Thiên Tài Nhi Tử Và Mẫu Thân Phúc Hắc

Quyển 6 - Chương 92: Tiểu Tĩnh phát uy, sứ mạng của Đoan Mộc gia tộc

“Đoan Mộc Tĩnh, Đoan Mộc Nịnh Nhi, lên đài tỷ võ!”

Đoan Mộc Tĩnh nghe trọng tài kêu tên mình, bé lập tức đi tới, phần lớn ánh mắt mọi người ở đây đều khinh bỉ cô bé, bởi vì thoạt nhìn bé rất nhu nhược, so sánh cùng Đoan Mộc Nịnh Nhi, cô bé căn bản là không biết tự lượng sức mình. Từ trong ngày thường tác phong cùng tính tình hai người, mọi người có thể đoán được trong hai người ai cao ai thấp, căn bản nhìn không vừa mắt với Đoan Mộc Tĩnh, chờ nhìn cô bé bị bêu xấu.

Ánh mắt của những trưởng lão kia nhìn cô bé thì khắc hẳn, bọn họ nhận được tin hoặc chính tai nghe thấy gia chủ muốn thu con bé này làm đệ tử thân truyền, hơn nữa đem vị trí gia chủ truyền cho nó, biến cố trọng đại như thế bọn họ không muốn chú ý cũng không được.

Trận này tỷ võ ngày hôm nay vô cùng quan trọng, quyết định gia chủ có thể thực hiện lời hứa của hắn hay không, thực lực Đoan Mộc Tĩnh nếu không ưu tú, nếu không áp đảo được đối thủ, làm trò trước mặt các cao thủ trong gia tộc, gia chủ sẽ không thu một người ngu ngốc làm đệ tử thân truyền chứ?

Phần lớn mọi người đang chờ nhìn cô bé bị chê cười, hi vọng bé không thắng, Đoan Mộc Gia tộc không hoan nghênh một ngoại nhân thừa kế vị trí gia chủ.

“Đoan Mộc Tĩnh, ngươi không biết tự lượng sức mình, còn muốn trở thành đệ tử thân truyền cuả gia chủ, ngươi quả thực nằm mơ! Còn bằng hữu của ngươi nữa, hắn trước mặt mọi người nhục nhã ta, hại ta hôn mê, khoản sổ sách này toàn bộ tính trên đầu ngươi.” Đoan Mộc Nịnh Nhi trong tay cầm một thanh kiếm, thanh kiếm này không phải là kiếm gỗ trong ngày thường nàng luyện, mà là một thanh bảo kiếm, thân kiếm từ bạch ngọc, ánh sáng mờ ảo.

Dựa theo quy định tỷ võ, các nàng ở tuổi này không được phép sử dụng kiếm thật, thanh kiếm bạch ngọc này tuy không phải kiếm thật, nhưng so với kiếm gỗ uy lực còn mạnh hơn nhiều.

Chỉ một là một thanh kiếm, cũng đã thắng được Đoan Mộc Tĩnh.

“Đây là bảo kiếm gia gia đặc biệt chế tạo cho ta, rất lợi hại, ngươi cần phải cố gắng chống đỡ.” Đoan Mộc Nịnh Nhi nghe bình luận xung quanh, đắc ý nở nụ cười, ý đồ muốn tạo áp lực cho Đoan Mộc Tĩnh.

“Đại trưởng lão lần này đúng là dụng tâm, đem ngọc quý tạo thành bảo kiếm cho cháu gái, Đoan Mộc Nịnh Nhi nếu không thắng, vậy không có thiên lý gì rồi.” Mọi người rối rít nghị luận.

Đại trưởng lão cười lạnh, quay đầu nhìn về phía Đoan Mộc Hùng, hai ánh mắt đụng nhau, tia lửa văng khắp nơi.

Đmh nhíu mày, lo lắng nhìn cháu gái, thực lực của Tiểu Tĩnh đã tăng lên rất nhiều, nhưng đối phương có vũ khí lợi hại, phần thắng của cháu gái cơ hồ là không có. Nhin không được lão quay ra nháy mắt với cháu gái, nếu không được thì liền rút lui, lão cũng chẳng cần cái xếp hạng vớ vẩn kia, cũng không cần gia chủ chủ vị, tính mạng của Tiểu Tĩnh đối với lão vẫn là quan trọng nhất.

