Thiên Vu

Chương 374: Thái dương thái âm cùng tồn tại, toàn thể chấn kinh

Không có, tuyệt đối không có vu sư trung cấp nào dám làm như thế. Ngạo Phong không dám, Tần Phấn không dám. Tịch Nhược Trần, dù là Gia Cát Thiên Biên đại viên mãn cũng không dám. Nhưng bây giờ thanh niên áo lam đã noi và đã làm, cố ý chỉ vào mấy đệ tử ngôi sao Gia Cát Thiên Biên, Nghịch Lang Gia, Tịch Nhược Trần.

Mọi người từng thấy cuồng đồ nhưng lần đầu gặp kẻ cuồng không biên giới như Trần Lạc.

Ngạo Phong kinh ngạc nói:

- Lạc gia... Điên rồi?

Vương tử điện hạ trợn tròn mắt, khó tin nhìn chằm chằm.

- Điên, chắc đầu óc Trần phú ông bị hỏng rồi.

Lạc Anh kinh ngạc đến ngây người ngạc, tiến lên một bước đạp lôi đài, quát vào mặt Trần Lạc:

- Trần phú ông, ngươi không muốn sống nữa sao?

Chợt vang tiếng rống to:

- Trần Lạc!

Nghịch Lang Gia đứng dậy, con người gã ngang ngược, kiêu ngạo,d dã sớm gia mắt Trần Lạc giờ thì hết chịu nổi.

Nghịch Lang Gia quát to:

- Ngươi chỉ là tên hề nhưng cứ muốn mọi người chú ý, hôm nay Nghịch Lang Gia ta đã đập bẹp ngươi!

Người Nghịch Lang Gia lấp lánh ánh sáng, gã nhảy lên hư không, hai tay iao nhau trước ngực. Nghịch Lang Gia như thanh kiếm bén đâm xuống, lực lượng khổng lồ xen lẫn tiếng hét sắc bén của gã ầm ầm thổi đến.

Đại Nhật linh nguyên vận chuyển như mặt trời mọc từ phương đông. Trần Lạc giơ tay lên, lực lượng khổng lồ va chạm lực lượng bá đạo phát ra dao động mạnh mẽ.

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Chớp mắt Trần Lạc va Nghịch Lang Gia đấu mấy chiêu. Đám người Thương Đông Lai, Khổng Tường đứng quanh lôi đài liếc nhau, lập tức hành động. Đặc biệt là Quý Trường Diệu, gã hận Trần Lạc thấu xương, iền phát ra chân thân lang tộc nhào tới. Nhóm Lệ Vô Danh cũng sử dụng chân thân huyết mạch, những người không có chân thân thì rút bảo khí ra điên cuồng công kích! Chiến đấu bắt đầu. Đây không phải lần đầu Trần Lạc chọc người thần tức giận nhưng lần này đặc biệt nghiêm trọng!

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Các loại lực lượng, các loại bảo khí, các loại chân thân, các loại ấn ký nối gót nhau bay tới. Lạc Anh đứng bên cạnh Trần Lạc bị cuốn vào cuộc chiến, nàng mới đánh ngã một người đã bị hắn đè vai xách bổng người lên ném ra ngoài.


Trần Lạc quát to:

- Để ta chiến với bọn họ!

Vù vù vù vù vù!

Đại Nhật linh nguyên trướng to ngàn thước, hầu như bao phủ nguyên đấu trường thí luyện. Lực lượng bá đạo, hùng hồn như nước sông chảy siết làm người nghẹt thở. Nếu các thí sinh không phải vu sư trung cấp đỉnh cao thì đã không đứng vững nổi, bọn họ thấy áp lực rất lớn, bị mặt trời bao phủ cảm giác mất sức như ở trong biển cả.

Trần Lạc anh dũng xông thiên hạ, khí xung sơn hà, người khoác ánh mặt trời, ánh sáng rực rỡ nhấp nháy, diễn tự nhiên vạn pháp, ra tay sấm sét. Trần Lạc vừa đánh nhau với Nghịch Lang Gia vừa đối phó bốn thức tỉnh giả Quý Trường Diệu, Thương Đông Lai, Khổng Tường, Lệ Vô Danh. Còn hạng như Vũ Hóa Phi, Hạ Hầu Kích, Đỗ Phong thì không đến gần Trần Lạc được. Trần Lạc quét một chân, Vũ Hóa Phi, Hạ Hầu Kích, Đỗ Phong bị đánh gục ngay, ngất xỉu, mất sức chiến đấu. Mấy chục người bao gồm Vũ Hóa Phi, Hạ Hầu Kích, Đỗ Phong bị Trần Lạc đánh bay ra, không kịp rên một tiếng đã gục ngã.

