Linh nguyên cường đại tựa như một vu sư trung cấp tu luyện linh nguyên mấy chục năm.
Ngạo Phong hít sâu, nói:
- Trần huynh, Tần huynh, các ngươi nhìn kỹ đây, tiểu đệ bêu xấu!
Ánh sáng quanh thân Ngạo Phong nhấp nháy, linh lực khổng lồ điên cuồng tràn ra.
Ngạo Phong quát to:
- Diệt!
Một chữ như sấm sét, linh lực bao la tựa biển cả bao phủ mười bốn vu sư cao cấp bỗng gầm rống, diễn biến, như lôi nguyên. Ngạo Phong quát to khiến linh lực mênh mông trong khoảnh khắc diễn biến ra nhiều sấm sét tia chớp, tử sè thanh lôi, kim dương xích lôi, đoạn rì hạo lôi, lưu vân viêm lôi... Một tia chớp, mười tia chớp, trăm tia chớp, ngàn tia chớp, vạn tia chớp, mười vạn tia chớp. Sấm sét đếm không hết, như sấm chớp tồn tại trong tự nhiên đều xuất hiện ngay bây giờ.
Sấm sét đầy trời, tiếng sấm ầm ầm.
Răng rắc!
Ức vạn sấm sét cùng ầm ầm giáng xuống.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Mọi người thấy mười bốn vu sư cao cấp với Nhâm đ*o Pha dẫn đầu cầm bảo khí bị chấn trong khoảnh khắc mấdt đi ánh sáng, linh tượng bị chấn mơ hồ, tán loạn quay về linh hải, bảo y rách nát. Mười bốn vu sư cao cấp không kịp rên một tiếng người cứng ngắc ngã xuống.
Trời, đây là thủ đoạn gì? Đây là linh quyết gì? Không, đây không phải linh quyết! Đây là pháp, một loại pháp chi nguyên lực thiên nhiên.
- Pháp chi nguyên lực, vạn pháp chi nguyên, hắn cũng... Cũng ngộ được Vu Xuân.
Diệp Thiển Tâm là quản lý viên Linh Quyết tháp, đây không phải lần đầu nàng trông thấy pháp chi nguyên lực. Trước đó không lâu trong Thiên Ki Tiểu linh giới Diệp Thiển Tâm thấy Thiên Vương Lão Tử thi trinể pháp chi nguyên lực, bây giờ Ngạo Phong cũng ngộ đợc pháp chi nguyên lực khủng bố này.
Đám người nhìn mười bốn vu sư cao cấp nằm hôn mê dưới đất, bọn họ ngơ ngẩn. Biểu tình cả đám tràn đầy ngạc nhiên, mắt trợn to khó tin. Bọn họ không thể chấp nhận, rất kinh hoàng, rợn tóc gáy. Chỉ dựa vào linh nguyên quát một tiếng, mười bốn vu sư cao cấp linh tượng mơ hồ, bảo khí mất đi hiệu lực, bảo y tán loạn, ý thức hôn mê, mất sức chiến đấu ngay tại chỗ.
Đây còn là vu sư cao cấp không? Sao yếu ớt vậy? Yếu đến mức bị một vu sư trung cấp dùng uy lực linh nguyên, rống một tiếng đã khiến bọn họ mất sức chiến đấu. Nếu không thấy tận mắt thì không người nào dám tin tưởng đây là sự thật.
Tĩnh lặng.
Không thanh âm.
Hình ảnh này khiến người thật lâu khó quên.
Trong sân, Thương Đông Lai, Khổng Tường, Quý Trường Diệu hít sâu, cảm thấy khó tin. Bọn họ không ngờ Ngạo Phong không chút bắt mắt lại cường đại như vậy. Một Thiên Nhất linh nguyên biến dị chí tôn cực kỳ mạnh mẽ, Ngạo Phong còn ngộ ra pháp chi nguyên lực.
Kiêu ngạo như Nghịch Lang Gia, Lệ Vô Danh cũng kiềm không được kinh thán:
- Người này thật lợi hại.
Gia Cát Thiên Biên, Tịch Nhược Trần nhíu mày nhìn, đăm chiêu.
- Đã nhường.
Ngạo Phong quay về, ngồi xuống bậc thang.
- Ghê gớm.
Tần Phấn đứng dậy, ánh sáng lấp lóe quanh thân. Vương tử điện hạ cũng chỉ ẩn chứa linh nguyên chi tức, tức này là... Thủy vân chi tức, Thủy Vân linh nguyên chính là một trong các vô thượng linh nguyên. Lại một vô thượng linh nguyên, mức độ hùng hôn hơn hẳn Thiên Nhất linh nguyên của Ngạo Phong.
Thế giới này làm sao vậy? Một Ngạo Phong có linh nguyên biến dị chí tôn, Tần Phấn có Thủy Vân vô thượng linh nguyên cũng không sao nhưng quá dồi dào, linh nguyên những vu sư trung cấp già cũng không hùng hồn bằng bọn họ.
Không biết, không ai biết chuyện gì, cảm thấy thật khó tin.
Cuối cùng Tần Phấn hành động, hoặc nên nói là vương tử điện hạ phun ra một chữ.
- Thăng!
