùng là làm cái quỷ gì?
Lúc sau di động trên tay hắn lại vang, là tin nhắn tới.
"Phương Dật Thiên, anh có thể mua giúp tôi một gói băng vệ sinh không?"
Phương Dật Thiên nhìn tin nhắn, mai con mắt thiếu chút nữa lồi ra, hắn có chút không tin, nhìn lại tin nhắn một lần, xác nhận ba chữ cuối đúng là "băng vệ sinh", đầu hắn nhất thời nóng lên, thầm nghĩ: "Tiêu Di bảo mình mua băng vệ sinh? Không thể nào, hay là nàng nói nhầm giấy vệ sinh thành băng vệ sinh? Quên đi, mình cứ gọi điện hỏi lại một chút!
Phương Dật Thiên nói xong liền mở di động, gọi choTiêu Di, có chút ngượng ngùng hỏi: "Tiêu Di, cô nói tôi mua băng vệ sinh hay giấy vệ sinh a?"
Tiêu Di ngồi trong WC, nghe Phương Dật Thiên nói khuôn mặt một mảnh đổ bừng, trong lòng nhịn không được ầm thầm oán trách Phương Dật Thiên, chẳng lẽ hắn thất học sao, không nhìn thấy rõ tin nhắn mình gửi đi viết rõ là băng vệ sinh sao?
".....Là, băng vệ sinh,Tiêu Di nhẹ giọng nói, cuối cùng lại bổ sung thêm một câu: "Cái kia, cái kia của tôi đến!"
"A?" Phương Dật Thiên ngẩn ra, đầu óc có điểm ngưng trệ, sau đó hắn ngu ngốc hỏi một câu: "Đến? cái gì đến?"
Tiêu Di khuôn mặt càng ửng đỏ, vốn phụ nữ xấu hổ nhất là nói ra chuyện như vậy, Phương Dật Thiên này còn không biết gì, thật sự đáng giận, nàng đành phải nói: "Là di đại mụ của tôi đến, tôi không mang băng vệ sinh, anh, anh mau ra mua giúp tôi một gói đi."
Nàng nói xong liền cúp di động, tim đập như hượu chạy loạn không ngừng, khuôn mặt xinh đẹp cơ hồ muốn xuất huyết, trên mặt cũng nóng như lửa, thầm nghĩ mình cũng thật làm, sao ra ngoài mà quên mang băng vệ sinh chứ!
Thì raTiêu Di vốn biết mấy ngày này di đại mụ sẽ tới, bởi vậy nàng đều cất băng vệ sinh tỏng túi, nhưng lần này ra ngoài đổi một cái túi mới, quên mất không bỏ băng vệ sinh vào, nên mới xuất hiện tình huống xấu hổ này.
Càng xấu hổ chính là, khi nàng ra ngoài quần lót không có mang băng vệ sinh, vừa rồi đau bụng, tuy nói là nàng đã chạy nhanh, nhưng vào WC cởi quần ra, trên quần lót vẫn dính một chút, nàng mặc quần lót màu trắng, ngay cả quần cũng là màu trắng......
Nàng đành bất đắc dĩ nổ nụ cười khổ, xme ra người đều có thể phát sinh mọi tình huống éo le.
Nàng chỉ hi vọng Phương Dật Thiên mua băng vệ sinh nhanh một chút đưa về, nhưng Phương Dật Thiên là một đại nam nhân, chạy ra siêu thị mua băng vệ sinh, chuyện này cũng thật xấu hổ?
Càng nghĩ, khóe miệng của nàng không tự chủ được hé ra một nụ cười!
Lại nói Phương Dật Thiên nghe xong câu nói củaTiêu Di hắn sửng sốt một lúc lâu, lúc này mới phản ứng lại, thì ra là cái kia củaTiêu Di đến, hắn thầm đổ mồ hôi, lúc trướcTiêu Di đã nói vậy, mà hắn còn ngu ngốc không hiểu, thật đáng đánh!
Tiếp sau đi mua băng vệ sinh choTiêu Di, nhưng mình là một đại nam nhâ đi mua cái loại đồ dùng nữ nhân này, không biết người khác nghĩ thế nào! Phương Dật Thiên khẽ thở dài, thần nghĩ mình hôm nay ra ngoài mua đồ cho hắn,Tiêu Di lại có tình có nghĩa, hắn chung quy cũng không thể không giúp a.
