Cổ Du Nhiên không phủ nhận cũng không công nhận điều Lạc Anh suy đoán, Tiết Thường Uyển nhìn ra được những gì Lạc Anh nói gần như đúng hoàn toàn. Cổ Du Nhiên im lặng là vì thân phận không tiện nói rõ.
- Cổ tỷ tỷ, các ngươi làm vậy có phải là quá ác không? Tuy có một số trận sư lang thang bên bờ vực hắc ám, thường xúc phạm luật lệnh quang minh nhưng không có nghĩa là tất cả trận sư lang thang đều độc ác. Nếu xếp phái hệ lang thang vào cấm chế thì quá...
Vì Thông Thiên lão tổ nên Lạc Anh không có ấn tượng tốt với trận sư lang thang, tuy nhiên nàng không hận toàn bộ trận sư lang thang. Ngược lại Lạc Anh có mấy bằng hữu trận sư lang thang quan hệ khá thân.
Lạc Anh ngẫm nghĩ, nói:
- Huống chi phái hệ lang thang được gọi là thủy tổ trận pháp, truyền thừa đã lâu đương nhiên là có đạo lý của nó.
- Phái hệ lang thang vẫn đã dần tụt dốc, mấy năm trước đột nhiên xuát hiện Thông Thiên lão tổ có tạo nghệ phù văn không thể tưởng tượng khuấy động giới trận pháp, không chỉ mang đến áp lực cho phái hệ chính tông còn là sỉ nhục của Quang Minh điện chúng ta. Quan trọng nhất là Thông Thiên lão tổ xuất hiện khiến phái hệ lang thang nhìn thấy một con đường, ngươi biết là đường gì không?
- Đường gì?
Lạc Anh không hiểu nhiều về trận pháp.
Tiết Thường Uyển thì biết rất rõ, nàng nói:
- Phái hệ chính tông có thể nhanh chóng nổi lên là vì bọn họ truy cầu tinh thần lực cường đại, phát minh ra phù ấn đơn giản, nhanh lẹ khiến vu sư có tư cách đấu với vu sư trong thực chiến. Đối diện vu sư, trận sư chính tông có thể bày trận pháp trong thời gian ngắn, ở vào thế bất bại. Phái hệ lang thang thì bởi vì phù văn rườm rà phức tạp dẫn đến không kịp ứng chiến, do đó suy tàn.
Tiết Thường Uyển ngừng một chút, nói:
- Thông Thiên lão tổ xuất hiện cho mọi người biết sự quan trọng của chiến lược. Nói dễ nghe là chiến lược, nói khó nghe là đào hố cạm bẫy. Phái hệ lang thang đối diện vu sư không kịp ứng chiến nhưng nếu chuẩn bị đầy đủ, một trận sư lang thang có thể tung ra nhiều thủ đoạn khó lường. Từ khi Thông Thiên lão tổ xuất hiện nhiều trận sư phái hệ lang thang bắt đầu chơi chiến lược. Vì diệu dụng phù văn của phái hệ lang thang khiến trận pháp nhiều biến, bọn họ bày nhiều cạm bẫy rất xảo diệu. Nhiều người bắt chước Thông Thiên lão tổ chơi trò chiến lược trận pháp.
Cổ Du Nhiên gật đầu, ánh mắt khen ngợi nhìn Tiết Thường Uyển, nói:
- Thường Uyển nói đúng. Thông Thiên lão tổ xuất hiện phát dương quang đại chiến lược đấu trận, nên nhiều trận sư lang thang bắt chước theo, đặt bẫy khắp nơi, vào nhà cướp của, gian lận lừa gạt, trộm cướp bắt cóc, dọa dẫm bắt chẹt. Bọn họ học theo Thông Thiên lão tổ gia cố huyễn tượng trận pháp khiến Quang Minh điện chúng ta không thể điều tra, điều này làm Quang Minh điện rất nhức đầu.
- Lại là tên khốn kiếp Thông Thiên lão tổ!
Lạc Anh vĩnh viễn không xóa nhòa nỗi hạn Thông Thiên lão tổ, ngứa răng hậm hực nói:
- Đều tại tên này phô trương, bây giờ hại phái hệ lang thang sắp biến mất.
- Tuy ta cũng hận Thông Thiên lão tổ nhưng nói thật là dù không có Thông Thiên lão tổ thì phái hệ lang thang không chống đỡ được vài năm. Bởi vì trận pháp công hội sớm muốn tiêu diệt phái hệ lang thang, có lẽ Thông Thiên lão tổ sẽ cõng tội oan dẫn phái hệ lang thang đến diệt vong.
Cổ Du Nhiên nói xong nhìn bầu trời, đứng lên nói:
- Cũng không còn sớm, hôm nay những gì ta nói với hai ngươi nhớ đừng báo cho ai biết. Nếu các ngươi có bằng hữu trận sư lang thang hì kêu người đó đi ngay tối hôm nay. Kế hoạch của trận pháp công hội sẽ bắt đầu vào ngày mai, khi đó có muốn đi cũng không được.
