Nhà vật lí Leonardo Vetra ngửi thấy mùi da thịt cháy khét lẹt trên cơ thể mình. Ông kinh hãi nhìn bóng đen lù lù trước mắt:
Ngươi muốn gì!
Chìa khoá, – giọng nói khàn khàn đáp lại. – Mật mã.
Nhưng… ta không…
Kẻ lạ mặt lại đè xuống, ấn mạnh cái vật sáng trắng, nóng rực lên ngực Vetra. Chỉ có tiếng xèo xèo của thịt cháy.
Vetra gào lên đau đớn:
Không có mật mã nào hết! – Ông cảm thấy mình sắp ngất lịm đi. Bóng đen nhìn trừng trừng.
Ta rất sợ điều đó.
Vetra cố giữ cho đầu óc tỉnh táo, nhưng bóng tối đang bủa vây lấy ông. Niềm an ủi duy nhất là kẻ tấn công kia chưa lấy được thứ hắn muốn. Dù vậy, chỉ một lát sau, kẻ đó rút ra một lưỡi dao, dí sát vào mặt Vetra. Lưỡi dao vung lên. Rất gon. Rất điêu luyện.
– Vì Chúa! – Vetra thét lên. Nhưng đã quá muộn.