Vèo một tiếng, Nghịch Lang Gia bay về hư không, hai tay giao nhau duỗi ra, chắp tay vào nhau. Ánh sáng quanh thân Nghịch Lang Gia hình thành phật tượng hung thần. Linh quyết cực phẩm địa cấp, Nộ Phật Bàn Tọa. Linh quyết này do Nghịch Lang Gia thi triển ấn chứa lực lượng song thuộc tính bàn thạch, biến dị, Vô Thượng Chính Cương linh nguyên, bát linh luân thất sát chi lực đập xuống, như thiên phật giáng xuống. Hai vai Trần Lạc rung lên, lắc người. Bốn thức tỉnh giả Quý Trường Diệu, Thương Đông Lai, Khổng Tường, Lệ Vô Danh bị Trần Lạc chấn bay ra ngoài. Nghịch Lang Gia công kích, Trần Lạc giơ chưởng đẩy lên.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Lực lượng va chạm vào nhau, các loại thuộc tính của Nghịch Lang Gia dung hợp thành lực lượng va chạm với lực lượng mặt trời và thiên nhiên của Trần Lạc. Quý Trường Diệu quát to lao nhanh đến, một vuốt đổ ập xuống. Trần Lạc giơ cánh tay quấn vải trắng bóp cổ Quý Trường Diệu. Vốn hai vuốt Quý Trường Diệu định cào rách vai Trần Lạc nhưng đã bị hắn bóp cổ, gã hét khàn giọng, buộc phải thả lỏng.

- Tên hề chính là tên hề, ngươi chỉ có thế.

Nghịch Lang Gia uy phong lẫm lẫm đứng trong không trung, một chân đạp tay Trần Lạc, biểu tình kiêu ngạo nhìn xuống hắn.

Nghịch Lang Gia cười nhạo:

- Bây giờ ngươi bị thương nặng, địa nhật không còn uy vũ, chỉ là phế vật. A, lúc trước ngươi tự xưng là có hai linh nguyên đại nhật, thái âm đúng không? Tại sao ta không thấy? Ta cho ngươi một giây, ta đếm đến ba ngươi hãy phát ra hai linh nguyên đại nhật, thái âm cho ta mở mắt, không thì ta vận dụng chân thân huyết mạch đè chết ngươi!

Cười nhạo! Trào phúng!

Ai đều nhìn ra Nghịch Lang Gia đang mỉa mai Trần Lạc khoác lác.

Vù vù vù vù vù!

Lệ Vô Danh với hậu thổ ấn ký, Khổng Tường với huyết mạch lang tộc, Thương Đông Lai với hỏa tinh linh công kích.

- Nhãi ranh, không cần đếm ba tiếng, mở to mắt chó ta. Gia sẽ phô bày ra cho ngươi mở mắt!

Giọng Trần Lạc như thiên nhiên đang gầm rống, ánh sáng vàng sẫm quanh thân hắn chợt lóe sắc trắng. Ánh sáng trắng chất chứa lực lượng lạnh lẽo hoang vắng, một vầng trăng tròn vành vạnh xuất hiện chồng lên mặt trời đỏ rực bá đạo. Thái Âm linh nguyên, Đại Nhật linh nguyên đột nhiên tách ra, một trái một phải rồi lại chồng lên nhau.

Trần Lạc gào thét:

- Nhãi ranh, thấy chưa?


Uy lực thái dương, thái âm bộc phát. Quý Trường Diệu bị chấn miệng mũi chảy máu. Ba người Khổng Tường, Lệ Vô Danh, Thương Đông Lai công kích cũng trào máu miệng lại bay ra. Nghịch Lang Gia khẽ rên, mặt xanh như tàu lá chuối, bảo y bị chấn nát, lông tóc dựng đứng. Nghịch Lang Gia hộc máu, gã không rảnh kinh hoàng, vội vã thụt lùi nhưng không được.

- Xéo xuống!

Trần Lạc chộp cổ chân Nghịch Lang Gia giật mạnh. Bùm một tiếng, Nghịch Lang Gia bị Trần Lạc kéo té xuống đất, hắn bóp chặt cổ chân gã lại đập xuống.

- Đồ!

- Hề!

- Xấu!

- Xí!

Một chữ là thái dương động, một chữ là thái âm động, một chữ là bị đập. Nghịch Lang Gia bị đập đầu rơi máu chảy, gã đứng dậy muốn chạy nhưng Trần Lạc sải bước giơ tay bấu đầu gã.

- Đồ!

- Hề!

- Xấu!

- Xí!

Vẫn bốn chữ.

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Nhấn bốn cái, miệng mũi Nghịch Lang Gia trào máu. Trần Lạc bóp cổ Nghịch Lang Gia, tay tát lia.

Bốp! Bốp! Bốp! Bốp!

- Đồ!

- Hề!

- Xấu!

- Xí!

Tiếng hổ gầm vang lên:

- Grao!

Nghịch Lang Gia vạn chuẻn huyết mạch định bộc phát chân thân.

Trần Lạc quát to:

- Muốn biến thành súc sinh thì cút sang một bên biến, xéo!

Trần Lạc giơ chân đạp bụng Nghịch Lang Gia, gã biến thân nhưng bị kiềm chế, bi đạp đập vào bát phương đại trận. Nghịch Lang Gia chật vật té xuống đất, bị Trần Lạc đánh không thành hình người. Đầu Nghịch Lang Gia trụi lủi, lông tóc bị bốn chưởng của hắn bứt sạch, đầu đầy máu, mặt sưng như đầu heo, bảo y rách như sơ mướp chỉ còn dính vài miếng vải bên eo. Cổ chân phải Nghịch Lang Gia bị Trần Lạc bóp biến dị như vuốt gà, đầu ngón chân vặn vẹo.