Thiên Vu

Chương 484: Bàn bạc (2)

Biết về biết nhưng Trần Lạc không có khái niệm cụ thể lai lịch của Úy Thiên Long lớn bao nhiêu, giờ nghe gã nói hời hợt đi Thánh thành một chuyến làm Trần Lạc rất ngạc nhiên.

Thánh thành.

Đây là trung tâm tụ tập quyền lực Huyền Hoàng thế giới, chúa tể trật tự pháp tắc phương thế giới này.

Trước kia đã không hỏi thì lần này Trần Lạc cũng không hỏi gì.

Trần Lạc chỉ nói:

- Còn kịp không?

- Không thử sao biết?

Có vẻ Úy Thiên Long đã chọn một quyết định khó khăn, bất đắc dĩ. Úy Thiên Long đứng lên suy nghĩ giây lát, sau đó nhìn hướng Trần Lạc.

Úy Thiên Long nghiêm túc nói:

- Việc này không nên chậm trễ, ta lên đường ngày đây. Tiêu Du, tạm ở lại đây mấy ngày, ta đi rồi về liền. Nếu có gì cần ngươi cứ tìm Lão Đà Tử.

Úy Thiên Long đã đi, đi rất vội vã. Trần Lạc ăn qua loa, hắn rảnh rỗi đi dạo lung tung trong trang viên. Không lâu sau lão nhân lưng còng, có lẽ lúc gần đi Úy Thiên Long nói gì nên thái độ của lão với Trần Lạc khác hẳn. Thái độ lão nhân lưng còng như quản gia đối với thiếu gia, đổi giọng gọi Trần Lạc là công tử.

Hai người trò chuyện, phần nhiều là Trần Lạc hỏi, Lão Đà Tử đáp.


Trong cuộc trò chuyện Trần Lạc mới biết Lão Đà Tử hiện nay là quản gia của Úy Thiên Long. Trần Lạc khá tò mò, vì hắn nhìn ra Lão Đà Tử là trận sư lang thang, tạo nghệ rất thâm sâu. Người như vậy tại sao đến đây làm quản gia cho Úy Thiên Long?

Trần Lạc hỏi tên Lão Đà Tử, lão không chịu nói, bảo hắn cứ kêu là Lão Đà Tử được rồi.

- Lão Đà Tử.

Trong đầu Trần Lạc lục lọi ấn tượng liên quan Lão Đà Tử tiếc rằng không có. Nếu đối phương không chịu nói thì Trần Lạc ngại hỏi tiếp. Trần Lạc đi dạo trong trang viên.

Trang viên cổ xưa, có bàn đá đồng cổ, lầu táp tinh xảo điêu khắc phù văn huyền ảo, khắp nơi đọng lại hơi thở lịch sử. Khiến Trần Lạc chú ý là trận pháp thủ hộ bao phủ trang viên, đó là trận pháp thủ hộ có hơi thở lịch sử, rất cổ xưa.

- Thập phương phổ đà vạn phật trận.

Đây là trận pháp thủ hộ nổi tiếng lừng lẫy của phật gia, có thể tu thân dưỡng tính, ngăn thiên quân vạn mã, yêu ma quỷ quái, uy lực rất cường đại. Trong sách ghi thập phương phổ đà vạn phật trận đã thất truyền rất lâu, không biết là ai bày ra thập phương phổ đà vạn phật trận.

Khi Trần Lạc hỏi về thập phương phổ đà vạn phật trận thì mặt Lão Đà Tử cứng ngắc, mắt hí trợn to, khó tin nhìn hắn. Lão Đà Tử biết trận pháp bao phủ trang viên là thập phương phổ đà vạn phật trận, nhưng đó là sau này lão mới biết. Khi Lão Đà Tử mới đến không biết đó là thập phương phổ đà vạn phật trận, có lần ngẫu nhiên phát hiện chỉ bị huyền ảo trong trận pháp rung động, lão không biết đó là trận pháp gì. Cho đến khi Hồng Chính Thiên nói Lão Đà Tử mới biết là thập phương phổ đà vạn phật trận, thủ hộ trận của phật gia kỷ nguyên thứ ba.

Lão Đà Tử tự nhận tạo nghệ ở lĩnh vực trận pháp tàm tạm, có lẽ không bằng phái hệ lang thang tiền bối nhưng không chênh lệch bao nhiêu. Khi Lão Đà Tử mới đến trang viên không hề phát hiện ra thập phương phổ đà vạn phật trận, lão tự tin không bao nhiêu người nhận ra trận pháp này. Lão Đà Tử không ngờ trông Tiêu Du Tử trẻ tuổi chỉ nhìn lướt qua đã phát hiện, còn nói thẳng tên thập phương phổ đà vạn phật trận.

