Niên Tiểu Linh và Phân di đều không rõ vì sao, không biết có chuyện gì xảy ra, khẩn trương đi ra ngoài. Vừa đi tới phòng khách, nhưng lại phát hiện có không ít nữ tử đang tụ tập ở đây, hình như đang nhìn thứ gì đó, hơn nữa đại đa số những nữ tử này đều là kỹ sư bên trong Kim Trang các.
- Ta nói này các ngươi, tụ tập hết ở đây xem náo nhiệt gì thế? Tránh ra, để ta xem nào!
Phân di hô một tiếng, lúc này Niên Tiểu Linh mới phát hiện nhiều nữ nhân tụ tập ở chỗ này như vậy cũng chỉ vì xem một người, đó là một nam tử mặt đẹp như ngọc, phong lưu phóng khoáng. Hắn đứng ở đó, thân diện một bộ bạch y trắng tinh, trên khuôn mặt tuấn lãng lại có chút âm nhu hiện lên ý cười tà nhiên, trong tay cầm quạt giấy nhẹ nhàng lay động, tóc dài màu mực phất phơ, quả nhiên là một vị mỹ nam tử, năm phần tuấn lãng, năm phần âm nhu, đặc biệt là ý cười trên miệng hắn có vẻ xấu xa, càng giống với một vị quý công tử hào hiệp bất kham.
- Tiểu muội muội, thấy thế nào? Phong cách của ta cũng được chứ?
Trần Lạc thu lại quạt giấy, bộ một tiếng cực kỳ lanh lảnh, một đôi mắt u ám như bầu trời đêm khiến người ta mê dại.
- Ngươi là… Ngươi là Trần Vọng?
Giờ khắc này, Niên Tiểu Linh quả thực không dám tin vào hai mắt chính mình, dù nàng nghĩ thế nào cũng không ra một gia hỏa lôi thôi lếch thếch, râu ria xồm xoàm khi mặc vào cẩm y, cạo sạch râu đi dĩ nhiên… Dĩ nhiên tuấn lãng như vậy, hơn nữa còn là một kiểu tuấn lãng âm nhu nhất trước giờ nàng từng thấy.
- Ông trời ạ! Ta chăm sóc Kim Trang các không mười năm cũng được tám năm, không phải không có gặp gỡ những kẻ biến hóa to lớn so với trước khi đi vào, nhưng gia hỏa này biến hóa giống như đổi thành một người khác, đây đúng là lần đầu tiên gặp phải, biến hóa này cũng quá lớn đi, quá khó tin nổi, ta đây cũng không dám nhận.
Khi nhìn thấy Trần Lạc, ngay cả lão bản nương Kim Trang các từng gặp qua vô số người cũng phải trợn tròn mắt.
Trần Lạc sờ sờ hai má bóng loáng, xác thực thoải mái hơn nhiều so với râu ria xồm xoàm trước kia, tâm tình thật tốt, lại mở quạt giấy lên, cười nói:
- Vượng Tài, hiện tại nhìn ta đã thấy giống Nhị thế tổ chưa?
- Trần gia, hiện tại ngã đã không phải là Nhị thế tổ nữa, nói ngài là Hoàng thân quý tộc gì đó thì tiểu nhân cũng tin.
- Ha ha ha!
Trần Lạc ngửa đầu cười to, lại thu quạt giấy, nói:
- Đi, đi tới Phiêu Hương lâu uống rượu, chơi kỹ nữ!
Nói đến Trần Lạc, tuy sau khi thay hình đổi dạng khiến người ta cảm thấy kinh diễm vô cùng, nhưng cũng chỉ là kinh diễm mà thôi, vẫn không đẹp trai đến độ khiến người ta cảm thấy kinh động như gặp người trời, sở dĩ đám người Phân di cảm thấy khó tin nổi bởi vì gia hỏa này trước sau biến hóa thực sự quá lớn, xác thực, ai có thể nghĩ đến gia hỏa này lúc đi vào là một tên râu ria xồm xoàm lôi thôi lếch thếch, nhưng trong nháy mắt công phu đã nhanh chóng biến hóa thành một vị công tử tà mị, phong lưu phiên phiên, năm phần anh tuấn, năm phần âm nhu.
Đây chính là câu nói người dựa vào ăn mặc, Phật dựa vào áo cà sa, Phân di chăm sóc Kim Trang các cũng tới tám, chín năm, nàng cảm thấy lần này rốt cuộc khiến mình triệt để hiểu được hàm nghĩa chân chính của câu nói kia, nhìn Trần Lạc du nhiên tự tại rời đi, Niên Tiểu Linh bên cạnh phảng phất có chút thất thần, rù rì nói:
- Phân di, ngươi cảm thấy hắn có điểm giống với một người hay không?
