Thiên Tài Nhi Tử Và Mẫu Thân Phúc Hắc

Quyển 4 - Chương 18: Trời Sanh Đả Kích Người Khác

“Nếu như mọi người không dị nghị gì nữa, vậy chúng ta thống nhất lại ý kiến, mục tiêu chính là nghĩ cách làm sao để bảo vệ Tam Đại Thánh Địa.

Thanh âm hùng hậu của Dạ cô Phong truyền khắp toàn trường, các trưởng lão rối rít gật đầu phụ họa, muốn cho bọn họ buông tay cho cơ nghiệp đã cất công xây dựng gần nửa thế kỉ kia, cho dù là ai cũng không thể làm được, song bọn họ nên làm thế nào để bảo vệ nó đây?

Dạ Cô Phong trầm ngâm chốc lát, lại nói: “Chư vị, lão phu đã cẩn thận tìm đọc lá thư tổ tiên đã lưu lại, phía trên đã ghi chép rõ ràng, quá trình trước và sau khi phát sinh trận đại kiếp vào ngàn năm trước kia, và tai nạn đã mang tới với Tam Đại Thánh Địa. Căn cứ vào miêu tả của tổ tiên ngay lúc ấy, hiện nay việc trước mắt của chúng ta chính là bảo vệ Tam Đại Thánh Địa cho tốt, và biện pháp duy nhất, chính là trước khi đại nạn đến, quan trọng nhất là chúng ta phải nghĩ cách làm sao mở ra đường thông từ Ngạo Thiên đại lục đến Long Tường đại lục. Một khi cổng mở ra, ở giữa biên giới của Ngạo Thiên đại lục và Long Tường đại lục có Hồng Câu cực đại, có thể giúp giảm bớt áp lực, khiến cho Tam Đại Thánh Địa của chúng ta có thể thoát tai kiếp.. ”

“Nhưng là Dạ đảo chủ, ngài nói muốn mở cổng của pháo đài dễ dàng vậy sao? Tuy nói mười lăm năm trước, đúng là nhờ có những cao thủ tại Long Tường đại lục tập hợp lại mở được một lần, nhưng bằng thực lực của chúng làm sao có thể so sánh với bọn họ được. Cho dù là triệu tập tất cả thần huyền cao thủ tại Ngạo Thiên đại lục, cùng nhau hợp lực, cũng không thể nào giống bọn hắn được, nhẹ nhàng mở cánh cổng ra. Hơn nữa trải qua sự việc lần trước, cánh cổng đã nhận thương tổn, cũng không thể chịu được áp lực quá lớn của đoàn nhân lực này. Trong tình thế tiến thoái lưỡng nan như thế, chúng ta nên làm như thế nào?” trưởng lão Bạch Sa Đảo là một trong những người có tính tình tương đối trầm ổn nhất nói.

Dạ Cô Phong nói: “Muốn lấy nhân lực mở cổng của pháo đài đúng thật là chuyện không dễ dàng, bất quá tin tưởng rằng mọi người cũng đã nghe nói những chuyện liên quan đến thần khí của Thập Đại gia tộc. Có lời đồn đãi nói, chỉ cần tập hợp đủ Thập Đại thần khí, đồng thời sử dụng lực lượng của chúng, thì có thể mở được cánh cổng này. Bất kể lời đồn đãi là thật hay giả, trước mắt lão phu cho là đáng thử một lần! Hơn nữa mọi chuyện rất cấp bách, không thể trễ nãi!”

Tiếng nghị luận nho nhỏ tựa như một vòng nước xoáy, từ từ khếch tán rộng ra.

“Nghe nói Thập Đại thần khí chỉ có những người thừa khế huyết thống trong Thập Đại gia tộc mới có thể khởi động lực lượng của chúng, nếu chúng ta muốn mở cổng, không thể nghi ngờ rằng chúng ta cần phải cầu xin sự giúp đỡ của Thập Đại gia tộc. Dạ đảo chủ, ngươi cho là bọn họ nguyện ý giúp đỡ chúng ta vô điều kiện sao?” trưởng lão của Độc Cô lĩnh là một trong những vị lớn tuổi nhất, tính cách cũng trầm ổn nhất lên tiếng nói.

