- Lần này nghe nói Thanh Đế thành có đại tái đấu trận nên đến xem náo nhiệt. Sau này trong Thiên Khải tháp... A... Gặp Long Tiểu Tiểu, Mã Liên Hoa. Bọn họ kêu ta giả mạo Tiêu Du Tử đánh bại Đổng Ngọc Đạt, ta chỉ làm bộ, người thật sự ra tay là một cao thủ bí ẩn.
cô nhi? Không tên không họ? Mọi người gọi hắn là tiểu Hữu Tử?
Cái này...
Nghe nói đối phương là cô nhi thì Thanh Quân nổi lên cảm giác thương hại:
- Thì ra hắn tên Tiểu Hữu Tử, không phải Tiêu Du Tử, còn là một co nhi lưu lạc khắp nơi, thật tội nghiệp...
- Sau này ngươi ở trong Dạ Thất Nương làm sao đánh bại Chu Hạo Phi?
- A... Chuyện này ta không rõ ràng. Lúc trong Thiên Khải tửu lâu bên tai nghe cao thủ bí ẩn truyền âm, y kêu ta đừng nói chuyện, cứ uống rượu. Khi đối phó Chu Hạo Phi nàng kêu ta gõ mặt bàn, ta làm theo...
Đám người Hạ Mạt, Bạch Phiêu Phiêu, Thanh Quân, Vân Thải Tâm, Dạ Thất Nương nghe đến đây mọi nỗi thắc mắc đều giải mở. Thì ra thanh niên giả mạo Tiêu Du Tử thật sự chỉ làm bộ, có cao thủ khác ra tay. Nếu vậy không cảm ứng được dao động tinh thần từ người thanh niên giả mạo Tiêu Du Tử, tủ pháp ngưng diễn kỳ lạ vân vân, mọi thứ có giải thích hợp lý. Nhưng nói đi phải nói lại, cao thủ sau lưng thanh niên giả mạo Tiêu Du Tử là ai? Không chỉ lặng lẽ qua tay hắn hành động còn có thể ngưng diễn ra trận pháp và phù văn hoàn mỹ phù hợp thiên nhiên, người này tuyệt đối không đơn giản, rất có thể là mấy trận sư tà ác điên cuồng thần thông quảng đại trên bảng truy nã thế giới.
- Ta cũng không biết cao thủ đó là ai, thậm chí không biết là nam hay nữ. Giọng người đó trầm thâp như tiếng dã thú gầm gừ.
Dạ Thất Nương liên tục hỏi vài vấn đề, trầm ngâm giây lát. Cuối cùng Dạ Thất Nương ra kết luận là mặc kệ người bí ẩn kia là ai chắc chắn là cao thủ trận sư lang thang rất lợi hại trong giới trận pháp. Chắc người đó e ngại thân phận không tiện lộ mặt nên mới nhờ cậy Tiểu Hữu Tử hành động.
- Đã nghe rõ chưa? Bây giờ chứng thực người này không phải là Tiêu Du Tử, các ngươi đã yên lòng?
- Sớm đoán được cái tên mặt mũi xấu xí này là đồ giả.
Bạch Phiêu Phiêu cười khinh thường, thoạt trông cá tính nàng rộng rãi, sáng sủa nhưng trong lòng không thể chấp nhận Tiêu Du Tử là thanh niên mới hai mươi tuổi, dù sao chuyện này quá mức biến thái.
Bạch Phiêu Phiêu bĩu môi nói:
- Nhưng không ngờ hắn chỉ là con rối, tuy nhiên cao thủ ẩn phía sau rốt cuộc là ai?
Không ai biết vấn đề này. Tuy có Cửu Lê U Lam mê hoặc trận giúp đỡ, người tên Tiểu Hữu Tử có gì nói nấy, vấn đề là hắn không biết thân phận người bí ẩn thì làm sao nói ra? Đám người Hạ Mạt, Bạch Phiêu Phiêu, Thanh Quân, Vân Thải Tâm hỏi các loại vấn đề, nhưng chủ đề chệch đường rày. Đặc biệt là Thanh Quân như phát hiện vùng đất mới, cứ hỏi cuộc sống cá nhân. Ví dụ năm nay bảo nhiêu tuổi, mấy năm nay sống như thế nào, có yêu ai không, vân vân. Hạ Mạt, Bạch Phiêu Phiêu, Vân Thải Tâm, Dạ Thất Nương không ngăn Thanh Quân, vì bọn họ cảm thấy cũng vui.
Tuy nhien Hạ Mạt luôn cau mày nhìn thanh niên giả mạo Tiêu Du Tử trong Cửu Lê U Lam mê hoặc trận, suy tư điều gì. Hạ Mạt cứ cảm thấy có gì đó kỳ kỳ, nhưng không nói ra được.
Hạ Mạt hỏi:
- Trước kia Dạ tỷ có sử dụng Cửu Lê U Lam mê hoặc trận rồi chưa?
- Đương nhiên, sao vậy?
- Ta cũng không biết, cứ thấy là lạ.
- Mạt Mạt nghi ngờ tên này nói dối, cố ý diễn trò cho chúng ta xem?
