- Có lẽ ông trời gai mắt hắn nên mới giáng thẩm phán xuống, không thì khuôn mặt thanh tú khiến người thương thế này khi điên lên là như ma, ngông cuồng, bá đạo, có thực lực biến thái không gì sánh bằng thật sự như tin đồn, là ác ma khoác áo thiên sứ.
- Nhưng nói đi phải nói lại, Trần phú ông đáng thương quá, hy vọng hắn sẽ phấn chấn lên, tranh thủ huy hoàng trên đường trận sư.
* * *
Chớp mắt một tháng đã qua đi, mấy hôm nay mỗi ngày Trần Lạc như mọi khi đến Trung Ương trận tháp nghe Hạ Mạt dạy trận pháp. Tất nhiên đây chỉ là ngụy trang, ngầm Trần Lạc dùng linh thức cẩn thận điều tra một căn phòng bí mật dưới lòng đất Trung Ương trận tháp tầng tám. Vì Trần Lạc hỏi thăm được lúc trước căn phòng bí mật này thuộc về Đường Phi. Dưới lòng đất Trung Ương trận tháp là đất cấm, Trần Lạc không có tư cách vào trong, có lệnh bài tự do cũng không được.
Dù Trần Lạc có xuống tới tầm tám lòng đất nhưng muốn vào căn phòng bí mật là chuyện rất khó khăn, vì bên trong bày các tầng trận pháp rậm rạp, từng khâu nối nhau. Trong trận có trận lại như trong trận không trận, rất kỳ lạ, bí ẩn. Qua một tháng ngoài sáng thăm dò trong tối điều tra, cuối cùng Trần Lạc biết đây là một trong các trận pháp bí ẩn không giải được Đường Phi để lại, trắc diễn thiên cực trận. Đây là một trận pháp tràn đầy ảo diệu, nghe nói cho đến nay các đại nhân vật Trung Ương trận tháp không một người có thể phá giải trận pháp này, ngộ ảo diệu trong đó.
Trần Lạc tự cho rằng hắn cái thế vô song trong lĩnh vực đạo phá trận, nhưng muốn phá trận pháp bí ẩn trắc diễn thiên cực trận Đường Phi để lại quá khó khăn. Đương nhiên nếu Trần Lạc tự mình đến nơi thì có vài phần nắm chắc phá giải trắc diễn thiên cực trận, vấn đề ở chỗ hắn không thể tới đó, có thể tưởng tượng khó cỡ nào.
Các đại nhân vật Trung Ương học phủ hợp tác còn không phá được trắc diễn thiên cực trận, Trần Lạc muốn thần không biết, quỷ không hay âm thầm phá giải trận pháp vừa giấu giếm các đại nhân vật Trung Ương học phủ, nghĩ bằng đầu ngón chân cũng biết nó khó đến mức nào.
Trần Lạc cũng nghĩ vậy, nhưng hắn không muốn phá giải trắc diễn thiên cực trận mà sử dụng linh thức xâm nhập vào trận pháp. Trần Lạc chỉ muốn xem Đường Phi có còn ở bên trong không.
Bình thường thì đa số trận pháp sẽ cách ly linh thức như tường không khí, linh thức chỉ có thể thăm dò chứ không xâm nhập được. Đường Phi để lại trắc diễn thiên cực trận càng cách ly gắt gao hơn, kín không kẽ hở.
Nếu là trước kia, Trần Lạc gặp phải trận pháp bí ẩn chưa từng thấy kiểu này có lẽ sẽ nổi điên, vì hắn không biết trận pháp là gì, không phá giải được.
Nhưng bây giờ Trần Lạc ngộ ra một loại minh tưởng cầu chân thiên từ hư vọng chi thư, lấy linh hồn tiến vào trạng thái minh tưởng tĩnh mịch, nhìn thấu chân của tất cả trong thiên địa, tra mọi gốc, thăm dò toàn bộ nguồn, trận pháp cũng nằm trong số đó.
Trong trạng thái linh hồn minh tưởng Trần Lạc như mở thiên nhãn, trong thiên địa mọi thứ không thể thoát khỏi đôi mắt hắn. Trần Lạc có thể nhìn thấu mọi "sự thật", không chút khoa trương khi nói kết cấu trận pháp là cái gì, vận chuyển như thế nào đều bày rõ ra trước mắt hắn. Vì vậy một tháng nay Trần Lạc chỉ làm một việc, đó là vào trạng thái linh hồn minh tưởng, điên cuồng tham ngộ trắc diễn thiên cực trận Đường Phi để lại. Đến hôm nay đã có hiệu quả, Trần Lạc chẳng những tham ngộ trắc diễn thiên cực trận gần hết, cũng bắt tay vào bày trận pháp chuẩn bị mở một con đường nhỏ để linh thức xâm nhập vào trong.