Trong số tất cả trưởng lão, chỉ có duy nhất hai vị trưởng lão lớn tuổi nhất, đó chính là Mẫn trưởng lão cùng Dận trưởng lão đến từ Bạch Sa đảo cùng Độc Cô lĩnh, trong lòng các trưởng lão bọn họ đều có một địa vị nhất định, cực kỳ tôn kính, cho nên trong lúc bọn họ nói chuyện, không có người nào dám cả gan xen vào, cắt đứt lời nói của bọn họ.

Lời của hắn vừa dứt, vị Mẫn trưởng lão lúc trước đã phát ngôn qua một lần nữa lại tiếp lời: “Dận trưởng lão nói rất đúng, để Thập Đại gia tộc dễ dàng đồng ý vô điều kiện giúp đỡ chúng ta là một vấn đề, chúng ta làm sao chắc chắn có thể thuyết phục bọn họ đây? Vạn nhất bọn họ không đáp ứng, không muốn hỗ trợ, chẳng lẽ chúng ta bức bách*(ép buộc) bọn họ sao? đừng đợi đến lúc tất cả đã muộn, hết thảy đã xảy ra hết, chúng ta không còn cách nào cứu vãn nữa đâu.”

“Đúng rồi a, vạn nhất bọn họ không đáp ứng, chúng ta chỉ có thể bị động chờ cho mọi việc xảy ra.” Đảo Cá Mập Trắng cùng Độc Cô lĩnh rối rít gật đầu phụ họa.

Mẫn trưởng lão bên cạnh một mình khẽ híp mắt, không biết nghĩ đến điều gì, đột nhiên hừ lạnh một tiếng, nói: “Nói đến thần khí của Thập Đại gia tộc, có lẽ nên để cho Dạ sứ giả Dạ Thập Thất của quý đảo đi đến đó khuyên bảo, có lẽ sẽ có hiệu quả chăng!”

“Tư trưởng lão, ý của người là gì? Chê cười mỉa mai người khác, cũng không phải là hành vi mà quân tử nên làm!” Cửu trưởng lão ngồi cách đó không xa hướng Tư trưởng lão trợn mắt nhìn, thể hiện vẻ cực kỳ phẫn nộ của hắn, hắn cùng với Dạ Thập Thất chính là huynh đệ đồng môn, ở trong tộc đứng hàng thứ bảy thứ chín. Tuy rằng hắn so Dạ Thập Thất lớn hơn mười mấy tuổi, nhưng tình cảm giữa hai huynh đệ lại vô cùng hoà hảo, thân mật vô gian*(không có gì dối gạt lẫn nhau), hắn làm sao có thể để người ta cười nhạo huynh đệ của mình được?

Tư trưởng lão lãnh đạm cười: “Chẳng lẽ lão phu nói sai sao? Dạ Thập Thất rõ ràng đang bao che những người đang dùng thần khí, người của Huyễn Dạ Tinh Hải các ngươi đối với chuyện này suy đoán hàm hồ,cho rằng như vậy có thể lừa dối mọi người sao, vả lại các ngươi đừng quên rằng người đang làm thì trời đang nhìn, chân tướng là vĩnh viễn không thể che dấu được!”

Vẻ mặt lúc này của Cửu trưởng lão đỏ au, tức giận đập mạnh lên bàn nói: “ngươi có chứng cớ gì, nói Dạ Thập Thất bao che những kẻ sử dùng thần khí? Nhưng nếu không thể lấy ra chứng cớ, cũng đừng nên ở chỗ này ngậm máu phun người!”

” Độc Cô kiêu của Độc Cô lĩnh chính là nhân chứng tốt nhất!” Tư trưởng lão thông minh đem tất cả oán niệm quăng cho Độc Cô lĩnh, cô chưởng nan minh*(một bàn tay thì vỗ không ra tiếng), muốn đấu cùng Dạ Cô Phong của Huyễn Dạ Tinh Hải, chỉ bằng thực lực của Bạch Sa đảo là hoàn toàn không đủ.

