Tam giác chính sách Hàn Thế Trung đã hạn chế chết Âu Dương phản Tống. Quân Tây Bắc cùng hạm đội Hàng Châu uy lực ở đâu? Chính là hỏa khí, một khi Âu Dương tạo phản, cấm quân Đông Kinh lập tức có thể niêm phong quân xưởng Dương Bình.
Rồi sau đó chặt đứt lương đạo Tây Bắc, Tây Bắc mặc dù có lương thảo ngựa chiến, nhưng không có sắt không có hỏa dược, lại thêm quê hương bọn họ đều ở Đại Tống, làm sao có thể phản? Hơn nữa quân Tây Bắc vẫn do trung thần Lý Cương nắm giữ, không phải là ngươi muốn làm gì thì làm đó.
Về phần hạm đội… Triệu Ngọc không lo lắng Âu Dương đi đâu xưng vương, chẳng lẽ là vua Nhật Bản, vua Cao Ly sao? Tính cả toàn bộ hậu cần mới ba vạn người, hạm đội có thể làm gì? Sức chiến đấu trên bờ ngay cả sương quân cũng không bằng.
Với hạm đội Triệu Ngọc không thể không động tay chân, Lương Hồng Ngọc ở thời đại nam quyền có thể trở thành ba đầu não, đều do Triệu Ngọc cất nhắc. Có Lương Hồng Ngọc ở đó, Nhạc Phi cùng người nào đó muốn làm gì, cũng phải nghĩ kĩ. Đối với năng lực điều khiển quân đội, Triệu Ngọc vẫn có chút để tâm.
Gia tăng tập quyền quân sự trung ương, Triệu Ngọc rất biết cách chơi.
… Lý Cương dẫn theo hơn mười người quan văn sau đó không lâu đến, kế tiếp Âu Dương cũng rất rảnh rỗi. Lý Cương dựa theo cách nghĩ của Âu Dương, do Lưu Kỳ phối hợp, với Đại Tần triển khai chiến lược ngoại giao.
Khác với Âu Dương, những quan văn này đều là nhân tài chuyên nghiệp, bọn họ bắt đầu đối với hộ tịch bổn địa tiến hành tạo sổ, đối với sức sản xuất tiến hành ước định, với thổ nhưỡng khí hậu cũng có cách thức đo đạc giống nhau. Hiểu biết dân phong dân tộc.
Nửa tháng sau khi quân Tống cùng Thập Tự Quân phát sinh xung đột, giáo chủ tân nhiệm Đại Tần rốt cuộc xuất hiện, ngày đầu tiên giáo chủ lên đài, đã lấy danh nghĩa tôn giáo yêu cầu giải tán binh mã của quý tộc tập hợp vào một chỗ. Hình thành một luồng sức mạnh khá là to lớn, giao cho một tướng quân dẫn đầu.
Mà gần như đồng thời, bộ lạc nào đó của Ba Tư đột nhiên công kích quân Tống, liên tục chiếm lĩnh hai mươi trung tiểu thành thị, triệt để đem quân Tống đuổi đến cảnh nội Constantinople.
Quân Tống lập tức thông qua con đường ngoại giao tiến hành can thiệp với Ba Tư. Quốc vương Ba Tư đáp lại, đây là hành vi lén lút của bộ tộc, sự việc cụ thể sau khi điều tra rõ ràng, nhất định sẽ cho Tống một cái công đạo.
Vì tỏ vẻ thành ý, Ba Tư phái ra quân đội hộ tống hậu viên Tống, hơn nữa yêu cầu bộ tộc này trước khi không điều tra rõ ràng sự việc, không được tiếp tục công kích quân Tống.
Về phía Đại Tần với chuyện Ba Tư chiếm lĩnh thổ địa của bọn họ cũng rất bất mãn, có điều quân Tống nói rõ đại nghĩa, trước mắt địch nhân lớn nhất là Thập Tự Quân, xung đột cục bộ có thể tạm không so đo, đây mới không có tạo thành xung đột. Về phía Ba Tư cũng thành khẩn tỏ vẻ xin lỗi, tỏ vẻ đã đem bộ tộc kia tống vào ngục giam, còn có vì đền bù xung đột hai nước, cố ý phái ra năm nghìn binh lạc đà cung cấp cho quân Tống điều khiển.
Đại Thực cũng bắt đầu hô ứng xua đuổi Thập Tự Quân, tập hợp nhiều bổ sung lượng lớn quân đội tiến hành công kích với Tây Nam Đại Tần Thập Tự Quân chiếm lĩnh.
Ba mặt áp bách khiến Đức Phất Lỗ Ngõa vô cùng lo lắng. Quân Tống đã tập kết ở hướng đông nam chủ thành Constantinople, quân đội Đại Thực từ hướng tây nam tiếp cận. Mà phía thế lực chống cự còn sót lại tây bắc Đại Tần đang tập kết.
