Thiên Vu

Chương 959: Luận anh hùng

- Cái gì?

Thần tình hòa thượng rượu thịt ngẩn ra, khó hiểu nhin Trần Lạc ở phía đối diện.

- Đồ trâu điên!

Trần Lạc lưu lại một câu rồi trực tiếp biến mát, chỉ để lại hòa thượng rượu thịt mịt mờ ngẩn người không biết làm sao.

- Làm sao…

- Độ Biên, ngươi chớ quên ba đạo phân thân dung hợp ảo diệu Hắc Động đứng đầu biển vũ trụ của Trần thí chủ, chỉ cần hắn nguyện ý là có thể tùy ý xuyên qua thiên địa, ngươi sao có thể cản được hắn.

- A! Ta cũng quên mất phân thân của tiểu tử kia! Đợi đã, vừa rồi hắn mắng Phật gia là gì? Trâu điên? Mẹ nó, tiểu tử thối! Ngươi chờ đó cho Phật gia! Phật gia vả vỡ mõm ngươi.

Cùng lúc đó, tại giữa núi rừng Tiểu Phật linh giới.

Sau khi Tuyết Thiên Tầm rời khỏi, Tư Đồ Mã Phi cũng dẫn người lần lượt rời đi, có điều vẫn có một người cũng không rời đi, đó là một thanh niên nam tử mặc áo bào màu vàng cực kỳ phổ thông, thoạt nhìn hắn thanh mi mục tú, khóe môi nhếch lên nụ cười khiến người ta không đoán được tâm tư, một tay chắp sau lưng, tay kia thì mân mê chiếc bấm ngón tay màu lục.

- Tần huynh, đã lâu không gặp.

Tần Phấn dẫn theo Cổ Ngư nhi lắc mình xuất hiện, gật đầu, nở nụ cười đáp lại:

- Lý huynh, đã lâu không gặp.

Hắn nhận thức người này, đúng là một người duy nhất trên Vân Đoan tiếp xúc tương đối khá với hắn, là một trong hai mươi bốn Kiểu Nguyệt tước tử, Lý Lăng Thiên.

- Có thể lặng yên không hơi thở ẩn thân trong thiên địa, nghĩ đến tu vi Tần huynh lại tinh tiến không ít.

Lý Lăng Thiên hạ xuống trên mặt đất, dáng cười trên khóe miệng như gió xuân ôn hòa.


- Lý huynh chê cười rồi.

- Hắc, ngươi vẫn cứ khiêm nhường như thế.

- Trước mặt Lý huynh, ta nào có dũng khí không khiêm nhường cho được.

- Hắc, đi một chút chứ?

Tần Phấn nhìn về phía Cổ Ngư Nhi bên cạnh, giống như đang hỏi ý kiến của nàng, trái lại Cổ Ngư Nhi thì nhún nhún vai, một bộ do ngươi làm chủ. Tần Phấn do dự một chút, vốn hắn muốn trở về tiếp tục thưởng thức trà với Lạc gia, thế nhưng tình cờ gặp Lý Lăng Thiên ở đây, lại không tiện cự tuyệt với lời mời của hắn, cuối cùng chỉ có thể đáp ứng.

Ba người vừa đi vừa thuận miệng trò chuyện, nhận thức Lý Lăng Thiên là chuyện tình từ mấy năm trước, đúng là từ khi biết người này, Tần Phấn mới biết được trên Vân Đoan cũng không phải đều là những cậu ấm cô chiêu ngang tàng, cũng có những cao thủ thần bí và khiêm tốc, Lý Lăng Thiên trước mắt đây chính là một trong số đó, mặc dù người này chẳng qua chỉ là một trong số hai mươi bốn Kiểu Nguyệt tước tử, hơn nữa xếp hạng danh khí còn rất thấp, song Tần Phấn vẫn biết thực lực Lý Lăng Thiên rất mạnh, quả thực không cách nào tưởng tượng được, khi hắn nghĩ đến với bản lĩnh của Lý Lăng Thiên, đừng nói là xưng hùng xưng bá trong hai mươi bốn Kiểu Nguyệt tước tử, cho dù xếp trong số mười hai Đại Nhật thế tử cũng tuyệt đối là hàng đầu.

Nhưng hết lần này tới lần khác, một người thực lực cường đại như vậy, danh khí lại bài danh hàng cuối cùng trong số hai mươi bốn Kiểu Nguyệt tước tử, đủ để tưởng tượng người này khiếm tốn cỡ nào, đây cũng là điều khiến Tần Phấn khá bội phục, lấy tình huống nghiêm trong trên Vân Đoan hiện giờ, Lý Lăng Thiên còn có thể bảo trì khiêm tốn như vậy, có thể tưởng tượng hắn cũng không tầm thường.

- Hôm nay Thiên Ngộ bia sẽ mở ra, Tần huynh lại xuất hiện ở Tiểu Phật linh giới, nghĩ đến cũng là vì cầu một cái nhân quả.