Trong số mấy người trưởng lão của Độc Cô lĩnh, có một người cùng liếc mắt nhìn Tư trưởng lão một cái, ngầm hiểu gật đầu nói tiếp nói: “Kiêu Nhi sau khi trở về, mặc dù cái gì cũng chẳng nói, nhưng đối với thực lực của hắn, ai lại có thể làm hắn bị thương nặng đến như vậy, nhất định là do thần khí. Lão phu bây giờ hoài nghi, Dạ Thập Thất cấu kết cùng những kẻ sử dụng thần khí, đả thương tiểu thiếu chủ của Độc Cô lĩnh chúng ta! Nhằm vào chuyện này, ta hi vọng Dạ đảo chủ có thể đưa ra một lời giải thích hợp lý!”

Tư trưởng ty lão hài lòng nhếch miệng, cười lạnh nói: “Không sai! Dạ Thập Thất bao che những kẻ sử dụng thần khí, theo lẽ thường nên chịu sự trừng phạt, hi vọng Dạ đảo chủ có thể cho chúng ta một câu trả lời thoả đáng.”

“Chết tiệt! Rõ ràng chính các ngươi bịa đặt vu oan giá hoạ cho người khác, muốn đẩy Thập Thất vào chỗ chết, lão phu chắc chắn không để cho các ngươi được như ý!” Cửu trưởng lão càng thêm nóng nảy, tức giận càng lúc càng dâng cao, chỉ còn thiếu nước lật bàn xông đi lên đánh người thôi.

Dạ cô Phong vẫn tinh tế ngồi đó lắng nghe, từ đầu đến đuôi vẫn duy trì sự trầm mặc, cũng không trực tiếp cặt đứt lời nói của bọn họ, cũng không có ra tay giúp đỡ người của mình hoặc trách cứ đối phương chứa tính toán, đồng tử đen hiện lên nét thâm thúy.

Không khí tại hiện trường thoáng cái tràn ngập tiếng nghị luận, lúc này, bỗng nhiên một đệ tử của Đảo Cá Mập Trắng báo: “Mẫn trưởng lão, Văn trưởng lão phái người đưa tới một phong khẩn cấp thư, cố ý dặn dò, thỉnh các trưởng lão xem xét.”

“Đưa cho ta!” Mẫn trưởng lão nhận lấy, nhanh chóng xem xét một phen, thần sắc khẽ biến hóa.

Dạ cô Phong hỏi: “Có chuyện gì gấp gáp thế?”

Mẫn trưởng lão nói: “Văn trưởng lão ở trong thư nói, bọn họ lần này đi Đông Lăng quốc, gặp được một sự kiện lớn. Thánh cung cùng Thập Đại gia tộc liên tiếp kịch liệt tranh đấu, kết quả cuối cùng là, Thập Đại gia tộc cùng Thánh cung lưỡng bại câu thương ( thiệt hại cả hai bên)! thành phần chủ lực của Thập Đại gia tộc trên căn bản đã bị Thánh cung tiêu diệt, mà Thánh cung ngoại trừ chỉ có duy nhất cung chủ trốn thoát, những cao thủ khác căn bản đã chết, tình hình hết sức được thảm thiết......”

“Tại sao lại như vậy? Thập Đại gia tộc cùng Thánh cung lưỡng bại câu thương, điều này thật bất khả tư nghị*(không thể tưởng tượng nỗi).” Dạ cô Phong cảm thấy kinh ngạc.

Mẫn trưởng lão nói: “Trên thư nói, đúng là như thế! Văn trưởng lão còn nói, trong lúc vô tình hắn chiếm được Thập Đại thần khí của Thập Đại gia tộc, hiện tại mang theo Thập Đại thần khí trở về Tam Đại Thánh Địa, bất quá hắn sợ xảy ra sai xót, cho nên cố ý sai người đến đây đưa tin, hi vọng chúng ta có thể phái người đến Thánh Đảo tiếp ứng hắn, hộ tống bọn họ an toàn trở về Tam Đại Thánh Địa.”

“Cái gì? Văn trưởng lão chiếm được Thập Đại thần khí?”

“Thật là tốt quá! Chúng ta mới vừa rồi còn lo lắng người của Thập Đại gia tộc không đồng ý mượn Thập Đại thần khí cho chúng ta, hiện tại Thập Đại thần khí lại tự mình đưa tới cửa, chúng ta còn lo lắng chuyện gì đây?”

