Dù sao phái hệ lang thang ra một Tiêu Du Tử kỳ tài trận pháp cái thế vô song, nếu thực hiện theo kế hoạch ban đầu, xếp phái hệ lang thang vào cấm chế tương đương hủy kỳ tài này, là tổn thất lớn cho giới trận pháp.
Tả lão không ngờ được là đề nghị của lão bị phủ quyết ngay, chẳng những thế Văn Thiên Thu còn triệu tập năm thống lĩnh làm thịt Tiêu Du Tử trước.
- Một mình Tiêu Du Tử chiến thắng hơn năm mươi vị thiên kiêu phái hệ chính tông đủ chứng minh phái hệ lang thang cường đại, tại sao còn xếp phái hệ lang thang vào cấm pháp? Quan trọng nhất là Tiêu Du Tử mới hai mươi tuổi đã là tạo nghệ vô song, trận pháp tuyệt luân, đại trận cục thất truyền ngàn năm như cửu cung thái nhất cũng bày ra được. Lão phu dám nói do hắn hướng dẫn thì trận pháp của Huyền Hoàng thế giới sẽ phát triển siêu tốc, ngược lại là tổn thất lớn cho giới trận pháp. Mong Văn đại nhân suy nghĩ kỹ hẵng làm.
Tả lão cố gắng kiên nhẫn, không ngại phiền hết sức khuyên nhủ, cẩn thận phân tích lợi và hại. Nhưng mặc kệ Tả lão nói rớt lưỡi Văn Thiên Thu không thèm nhìn lão cái nào, vẫn ngồi uống trà.
Văn Thiên Thu thản nhiên nói:
- Ta đã quyết định rồi, kế hoạch sẽ không thay đổi vì bất cứ ai.
- Ngươi...!
Tả lão chán nản. Tuy Tả lão là trận sư thâm niên của Quang Minh điện nhưng chỉ có thế, lão không có chút quyền lợi. Tả lão hít sâu, muốn khuyên nhủ thêm thì Tân Thành Nghiệp, đại chủ sự trận pháp công hội cười nói:
- Tả lão tiên sinh, nếu ta không nhớ lầm thì đầu tiên người là trận sư của Quang Minh điện, thứ hai là trận sư phái hệ chính tông...
Tân Thành Nghiệp không nói còn đỡ, gã nói chuyện càng khiến Tả lão tức giận hơn. Vì Tả lão biết lần này Quang Minh điện động can qua đòi tiêu diệt phái hệ lang thang toàn do trận pháp công hội xúi giục.
Tả lão trừng Tân Thành Nghiệp, quát to:
- Đúng vậy! Ta đúng là trận sư của Quang Minh điện, càng là trận sư phái hệ chính tông, nhưng ta cũng là trận sư của giới trận pháp Huyền Hoàng thế giới! Tân Thành Nghiệp, ngươi nên biết sự tồn tại của Tiêu Du Tử mang lại phát triển lớn cỡ nào cho giới trận pháp, nhưng ngươi...
Tả lão chưa nói xong Tân Thành Nghiệp đã cắt ngưng, cười nói:
- Ta công nhận tạo nghệ trận pháp của Tiêu Du Tử khiến người rất kinh diễm. Tả lão tiên sinh cũng là người lớn tuổi trong giới trận pháp, biết rõ hơn bất cứ ai dù là tinh thần lực hay tạo nghệ trận pháp đều cần thời gian tích lũy. Tiêu Du Tử quá trẻ tuổi, còn trẻ như vậy không thể nào có tinh thần lực mênh mông, tạo nghệ hoàn mỹ vô song. Chắc chắn sau lưng Tiêu Du Tử có bí mật không thể cho ai biết.
- Tân Thành Nghiệp, ngươi đang ghen tỵ! Ngươi luôn có thành kiến với phái hệ chính tông, ngươi...
Tả lão chưa nói xong lại bị ngắt lời, là Văn Thiên Thu cắt ngang.
- Tả lão, người đừng quên thân phận của mình. Người chỉ là một trận sư của Quang Minh điện, chuyện Quang Minh điện không đến lượt người nhúng tay!
Văn Thiên Thu nói đúng, Tả lão chỉ là một trận sư của Quang Minh điện, lão không có tư cách xen vào chuyện Quang Minh điện.
Thấy không có hy vọng khuyên nhủ, Tả lão đành lùi một bước nói:
- Vân đại nhân, Tiêu Du Tử là kỳ tài trận pháp ngàn năm khó gặp, các ngươi cứ chấp hành kế hoạch của các ngươi, hy vọng tạm thời tha cho hắn.
Văn Thiên Thu bưng trà lên đặt bên môi, thổi nhẹ nói:
- Vừa rồi Tân chủ sự đã nói trên người Tiêu Du Tử có rất nhiều điều không hợp lẽ thường, có thể liên quan đến hắc ám tà ác. Vì ổn định của thế giới, Quang Minh điện chúng ta có trách nhiệm, nghĩa vụ bắt hắn về điều tra.