Khiến cho Đức Phất Lỗ Ngõa đau đầu nhất là không có cách nào để tách ra binh lực, chỉ có thể nhìn Đại Thực xơi tái lãnh địa Tây Nam của mình, không ngừng có lãnh chủ dẫn dắt bại quân chạy trốn tới Constantinople.
Cuộc chiến này không có cách nào để đánh được, toàn lực đối phó với người Tống thì Đại Tần với Đại Thực thì phải làm sao? Nhưng nếu tách binh ra đối phó với Đại Tần hoặc là Đại Thực thì căn bản là không ngăn nổi người Tống.
Trận chiến với người Tống lúc trước, Đức Phất Lỗ Ngõa đến bây giờ vẫn còn sợ hãi trong lòng. Mà vừa đúng lúc này, sứ giả quân Tống đưa đến một phong thư.
Thư là do Âu Dương viết, nội dung là Đại Thực, Đại Tần, Đại Tống, Ba Tư trong vòng sáu ngày sau sẽ tiến hành công kích toàn diện với khu vực xung quanh và Constantinople do Thập Tự Quân chiếm đóng.
Đề nghị lập tức chuẩn bị thuyền bè, thông qua eo biển Marmara rút khỏi về phía tây, rời khỏi nước Đại Tần. Nếu Thập Tự Quân nguyện ý hiệp thương với quân Tống, thì Constantinople sẽ do quân Tống tiếp quản một cách hòa bình. Nếu không quân Tống sẽ tiến hành truy kích tiêu cực làm Thập Tự Quân rút lui về phía Tây.
Đức Phất Lỗ Ngõa cơ hồ là lập tức đồng ý với đề nghị của Âu Dương, sau khi nghiên cứu ngày đó trở về liền trả lời thư nói rõ thời gian và ngày tháng, còn có biện pháp tiếp quản.
Vì sao Đức Phất Lỗ Ngõa sẽ dứt khoát như thế? Âu Dương giải thích với Hàn Thế Trung:
” Nếu chúng ta ba phương cộng với Ba Tư thành bốn phương đồng thời tiến công. Quân Tống ta tất nhiên sẽ đảm nhiệm chủ lực. Mà còn Thập Tự Quân đối với quân Tống vẫn còn sự sợ hãi trong lòng, hơn nữa đối với chiến pháp của quân Tống ta có thể nói căn bản cái gì cũng không biết, không rõ lắm. Lại thêm binh lực bốn phương cộng lại gấp hai lần Thập Tự Quân, rút khỏi đây là đường sống duy nhất của bọn họ.”
Lưu Kỹ một bên nói:
” Âu đại nhân, mạt tướng nghĩ Hàn Tướng quân là nghi hoặc vì sao lại khẳng khái đem Constantinople tặng cho quân Tống, trong đó có thể có trá gì hay không?”
” Đương nhiên là có trá, chỉ là thư của ta gửi cho hắn cũng có trá.”
Âu Dương giải thích:
” Chúng ta đối với ba phương còn lại, cũng không hứa hẹn sau khi Thập Tự Quân rút lui thì quân Tống có tiến hành truy kích tích cực hay không. Mà ta tin khiến Đức Phất Lỗ Ngõa hiểu lầm giữa chúng ta đạt thành hiệp nghị. Giả thiết bốn phương chúng ta giống như hiệp nghị này, một khi quân Tống ta lấy được Constantinople thì sẽ phóng sinh cho Thập Tự Quân, tất nhiên sẽ dẫn tới Đại Thực và Đại Tần bất mãn. Sau đó, rất có thể sẽ trở thành kẻ địch chung, nội bộ lập tức tan rả tiếp tục chiến tranh. Đây là điều Đức Phất Lỗ Ngõa vô cùng muốn nhìn thấy. Đề nghị của ta có thể làm cho hắn không tổn thất binh mã, còn châm ngòi khiêu khích quan hệ giữa bốn phương chúng ta, hắn vì sao lại không làm chứ?”
Hàn Thế Trung giật mình chợt hiểu ra:
” Hóa ra Âu đại nhân đã thiết lập thế cục như vậy. Bởi vậy chúng ta có thể không uổng phí người nào mà vẫn chiếm lĩnh được Constantinople. Đồng thời bởi vì quân Tống ta hoàn thành mục tiêu. Đại Tần cùng với Đại Thực tự nhiên muốn đấu nhau, tranh quyền chiếm lĩnh các vùng Thập Tự Quân đã chiếm lĩnh, tranh đoạt các địa bàn Thập Tự Quân vứt bỏ. Âu đại nhân, đây là một hòn đá hạ ba con chim. Quan trọng nhất là Đại Thực cùng với Đại Tần tất nhiên sẽ bởi vì tranh chấp địa bàn mà dẫn đến bất hòa. Cho tới tương lai sau này quân Tống có thể ngư ông đắc lợi. Chiêu thức này thật sự là cao minh.”