Thiên Vu

Chương 974: Nghịch Lang Gia chết

Sự thật đúng là như thế, khi Liễu Giang hóa thành một vầng trăng tròn, tất cả mọi người đều cảm thụ rõ ràng được một loại lực lượng bàng bạc, mặc dù dưới lực lượng Bạch Hổ của Nghịch Lang Gia nghiền ép, hắn cũng không bị ảnh hưởng chút nào, không những thế, thoạt nhìn lực lượng của hắn còn vượt trên Nghịch Lang Gia một bậc.

- Nghịch Lang Gia, ta nói rồi, chỉ cần ngươi quỳ xuống cho ta, hôm nay ta có thể tương tình tha cho ngươi một mạng!

Lời vừa dứt, Liễu Giang tiến lên một bước, đứng tại đối diện Nghịch Lang Gia, đồng thời, lực lượng Kiểu Nguyệt bộc phát quanh thân càng thêm điên cuồng, càng thêm cường đại, nghạo nghễ nói:

- Chó vẫn là chó, cho dù ngươi cũng tiếp nhận thế giới bổn nguyên ân cần chăm sóc, nhưng ở trước mặt Liễu Giang ta thì ngươi vẫn chỉ là một con chó, hừ! Lực lượng Bạch Hổ của ngươi quá yếu, tế xuất lực lượng Đại Nhật của ngươi đi.

- Đối phó ngươi, không cần tới lực lượng Đại Nhật.

Nghịch Lang Gia cũng không tế xuất lực lượng Đại Nhật, quát lớn lên một tiếng, hổ gầm vang thiên địa, đầu Bạch Hổ ngưng tụ quanh thần mở chiếc miệng rộng, ngửa mặt lên trời rống giận, oai chấn khiến lực lượng Kiểu Nguyệt của Liễu Giang trong nháy mắt phải vặn vẹo.

Quá mức….

Bạch Hổ khổng lồ bỗng nhiên đánh tới, lực lượng Bạch Hổ phô thiên cái địa nghiền ép theo sau, lực lượng Kiểu Nguyệt trong nháy mắt tán loạn, bản thân Liễu Giang đau đớn rên lên một tiếng, thở phù phù, miệng mũi phun máu, ngay cả đứng cũng không vững. Chứng kiến một màn này, mọi người xung quanh đều khiếp sợ thất sắc, giống như ai cũng không ngờ được giờ khắc này Nghịch Lang Gia thế nhưng đã cường đại tới mức có thể nghiền ép tồn tại như Kiểu Nguyệt tước tử của Vân Đoan.

Điều này không khỏi khiến người ta hoài nghi, đến cùng là Kiểu Nguyệt tước tử của Vân Đoan quá yếu, hay là Nghịch Lang Gia quá mạnh mẽ?

- Liễu Giang, hiện tại ai là chó?

Nghịch Lang Gia lăng lệ quát to một tiếng, Bạch Hổ hung tàn há chiếc miệng rộng rít gào, triệt để chấn tan lực lượng Kiểu Nguyệt của Liễu Giang thành mây khói. Tại giữa hư không, Liễu Giang cũng bị chấn động tới thổ huyết, cả người lung lay sắp đổ.

Mắt thấy Liễu Giang sắp rơi rụng rồi, lúc này, một đoàn quang hoa cường thịnh đột nhiên nở rộ, bao phủ lấy Liễu Giang, quang hoa chói mắt vô cùng, khiến người ta cảm giác cả người khó chịu, ngay cả máu chảy trong cơ thể phảng phất như cũng muốn bốc hơi, mọi người không ai dám chậm trễ, lập tức ngăn chặn, lúc này mới miễn cưỡng chống chịu được. Nhìn lại phía sau, bất ngờ phát hiện một người không biết từ khi nào đã tới trước mặt Liễu Giang.

Đó là một thanh niên nam tử thân hình cao gầy, là hắn, Tư Đồ Mã Phi, một trong mười hai Đại Nhật thế tử của Vân Đoan.

Hắn đứng ở hư không, toàn thân giống như một vầng mặt trời đỏ, bên trong dương quang nở rộ ẩn chứa lực lượng mênh mông khôn cùng, giống như có thể bao phủ lên mỗi một tấc đại địa, hắn nhìn Nghịch Lang Gia, thần tình bình thản cực độ, cứ nhìn như thế, một câu nói cũng không, chỉ có lực lượng Đại Nhật cường thịnh bộc phát mênh mông. Mới vừa rồi Bạch Hổ thánh thú còn đang gầm thét vang trời, hiện tại bị lực lượng Đại Nhật của Tư Đồ Mã Phi nghiền ép cho lạnh run, thậm chí bắt đầu vặn vẹo.


- Hừ! Tư Đồ Mã Phi, ngươi cho là chỉ mình ngươi mới có lực lượng Đại Nhật sao?

Xôn xao!

Trong nháy mắt, Nghịch Lang Gia cũng hóa thân thành một Đại Nhật, đồng dạng cũng bắt ra quang hoa Đại Nhật chói mắt.

