Bạch Kiếm nói xong Trần Lạc đột nhiên biến mất, không có dấu vết, sạch sẽ như chưa từng xuất hiện. Mọi người hoảng hốt. Trung Ương nhân kiệt, hoàng tộc Vân Đoan, mười hai người thống trị Trung Ương đều không phát hiện ra, không thể cảm ứng hơi thở của Trần Lạc. Đừng nói bọn họ, dù là Vân Phi Dương đứng đầu Trung Ương nhân kiệt, Vân Đoan thái tử chúa tể phương thế giới này đều không cách nào điều tra tung tích của Trần Lạc.
Linh hồn của Trần Lạc đã sớm nhảy ra pháp tắc thiên địa, nhìn chung trong thiên địa không ai có thể điều tra tung tích của hắn, ông trời cũng vậy. Mặc dù thân thể Trần Lạc chưa nhảy ra pháp tắc nhưng cơ thể của hắn là đại tịch diệt chí cao vô thượng của phật gia, biến mất thì như chết đi hóa thành hạt bụi, không ai phát hiện ra, bao gồm Trung Ương lão tổ.
Trần Lạc đột nhiên biến mất làm nhiều người hoảng loạn, đặc biệt là Bạch Kiếm, gã vốn tràn đầy tự tin giờ tim đập nhanh. Nhưng có mặt Trung Ương lão tổ, Bạch Kiếm hít sâu dằn xuống cơn sợ.
Bạch Kiếm quát to:
- Ha ha ha ha ha ha! Trần Lạc, không ngờ ngươi là đồ hèn nhát như chuột, uổng cho Bạch Kiếm ta...
Bạch Kiếm đang nói thì bỗng Trần Lạc xuất hiện ngay bên cạnh gã, hắn duỗi tay bóp cổ gã, một tay chụp xuống đầu gã.
Bùm!
Bạch Kiếm miệng mũi chảy máu. Trần Lạc biến mất, Bạch Kiếm cũng biến mất theo. Khi Trần Lạc xuất hiện thì đã ở chân trời góc biển, tận cùng thế giới.
Tình hình xảy ra quá nhanh, mau đến nỗi mọi người không kịp phản ứng, Trung Ương lão tổ cũng vậy. Khi phản ứng lại mọi người tấn công, tuy bọn họ là cao thủ tuyệt đỉnh đương thời, thậm chí có thể sử dụng pháp tắc thế giới nhưng muốn chớp mắt thẩm phán Trần Lạc không dễ dàng gì. Dù là Trung Ương lão tổ muốn ngăn lại Trần Lạc từ khoảng cách xa cũng đành bó tay.
Giờ phút này, tận cùng thế giới.
Bạch Kiếm miệng mũi trào máu bị Trần Lạc hung tợn bóp cổ, gã kinh hoàng cố gắng vùng vẫy nhưng vô dụng, mặc cho gã giãy dụa cỡ nào cũng không thể thoát khỏi bàn tay Trần Lạc.
- Bạch Kiếm, lần trước lão tử nể mặt Bạch Phiêu Phiêu nên tha mạng cho ngươi nhưng ngươi không biết hối cải, vậy thì chết đi!
Trần Lạc giơ tay vỗ đầu Bạch Kiếm bôm bốp, ba bàn tay đánh đầu gã máu thịt nát bươm.
Bạch Kiếm cắn răng rít gào:
- Trần Lạc, biết điều thì thả ta ra! Ta đã thành tựu thân bất tử bất diệt bất hủ, ngươi không làm gì ta được!
- Vậy ngươi mở to mắt ra nhìn xem lão tử đồ sát thân bất tử bất diệt bất hủ của ngươi như thế nào!
Người Trần Lạc tỏa ánh sáng xám rực rỡ, thoáng chốc từ bốn phương tám hướng, trên trời, dưới đất, trong vũ trụ vang lên tiếng gầm hỗn loạn, như các thần ngâm xướng, các m,a kêu gào, như các phật tụng kinh.
Đây là Bát Bộ Thiên Long.
Cảm nhận lực lượng khủng bố và thần chết đến gần, Bạch Kiếm sợ hãi, gã rất sợ.
Bạch Kiếm hét chói tai:
- Cứu ta, lão tổ cứu ta với!
- Cho ngươi biết, hôm nay Trần Lạc ta muốn giết ngươi thì đừng nói là Trung Ương lão tổ, dù có là tộc nhân Bàn Cổ Trung Ương học phủ các ngươi cũng vô dụng, chết đi!
Trần Lạc giơ tay, Bát Bộ Thiên Long giận rống, bát phương kinh, thiên địa động, tiếng hú như thần như ma như phật tụng nổ vang.
Trần Lạc giáng tay xuống, Bạch Kiếm bị chấn thành tro, chết không còn đường sống lại.
Cùng lúc đó, Trung Ương lão tổ lao đến:
- Nghiệt chướng, để mạng lại!
