- Phụ thân, sao lại...!
Bị mọi người trêu chọc làm Úy Thiên Long đỏ mặt, nàng đứng dậy, hừ lạnh một tiếng:
- Các người lo uống rượu đi, ta mặc kệ!
Úy Y Nhi xoay người đi.
- Nha đầu này sao nói đi là đi, không biết lễp hép.
Trần Lạc áy náy nói:
- Có lẽ mới rồi nói hơi quá, hay đi gọi nàng lại?
Úy Y Nhi lắc đầu, nói:
- Nha đầu đi cũng tốt, có nha đầu ở đây không tiện nói chuyện.
Ân Tiểu Ly biết Trần Lạc và Úy Y Nhi có việc riêng cần bàn, lấy cớ rời đi:
- Trần công tử và Úy đại ca nói chuyện đi, ta đi xem Y Nhi.
- Úy lão ca, sao không thấy tẩu tử đâu?
- Tẩu tử? Ngươi muốn gặp tẩu tử nào?
- Nói kỳ cục, nếu không có tẩu tử thì lão Úy sinh con với ai?
Úy Thiên Long chợt cười phá lên làm Trần Lạc không hiểu ra sao.
- Y Nhi không phải nữ nhi ruột của ta.
Trần Lạc ngạc nhiên:
- Gì?
Trần Lạc không ngờ Úy Y Nhi không phải nữ nhi ruột của Úy Thiên Long, hắn hỏi:
- Có chuyện gì? Lão Úy nhặt hay...?
- Tiểu Tiêu Du, chẳng lẽ ngươi không nhìn ra sao?
Trần Lạc bị hỏi càng hoang mang hơn. Không nhìn ra là sao? Chuyện này còn có thể nhìn ra?
Thấy Trần Lạc hoang mang, Úy Thiên Long bổ sung thêm:
- Tiểu Tiêu Du, ngươi không phát hiện Y Nhi có gì khác biệt sao?
- Khác? Cũng không có gì đi.
Bởi vì ngay từ đầu biết Úy Y Nhi là nữ nhi của Úy Thiên Long nên Trần Lạc không sử dụng hư vọng cầu chân, hắn ngại không làm hành động xâm phạm quyền riêng tư, càng đừng nói đó là nữ nhi của Úy Thiên Long có ơn với hắn.
- Y Nhi không phải con người.
Trần Lạc càng ngạc nhiên hơn, nhưng chỉ bất ngờ, ở trong thế giới Vân Đoan gặp phi nhân loại gì đó là rất bình thường, càng đừng nói trong vô tận hải.
Trần Lạc cười hỏi:
- Ý của lão Úy thì Y Nhi là thần hay ma?
Úy Thiên Long cười lắc đầu, bất đắc dĩ nói:
- Tiểu Tiêu Du ơi là tiểu Tiêu Du, ngươi giỏi ba hoa từ bao giờ? Ta đã nói Y Nhi không phải con người đương nhiên cũng không là thần ma.
- Vậy nàng là tồn tại gì?
Trần Lạc nghĩ tới nghĩ lui, hắn không biết. Không phải con người, không là thần hay ma vậy là tồn tại gì? Yêu quái? Càng không thể nào.
- Vấn đề này ta hy vọng tiểu Tiêu Du nói cho ta biết.
Trần Lạc hoang mang hỏi:
- Lão Úy làm ơn đừng lấp lửng được không? Y Nhi là tồn tại gì, nói đi.
- Ta cũng muốn lấp lắm nhưng không được.
Úy Thiên Long bất đắc dĩ nói:
- Ta thật sự hy vọng ngươi nói cho ta biết.
- Ngươi không biết làm sao ta biết?
Úy Thiên Long khó hiểu nhìn Trần Lạc:
- Ngươi thật sự không biết?
- Lão ca, chúng ta quen biết đã lâu, ta lừa ngươi làm gì? Huống chi lão ca nói làm ta hồ đồ, ta chỉ mới quen Y Nhi có một năm, làm sao biết?
Úy Thiên Long trầm ngâm thì thào:
- Kỳ lạ, sao kỳ kỳ.
- Kỳ cái gì? Lão ca, có gì nói thẳng ra hết đi, để ta nghe hiểu.
- Tiểu Tiêu Du biết không? Lần đầu tiên ta gặp Y Nhi thì nàng nói thẳng là muốn tìm ngươi, nói chờ ngươi tại đây. Dặn đi dặn lại là ta phải tìm gặp ngươi trước khi Nhân Linh chi tháp mở ra.
- Khoan, rối quá.
Trần Lạc bưng ly rượu lên uống một hớp, sửa sang lại suy nghĩ.
Trần Lạc hỏi:
- Úy lão ca nói Y Nhi không phải nữ nhi ruột của ngươi, là giống gì thì ngươi không biết. Ngươi không biết thì thôi, đi hỏi ta, lại bảo lần đầu tiên gặp Y Nhi thì nàng nói muốn tìm ta, kêu ngươi ở đây chờ ta?
