- Buồn cười thật, một Tiêu Du Tử là giả, giờ xuất hiện một người, lại còn là nữ nhân, ha ha ha ha ha ha!
Tiếu Tinh Hoa ngắm nghía diều hâu đậu trên vai, tiếp tục bảo:
- Thật không hiểu tại sao nhiều người muốn giả mạo Tiêu Du Tử. Chỉ là một kẻ ra vẻ bí ẩn, hư danh, giờ xuất hiện hai người giả mạo, danh tiếng của hắn sẽ càng lan rộng, ha ha ha ha ha ha! Thế giới vốn không có thần, tôn sùng nhiều thì dù là người cũng biến thành thần. Quá ngu xuẩn.
Phía không xa chợt có người kêu tê nhiên Viên Đồng, là một thiếu nữ. Trịnh Thiên Tề, Mộ Ngân biết thiếu nữ này, là học đồ mới vào Thiên Khải tháp không lâu, Tiểu Nguyệt.
- Tiểu Nguyệt, chuyện gì vậy?
Tiểu Nguyệt thở hổn hển có vẻ rất sốt ruột, biểu tình hưng phấn vô cùng.
Tiểu Nguyệt nói:
- Hiên Viên tỷ, có... Có người... Người tìm tỷ.
- Ai tìm ta?
- Thị Lạc... Lạc tỷ tỷ và Tiết tỷ tỷ!
- A?
Hiên Viên Đồng ngây rea, biểu tình vui vẻ hỏi:
- Là Lạc Anh và Thường Uyển?
- Đúng! Là bọn họ!
Hiên Viên Đồng lập tức cùng Tiểu Nguyệt rời đi. Trịnh Thiên Tề nghe hai cái tên Lạc Anh, Tiết Thường Uyển khá quen tai.
Trịnh Thiên Tề chợt nhớ ra, buột miệng kêu lên:
- Không lẽ là phượng hoàng nữ thần Lạc Anh yêu diễm rung động thiên hạ, thiên sứ nữ thần Tiết Thường Uyển khuynh quốc khuynh thành khuynh thiên hạ?
- Có lẽ... Là bọn họ.
- Phượng hoàng nữ thần Lạc Anh? Thiên sứ nữ thần Tiết Thường Uyển?
Nghe hai cái tên này Tiếu Tinh Hoa cũng kích động, hưng phấn hẳn lên. Tuy Tiếu Tinh Hoa chỉ là một trận sư lang thang, không phải đệ tử Trung Ương học phủ nhưng gã ngưỡng mộ hai vị nữ thần từ lâu. Tiếu Tinh Hoa vội vàng gia cố trận pháp đi theo.
* * *
Chạng vạng, mặt trời lặn hướng tây.
Giữa hư không, một thanh niên áo đen lao nhanh đi, tốc độ mau như sao xẹt, người đó là Trần Lạc. Giờ phút này, Trần Lạc đang bám theo nữ nhân tự xưng là Tiêu Du Tử, vì lúc đi đối phương gieo huyết trận trên người Trần Lạc. Đó là huyết trận cảm giác, dùng máu làm dẫn, lợi dụng phù văn tế luyện một vệt linh thức vào huyết trận do đó có thể cảm giác tình huống của đối phương.
Trần Lạc hơi tò mò cô nương này muốn làm gì? Đầu tiên là tự nhận việc về mình, lại giả mạo Tiêu Du Tử, sau đó cô đọng huyết trận cảm giác trên người Trần Lạc. Nữ nhân tự xưng là Tiêu Du Tử muốn tìm hiểu điều gì từ Trần Lạc? Khiến Trần Lạc thấy lạ lùng là hắn cảm giác đối phương rất quen thuộc.
Bóng dáng nữ nhân tự xưng là Tiêu Du Tử như khối băng xuyên toa giữa hư không, rất nhanh đến một tòa trang viên nằm ngoài Thanh Đế thành. Vì bên ngoài trang viên có trận pháp thủ hộ nên Trần Lạc không theo sát được, nhưng không có nghĩa là hắn chịu bó tay. Sở trường của Trần Lạc chính là phá trận xâm nhập, huống chi từ khi hắn học được hư vọng minh tưởng chân lý thì bản lĩnh giải trận đạt đến trình độ nghịch thiên. Nên biết hư vọng minh tưởng chân lý có thể tham ngộ gốc vạn vật, giết nguồn vạn vật, biết chân vạn vật. Bất cứ trận pháp nào chỉ cần Trần Lạc muốn là có thể tra xét rõ ràng.
Trần Lạc không mất bao nhiêu công sức đã phá giải được trận pháp thủ hộ trang viên. Để phòng ngừa Trần Lạc không lẻn vào mà phát ra linh thức lặng lẽ thăm dò. Trong trang viên rất trống trải, đừng nói là hương hoa chim hót, thậm chí không có cả cỏ dại.