- Ta cũng không rõ, chỉ là trực giác.
Trong phút chốc ngươi hãy nhìn xem, Cửu Lê U Lam mê hoặc trận vận chuyển bình thường, nên biết không có linh hồn người nào ngăn được trận pháp này mê hoặc.
Như Dạ Thất Nương đã nói, Hạ Mạt nhìn ra được. Tuy đây là lần đầu tiên Hạ Mạt thấy Cửu Lê U Lam mê hoặc trận nhưng nàng đọc nhiều ghi chép về Cửu Lê U Lam mê hoặc trận trong điển tịch, hiểu biết rõ về nó. Nhưng không hiểu sao Hạ Mạt cứ cảm giác là lạ.
- Mạt Mạt đừng suy nghĩ nhiều.
Nếu là người khác nghi ngờ Dạ Thất Nương sẽ phủ nhận ngay, nhưng người đó là là Hạ Mạt làm nàng suy tư. Dạ Thất Nương biết rõ Hạ Mạt minh tưởng ra trạng thái đại tinh thần thần kỳ, Hạ Mạt dựa vào trạng thái đại tinh thần luôn có trực giác rất chuẩn, có thể nói là chưa từng sai lầm.
- Hay là thử xem?
Dạ Thất Nương dứt lời, Bạch Phiêu Phiêu, Thanh Quân, Vân Thải Tâm lắc đầu ngay. Đùa sao? Một khi rơi vào trận pháp thì thần trí không rõ, ý thức mơ hồ, vậy chẳng phải là sẽ lộ hết mặt mũi?
- Nhìn là biết các ngươi không phải thứ tốt, chắc trong lòng rất gian. Để ta thử, tỷ tỷ ta đây con người quang minh lỗi lạc, không sợ gì hết.
Người nói câu này là Bạch Phiêu Phiêu, nàng đứng ra một là vì xác nhận thiếu nữ bí mật nào không dám gặp người. Thứ hai Bạch Phiêu Phiêu rõ ràng trực giác của Hạ Mạt chưa từng sai. Thứ ba cũng là quan trọng nhất, Bạch Phiêu Phiêu muốn thử xem Cửu Lê U Lam mê hoặc trận có thần kỳ, lạ lùng như trong truyền thuyết không.
Khi Bạch Phiêu Phiêu đứng trong Cửu Lê U Lam mê hoặc trận không lâu sau vẻ mặt nàng ngây dại, mắt mê ly. Dạ Thất Nương hỏi thân phận, Bạch Phiêu Phiêu lầm bầm kể rõ thân thế như nói mơ, thậm chí ngoan ngoãn báo cáo tổ công.
Thanh Quân không thể kiềm nén bản tính nhiều chuyện, hỏi ngay:
- Bạch Phiêu Phiêu, ngươi có người mình thích không?
- Thích? Xem như có, ta không biết đây có xem như là thích không. Mỗi lần ở cùng người đó sẽ rất vui vẻ, nếu không gặp thì rất nhớ. Nhưng ta luôn giấu tình cảm này trong lòng, chưa từng nói với ai.
Thông tin thật lớn!
Đại tỷ nữ ma đầu, có người mình thích, điều này nằm ngoài dự đoán của Thanh Quân, Vân Thải Tâm, Dạ Thất Nương, bao gồm Hạ Mạt.
Thanh Quân rất hưng phấn, định hỏi tên người Bạch Phiêu Phiêu thích thì bị Dạ Thất Nương cắt ngang.
- Tiểu nha đầu, ngươi quá nhiều chuyện, vấn đề riêng tư thế này sao có thể tùy tiện hỏi? Ngươi có nghĩ đến nếu Bạch Phiêu Phiêu tỉnh lại biết ngươi hỏi thăm riêng tử của nàng thì sẽ xử ngươi như thế nào?
- A!
Tim Thanh Quân rớt cái bịch, vội bịt miệng.
- Mạt Mạt, nhìn biểu hiện của Bạch Phiêu Phiêu thì Cửu Lê U Lam mê hoặc trận chắc không thành vấn đề, ngươi thấy không thích hợp là sao?
Hạ Mạt cũng rất muốn biết vấn đề này, nàng lắc đầu không nghĩ nhiều.
Hạ Mạt cười bất đắc dĩ nói:
- Có lẽ là ta lo nghĩ nhiều.
Dạ Thất Nương định ngừng Cửu Lê U Lam mê hoặc trận thì Hạ Mạt chợt nói:
- Dạ tỷ, ta có thể hỏi hắn một vấn đề không?
- Đương nhiên.
Hạ Mạt nhìn thanh niên áo đen trong phái hệ lang thang, phái hệ chính tông tranh đấu, ngần ngừ giây lát mới lên tiếng hỏi:
- Ngươi... Có quen Trần Lạc không?
- A... Trần Lạc... Là ai? Tên rất quen, hình như có nghe ở đâu.
- Ta đã hỏi xong, Dạ tỷ ngừng trận pháp đi.
Bộ dáng Hạ Mạt hơi buồn bạ, câu hỏi của hắn làm đám Dạ Thất Nương, Thanh Quân, Vân Thải Tâm tò mò.