“Tiểu Tĩnh!” Tiểu Mặc gào to, chỉ chỉ vị trí cổ tay, nhắc nhở cô bé phải dùng sức mạng của vòng tay.

Đmt gật đầu với Tiểu Mặc, còn chưa quay đầu lại, đmnn đột nhiên xuất kiếm, thực lực Thiên Huyền tứ phẩm, huyền khí đại phóng, khí thế hung mãnh.

Người trên đài đều ồ lên, đmnn không hổ là người nổi bật trong đám đồng lứa, thực lực Thiên Huyền ts phẩm tuyệt đối là xuất chúng.

Kiếm của nó mau lại chuẩn, xuất kiếm chính là sát chiêu, dều hướng về phái trái tim của đmt.

Mọi người dồng thời đổ mồ hôi thay đmt.

Đmt nhìn thấy kiếm quang, bé phản ứng cũng không chậm, thân ảnh mạnh mẽ như yến, bay thẳng lên. Kiếm gỗ trong tay bé lao thẳng xuống, đón đánh, một cố huyền khí như rắn uốn lượn, thực lực cũng là Thiên Huyền tứ phẩm!

Lúc này, thần sắc của gia chủ cũng xảy ra biến hóa.

Thực lực của tiểu nha đầu này đã đạt tới trình độ này rồi?

Ban đầu, lão quyết định thu đmt làm đệ tử thân truyền chỉ vì coi trọng Thiên Nhãn của con bé, mà bây giờ, thiên phú của nó cũng lọt vào mắt hắn, chuyện này hoàn toàn khác nhau.

Việc này nói sau, có thể thấy ông cháu đmnn vô cùng ngoan độc, đmt có thể sống sót hay không còn chưa biết được, lão phải cẩn thận đề phòng, không thể để đmt bị giết được.

Lão âm thêm nhìn về phía dtrl với ánh mắt cảnh cáo, đừng tưởng rằng lão ta không biết tâm tư của dtrl.

Dtrl nhận thấy ánh mắt cảnh cáo của gia chủ, lão quay đi, giả vờ không nhìn thấy, tiếp tục xem cuộc chiến.

Trên đài luận võ, sinh tử tùy mệnh, không phải do lão.

Kiếm phong lợi hại tiếp tục được thi triển, tiếng va chạm leng keng, kiếm gỗ bị chẻ thành hai đoạn.

Đmt a một tiếng, vội vàng giữ nửa thanh kiếm gỗ, rút lui đến sát vạch ngoài của lôi đài. Kiếm ngọc của đối phương quá sắc bén, mới chỉ một chiêu đã khiến kiếm của cô bé bị chẻ đôi.

Bây giờ phải làm gì?

Đmt hơi rối loạn.

Đmnn chiếm thế thượng phong, sao có thể để cho đối thủ có thời gian thở dốc, vội vàng cầm kiếm, tiếp tục tấn công.

“Kiếm của ngươi đã gãy, xem ngươi còn xoay xở kiểu gì?”

Kiếm phong quét ngang, huyền khí chấn động, kiếm thế của đmnn càng ngày càng hung hãn, kiếm khí đan vào nhau tạo thành một cái lưới, phô thiên cái địa, đánh về phía đmt.

“A!” đmt tránh trí tránh phải vẫn không thể tránh khỏi công kích của kiếm khí, đầu vai bị trúng một kiếm, sau kiếm này. Tốc dộ của cô bé rõ ràng chậm lại hẳn, trên đùi, trên cánh taty, lại trúng thêm vài kiếm nữa.

Lại thêm một luồng kiếm khí hung bạo đánh tới, thoe bản năng cô bé đưa tay ra chắn, ở chỗ cổ tay, vòng bạch ngọc thoáng lộ ra, bị chấn động, cơ quan vô tình được mở, ánh sáng trắng như hoa nở rộ phóng xuất ra.

Chỉ một thoáng, toàn bộ lôi đài đều bị ánh sáng trắng bao phủ, toàn trường khiếp sợ.

Chuyện gì vậy?

Sao tự nhiên lại xuất hiện ánh sáng này chứ?

“A a a a” trong ánh sáng trắng, đmnn sợ hãi kêu lên, thân thể bị bắn sáng góc khác của lôi đài.