Ban đêm, trong phòng.
Trần Lạc ngồi xếp bằng, người phát ra ánh trăng nhạt. Hai tay Trần Lạc vung, các phù văn huyền ảo ngưng diễn ra, trông rất huyễn lệ, tựa như các bông tuyết rơi đầy phòng.
Tuy đại thương thiên thẩm phán mang đến nguy hại cho Trần Lạc nhưng tinh thần lực không bị ảnh hưởng chút nào, ngược lại thu hoạch lớn. Giờ đây linh hồn Trần Lạc trải qua tám mươi mốt lần tịnh hóa đã thành tựu hư vọng linh hồn, có thể nói siêu mạnh, hình dung tinh thần lực của hắn là bàng bạc cũng không quá đáng.
Trần Lạc vốn có thiên phú rất biến thái trong lĩnh vực trận pháp bây giờ lại có linh hồn minh tưởng cầu chân thiên trợ giúp, tạo nghệ trận pháp của hắn lên đến độ cao chưa từng có.
Ngay lúc này Trần Lạc đang điên cuồng ngưng diễn phù văn, trên mặt đất, vách tường trong phòng toàn là trận tượng lớn nhỏ. Phù văn bị ngưng diễn ngày càng nhiều, trận tượng trong phòng cũng nhiều lên. Bởi vì Trần Lạc cần bày ra phục hợp trận pháp phức tạp. Trước tiên là khiên dẫn với thiên nhiên, rồi nhờ vào thiên nhiên liên kết với trắc diễn thiên cực trận của Đường Phi để Trần Lạc phá trận cự ly xa.
Nhìn khắp thế giới e rằng chỉ có Trần Lạc mới nghĩ ra cách phá giải thần kỳ, không tưởng tượng được như vậy. Bởi vì linh hồn của Trần Lạc đủ cường đại, tinh thần lực khổng lồ, chỉ có hắn thành tựu thân thiên nhiên tử nguyên. Dù cuối cùng thiên nhiên tử nguyên bị đại thương thiên thẩm phán đánh tan nhưng hắn từng thành tựu, tuy thời gian rất ngắn đã đủ cho Trần Lạc hiểu biết nhất định về pháp tắc thiên nhiên. Cho nên nói Trần Lạc bây giờ dù cách xa ngàn dặm vẫn đủ sức phá trận pháp của ngươi, dù hắn chưa từng đến chỗ đó. Chỉ cần linh thức có thể vươn đến là Trần Lạc sẽ làm được.
Mấy canh giờ qua đi, cuói cùng Trần Lạc ngừng ngưng diễn phù văn. Khi Trần Lạc mỏ mắt ra, bảy mươi chín trận tượng trong căn phòng nhấp nháy phát ra ánh sáng nhạt. Trận pháp bắt đầu vận chuyển, Trần Lạc nhắm mắt lại, biểu tình mừng rỡ. Trần Lạc rõ ràng cảm giác được trận pháp của mình đã thành công liên kết với thiên nhiên, thông qua thiên nhiên kết nối với trắc diễn thiên cực trận.
Trần Lạc không chút do dự lập tức phát ra linh thức xâm nhập vào trắc diễn thiên cực trận Đường Phi để lại.
Linh thức là tồn tại rất kỳ lạ, từ ý thức phân hóa ra "cảm giác", trông thấy mắt thường không thấy được. Ý thức càng cường đại thì linh thức càng mạnh, ý thức đến từ linh hồn, do đó linh hồn mạnh thì ý thức càng mạnh, ý thức mạnh đương nhiên linh thức mạnh.
Linh thức của Trần Lạc một ý niệm là trong vòng vạn thước bất cứ gió thổi có lay đều nằm trong lòng bàn tay hắn. Nếu không vì vậy Trần Lạc không dám phát ra linh thức xâm nhập trắc diễn thiên cực trận.
Thời gian trôi qua từng chút một, linh thức của Trần Lạc như con cá bơi trong nước bùn hỗn tạp tôm cáp, chậm rãi bơi, tìm con đường đi thông bến bờ. Một canh giờ, hai canh giờ, cuối cùng Trần Lạc thu linh thức về.
Thất bại.
Trần Lạc phải công nhận dù thành công kết nối với trắc diễn thiên cực trận nhưng chưa thể mở ra con đường.
Trần Lạc không nản lỏng, hắn biết rõ đạo phá giải vốn không dễ dàng, cần lặp đi lặp lại thí nghiệm mãi, cuối cùng mới thành công phá giải. Trong cuộc sống phá giải của Trần Lạc từng phá nhiều trận pháp đến nỗi không đếm hết, trong ấn tượng không có lần nào là thành công ngay từ lần đầu. Trần Lạc đã thói quen.