- Có điểm giống với một người? Giống ai?
Trong lúc nhất thời, Phân di vẫn chưa kịp phản ứng lại, cẩn thận suy nghĩ một chút, nói:
- Gia hỏa này ngược lại lớn lên có phần tuấn tú, hơn nữa còn tuấn tú theo kiểu âm nhu kia, loại dung mạo này chúng ta vẫn thường gọi là tiểu bạch kiểm, nếu muốn nói hắn giống ai… Ồ? Được ngươi nhắc như thế, ta thực sự cảm thấy gia hỏa này có điểm quen mặt, luôn cảm thấy hình như đã gặp được ở đâu đó rồi, đến cùng là giống ai đây? Đáng chết, còn kém một chút xíu nữa thôi, ta thế nào lại nghĩ mãi không ra.
- Phân di, vừa nãy bọn tỷ muội đều đang bàn luận, nói hắn rất giống với Lạc gia đại danh đỉnh đỉnh.
- Đúng vậy, ta cũng cảm thấy hắn rất giống Lạc gia.
- Lạc gia? Đúng, chính là Lạc gia!
Được các kỹ sư trong Kim Trang các nói như thế, Phân di bỗng nhiên vỗ trán một cái, kinh hô:
- Thảo nào ta thấy hắn quen mặt như vậy, nguyên lai gia hỏa này thực sự rất giống với Lạc gia.
- Phân di, ngươi mau đến xem, thực sự rất giống Lạc gia.
Đúng là có nhiều người vẫn chưa từng gặp gỡ bản thân Lạc gia, nhưng cũng không có nghĩa là các nàng chưa từng thấy qua chân dung Lạc gia, từ mười năm trước sau khi Lạc gia biến mất tại biên hoang, không ít họa sĩ đều dựa vào ký ức dùng bút mực điên cuồng vẽ lại hình ảnh Lạc gia, tạo thành một trào lưu hội họa.
Theo các bản vẽ về những giây phút huy hoàng của Lạc gia, trong đó nổi tiếng nhất phải kể đến các bức Chiến Tứ Phương Hoành Hành Thế Giới, Nghịch Thiên Ngạo Thị Thiên Địa, cùng với một vài bức ghi chém về một trận chiến tại biên hoang. Hiện tại, đám người trong Kim Trang các đưa ra chính là bức Chiến Tứ Phương Hoành Hành Thế Giới, bức họa này xuất ra từ tay danh sư nên nhìn rất sống động, vẽ lại cảnh Lạc gia mười năm trước một thân một mình độc chiến trăm vạn hùng sư.
Phân di nhìn lại xung quanh, bức họa như phong vân biến hóa, trên trời là linh tượng khủng bố che kín bầu trời, dưới đất là biến dị chi linh siêu thoát tự nhiên, trong hư không là tinh thần chi hồn Đại Diêm La múa loạn bầu trời, Lạc gia một thân một mình đứng ngạo nghễ trên cao, quanh thân là long linh thủ hộ hung thần ác sát. Trong bức hoa, trên khuôn mặt âm nhu kia của Lạc gia, thần tình bạo liệt, giữa hai hàng lông mày đều là cuồng ngạo, hai mắt trợn lên giận dữ nhìn xuống thiên hạ bễ nghễ, giống như một vị chiến thần khát máu đến từ địa ngục.
- Nhìn kỹ xem, gia hỏa kia thực sự rất giống với Lạc gia, đều là một tấm tiểu bạch kiểm tuấn tú, bất quá cũng chỉ là giống hình dáng chứ không giống thần, Lạc gia có một lá gan nghịch thiên, một thân anh hùng khí, tùy tiện bá đạo cỡ nào, hoành hành thiên hạ không ai bằng, nhìn lại một chút tiểu tử vừa rồi, tuy nói cũng có một bộ tiểu bạch kiểm, thế nhưng xem ra quá khinh bạc quá táo bạo, dánh vẻ lưu manh bất cần đời, so sánh với Lạc gia quả thực chính là một trời một đất, không cách nào so sánh được.
Niên Tiểu Linh cũng nhìn bức họa vẽ Lạc gia chiến tứ phương hoành hành thế giới treo ở phòng khách kia, trong nháy vừa rồi khi gia hỏa kia xoay người, nàng đúng là tưởng mình đang hoa mắt, bởi vì gia hỏa tên Trần Vọng này thực sự quá giống với Lạc gia, bất quá sau đó cẩn thận suy nghĩ một chút, đúng như Phân di nói, tuy rằng gia hỏa kia có điểm giống với Lạc gia, nhưng chỉ là hình dáng bề ngoài mà thôi, trừ đó ra, khắp toàn thân không có gì có thể đánh đồng được với Lạc gia.