Đối mặt với lời hỏi thăm của Lý Lăng Thiên, Tần Phấn cũng không có giấu diếm gì, thản nhiên gật đầu xác nhận, sau đó lại hỏi:

- Lẽ nào Lý huynh không giống?

- Ta? Ha ha, có phải thế không, nói thế nào nhỉ, ta đích xác muốn tới nơi này cầu một cái nhân quả, chỉ có điều…

Nói tới đây, Lý Lăng Thiên cười nhạt, xong nói tiếp:

- So với nhân quả, ta càng muốn xem một hồi náo nhiệt.

- Náo nhiệt?


- Đúng vậy, náo nhiệt.

Khóe miệng Lý Lăng Thiên thủy chung vẫn hiện ra một tia cười khẽ, nói:

- Thiên Ngộ bia mở ra, mười vương mười tử của phương thế giới này sẽ đến không ít, mười hai thế tử và hai mươi bốn tước tử trên Vân Đoan cũng tới không ít, lần này có thể nói là lần chạm mặt đầu tiên giữa mười vương mười tử và mười hai thế tử cùng hai bốn tước tử trên Vân Đoan, chẳng lẽ không phải là một hồi náo nhiệt sao?

- A!

Tần Phấn cười khẽ, nói:

- Theo ta được biết, lần này Vân Đoan tới đây có hai vị công tử, bốn vị Đại Nhật thế tử, tám vị tước tử và vô số con em quý tộc, Vân Đoan đại động can qua tiến nhập Tiểu Phật linh giới như vậy, sợ rằng tuyệt không chỉ đơn giả là cầu một cái nhân quả thôi đâu, ít nhất, ta biết hai vị công tử và bốn vị Đại Nhật thế tử của Vân Đoan tuyệt đối sẽ không tới cầu nhân quả, về phần Lý Lăng Thiên ngươi cũng càng không phải là một người thích tham gia náo nhiệt.

Nghe Tần Phấn nói như vậy, Lý Lăng Thiên nhất thời dừng lại, có chút kinh ngạc, quay đầu sang nhìn hắn, cười nói:

- Có vẻ Tần huynh hiểu rất rõ với Vân Đoan?

- Chẳng qua là lời đồn mà thôi.

- Lời đồn? Ha ha, Tần huynh thật quá khiêm nhường.

Vừa nói, Lý Lăng Thiên lại hỏi một câu không giải thích được:

- Không biết sau này Tần huynh có tính toán gì không?

Thấy Tần Phấn lắc đầu, hắn lại nói tiếp:

- Cũng được, nếu Tần huynh muốn ta nói, vậy ta nói ra cũng không sao. Tần huynh nên biết mười năm trước núi Táng Cổ đột nhiên hiện thế làm rối loạn bố cục từ nhiều năm trước của Vân Đoan với thế giới này, nói cách khác, núi Táng Cổ xuất hiện, chẳng những khiến thế giới nhân gian rơi vào trong hoàn cảnh hổn loạn, đồng thời cũng khiến cho Vân Đoan rơi vào trong hỗn loạn, hiện tại khắp nơi đều là một mảnh hổn loạn, hơn nữa ta dám khẳng định, theo Thiên Ngộ bia mở ra, rất có khả năng sẽ là điểm khởi đầu cho một thời kỳ đại hỗn loạn.

Tần Phấn không nói gì, hắn đang đợi, chờ Lý Lăng Thiên nói đến điểm mấu chốt.

- Dã tâm của Nhân vương Mạc Vấn Thiên lớn thế nào, ta không nói, hẳn Tần huynh cũng biết rất rõ.

Đúng vậy, Tần Phấn biết, không chỉ hắn biết, sợ rằng khắp thiên hạ, thậm chí tất cả mọi người trên Vân Đoan đều biết Mạc Vấn Thiên muốn làm cái gì, hắn muốn làm Nhân Vương, không phải chỉ đơn giản là một ngôi Nhân Vương bình thương, hắn muốn là Nhân Vương chân chính, ngay cả Vân Đoan cũng phải cúi đầu xưng thần với hắn.

- Dã tâm của Thiên tử Gia Cát Thiên Biệt cũng tuyệt không nhỏ hơn so với Mạc Vấn Thiên, điểm khác biệt duy nhất giữa hai người đó là, một người chuẩn bị minh đoạt, một người chuẩn bị ấm đoạt, trừ đó ra, Hoàng Cực Vương, Thần Thánh Vương, Quang Minh Vương cũng không có nhàn rỗi, tất nhiên, không thể thiếu phần một bất tử Huyết tộc chi tử Tịch Nhược Trần, trong những người này ai là Thiên mệnh, ai là Chân mệnh, ta không thể biết được, có thể đều có cả hai, bọn họ đều rất cường đại, cũng rất khủng bố, nhưng cũng không đáng sợ, Tần huynh biết đáng sợ nhất là gì không?

Tần Phấn cười không nói.