Ánh sáng trắng này không có làm người bị thương trực tiếp, nhưng khi thân thể tiếp xúc vào lại giống như bị kim châm, đau đến nó phải liên tục kêu cứu.

Không bao lâu, ánh sáng trắng tiêu thất, lôi đài lại một lần nữa khôi phục yên tĩnh.

Giờ phút này trên lôi đài, đmt và đmnn đều đứng ở hai góc của lôi đài, một người bịt mắt, không thể thích ứng với ánh sáng quá rực rỡ như thế, một người bị ngã, ngồi khóc lóc, kiếm ngọc bị vứt ở một bên.

Đmt còn chưa kịp phản ứng lại, không biết đã xảy ra chuyện gì, thắng bại đã phân.

Tiểu Bạch vui vẻ nắm lấy tay, đây đều là công lao của Tiểu Mặc a, là người duy nhất nó yêu quý, ha ha, đúng, chính là người duy nhất nó yêu quý.

Tiểu Mặc mím nhẹ môi, không biểu hiện rõ ràng, nhưng thấy Tiểu Tĩnh thắng luận võ, trong lòng bé cũng vô cùng vui sướng. không nghĩ tới hành động vô ý ngày đó lại giúp Tiểu Tĩnh một lần, đáng giá!

“Ta tuyên bố..” trọng tài vừa mới nói được một nửa, đmnn đột nhiên đứng dậy, lau hai mắt đẫm lệ, quật cường nói: “Ta chứ thua. Nó có vòng tay, ta cũng có vòng tay.”

Nó chắc rằng, vòng tay của Tiểu Tĩnh đã bị động tay động chân, bị động tay động chân mà còn có thể lợi hại như vậy, thì cái vòng chính tông của nó không phải sẽ lợi hại hơn sao?

Chịu đựng đau đớn trên người, nó khởi động cơ quan trên vòng tay, thề nhất định phải đánh bại đmt.

Đột nhiên, nổ ầm một tiếng, cơ quan khởi động, từ vòng tay toát ra một lực lượng cường đại, chủ nhân của vòng tay cũng tạo thành một đường vòng cung, bay thẳng ra khỏi lôi đài.

Rầm –

Xa xa mái ngói rơi xuống, mọi người không nhìn thấy thân ảnh của đmnn nữa.

Toàn trường yên lặng như tờ.

Việc này cũng quá hài hước đi?

Đã thấy vũ khí cường đại, nhưng chưa bao giờ gặp vũ khí có thể bắn chính mình ra khỏi lôi đài, đây rõ ràng là mang tính chất tự sát!

“Ha ha ha ha…” Một trận cười vang lên, Tiểu Bạch cười ngật ngưỡng, thật sự là không chịu được.

Tiểu Mặc Mặc đúng là liệu sự như thần, biết chủ nhân của vòng tay không phải người tốt nên có tình thiết kế một cơ quan có tính tự sát như vậy, thật sự là quá lợi hại!

Tiểu Mặc lúc này lại làm bộ nghiêm trang, hoàn toàn rũ bỏ quan hệ với Tiểu Bạch bởi vì bé không muốn cho người khác biết bé đã động tay động chân vào hai chiếc vòng này. Chuyện hại người như vậy, sao bé có thể làm chứ?

“Nịnh Nhi – ” dtrl đau lòng vội vàng chạy đến, tìm kiếm cháu gái của mình giữ đống gạch vụn. Xuất sư bất lợi a, chỉ trong một ngày, mà cháu gái hai lần gặp tai nan, không biết là đã đắc tội vị thần tiên nào.

“Ta tuyên bố, đmt thắng!” cuối cùng trọng tài cũng thông báo kết quả luyện võ, toàn trường vỗ tay như sấm dậy.

Đoan Mộc gia chủ có thâm ý khác nhìn cô bé, trong lòng có cái nhìn với về nó, có lẽ, giá trị lợi dụng của con nhóc này không chỉ có Thiên Nhãn.

Sương phòng phía tây của Đoan Mộc gia tộc.

Tiếng kêu thê lương thảm thiết từ trong một gian phòng truyền ra: “Thả ta ra, thả ta ra! Khó chịu quá!”

