Muốn tiêu diệt toàn bộ tộc người Nữ Chân duy nhất còn tồn tại với thế lực và quy mô của hai mươi bộ tộc Hoàn Nhan liên minh lại với nhau, thì phải phá hoại mối đoàn kết của nội bộ họ, làm như thái độ của Hoàn Nhan Lan, người đứng đầu của bộ tộc đứng thứ hai trong hai mươi bộ tộc Hoàn Nhan rất được mọi người chú ý. Âu Dương cốn cho rằng Hoàn Nhan Lan đã bị ép khô toàn bộ giá trị thặng dư, sau đó mới phát hiện, hóa ra người bị ép cho khô như Hoàn Nhan Lan vẫn có mị lực riêng của nàng ta như cũ.
Âm mưu này do Thái Hư Tử bày ra. Hoàn Nhan Lan sẽ gặp mấy người vốn là thuộc hạ của Tông Hàn ở tiền tuyến, mấy vị tướng lĩnh giết Hoàn Nhan Ngô Khất Mãi. Tin tức này rất nhanh sẽ được truyền đến tai người Nữ Chân, sau đó sẽ tạo thành sự bất hòa và hiểu nhầm trong nội bộ người Nữ Chân. Lúc người Nữ Chân xuất hiện mâu thuẫn, Trương Tuấn sẽ lệnh cho Kim Tứ dùng cờ của bộ tộc Hoàn Nhan Lan tiến vào bức tường thành tự nhiên lớn nhất - sa mạc Phẫu A Lý, làm bạn với lợn, ăn thịt hổ, không chỉ có thể lấy lại Phẩu A Lý, mà còn có thể tạo nên mâu thuẫn sâu sắ trong nội bộ hai mươi bộ tộc Nữ Chân, cuối cùng tiêu diệt hoàn toàn tàn dư vũ trang quân sự của người Nữ Chân. Mà Hoàn Nhan Lan là mắt xích quan trong nhất của kế hoạch này.
Mọi việc do Thái Hư Tử, Trương Tuấn, còn có Kim Tứ hoàn thành, sau khi Âu Dương lừa được Hoàn Nhan Lan lên được sẽ chuyên tâm vào cuộc đại tuyển của triều đình. Đây là cuộc tuyển chọn Giám Quốc chính thức của Tống triều sau hơn nửa năm bị đám ma hợp càn quấy.
Giám Quốc là người có quyền lợi rất quan trọng, có thể ủy nhiệm cho bảy người của Lục Bộ Thượng Thư, doãn phủ Khai Phong tuyển chọn. Có thể sai phái Ngự Sử Đài tiến hành điều tra những địa phương có điểm không vừa lòng, lại do Ngự Sử Đài trình lên Sử Bộ như quy tắc, Sử Bộ xử lý ý kiến giao cho Thư Tỉnh phê chuẩn.
Quyền lợi này được công bố khiến đám quan viên sửng sốt hồi lâu. Sau đó xuất hiện một hiện tượng đặc biết, Lý Cương vốn là cửa náo nhiệt nhất lại trở thành lãnh môn. Ngô Mẫn lại trở thành ứng cử viên đứng đầu. Dù Ngô Mẫn mừng thầm khi thấy tình hình này, nhưng lại vui mừng không được lâu, sau khi ba phái lén lút mở cuộc họp nghiên cứu, đã nói rõ cách nghĩ của mình với báo Hoàng Gia, bất luận là ai trong ba phái được lên nắm quyền, họ đều sẽ tiến hành nghiêm trị các quan lại tham ô hại dân. Do vậy mà Lý Cương lại trở thành ứng cử viên đứng đầu.
Có vài người đã nhìn thấu, bất luận là Chu Bình hay là Âu Dương đều không có ý định bảo người đại diện cho lợi ích đoàn thể của mình tiếp nhận vị trí Giám Quốc. Họ đang liên hợp với nhau để đưa Lý Cương lên đài. Thông qua ba năm của Lý Cương tiến hành trình tự tuyển cử ma hợp.