Hai khỏa Đại Nhật tranh nhau tỏa sáng giữa hư không, lực lượng Đại Nhật ẩn chứa một cái cường hãn hơn một cái, khiến đại tự nhiên xung quanh đì đùng vang dội, cũng khiến đại địa xung quanh nhanh chóng biến thành một mảnh sa mạc nóng rực.

- Không nghĩ tới tên phản đồ Nghịch Lang Gia này còn lợi hại hơn so với ta tưởng tượng, Liễu Giang không phải đối thủ của hắn, xem tình huống hiện tại, ngay cả Tư Đồ Mã Phi cũng…

Bởi vì trước đó Nghịch Lang Gia phản bội Gia Cát Thiên Biên, thế nên Cố Diệp Thần vẫn luôn khinh thường Nghịch Lang Gia, bất quá khinh thường thì khinh thường, giờ khắc này hắn không thừa nhận cũng không được, quả thực Nghịch Lang Gia kia đã cường đại vượt qua sức tưởng tượng của hắn.

- Nghịch Lang Gia đích xác rất cường đại, Liễu Giang xác thực không phải đối thủ của hắn, bất quá…

Thoạt nhìn, Gia Cát Thiên Biên vẫn cứ thong dong bình tĩnh như trước.

- Bất quá cái gì?

- Diệp Thần, ngươi còn chưa hiểu hết về Vân Đoan, cũng quá coi thường thế tử và tước tử của Vân Đoan.

- Không phải chứ? Vừa rồi rõ ràng Liễu Giang không phải đối thủ của Nghịch Lang Gia.

- Đấy chỉ là Liễu Giang mà thôi, hắn ở trong hai mươi bốn Kiểu Nguyệt tước tử của Vân Đoan cũng chỉ có thể xem như góp vào cho đủ số, cùng là tước tử của Vân Đoan, Lý Lăng Thiên kia tuyệt đối có tư cách chém giết Nghịch Lang Gia.

- Cái gì?

Nghe vậy, Cố Diệp Thần rất là khiếp sợ, nhìn người gọi là Lý Lăng Thiên trong miệng Gia Cát Thiên Biên kia, hắn thế nào cũng không nghĩ ra được người này thực sự lợi hại đến thế. Nếu như có, vậy tại sao hán không rat ay?


Dường như nhìn thấu được nghi ngờ trong lòng hắn, Gia Cát Thiên Biên cười nói:

- Lý Lăng Thiên không ra tay là vì hắn đối nhân xử thế khiêm tốn, hơn nữa hắn rõ ràng hơn bất kỳ ai hết, Nghịch Lang Gia căn bản không phải đối thủ của Tư Đồ Mã Phi.

- Nghịch Lang Gia không phải đối thủ của Tư Đồ Mã Phi? Nhưng nhìn hiện tại giữa hai người, hình như chẳng phân biệt được mạnh yếu?

- Đó là vì Tư Đồ Mã Phi căn bản không xuất toàn lực.

Khóe miệng Gia Cát Thiên BIên xẹt qua một tia tiếu ý, nói:

- Nếu hắn xuất toàn lực, trong nháy mắt liền có thể nghiền ép Nghịch Lang Gia.

Nghiền ép trong nháy mắt?

Cái này… Cái này là thực sao?

- Sự cường đại của Đại Nhật thế tử trên Vân Đoan, tất cả mọi người trên thế giới này đều không cách nào tưởng tượng được, ngay cả ta cũng không biết bọn họ sâu cạn ra sao, thậm chí còn không biết trên phương thế giới này có ai có thể tổn thương bọn họ được không nữa.

Nghe Gia Cát Thiên Biên nói, Cố Diệp Thần lặng người ngay tại chỗ, thật lâu sau vẫn không thể hồi phục lại tinh thần.

Trong hư không, Tư Đồ Mã Phi và Nghịch Lang Thiên vẫn đang giằng co lẫn nhau, hai khỏa Đại Nhật quyết đấu không chỉ ảnh hưởng tới hoàn cảnh xung quanh, cũng ảnh hưởng tới đại tự nhiên. Bạch Hổ của Nghịch Lang Gia được Đại Nhật bao phủ bên trong hiện giờ càng trở nên hung mãnh, hắn quát lên:

- Tư Đồ Mã Phi, ngươi cũng chẳng hơn được gì.

Gầm!

Tiếng hổ gầm một lần nữa xuyên qua thiên địa, uy vũ sinh uy, đinh tai nhức óc, oai thần thú Bạch Hổ quả nhiên cường đại tới cực điểm.

- Nghịch Lang Gia, ngươi thực sự quá mức cuồng vọng, nhưng hết lần này tới lần khác lại quá mức vô tri.

Thanh âm Tư Đồ Mã Phi cũng bình bình đạm đạm giống như vẻ mặt của hắn, nói:

- Hôm nay ta liền cho ngươi kiến thức một chút, cái gì mới gọi là lực lượng Đại Nhật.

Vừa nói xong, Tư Đồ Mã Phi chậm rãi nâng cánh tay, ngón trỏ chỉ vào Nghịch Lang Gia, chỉ thấy hắn nhẹ nhàng phun ra một chữ:

- Diệu!