Thanh âm kia vô lực, suy yếu, dau đớn kiệt lực, giống như kếu lên một lần cuối cùng vậy.

Hai vợ chồng Vân Khê và Long Thiên Tuyệt đi theo cao thủ Nội tông Vân tộc đến ngoài cửa của gian phòng này, rất nhanh liền nghe thấy tiếng kêu rên từ bên trong truyền ra. Hai người họ phát hiện, sương phòng phía tây này hoàn toàn cách biệt với Đoan Mộc gia tộc, ở trong này không hề thấy được bóng dáng của hộ vệ Đoan Mộc gia tộc, nhưng lại gặp được không ít cao thủ hộ vệ đến từ Vân tộc ở bốn phía.

“Các ngươi được tuyển chọn đến thử thuốc, đó chính là vinh hạnh của các ngươi, chỉ cần các ngươi phối hợp, chúng ta sẽ nghĩ cách cứu các ngươi, nhưng nếu các ngươi cứ làm ầm ĩ lên, coi chừng mạng nhỏ của các ngươi.”

Tiếng nói uy hiếp này hẳn là của cao thủ Nội tông mới tới.

Vân Khê và Long Thiên Tuyệt trao đổi ánh mắt, liền sử dụng Na Di thuật đi vào bên trong phòng.

Một màn trong phòng quá mức kinh khủng, Vân Khê bỗng chốc giật mình, không thể tin được Nội tông Vân tộc lại làm chuyện tàn nhẫn như thế.

Trong phòng, có tất cả mười người đang bị giam giữ, toàn bộ đều bị xiềng xích trói chặt, trong đó có chín người đã sắp hôn mê. Một người cuối cùng kêu rên thảm thiết, toàn thân da thịt lõa lồ đều là màu đen, chính là dấu hiệu trúng độc.

Vân Khê bịt chặt mũi, trong phòng đều là mùi thịt thối rữa, làm cho người ta kinh tởm.

Long Thiên Tuyệt đưa cho nàng một tấm khăn lụa trắng, nhìn nàng, nhỏ giọng nói: “Độc những người này trúng phải có vẻ rất gióng đọc mà Thần Long trúng phải, chắc hẳn bọn họ chính là những người dân trong thông kia bị mang về đây. Cao thủ Vân tộc dùng bọn họ để thử độc hay là trong Nội tông cũng có người bị trúng độc này?”

Vân Khê nhíu máy, suy tư một lát, nói: “Chàng nghĩ cách chế phục nàng ta, ta muốn đích thân xem đọc, mới có thể phán đoán được.”

“Được!” Long Thiên Tuyệt lặng lẽ đi đến phía sau cao thủ Nội tông Vaantoojc, vừa muốn ra tay, bỗng nhiên cao thủ Nội tông như cảm nhận được cái gì đó, hô to: “Người tới! Có thích khách!”

Những cao thủ ngoài cửa nghe thấy tiếng nàng kêu lên, bị kinh động vội vàng bao vậy phía ngoài.

Tay Long Thiên Tuyệt dừng lại, không ngờ tính cảnh giác của đối phương cao như vậy, sau đó hắn nghe thấy đối phương nói: “Vân Khê, là ngươi phải không? Tông chủ vẫn luôn căn dặn, ngươi có thể dùng thuật Ẩn thân và thuật Na Di, lệnh cho chúng ta nhất định phải phòng bị cẩn thận, Tông chủ nói quả nhiên không sai, ngươi vẫn dám tìm đến đây. Ngươi tới đúng lúc lắm, cho ngươi nếm thử loại độc lợi hại này đi.”

Một đám phấn độc màu đen trong tay nàng ta vung ra, giống như thiên nữ tán hoa, vung về phía sau nàng ta.

Thiên Tuyệt!

Vân Khê căng thẳng, không ngờ đối phương có thể đoán ra nàng có mặt, chẳng qua ả ta không biết đợc, phía sau ả, cơ bản không phải là nàng mà là Thiên Tuyệt!

Uy lực của phấn độc kia ngay cả nàng cũng không có cách nào phá giả, nếu Thiên Tuyệt trúng phải…

Tốc độ phản ứng của đối phương cực nhanh, Long Thiên Tuyệt cũng không chậm, huyễn thú hỏa long màu vàng xuất hiện, rống một tiếng, phun ra một ngọn lửa màu đen, thổi đám phấn độc kia trở về.