“Đúng vậy a, thật là quá tốt, thoáng cái liền giải quyết được khó khăn.”

“......”

Dưới những lời nghị luận của các trưởng lão, trong giọng nói lộ ra vẻ mừng rỡ.

Dạ cô Phong bình tĩnh quét một vòng, nhắc nhở: “Chư vị, các ngươi đừng nên quá lạc quan! Đừng quên, chỉ có huyết mạch của Thập Đại gia tộc mới có thể khả năng sử dụng thần khí, nếu không cho dù chúng ta chiếm được, cũng không thể nào sử dụng được, vẫn như cũ không làm nên chuyện gì.”

Cửu trưởng lão phụ họa nói: “Đúng vậy a, vậy nên làm như thế nào là tốt?”

Mẫn trưởng lão khẽ híp mắt, giọng nói tràn đầy khí phách: “Quản nhiều như vậy làm cái quái gì? Trước tiên đem Thập Đại thần khí thu vào tay rồi hãy nói, có được nó, chúng ta từ từ cùng Thập Đại gia tộc nói điều kiện. Chỉ cần bọn họ chịu giúp đỡ chúng ta vượt qua cửa ải này, chúng ta cũng có thể đáp ứng một vài yêu cầu hợp lý, sau khi thành công lại đem thần khí trả lại cho bọn họ, đôi bên cùng có lợi, không phải là tốt hơn sao?”

Dận trưởng lão đồng ý với ý kiến của hắn, gật đầu nói: “Có đạo lý! Dạ đảo chủ, ngươi cho là …?”

Dạ cô Phong suy tư một phen, nói: “Tạm thời chỉ có thể như thế, ngày mai lão phu phái Hàn Nhật đi đến Thánh Đảo nghênh đón Văn trưởng lão, để hắn trực tiếp tới Huyễn Dạ Tinh Hải cùng tham gia hiệp thương với chúng ta.”

Mẫn trưởng lão rất nhanh bác bỏ đề nghị của hắn: “Ta xem không cần! Hàn Nhật thân thể mới vừa mới tốt, không nên mệt nhọc, hãy để cho người của Bạch Sa đảo đi sẽ ổn thỏa hơn.”

Mẫn trưởng lão nghĩ thầm, trưởng lão hội của hắn ít nhất có một vị luyện khí sư, hắn nghĩ lần đầu tiên nhìn thấy thập đại thần khí trong truyền thuyết, xem xem nó có thần kỳ như trong truyền thuyết hay chăng, thần khí đối với luyện khí sư mà nói, là vật mà trong mộng cũng mong có thể nhìn thấy, luyện chế ra một thần khí, đây tuyệt đối là mục tiêu suốt đời của một gã luyện khí sư.

Con ngươi trong suốt đầy khôn ngoan của Dạ cô Phong nhẹ nhàng quét qua, Đến phiên thân ảnh của Mẫn trưởng lão thì con ngươi lại đảo thêm một vòng, cũng đã nắm rõ tâm tư của hắn. Cũng đành vậy, chuyện này có liên quan hệ đến tồn vong của Tam Đại Thánh Địa, hắn tin tưởng Mẫn trưởng lão sẽ không dám sai sót.

“Vậy cũng tốt.” Hắn gật đầu đồng ý.

Bầu trời tại Thánh Đảo, sắc trời dần tối xuống.

Trận tỷ thí luyện đan đang trong thời kì cực kì kịch liệt...

Luyện chế Bích Tâm hoàn, bước đầu tiên chính là tinh luyện dược liệu, đem một phần dược liệu tinh luyện thành chất lỏng, lại đem bộ phận dược liệu khác mài thành bột, sau đó đem hai loại dựa theo tỷ lệ điều chế trộn chung vào một chỗ. Trong quá trình điều chế, Luyện Đan Sư không chỉ dựa vào công thức, đồng thời phải có kinh nghiệm thực tế, cuối cùng chính là khống chế lửa đều đặn, công đoạn này chính là phần khó khăn nhất, cũng là phần mà một dược sư cảm thấy bản thân thành công nhất. Khi đó, công cụ mà Luyện Đan Sư cần sử dụng nhất chính là tinh thần lực cùng linh hồn lực.