Thanh Nghị Đại Phu đã tuyển chọn và đề ra bản dự thảo luật pháp với những khuôn phép hết sức tỉ mỉ. Quy định đầu tiên, quyền lực của Hoàng Thượng là tối cao, không ai có thể so bì. Thứ hai, quan viên có tư cách để tham gia tuyển cử Giám Quốc phải thuộc hàng ngũ phẩm trở lên, tiến sĩ hoặc quan viên có xuất thân ngang bằng với tiến sĩ. Thứ ba, người ứng cử không được có hành vi nào đi ngược luân lý, đạo đức, vết nhơ khiên người người oán trách. Thứ tư, người ứng cử do bình chọn phải có sự bình chọn của khoảng mười quan chức kinh thành thuộc hàng ngũ phẩm, võ quan nhị phẩm trở lên mới có thể trở thành ứng cử viên. Quyền tuyển cử cũng khá phóng khoáng. Các quan viên trong nước đáp ứng đủ các điều kiện đều có thể kêu gọi bỏ phiếu trong thời gian quy định. Có điều... Người thỏa mãn điều kiện không nhiều. Điều kiện nếu là quan địa phương thuộc hàng tứ phẩm trở lên, thì chỉ có Đệ Nhất Ti Soái và Quân Lộ Tiết Độ Sứ là có tư cách bỏ phiếu, mà võ tướng thì phải thuộc hàng nhị phẩm trở lên. Các võ tướng ở những địa phương trên cả nước gộp lại cũng chưa tới hai mươi người, võ tướng thuộc hàng nhị phẩm trở lên chỉ có hai người là Hàn Thế Trung và Lưu Kỵ.
Cho nên lực lượng chủ lực vẫn ở kinh thành. Hành động là bộ trưởng, phó bộ trưởng, đệ nhất bí thư trưởng, đệ nhị bí thư trưởng. Ủy XX, bộ XX, cơ quan nghiên cứu XX, cục XX...
Tri huyện lục phẩm Âu Dương được coi là đỉnh mốc, tri huyện Thọ Châu từ hàng ngũ phẩm. Các trưởng quan tri phủ thuộc hàng ngũ phẩm. Nhưng Thị trưởng thành phố Đông Kinh, cũng chính là phủ Khai Phong chính là đại quan tứ phẩm, đã là quan phẩm có tư cách trở thành ứng cử viên rồi.
...
Âu Dương cảm thấy các phụ san gần đây của báo Hoàng Gia đã trở thành một loại thường lệ. Làm một thương nhân, Âu DƯơng hiểu rất rõ cái gì gọi là tín dự đại chúng. Báo Hoàng Gia không giống những loại báo chí ở hiện đại trơ tráo đến nhiệt liệt chúc mừng sự việc XX nào đó, nó cũng có thể coi là tiền báo chí của lão bách tính. Nhưng phàm là nội dung trong các số tăng trang thì sẽ không thu tiền vượt định mức, không phải là tin tức báo chí sẽ không cho xuất bản. Báo Hoàng Gia chỉ có một hàng mục là nguyên bản quảng cáo.
Tháng năm, việc thu hút sự quan tâm của mọi người nhiều nhất chính là trận quyết chiến cuối cùng với người Nữ Chân, tiếp theo là cuộc chiến với Mông Cổ, di chuyển Tây Liêu, mở chính sách. Còn có cuộc tuyển chọn Giám Quốc lần thứ nhất của Đại Tống nữa.
Chiến tranh với Nữ Chân đã vang dội suốt mười năm qua, từ lúc bắt đầu, Đại Tống đã dùng chính sách "lề mề" để duy trì sự suy yếu quốc lực, quân lực của người Nữ Chân và người Khiết Đan. Ở đó, Đại Tống diễn một vai diễn có một vai trò không quá chói lọi. Người không biết xấu hổ thì sẽ vô địch, nước không biết xấu hổ thì còn vô địch hơn. Một mặt Tống Triều thiết lập mối quan hệ giao hảo với người Nữ Chân, mặt khác lại không ngừng vận chuyển vũ khí tới Khiết Đan, để người Khiết Đan giết người Nữ Chân. Có điều nếu là ở hiện đại thì Đại Tống vẫn rất quân tử. Như rất nhiều người biết đến Bin La Đen, lúc đầu là nước Mỹ giúp đỡ hắn thiết lập một tổ chức ngầm với một lực lượng nhất định, dùng để chống lại Liên Xô. Trước kia người Mỹ gọi hắn là chiến sĩ vĩ đại và tự do. Từ khi xâm phạm đến lợi ích của nước Mỹ, chiến sĩ tự do liền biến thành phần tử khủng bố. Giống như hiện nay một hòa thượng nọ bị gọi là người tôn giáo vậy, nếu một ngày nào đó, tên hòa thượng này cho người Mỹ một cái tát, người tôn giáo lập tức sẽ thành người của tôn giáo cực đoan. Người tốt hay người xấu, chủ yếu ở chỗ mối quan hệ giữa ta và ngươi có tốt hay không. Chiến thuật trở mặt của lão Mỹ được thực hiện từ Tổng Thống cho đến dân chúng, khá là quả quyết.