A! –

Sợ rằng cao thủ Nội tông cũng không lường trước được kết cục này. Lúc nhìn thấy phấn độc màu đne bay về, hai mắt của ả ta mở lớn, che mặt, xoay người bỏ chạy.

Đáng tiếc, Long Thiên Tuyệt không cho ả cơ hội, một huyễn thú hỏa lòng khác xuất hiện ở phía sau cao thủ Nội tông, hai mặt tấn công.

Phốc!

Tất cả phấn độc màu đen đều rơi vào người cao thủ Nội tông, ả rống lên một tiếng tâm tê phế liệt, muốn baoh phát rồi, kinh động toàn bộ người trong Đoan Mộc gia tộc.

Những cao thủ ngoài cửa liều mạng xông vào, chỉ thấy ả ta đang điên cuồng hét ta, che mặt chạy trốn, xung quanh cũng chỉ có những thôn dân đang ngây người, làm gì có kẻ thứ ba.

Chuyện gì thế? Chẳng lẽ có ma?

“Lý trưởng lão! Lý trưởng lão.” Mọi người vây xung quanh ả, không biết làm gì.

“Mau! Mau đi giết chết Vân Khê! Không thể để cho ả ta thoát khỏi Đoan Mộc gia tộc!”

“Vân Khê?” Mọi người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, nơi này trừ bọn họ ra, nơi nào còn có những người khác? Lý trưởng lão không phải hoa mắt chứ?

Những cao thủ Đoan Mộc Gia tộc đang quan sát tỷ võ nghe thấy động tĩnh đến đến từ sương phòng phía tây, Đoan Mộc Gia chủ tạm thời hô ngừng tỷ võ, dẫn theo các cao thủ đi trước.

Tiểu Mặc nhìn hướng phát ra âm thanh, nhíu mày, không phải là phụ thân cùng mẫu thân bị phát hiện chứ?

“Tiểu Bạch, chúng ta đi!”

“Tiểu Mặc, các cháu muốn đi đâu?” Đoan Mộc Hùng kêu bé, đáng tiếc không còn kịp, hai đứa nhỏ nhanh chóng biến mất, lão nhanh chóng đuổi theo, chẳng nhẽ vợ chồng bọn họ bị phát hiện.

Ôm cháu gái, tổ tôn hai người cũng đi theo đám người tới Sương phòng phía tây.

Người bị kinh động tới càng ngày càng nhiều, Vân Khê cũng không rời khỏi, thật vất vả mới tìm được người bị trúng độc, nàng làm sao có thể bỏ qua, phải nghiên cứu một phen

Nghĩ là làm, nàng chủ động hiện thân, không định giấu diếm, trực tiếp lộ thân phận của mình.

“A? Ngươi…… Ngươi là……”

Phần lớn các cao thủ Vân tộc không nhận ra Vân Khê, nhưng cũng có phần nhỏ từng theo tông chủ làm nhiệm vụ, cho nên nhận ra nàng.

“Ngươi là Vân Khê? Ngươi lại đơn thương độc mã đến đây? Ngươi có biết đây là nơi nào không?” Người nọ thấy Vân Khê chỉ có một người, âm điệu lập tức giương lên, lộ ra hung sắc.

Vân Khê cười nhạt, nói: “Ta đương nhiên biết đây là địa phương nào, nơi này là địa bàn của Đoan Mộc Gia tộc, khi nào biến thành địa bàn của các cao thủ Nội tông Vân tộc?”

Ánh mắt hướng tới nơi ẩn thân của Long Thiên Tuyệt, nàng âm thầm ra hiệu, ngăn trở hắn hiện thân.

Hiện tại, vợ chồng bọn họ một sáng một tối, làm việc mới càng dễ dàng. Sở dĩ chủ động hiện thân, bởi vì Vân Khê nhận thấy, nơi này có lẽ chính là nơi nàng nghiên cứu độc tính tốt nhất, cũng chính là nơi các cao thủ Nội tông Vân tộc chế tạo giải dược. Bọn họ đem người dân trong thôn bắt tới, chính là muốn nghiên cứu giải dược, mặc dù thủ đoạn bất đồng, nhưng bọn họ cùng mục đích.