Vì thế Phương Dật Thiên đành phải chạy ra khỏi Ngân Huy Thương Hạ, may mà cách Ngân Huy Thương Hạ không xa có một siêu thị lớn, Phương Dật Thiên vội vàng chạy vào siêu thị, siêu thị này rất lớn, chia làm năm tầng mỗi tầng một loại hàng hóa bất đồng, Phương Dật Thiên đau đầu không biết băng vệ sinh bán ở tầng nào trong siêu thị.
Hắn loanh quanh một vòng ở tầng một, vẫn không nhìn thấy, trong lòng buông một tiếng thở dài, đành phải qua hỏi một nữ nhân viên.
"Xin chào, chị cho hỏi một chút băng vệ sinh ở chỗ nào?" Phương Dật Thiên hỏi khuôn mặt không khỏi có chút nóng lên, đích thật là ngượng ngùng, một đại nam nhân đi hỏi băng vệ sinh ở chỗ nào, hắn chỉ hi vọng không bị người tôi xem là cuồng dâm là tốt roy.
Nữ nhân viên này là một cô gái trẻ, nàng nghe Phương Dật Thiên hỏi xong, khuôn mặt cũng không khỏi đỏ lên, có chút không tin tưởng hỏi: "Tiên sinh, anh anh hỏi băng vệ sinh?"
Đối diện với ánh mắt nghi ngờ của nữ nhân viên, hắn kiên trì gật đầu.
Nữ nhân viên trong mắt dường như hiện ra tia mỉm cười. nói: "Tiên sinh anh theo tôi đến bên này, bên này có nhiều loại, có Kotex, Sophie, Diana...... không biết anh cần loại nào?"
Khi nói chuyện, nữ nhân viên đã dắt Phương Dật Thiên đễn chỗ bán băng vệ sinh, Phương Dật Thiên mình đống bao bì đầy màu sắc trước mặt, nhật thời mơ hồ, hắn không biếtTiêu Di bình thường dùng loại nào, chẳng lẽ lại gọi điện hỏi?
Cái này tựa hồ không được a, vẫn là tùy tiện mua một bao trước rồi nói sau.
"À.... tùy tiện đi, Kotex là được rồi." Phương Dật Thiên cả người đổ mồ hôi, trên trán đổ đầy mồ hôi.
Lúc này, hắn cảm giác so với đi làm nhiệm vụ S cấp còn khó hơn gấp bội.
"Kotex có loại lớn loại thường là loại nhỏ, không biết tiên sinh cần loại nào?" Nữ nhân viên khuôn mặ hơi hồng, nhưng là đọa đức nghề nghiệp vẫn phải mở miệng hỏi.
Nhất thời hia người đúng là có điểm vi diệu, Phương Dật Thiên sao cứ có cảm giác mình đang tán tỉnh người tôi ra, thật kì lạ.
"Lớn thường nhỏ? Tôi...... con mẹ nói. Lớn thường nhỏ là khổ đi?Tiêu Di là khổ nào?" Hắn lại một lần nữa bực bội, không thể dọi điện đến hỏi, nếu hắn hỏiTiêu Di khổ nào, đây là vấn đề xấu hổ cỡ nào a?
"Ách...... loại thường đi." Phương Dật Thiên hít một ngụm khí, thầm nghĩTiêu Di không phải thiếu nữ, chắc là cỡ thường a, dù sao mặc kệ, cứ mua về trước rồi nói sau.
" Được, vậy tiên sinh dùng một loại, vậy xin hỏi ngài cần mua gì nữa không?" Nữ nhân viên ôn hòa nói.
"KHông cần cảm ơn." Phương Dật Thiên chạy như bay cầm một bao băng vệ sinh ra quầy thu ngân trả tiền.
Đi đến quầy thu ngân, hai bác gái tính tiền nhìn hắn cầm gói băng vệ sinh không khỏi hai mắt tò mò, nàng từ trên mạng cũng nghe không ít nam nhân biến thái, bởi vậy ánh mắt nhìn Phương Dật Thiên không khỏi có điểm khác lạ.
Phương Dật Thiên xấu hổ cùng căm tức, đây là loại ánh mắt gì chứ, bởi vậy hắn không chút để ý lớn tiếng hỏi: Chồng các cô chả lẽ chưa đi mua băng vệ sinh cho các cô lần nào?" Bác gái ngẩn ra, kinh ngạc nhìn Phương Dật Thiên. Phương Dật Thiên tính tiền xong, cầm lấy bao Kotex nói" Nam nhân tốt phải biết giúp lão bà mua băng vệ sinh, về dạy bảo các vị tiên sinh ở nhà như vậy."
Nói xong không đợi bác gái này hồi phục tinh thần, hắn liền nhanh chóng chạy tới Ngân Huy Thương Hạ.