Úy Thiên Long gật đầu nghiêm túc nói:
- Đúng vậy!
- Ngươi nói lần đầu tiên là khi nào?
- Khi ta còn ở thế giới Vân Đoan.
- Nhưng ta không quen Y Nhi, không một chút ấn tượng.
- Cái này trách ta sốt ruột không nói rõ. Tiểu Tiêu Du, ngươi còn nhớ lúc nhân quả mở ra ở thế giới Vân Đoan không?
- Nhớ, sao vậy?
- Lúc nhân quả mở ra nhiều người được đến nhân quả của mình, ta cũng vậy. Khi nhân quả mở ra ta đột nhiên đến một chỗ kỳ lạ, có một tượng phật mênh mông vô biên tên là Hư Vọng chi phật.
Nghe đến đây tim Trần Lạc rớt cái bịch, lúc ở Quảng Lăng thành hắn cũng loáng thoáng thấy qua Hư Vọng chi phật.
Trần Lạc hỏi:
- Tiếp theo?
- Ta gặp Y Nhi ở đó. Khi ấy Y Nhi chỉ là một ý thức, thấy ta thì nói hàng loạt lời kỳ lạ.
- Lời gì?
Úy Thiên Long do dự, rối rắm.
- Như thế nào? Khó xử sao?
- Không! Không phải khó xử, nhưng những lời đó nghe rất khó tin.
- Khó tin thế nào?
- Y Nhi nói với ta tất cả là giả, cái gì cũng giả, mọi thứ toàn là giả.
Cái này...
Đây không phải lần đầu tiên Trần Lạc nghe câu này, từ lúc hắn mới bắt đầu dung hợp Hư Vọng chi thư thì Hư Vọng chi linh luôn rót quan niệm thiên địa là giả cho hắn. Sau hoảng hốt đến mảnh đất hư vọng, Trần Lạc nghe một nam nhân và đám nữ nhân cãi lộn, nói thiên địa là bọn họ sáng tạo, nam nhân hy vọng hủy diệt thế giới này. Các nữ nhân muốn ở lại thế giới này. Cuối cùng các nữ nhân vì ở lại thế giới này hình như khởi động lại cái gì đó.
Hiện giờ Trần Lạc lại nghe ngôn luận đó, Úy Thiên Long bảo là Úy Y Nhi nói.
- Y Nhi còn nói... Nói ta vốn là sứ giả ngươi sáng tạo ra bảo vệ pháp tắc phương thiên địa này.
- Cái gì?
Trần Lạc kinh ngạc kêu lên:
- Nàng nói ngươi là ta sáng tạo ra? Sứ giả bảo vệ pháp tắc phương thiên địa này? Lão Úy, ngươi đang đùa với ta sao?
- Tiểu Tiêu Du, ta cũng hy vọng là đùa, nhưng vấn đề không phải vậy. Mỗi câu ta nói toàn là thật.
Biểu tình của Úy Thiên Long phức tạp, mờ mịt, bàng hoàng.
Trần Lạc hỏi dò:
- Ngươi sẽ không tin lời nói vớ vẩn này đi?
Úy Thiên Long im lặng thật lâu sau lên tiếng:
- Ta... Nói thật, ta cũng không biết nên tin hay không.
- Cái gì mà không biết? Lời vớ vẩn này còn cần suy nghĩ sao? Nói thiên địa này là giả thì ta còn hơi tin nhưng bảo ta sáng tạo ra ngươi thì thật vớ vẩn. Nếu ta có bản lĩnh đó còn cần vất vả chạy tới vô tận hải làm gì? Đi ra ngoài tiêu sái còn hơn.
Mấy năm nay Trần Lạc trải qua nhiều trường hợp lớn nhỏ, các loại chuyện kỳ lạ đều gặp. Nhưng Úy Thiên Long nói quá vớ vẩn, cái gì gọi là hắn sáng tạo ra Úy Thiên Long? Làm sao sáng tạo? Nếu Trần Lạc có bản lĩnh đó, hắn nghĩ hắn không là Trần Lạc mà là Nữ Oa.
Không tin.
Không chấp nhận được.
Không tin, không chấp nhận được, nếu là người khác nói Trần Lạc coi như trò đùa dai, nếu là Úy Thiên Long nói thì hắn phải thạn trọng suy xét lại. Úy Thiên Long cũng nhắc đến Hư Vọng chi phật trong mảnh đất hư vọng, Trần Lạc nhớ rõ hắn cũng gặp chuyện kỳ quái ở đó, càng lạ lùng, đáng sợ hơn Úy Thiên Long nói hắn sáng tạo ra gã.
- Ban đầu ta không tin, nhưng trải qua một số việc làm ta nghi ngờ.
Nhìn ra được Úy Thiên Long nhức đầu vì chuyện này một thời gian khá lâu, nếu không gã đã chẳng mặt ủ mày chau, vẻ mặt bàng hoàng.
- Trải qua chuyện gì?
Trần Lạc kéo ghế đến gần Úy Thiên Long, rót rượu cho gã, nghiêng đầu chờ nghe kể chuyện.