- Thập phương phổ đà vạn phật trận bao phủ trang viên ẩn giấu thiên biến vạn hóa, trong mê tung trận người bình thường đừng nói là cảm ứng, dù đã rơi vào trong cũng không phát hiện ra. Huống chi thập phương phổ đà vạn phật trận từ xưa đã thất truyền, trong thiên hạ ít có ai nhận ra trận pháp này. Tiêu công tử chỉ nhìn sơ đã nói ra huyền diệu trong đó làm Lão Đà Tử vô cùng khâm phục.

Lão Đà Tử phục Trần Lạc từ tận đáy lòng, cảm thấy rõ khó tin. Lão Đà Tử không biết tạo nghệ của Tiêu Du Tử đến trình độ nào, ngoài phục ra còn có tò mò. Lão Đà Tử thăm dò hỏi han, Trần Lạc chỉ cười tủm tỉm, không nhắc đến thập phương phổ đà vạn phật trận nữa.

Ban đêm.


Trần Lạc rảnh rỗi nhưng không buồn ngủ, lật tới lật lui không cách nào ngủ. Trần Lạc uống hai ly rượu, thấy chán nên vào linh hải đi dạo một vòng. Dù là linh tượng khủng bố hay phân thân thủ hộ, biến dị chi linh đều không có biến đổi rõ ràng.

Trần Lạc đang suy nghĩ có nên lấy chúng ta thử không, sau này ngẫm nghĩ lại thôi. Lần trước Trần Lạc lôi linh tượng, phân thân thủ hộ, biến dị chi linh ra xong không hiểu sao rơi vào trạng thái điên dại, không kiềm được suýt phá hủy Tiểu Tùng Lâm linh giới.

Trần Lạc chợt nhớ tinh thần hải của mình, đã thật lâu hắn không xem xét tinh thần hải cẩn thận, lâu đến nỗi hắn quên mất. Từ sau khi bước vào Trung Ương học phủ Trần Lạc chỉ lo tu luyện linh lực, quên sạch tinh thần lực.

Mọi người đều biết nhân loại có ba tiềm năng.

Một là linh lực.

Hai là tinh thần lực.

Ba là lực lượng căn nguyên.

Trong ba tiềm năng thì lực lượng căn nguyên là bí ẩn nhất. Từ xưa đến nay hiếm ai có thể chạm vào đến mặt này, ít có ghi chép liên quan đến chúng. Bá thế cực kỳ khủng bố là một loại lực lượng căn nguyên.

Linh lực, tinh thần lực là hai tiềm năng mọi người tiếp xúc nhiều nhất, biết rõ nhất, cũng địa biểu hai con đường nhân loại tu hành. Một là đường vu sư, hai là đường trận sư.

Tu luyện linh lực cần linh hải, muốn tu luyện tinh thần lực cần mở tinh thần hải.

Nếu nói linh hải là nguồn suối của linh lực thì tinh thần hải là nguồn tinh thần lực. Chỉ có mở ra tinh thần hải, sau khi minh tưởng mới có thể tu luyện ra tinh thần lực, khiến nó càng lúc càng lớn mạnh. Phương thế giới này đa số trận sư là từ phe chính tông, ngưng tụ ra hạt giống tinh thần trở thành trận sư trung cấp, tu ra lá cây tinh thần là thành trận sư cao cấp. Tu ra hoa tinh thần thì lên đại trận sư, tu ra quả tinh thần là tự nhiên trận sư, nếu tu ra cây tinh thần sẽ thành trận hành giả trong truyền thuyết.

Đương nhiên trừ phái hệ chính tông còn có phái hệ lang thang.

So sánh thì trận sư lang thang đơn giản hơn nhiều. Bọn họ tín ngưỡng tinh thần tự do, cho rằng ngưng tụ hạt giống sẽ trói buộc tinh thần. Khi mở ra tinh thần hải trận sư lang thang sẽ không ngưng tụ hạt giống tinh thần gì đó, mặc cho tinh thần lực tự trưởng thành.

Phái hệ chính tông cho rằng tinh thần lực thì nên tập trung lại, bọn họ chú trọng tinh thần lực trưởng thành, tu ra cây tinh thần mới là lẽ phải.

Phái hệ lang thang cho rằng tinh thần lực nên tự do, tinh thần lực trưởng thành không quan trọng, quan trọng là phù văn. Có nhiều trận sư lang thang suốt đời nghiên cứu các loại phù văn, ngược lại phái hệ chính tông khinh thường điều này. Phái hệ chính tông cho rằng đây là biểu hiện bảo thủ, vì nhiều lúc bọn họ chọn dùng phù ấn bình thường, dễ hiểu, tiện lợi, nhanh lẹ thay thế cho phù văn huyền ảo, phức tạp.

Phái hệ lang thang cũng rất xem thường phái hệ chính tông. Phái hệ lang thang nghĩ phái hệ chính tông chú trọng tinh thần lực bỏ qua phù văn là vi phạm căn bản chân lý của trận pháp. Tuy phù ấn bình thường, dễ hiểu, tiện lợi, nhanh lẹ nhưng có rất nhiều trận pháp không cách nào bày phù ấn.