Thiên Vu

Chương 598: Ba quân xuất hiện, điên cuồng giằng co

Không ai ngờ tinh thần hải của Trần Lạc khổng lồ đến thế, tinh thần lực mênh mông như vậy.

Khổng lồ, mênh mông tới nỗi xúc phạm pháp tắc thiên địa.

Nhưng cuối cùng vẫn bị linh hồn hư vọng.

Lạ lùng là Trần Lạc vẫn cười, cười rất tà. Dù Trần Lạc đã bị linh hồn hư vọng máu thịt nhầy nhụa hắn vẫn cười. Không ai biết Trần Lạc cười cái gì, chỉ biết rằng hắn cười rất lạ, rất tà, rất tự tin, có chút đắc ý.

Rốt cuộc đại thương thiên thẩm phán ngừng, lôi vân dần tan biến.

Trần Lạc máu thịt be bét đứng trong không trung, từ đầu đến cuối hắn không nhúc nhích. Dù trạng thái đại tinh thần vô cực, thiên nhiên thất thải tử nguyên chi thân bị linh hồn hư vọng, tinh thần hải cũng bị linh hồn hư vọng tan tác, khuôn mặt kiệt ngạo, mặt mày ngông cuồng, bá đạo ánh trong mắt, nụ cười tà bên môi càng nồng hơn.

- Đạo tự nhiên vốn vô vi...

- Đại đạo vốn vô cực...

- Ra là vậy, thì ra thật sự là vậy...

- Gia thành công rồi, ha ha ha ha ha ha! Ha ha ha ha ha ha! Ngươi có thể làm gì được ta?

Bị linh hồn hư vọng, rốt cuộc Trần Lạc nghịch thiên vẫn thất bại.

Minh tưởng ra trạng thái đại tinh thần vô cực đệ nhât bị thẩm phán tán loạn.

Thành tựu thiên nhiên thất thải tử nguyên chi thân bị thẩm phán tán loạn.

Tinh thần hải bàng bạc, mênh mông càng bị thẩm phán tán loạn.

Một năm trước Trần Lạc dùng vu pháp thông qua thiên nhiên thẩm phán, thành tựu thất thải tử nguyên chi thân, cuối cùng bị đại thương thiên thẩm phán linh hải tán loạn, tu vi mất hết.

Hôm nay, sau một năm Trần Lạc dùng trận pháp thông qua thiên nhiên thẩm phán, thành tựu thất thải tử nguyên chi thân, lại lần nữa bị đại thương thiên thẩm phán, tinh thần hải tán loạn, mất hết tinh thần.

Một năm trước hành động nghịch thiên của Trần Lạc khiến vô sô người điên cuồng, sau khi hắn thất bại làm người ta thở dài tiếc nuối.

Một năm sau Trần Lạc lại lần nữa nghịch thiên, cũng khiến vô sô người điên cuồng, sau khi hắn thất bại làm người ta thở dài tiếc nuối.

Khi lôi vân màu tím vàng giữa hư không tan biến nghĩa là đại thương thiên thẩm phán kết thúc, nó nói với mọi người trời là lạnh lùng, vô tình, linh hồn hư vọng khủng bố, cường đại, không cho phép ai xúc phạm pháp tắc thiên địa. Nó cũng tuyên bố bá quyền với nhân loại nhỏ bé, nói cho mọi người nhìn xem, đây là kết quả nghịch thiên.


Khi Trần Lạc máu thịt be bét từ trên trời rớt xuống nhiều người lo lắng vọt tới. Thiên Khải các với Úy Thiên Long dẫn đầu, Trung Ương học phủ với Ngụy đại tổng quản dẫn đầu, trận sư lang thang với Hồng Chính Thiên dẫn đầu. Các nữ thần Lạc Anh, Tiết Thường Uyển, Mạc Khinh Sầu, Hạ Mạt cũng chạy lại.

Cùng lúc đó, một đội cả chục người mặc quang minh chiến y xuất hiện trong không trung. Người dẫn đầu là nam nhân trung niên, đại châp chưởng Quang Minh điện, Văn Thiên Thu.

Sau khi Văn Thiên Thu xuất hiện gã vung tay, lạnh lùng quát:

- Phong tỏa hiện trường, không có mệnh lệnh của ta không ai được pép đi vào!

Văn Thiên Thu dứt lời, hơn ba ngàn chiến sĩ Quang Minh điện lao ra, bọn họ võ trang đầy đủ, đại quang minh chi nhẫn xua đuổi đám đông.

- Các ngươi muốn làm cái gì!?

Nhìn người Quang Minh điện hùng hổ chạy lại, đám người Hồng Chính Thiên lập tức đứng ra ngăn cản. Nhưng bọn họ ở trong mắt đại chấp chưởng Quang Minh điện chỉ là một đám ô hợp, không đáng lọt vào mắt.

Văn Thiên Thu không thèm nhìn ai, hét lên:

- Mang tội đồ Trần Lạc về Quang Minh điện điều tra, ai dám ngăn cản thì giết không tha!