Khi Trần Lạc thăm dò vào đại sảnh thi ngẩn người, vì bên trong có hai người quen. Một là đầu trọc, hai là thiếu nữ. Đầu trọc là Mã Liên Hoa, thiếu nữ là Long Tiểu Tiểu. Dường như hai người bị trận pháp trói buộc nên ngoan ngoãn ngồi dưới đất.
- Tiểu tiểu, nàng nói xem Vân tỷ muốn làm cái gì?
- Ta cũng không biết.
Nghe Mã Liên Hoa, Long Tiểu Tiểu đối thoại, Trần Lạc thầm nghĩ:
- Không lẽ nữ nhân đó chính là Vân tỷ ở trong Thiên Khải tháp lén giúp mình?
- Ha ha ha ha ha ha! Vậy thì thú vị dây. Lúc đấu với Đổng Ngọc Đạt trong Thiên Khải tháp là nàng lén ra tay, nhưng trong Thiên Khải tửu lâu là bản thân mình làm, tại sao nàng tự nhận về mình?
Trần Lạc không suy nghĩ nhiều, thúc giục linh thức tiếp tục xâm nhập.
Khi Vân tỷ vào can phòng bí mật thì linh thức Trần Lạc cũng vào theo. Bên trong căn phòng bí mật bày một trận pháp bí ẩn, Trần Lạc không kịp điều tra là trận pháp gì thì Vân tỷ đã ngưng diễn phù văn. Trận pháp trong căn phòng bí mật mở ra, lại xuất hiện một trận pháp khác, là 6t. Khi Vân tỷ bước vào trong Trần Lạc cũng vào theo. 6t mở ra, ngay sau đó linh thức Trần Lạc đến một nơi khác.
Chỗ này giống như cung điện ngầm, bên trong bày các loại trận tượng huyền ảo, trong đó có một ít Trần Lạc xem không hiểu.
Khoan, tòa cung điện này sao mà quen thuộc quá.
Trần Lạc chợt phát hiện không thích hợp, bởi vì cung điện ngầm làm hắn chợt nhớ trong thí luyện nhập học Trung Ương học phủ ình cờ xâm nhập vào cung điện bí ẩn cũng rất giống rất giống... Không! Không đúng, không phải rất giống mà căn bản chính là một. Bởi vì chính giữa đại điện có một thứ như thủy kính, cái này là hố đen.
Cung điện ngầm, hố đen!
Má ơi!
Trần Lạc hít sâu, trong đầu chợt nhớ đến một người, không lẽ thân phận của Vân tỷ là...
Không biết tại kích động hay sao mà Trần Lạc tiếp tục thúc giục linh thức theo Vân tỷ xuyên qua cung điện ngầm. Rất nhanh Vân tỷ đến một nhà đá, bên trong có một ao nước.
Hình ảnh khá quen thuộc, Trần Lạc nhớ lúc thí luyện nhập học sau khi hắn xông vào cung điện ngầm cũng thấy một cái ao nước thế này, nữ nhân kia tắm trong ao. Là nàng thật sao?
Vân tỷ đi đến bên cái ao, trận pháp gia cố trên người trong khoảnh khắc tan biến, nàng cởi đồ rồi bước vào ao.
Đây là một nữ nhân, nữ nhân có ba ngàn sợi tóc bạc, khuôn mặt lãnh diễm vô song.
Tổ cha nó, quả nhiên là Mạc Khinh Sầu.
Trần Lạc không ngờ Vân tỷ mà Long Tiểu Tiểu nói lại là Mạc Khinh Sầu. Cô nương này đang làm cái quái gì? Tại sao giả mạo Tiêu Du Tử, còn cô đọng huyết trận trên người Trần Lạc? Rốt cuộc Mạc Khinh Sầu muốn làm cái gì?
Chẳng lẽ nàng nhận ra thân phạn của lão tử? Không thể nào!
Khoan, từ khi nào tạo nghệ trận pháp của Mạc Khinh Sầu lợi hại như vậy?
Trần Lạc biết Mạc Khinh Sầu cũng là một vị trận sư lang thang, tạo nghệ không tệ nhưng chỉ có thế. Lúc ở Thiên Khải tháp Mạc Khinh Sầu sử dụng ý niệm cường đại bày ra hàng loạt trận pháp, trước cửa Thanh Đế thành nàng lại phô bày trạng thái đại tinh thần băng hà. Những chuyện này chứng minh tạo nghệ trận pháp của Mạc Khinh Sầu khá là cao, điều này khiến Trần Lạc rất là buồn bực. Mới hai năm ngắn ngủi tại sao tạo nghệ của cô nương này tăn nhanh như vậy? Ăn tiên đan hay sao?
Giờ phút này, Mạc Khinh Sầu lõa thể ngâm trong ao nước, sợi tóc màu bạc, khuôn mặt lãnh diễm vô song, đôi mắt sâu thẳm, làn da mềm mịn, ngực căng đầy, mông vểnh cao thử thách ý chí kiên cường của Trần Lạc.