Lực lượng nhân linh bao la vô cùng vô tận vô biên vô hạn ập đến.
- Cút xéo!
Trần Lạc xoay người, điên cuồng vận chuyển lực lượng Bát Bộ Thiên Long va chạm với Trung Ương lão tổ.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Lực lượng nhân linh bao la vô cùng vô tận vô biên vô hạn của Trung Ương lão tổ va chạm với lực lượng tám nguyên tội của Trần Lạc ngưng tụ thành Bát Bộ Thiên Long. Trong phút chốc trời sụp đất nứt, mặt trời vỡ ra như pha lê, đất đai sụp đổ.
Trần Lạc dốc sức đánh ra cú đâm tuy không làm gì Trung Ương lão tổ được nhưng Trung Ương lão tổ cũng không thể làm gì hắn. Trần Lạc lắc người biến mất, lúc xuất hiện đã ở bên cạnh Đường Kỳ. Bàn tay vỗ xuống, Đường Kỳ bị đánh nát. Trần Lạc lại biến mất, khi xuất hiện thì bùm, Kim Đô của Trung Ương nhân kiệt chết bất đắc kỳ tử.
Mỗi lần Trần Lạc xuất hiện là có một người chết không kịp ngáp.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Chỉ một giây ngắn ngủi, tám Trung Ương nhân kiệt đã chết, bốn hoàng tộc Vân Đoan chết, ba trong người thống trị Trung Ương chết. Lúc này Vân Phi Dương, Vân Đoan thái tử muốn tấn công nhưng không tìm thấy người, không phát hiện cái bóng của Trần Lạc. Hai người trơ mắt nhìn người bên cạnh lần lượt chết đi. Cuối cùng Trung Ương lão tổ dùng đại thủ đoạn bám dính Trần Lạc, thừa dịp đó Vân Đoan thái tử lập tức triệu hoán căn nguyên thế giới thi triển chung cực thẩm phán. Cùng lúc đó, Vân Phi Dương dốc hết sức mạnh điên cuồng lao tới, những người khác xông lên công kích, muốn giết Trần Lạc.
Thực lực của Trung Ương lão tổ siêu khủng bố, Trần Lạc đánh nhau với lão không chiếm được ưu thế.
- Nghiệt chướng, chịu chết đi!
Trung Ương lão tổ hai tay cầm phất trần, thoáng chốc các sợi tơ dựng đứng hóa thành tia chớp nhân linh kỳ lạ giăng khắp trời.
Trần Lạc đứng trong không trung ngước nhìn Trung Ương lão tổ ở bên trên sử dụng nhân linh lôi điện, lại nhìn Vân Đoan thái tử lấy ra chung cực thẩm phán. Đám người Vân Phi Dương cùng lao lên.
Trần Lạc hít sâu, giang hai tay, đột nhiên rung mạnh.
Tám con quái vật khổng lồ từ bốn phương tám hướng, trên trời dưới đất ngưng tụ ra.
Hủy thiên diệt địa khủng bố linh tướng xuất hiện, đại biểu cho bát bộ chi Atula,
Kinh thiên động địa biến dị chi linh xuất hiện, đại biểu cho bát bộ chi Dạ Xoa.
Đại Diêm La tinh thần chi hồn xuất hiện, đại biểu cho bát bộ chi Khẩn Na La.
Đại bằng kim sí điểu xuất hiện, đại biểu cho đại phật nguyên tội, cũng đại biểu cho bát bộ chi Già Lâu La.
Bá thế chi linh xuất hiện, đại biểu cho tĩnh lặng, cũng đại biểu cho bát bộ chi Càn Thát Bà.
Phân thân lỗ đen xuất hiện, đại biểu cho bát bộ chi Ma Hầu La Già.
Lực lượng tám nguyên tội cùng xuất hiện, tiếng thần minh ma hú phật tụng điên cuồng nổ vang. Trần Lạc như phật lại như ma, như ma lại như phật, phật không phải phật, ma không phải ma, một nửa phật một nửa ma, trong ma có phật trong phật có ma, là phật hay ma rất khó phân biệt.
Hai tay Trần Lạc chắp vào nhau, tám loại nguyên tội Bát Bộ Thiên Long xoay tròn quanh thân hắn, tốc độ cũng càng lúc càng nhanh, dần dần hòa vào nhau, dần mơ hồ, càng lúc càng mơ hồ cho đến cuối cùng biến mất.
Đột nhiên.
Trần Lạc mở mắt ra, mắt như trời trắng, như trắng đen, như phật ma, như hắc ám cùng quang minh.
Trần Lạc hét chói tai:
- Bát Bộ Thiên Long chi áo nghĩa… Luyện ngục!
Lực lượng Bát Bộ Thiên Long chợt lóe quanh thân Trần Lạc, phạn âm, ma hú giao nhau. Người Trần Lạc tỏa ánh sáng xám kỳ lạ, khi ánh sáng nở rộ thì hơi thở chết chóc khổng lồ lan tràn.