Chỉ cần nàng nghiên cứu chế tạo ra giải dược, chẳng những có thể giải cứu được những người dân này, mà còn dụ được người đứng sau lưng bọn họ. Nàng rất muốn biết, các cao thủ Nội tông Vân tộc bỏ nhiều công sức nghiên cứu giải dược, rốt cuộc là vì cái gì.

Nội tông cao thủ liếc mắt nhìn nhau, một người trong đó cất giọng nói: “Đây là chuyện của Nội tông, ngươi không có tư cách hỏi tới, ngươi tự tiện xông vào cấm địa, đừng mơ có thể sống mà rời đi!”

“Cấm địa? Các ngươi thật đúng là không biết xấu hổ, trực tiếp đem địa bàn của Đoan Mộc Gia tộc thành hậu hoa viên của mình.” Vân Khê vừa nói, vừa mỉm cười lắng nghe, nàng đã nghe được càng ngày càng nhiều tiếng bước chân đi tới, nghĩ đến lần này tới hẳn là cao thủ Đoan Mộc Gia tộc.

Rất tốt, nàng cũng muốn chống mắt lên coi cuộc đụng độ của cao thủ Nội tông Vân tộc với cao thủ của Đoan Mộc Gia Tộc.

Cùng lúc đó, bên trong Ngọa Long cư, truyền tới một cổ hơi thở mãnh liệt.

Vân Khê cảm ứng được, đó là của Vân Huyên.

Đã từng là lãnh tụ của thập đại gia tộc, bây giờ nhìn thấy hậu nhân của thập đại gia tộc cùng cừu nhân của nàng cùng nhau bắt tay, nàng có thể tiếp nhận sự thật này sao?

Tức giận, có thể hiểu được.

“Đã xảy ra chuyện gì? Ai dám tự tiện xông vào cấm địa của Đoan Mộc Gia tộc?” Có người xông vào cửa phòng, thoáng cái không gian đã chật hẹp, nước chảy không lọt.

Ánh mắt lợi hại của Đoan Mộc Gia chủ quét nhanh, rất nhanh thấy trong phòng có Vân Khê, ánh mắt của hắn hơi đổi, ở mấy lần thịnh hội, hắn đã thấy Vân Khê. Bởi vì ở trên giang hồ, Đoan Mộc Gia tộc địa vị xa xa không bằng những đại gia tộc khác, cho nên hắn mỗi lần ra sân rất bề bộn, cơ hồ không người nào hỏi thăm, nhưng hắn biết Vân Khê là cao thủ luyện đan, biết chắc nàng cùng Long gia, Đan Minh, Vân tộc có một chút quan hệ, đây chính là nhân vật khó dây a, có thể so với Tiểu thái tử của Long Vương cốc.

Hỏng bét, lần này lại đụng phải nhân vật như vậy, hắn phải làm sao bây giờ?

Mâu thuẫn của cao thủ Nội tông Vân tộc với Vân Khê, hắn có biết một chút, hai bên chạm mặt một cuộc ác chiến chắc chắn sẽ xảy ra

Hắn bắt đầu thấy hối hận a, sớm biết tình huống như vậy, hắn đã tới chậm một chút rồi, chờ bọn họ song phương đấu ngươi chết ta sống, tới dọn dẹp hiện trường có tốt hơn không? Hiện tại hay rồi, song phương còn không đánh nhau, bọn họ đã đi vào, rốt cuộc phải làm sao đây?

Làm thế nào cũng không thể đắc tội với cả hai bên a

Thật là đau đầu!

“Mẫu thân!” Thanh âm phía sau hắn, Tiểu Mặc cùng Tiểu Bạch chạy tới gian phòng, tới trước Vân Khê.

Những cao thủ Đoan Mộc Gia tộc nhất tề kinh ngạc, thì ra vị Tiểu công tử họ Long là nhi tử của Vân Khê? Ban đầu bọn họ cho là hắn là người hầu của tiểu thái tử, tâm tư đặt trên người tiểu thái tử, ai ngờ thân phận của tiểu công tử này, so sánh với Tiểu thái tử cũng không thấp. Thử nghĩ xem, phụ thân của hắn là người kế nhiệm gia chủ Long gia, là thủ lĩnh thập đại học viện, tôn chủ Lăng Thiên Cung, tuyệt đối không phải là đối tượng có thể chọc được, mẹ của hắn, thân phận cũng không giống bình thường. Là nhân vật có thể hô phong hoán vũ, tuyệt đối không phải là người mà Đoan Mộc Gia tộc có thể đắc tội.