Ồn ào!
Nếu nói vừa rồi linh lực của Ngạo Phong như biển gầm thì hiện linh lực của Tần Phấn tựa mặt biển bình tĩnh. Mười bốn vu sư cao cấp Nhâm đ*o Pha, Mạnh Đức ngất xỉu như xác nổi trên mặt biển. Vương tử điện hạ thốt một chữ, quát một tiếng xong biển êm đềm bỗng biến động, tựa như mọc ra các cây cối. Biển thành rừng cây vô tận, đây không phải cánh rừng, vì không ai thấy một cái cây nào mà chỉ là cảm giác.
Ngay sau đó rừng rậm vô tận bốc cháy, cơ thể mười bốn vu sư cao cấp cũng bốc cháy theo.
Đốt cháy không phải thực thể, không ai thấy lửa, không một đốm lửa nào, nhưng mọi người cảm giác mười bốn vu sư cao cấp đang bị cháy.
Hình ảnh kỳ diệu xuất hiện.
Linh tượng của mười bốn vu sư cao cấp bay lên, đó là linh tượng mơ hồ, nhìn là biét bị kiếm thương. Có thứ nhẹ hẫng tựa làn khói bay lên, mơ hồ ảo ảnh, khó thể nhìn kỹ, bóng dáng hình dạng như Nhâm đ*o Pha, Mạnh Đức, mười bốn vu sư cao cấp.
Linh hồn!
Trời!
Linh hồn mười bốn vu sư cao cấp thật sự bị một tiếng quát của Tần Phấn chấn ra.
Đây là thủ đoạn gì?
Sao thần kỳ vậy?
- Linh lực thủy vân mênh mông như biển diễn vô tận rừng rậm trưởng thành, rừng rậm diên hỏa đốt cháy...
Diệp Thiển Tâm ngơ ngác nhìn, nhỏ giọng nói:
- Hắn dùng Thủy Vân linh nguyên làm gốc lôi kéo thiên nhiên, diễn rừng rậm thành mộc, diễn mộc thành hỏa. Thủy sinh mộc, mộc sinh hỏa, hỏa bốc cháy, thân hình đốt cháy, linh tượng thăng, linh hồn xuất khiếu. Đây là ngũ hành chi pháp, lại một pháp chi nguyên lực, lại một pháp chi nguyên lực... Lại một pháp chi nguyên lực... Tại sao...
Giọng Diệp Thiển Tâm không lớn nhưng mọi người nghe rõ ràng.
Lúc trước nguyên Trung Ương học phủ chỉ có mình Bát trưởng lão ngộ pháp chi nguyên lực nhưng năm nay sao nhảy ra nhiều người như vậy? Đồn rằng Tịch Nhược Trần, Gia Cát Thiên Biên đều ngộ ra pháp chi nguyên lực, nhưng đó là tin đồn, chưa ai trông thấy. Tuy nhiên lúc trước trong Thiên Ki Tiểu linh giới có nhiều người chính mắt thấy Thiên Vương Lão Tử thi triển pháp chi nguyên lực, vừa rồi Ngạo Phong lại thi triển, giờ đến lượt Tần Phấn. Từ khi nào pháp chi nguyên lực phổ biến đến thế? Phổ biến có Ngạo Phong, Tần Phấn, người lúc trước không có tiếng tăm gì lại ngộ ra vạn pháp chi nguyên trong truyền thuyết.
Tại sao?
Không chỉ Diệp Thiển Tâm muốn biết mà Lạc Anh, Tiết Thường Uyển, mọi người có mặt đều thắc mắc.
Mọi người nhìn linh tượng, linh hồn tách ra khỏi cơ thể mười bốn vu sư cao cấp Mạnh Đức, Nhâm đ*o Pha, bọn họ chỉ nhìn, chỉ có thể nhìn. Đầu óc mọi người trống rỗng, tư duy đông lại, vì hình ảnh này quá khoa trương, rất thần kỳ.
Ngạo Phong vỗ tay khen:
- Thật là huyền diệu khó giải thích, diễn chi lại diễn, biến chi lại biến. Tần huynh, ngươi lĩnh ngộ thiên nhiên mạnh hơn ta nhiều.
Tần Phấn mỉm cười nói:
- Ta chỉ nhờ vào ưu thế Thuy Vân linh nguyên.
Vương tử điện hạ, Ngạo Phong nhìn hướng Trần Lạc.
Ngạo Phong cười nói:
- Trần Lạc, ta đã hoàn thành nhiệm vụ, Tần Phấn cũng chấn linh tượng, linh hồn của bọn họ xuất khiếu, bây giờ đến lượt ngươi.
Trần Lạc tùy ý ngồi trên bậc thang, gục đầu.
- Mới rồi chúng ta đã nói trước, ngươi cũng dùng uy lực linh nguyên gào to một tiếng khiến linh hồn, linh tượng, linh hải, bảo y, bảo khí tự lành. Bây giờ linh hồn bọn họ mơ hồ, linh tượng bị thương, bảo khí tổn hại, bảo y rách nát. Dù ngươi có là thiên thần giáng trần, thần thông vô thượng, muốn khiến mấy thứ này hồi phục như ban đầu e rằng không thể nào.