- Ngươi không thể như vậy!
Tả lão muốn khóc.
Tả lão mới nói xong Văn Thiên Thu đã thản nhiên nói:
- Ta vẫn một câu nói cũ, Tả lão, xin đừng quên thân phận của người.
- Văn đại nhân có nghĩ tới hậu quả của việc này không? Nếu Tiêu Du Tử không xâm nhiễm hắc ám tà ác mà các ngươi cưỡng bức thẩm vấn là ép buộc. Dù Tiêu Du Tử không xâm nhiễm hắc ám cũng bị các ngươi ép hắn hắc ám, tà ác. Chẳng lẽ bài học Thông Thiên lão tổ chưa đủ sâu sao? Không lẽ ngươi muốn thế giới này lại xuất hiện một Thông Thiên lão tổ thứ hai? Với tạo nghệ bây giờ của Tiêu Du Tử hắn hoàn toàn có khả năng, có năng lực trở thành Thông Thiên lão tổ thứ hai. Người như vậy chúng ta cần chiêu an chứ không phải chèn ép, thẩm vấn!
Nghe Tả lão nhắc đến Thông Thiên lão tổ, Cổ Du Nhiên lộ biểu tình lo âu. Người Quang Minh điện đều biết tuyệt đối không được nhắc đến Thông Thiên lão tổ trước mặt Văn Thiên Thu, vì cái tên này từng làm gã mất hết mặt mũi, suýt bị đá khỏi vị trí đại chấp chưởng. Quả nhiên sắc mặt Văn Thiên Thu từ bình thản biến âm trầm, không khí trong tửu lâu đông lại.
Nhưng Tả lão không sợ, lão tiếp tục bảo:
- Đừng tưởng rằng ta nói ngoa, các ngươi cứ nhìn kỹ trận tượng cửu cửu Thái Cực âm dương của Tiêu Du Tử đi!
Năm thống lĩnh Cổ Du Nhiên đưa mắt nhìn.
Trong không trung Thiên Khải quảng trường, trận tượng Thái Cực âm dương chín mươi chín thước như ngọn núi đứng sừng sững. Nhớ rõ lúc hơn năm mươi thiên kiêu giới trận pháp vây công Tiêu Du Tử thì hắn vừa ngưng diễn phù văn vừa ngăn cản, sau dó Thái Cực âm dương chín mươi chín thước bỗng nhiên xuất hiện, không giống trận pháp, không giống đại trạng thái, cũng không giống trận cục, không ai biết nó là cái gì.
- Trận tượng cửu cửu Thái Cực âm dương, bên trong có âm dương giao nhau, quang ám xen lẫn, trong âm có dương, trong dương có âm, âm dương xoay tròn. Mỗi lần quay là như ẩn chứa thiên biến vạn hóa, có đủ ngũ hành kim mộc thủy hỏa thổ, diễn biến thần kỳ. Các nguyên tố trong hư vọng minh tưởng đại pháp cái gì cần có đều có, liên tục diễn sinh.
Tân Thành Nghiệp nói:
- Đây chỉ là mê hoặc trận cục hắn bày ra.
- Ban đầu ta cũng nghĩ là trận cục biểu hiện giả tạo đánh lừa đối thủ, nhưng sau này ta nhớ đến ghi chép về hư vọng minh tưởng đại pháp dựng hóa có trong sách cổ.
Cái gọi là hiện tượng dựng hóa là một cảnh tượng kỳ lạ hiếm thấy trong hư vọng minh tưởng đại pháp, cảnh tượng này dược gọi là dấu hiệu. Vì khi có tồn tại vượt qua pháp tắc hư vọng minh tưởng đại pháp sinh ra mới có loại hiện tượng dựng hóa này.
Tân Thành Nghiệp cười to bảo:
- A? Ý của người là có thể dựng dục ra tồn tại vượt pháp tắc hư vọng minh tưởng đại pháp?
- Rất có thể!
Tân Thành Nghiệp buồn cười lắc đầu, gã không tin.
Tân Thành Nghiệp nói:
- Người cảm thấy có thể không?
- Tiêu Du Tử có thể búng tay ngưng ngàn vạn phù văn, cái nào cũng vô song. Vung tay là ngàn vạn trận pháp, đều hoàn mỹ, tại sao không có khả năng?
Tả lão tiếp tục bảo:
- Ta xem hiện tượng dựng hóa này như vô cực. Vô cực mà Thái Cực, Thái Cực động mà sinh dương, động cực mà tĩnh, tĩnh mà sinh âm, tĩnh cực phục động, nhất động nhất tĩnh, hòa vào nhau làm gốc, phân phân dương, lưỡng nghi lập yên... Rất có thể hắn dựng hóa trạng thái đại tinh thần số một vang dội cổ kim, vô cực!