Cái này nguy rồi, bọn họ nhất định là không thể đắc tội với Vân Khê, bởi ngoài lực ảnh hưởng của vợ chồng bọn họ, còn có Long Vương cốc chống lưng cho bọn họ. Cho nên, bọn họ tuyệt đối không thể đắc tội với Vân Khê.

Nhưng là, cao thủ Nội tông Vân tộc cũng khó đối phó a, tuy bọn họ hiện nay suy yếu nhưng bọn họ ho một cái cũng có thể nhổ tận gốc Đoan Mộc gia tộc.

Thật là khó, không biết phải làm thế nào cho ổn thỏa.

“Chư vị, tất cả mọi người cùng là người Vân tộc, dĩ hòa vi quý, dĩ hòa vi quý, có chuyện gì, không ngại ngồi xuống từ từ nói.” Đoan Mộc Gia chủ khéo đưa đẩy không phải bình thường, lúc này, phản ứng nhạy cảm, hướng các trưởng lão phía sau nháy mắt, “Người, còn không mau đi chuẩn bị nước trà, xin chư vị khách nhân đi trước tiền thính nhập tọa?”

Chúng các trưởng lão tiếp thu ánh mắt của gia chủ, lập tức giải tán, đối mặt với hoàn cảnh tiến thoái lưỡng nan như vậy, bọn họ hận không thể mau trốn đi?

“Không cần!” Vân Khê đột nhiên lên tiếng, ngăn trở bọn họ chạy trốn, nàng cất bước đi tới trước gia chủ của Đoan Mộc Gia tộc, ánh mắt nhìn hắn, “Đoan Mộc Gia chủ từng nhớ khởi nguyên của Đoan Mộc Gia tộc? Là ai một tay sáng lập Đoan Mộc Gia tộc, sứ mạng của Đoan Mộc Gia tộc là gì?”

Đoan Mộc Gia chủ ánh mắt hơi đổi, cúi đầu suy tư, hắn biết, Vân Khê chính là đang tính toán hắn. Thân là gia chủ, hắn đương nhiên biết lịch sử của gia tộc, biết sứ mạng thành lập lúc ban đầu của Đoan Mộc Gia tộc chính là thủ hộ hậu duệ cấm kỵ nhất tộc Vân tộc. Nếu như dựa theo sứ mạng, hiện tại hậu duệ chính tông dòng chính Vân tộc đang đứng trước mặt bọn họ, bọn họ không chút do dự thực hiện sứ mạng gia tộc, thủ hộ tiểu chủ nhân của bọn họ.

Song, hắn không cam lòng a……

Hắn điều hành gia tộc nhiều năm như vậy, chẳng lẽ cứ như vậy phải cúi đầu xưng thần với vị tiểu chủ nhân mới nhô gia này?

Thật lâu không thấy hắn lên tiếng, Đoan Mộc Hùng đám người phía sau hắn bước ra, cất giọng nói: “Là một thành viên của Đoan Mộc Gia tộc, người nên nhớ sứ mạng của gia tộc, Đoan Mộc Gia tộc chúng ta khởi nguồn thành lập, chính là trợ giúp cho Vân Huyên đại nhân, là Vân Huyên đại nhân chọn ra tổ tiên Đoan Mộc Gia tộc, cho chúng ta thủ hộ thần khí, khiến cho chúng ta có thể không ngừng mà lớn mạnh, ở trên giang hồ đoạt lấy một vị trí. Vân Huyên đại nhân làm như vậy, chỉ có một mục đích, chính là hi vọng chúng ta có thể lấy thủ hộ hậu duệ của ngài.”

“Chư vị, uống nước nhớ nguồn! Hiện tại Vân Huyên đại nhân mặc dù đã mất, tổ tiên của chúng ta cũng đã mất, nhưng là tộc quy nhiều đời truyền thừa xuống, chúng ta tuyệt đối không thể vong ân phụ nghĩa, vi phạm nguyện vọng của tổ tiên, đeo trên lưng tội bất nghĩa!”