Ba người không ở lại lâu, vì Lạc Anh có mấy bằng hữu trận sư lang thang làm trái luật lệnh quang minh, còn ở trong Thanh Đế thành. Việc này không nên chậm trễ, Lạc Anh tạm biệt Cổ Du Nhiên, vội vàng đi tìm mấy bằng hữu trận sư lang thang.
Khi Lạc Anh, Tiết Thường Uyển, Cổ Du Nhiên rời đi không lâu, trong phòng riêng bỗng có một người xuất hiện. Thân hình người đó gầy gò, mặc áo đen rộng rãi, đầu che mũ, dưới vành nón là khuôn mặt cực kỳ bình thường.
Đúng là Trần Lạc.
Trần Lạc ra khỏi cung điện ngầm của Mạc Khinh Sầu vốn định nghỉ ngơi nhưng thủ vệ trước cửa thành Thanh Đế thành khiến hắn chú ý. Trần Lạc phát hiện những thủ vệ này ẩn chứa hơi thở quang minh rất mạnh, hơi thở quang minh thần thánh quá quen thuộc với Trần Lạc, chắc chắn là người của Quang Minh điện. Nói đến cũng trùng hợp, Trần Lạc vào thành chợt thấy Cổ Du Nhiên, hắn biết cô nương này là dại thống lĩnh của Quang Minh điện. Trần Lạc quyết định bám theo Cổ Du Nhiên điều tra tin tức.
Khiến Trần Lạc bất ngờ là hắn bám theo Cổ Du Nhiên đến Thiên Khải tửu lâu mới biết Lạc Anh, Tiết Thường Uyển cũng tới Thanh Đế thành. Thấy bộ dạng Tiết Thường Uyển buồn bã làm Trần Lạc rất khó chịu, hắn áy náy, tự trách. Khi Trần Lạc nghe xong suy luận của Lạc Anh thì rất giật mình.
Trần Lạc có nghe Úy Thiên Long nói đằng sau cuộc tranh đấu giữa hai phái hệ chính tông, phái hệ lang thang là trận pháp công hội, Quang Minh điện, mười thương các hợp tác. Mục đích củ trận pháp công hội là đánh gục phái hệ lang thang, Quang Minh điện là bắt nhóm tội phạm, mười thương các là áp chế Thiên Khải các. Trần Lạc cứ nghĩ như vậy, nhưng không ngờ ba phe độc ác đến thế.
Trận pháp công hội không phải muốn đánh gục phái hệ lang thang mà là tiêu diệt, Quang Minh điện không phải bắt nhóm tội phạm mà là vĩnh viễn cấm chế. Mười thương các không vì áp chế Thiên Khải các mà mượn cơ hội này bóp chết nó.
Trần Lạc cảm thấy chuyện không có gì lớn nhưng bây giờ sự việc trầm trọng hơn hắn nghĩ rất nhiều. Trần Lạc buộc phải bỏ tâm tình xem cuộc vui, nghiêm túc đối diện chuyện này. Đặc biệt là vì Trần Lạc làm nhiều người phái hệ lang thang bước len con đường phạm tội khiến hắn rất khó chịu. Nếu vì Trần Lạc dẫn đến phái hệ lang thang bị xếp vào cấm chế trở thành lịch sử thì chẳng phải là hắn thành đầu sỏ gây tội? Là tội nhân của phái hệ lang thang?
Vốn cuộc tranh đấu giữa hai phái hệ chính tông, phái hệ lang thang lần này Trần Lạc không định tham gia, một là không hứng thú, hai là không muốn lộ nổi bật, càng không muốn làm anh hùng gì. Trần Lạc đến Thanh Đế thành đơn thuần là vì giúp Thiên Khải các. Phái hệ lang thang suy sụp cũng được, trượt dốc cũng thế, Trần Lạc không quan tâm.
Trần Lạc biết rõ từ xưa đến nay tồn tại nào cũng phải trải qua hưng thịnh và sa sút, nhưng nếu phái hệ lang thang sụp đổ vì hắn dẫn đến bị xếp vào cấm chế thì Trần Lạc tuyệt đối không cho phép, nếu không thì hắn sẽ tự trách cả đời.
- Bà nội nó!
Trần Lạc ngồi trên ghế rót cho mình một ly rượu, ngửa đầu uống cạn, càng nghĩ càng khó chịu.
Trần Lạc tức giận nói:
- Các ngươi đánh nhau muốn đổ tội cho lão tử? Được, như các ngươi mong muốn, lão tử sẽ cõng.
Trần Lạc lại uống tiếp, sau khi ba ly rượu vào bụng, Trần Lạc tiếp tục bảo:
- Nếu muốn chơi thì chúng ta chơi lớn đi, lão tử muốn nhìn xem các ngươi có bao nhiêu khả năng.