- Văn Thiên Thu, ngươi uy phong quá! Ta chống mắt xem hôm nay ai dám đụng vào đệ tử của Trung Ương học phủ ta?

Ngụy đại tổng quản dẫn đầu mấy chục đại nhân vật Trung Ương học phủ đứng ra che Trần Lạc sau lưng.

- Họ Ngụy, ngươi dám cản trở Quang Minh điện ta chấp pháp?

- Có gì không dám?

Thiên Khải các không hề sợ hãi Văn Thiên Thu đại chấp chưởng Quang Minh điện.

Hai bên giương cung bạt kiếm. Lúc này có một đám người xông đến, bọn họ mặc thần thánh chiến y, mỗi người diễu võ dương oai, là người của thần thánh quân đoàn một trong ba quân. Dẫn đầu làm ây đại nhân vật quân đoàn thần thánh.

- Thần thánh quân đoàn nghe lệnh, Trần Lạc ảnh hưởng trật tự bình thường của thế giới, lập tức bắt giữ, ai dám ngăn cản chấp pháp thì giết tại chỗ!

Trách nhiệm của Thần Thánh quân đoàn là bảo vệ trật tự thế giới, có ngàn người. Thần Thánh quân đoàn do các nhân tài kiệt xuất từ khắp thế giới hợp thành, ai nấy vênh váo tự đắc, kiêu ngạo hĩnh mũi nhìn đời, không thèm để người Quang Minh điện vào mắt.

Thần Thánh quân đoàn xông tới muốn bắt người, nhưng không dễ dàng. Các đại nhân vật Trung Ương học phủ không đồng ý, người Quang Minh điện cũng không cho.

Quả nhiên Thần Thánh quân đoàn không thèm để mắt Quang Minh điện:


- Đám mặt trắng Quang Minh điện cút đi,, chỗ này không có chuyện của các ngươi!

Văn Thiên Thu cao giọng quát:

- Càn rỡ!

Thần Thánh quân đoàn không nhân nhượng, một nam nhân trung niên hét to:

- Càn rỡ rồi sao? Hôm nay chúng ta muốn bắt người, ta khuyên Quang Minh điện các tốt nhất đừng xen vào!

Nam nhân trung niên Thần Thánh quân đoàn vung tay lên, hàng vạn Thần Thánh quân đoàn rầm rộ ùa vào. Ba ngàn chiến sĩ Quang Minh điện không chống cự nổi.

Một tiếng quát uy nghiêm vang lên?

- Hay cho Thần Thánh quân đoàn, quân đoàn do đệ tử nhà giàu tổ kiến oai phong thật, khi dễ đại quang minh ta không có người phải không?

Hàng vạn người đứng đông nghẹt trong hư không, bọn họ mặc quang minh chiến y nhưng không phải là người của Quang Minh điện. Đó là Quang Minh quân, thuộc ba quân đoàn.

Thần Thánh quân đoàn, Quang Minh quân rầm rộ đến gần, hiện trường rơi vào hỗn loạn.

Thần Thánh quân đoàn trông thấy Quang Minh quân đến thì không nói nhảm, trực tiếp ra lệnh bắt người.

Thần Thánh quân đoàn ra lệnh, Quang Minh quân cũng ra lệnh.

Trong phút chốc các đại nhân vật Trung Ương học phủ bảo vệ Trần Lạc bị hai quân đoàn vây công. Tuy đại nhân vật Trung Ương học phủ toàn là tu vi cao sâu, nhưng hai đấm không đánh lại bốn tay. Huống chi là hai quân đoàn, Quang Minh điện vây công bọn họ?

Đại nhân vật ba phương Thần Thánh quân đoàn, Quang Minh quân đến gần.

Úy Thiên Long luôn xem xét vết thương của Trần Lạc giao hắn cho Lạc Anh, Tiết Thường Uyển trông chừng.

Úy Thiên Long đứng dậy, mắt trợn to nhìn đại nhân vật ba phương áp sát, uy nghiêm hét lên:

- Ai dám?

- Các vị, đã lâu không gặp, còn nhớ Úy Thiên Long ta không?

Đại nhân vật ba phương cứng ngắc, đang e ngại điều gì.

- Úy Thiên Long, bây giờ ngươi chỉ là một thương nhân, dám can đảm ngăn cản Quang Minh quân ta chấp pháp?

Văn Thiên Thu đại chấp chưởng Quang Minh điện mới dứt lời thì một thanh âm già nua vang lên.

- A? Văn Thiên Thu, ngươi không nhận ra Thiên Long nhưng có biết lão phu không?

Một lão nhân bước tới, biểu tình âm trầm, tóc xám trắng, đôi mắt đục trí tuệ như nhìn thấu thế sự, đầu chân mày ẩn hiện khí thế như sư tử, hổ báo.

Trông thấy lão nhân này thì các đại nhân vật Thần Thánh quân đoàn, Quang Minh quân, Quang Minh điện giật nảy mình, vì bọn họ đều biết lão, là thánh vương đương thời, cũng là thống soái của cấm vệ quân.

Lão Thánh Vương không nói thêm.