Vào thời điểm Vân Khê đem dược liệu cầm trong tay, đã nhận ra có chút kì lạ, dược liệu trong có nhàn nhạt mùi rượu, tuy rằng rất nhẹ, nhưng nàng thoáng cái đã nhận ra.

Ánh mắt của nàng lúc này cực kì sắc bén, tựa như một lưỡi dao lạnh lẽo hướng về phía của Văn trưởng lão, nhất định trong lúc hắn kiểm tra dược liệu đã cố ý tại dược liệu của nàng động tay động chân.

Vậy mới nói, người này hành động quái dị, nhất định không có chuyện gì tốt.

Quả Nhiên không ngoài dự đoán của nàng, đáng tiếc hiện tại phát hiện cũng đã quá muộn. Cho dù nàng hiện tại chỉ trích Văn trưởng lão, người khác chưa chắc sẽ tin tưởng, e rằng còn cho là nàng sợ thua tên Tần Tú kia, cho nên cố ý tìm lý do cho mình. điều quan trọng nhất, nàng muốn cho tên tiểu nhân như Văn trưởng lão này biết rằng, cho dù có người trên con đường thành công của nàng để lại chướng ngại vật, nàng cũng không dễ dàng bỏ cuộc đâu, ngược lại còn muốn chứng minh với bọn họ, mặc dù con đường phía trước đầy gian nan, Vân Khê nàng sẽ không sợ gì cả, nhất định có thể thành công!

Trong dược liệu trộn lẫn với rượu, muốn luyện ra loại dược có độ tinh khiết tương đối cao, nhất định phải phí nhiều thời gian hơn so với ngày thường, vậy lần này nàng lại chậm hơn tên Tần Tú kia một bước, muốn trong thời gian ngắn nhất chiến thắng, đã là chuyện không thể nào.

Làm sao bây giờ? Nàng phải làm thế nào mới có thể thay đổi thế cục đây?

Văn trưởng lão âm hiểm cười lạnh, nhận được ánh mắt đầy lạnh lùng của nàng, hắn chẳng những không tránh, ngược lại hướng nàng nhếch môi khiêu khích.

Vân Khê không nhìn hắn, cúi đầu ngưng mắt nhìn tất cả dược liệu trước mắt, nàng vẫn chưa động thủ, mà là đang lẳng lặng suy ngẫm.

Bên kia Tần Tú vẫn đang chú ý đến động tĩnh của nàng, phát hiện nàng vẫn chưa động thủ, ngược lại liếc mắt nhìn Văn trưởng lão, hắn khẽ cau mày, cảm thấy nghi ngờ.

Trong đám người tại nơi đây, Long Thiên Thần cùng Dung Thiếu Hoa hai người bàn luận xôn xao.

“Đại tẩu tại sao vẫn chưa bắt đầu? nếu còn như vậy e rằng nhất định phải thua.”

“Đừng có gấp, ngươi muốn đại tẩu thua ư? Nói không chừng nàng đang nghĩ cách khác chăng.”

“Nghĩ cách khác? Cũng không cần tốn nhiều thời gian đến thế? Đợi nàng nghĩ được, sợ rằng người ta đã xong rồi.”

“Không đúng! Ngươi nhìn ánh mắt của nàng, hình như là dược liệu xảy ra vấn đề gì......” Dung Thiếu Hoa nhạy cảm nhận ra.

Long Thiên Thần cẩn thận quan sát thần sắc của Vân Khê, trán từ từ nhăn lại, không nhịn được mắng: “Chết tiệt! Nhất định là cái tên Văn trưởng lão kia giở trò quỷ! Ta nói rồi, hắn tại sao vô duyên vô cớ muốn kiểm tra dược liệu, nguyên lai muốn hãm hại đại tẩu, thật là quá ư hèn hạ!”

Tiếng mắng của hắn thoáng cái hấp dẫn mọi người xung quanh, mọi người cũng rối rít hoài nghi, tiếng nghị luận nho nhỏ phát ra.

“Không được! Cuộc tỷ thí này căn bản là không công chính!” Long Thiên Thần đang muốn đứng lên, cắt đứt tiến trình tỷ thí, nhưng cánh tay lại bị Dung Thiếu Hoa cho kéo lấy.

“Đợi một lát xem!” Dung Thiếu Hoa bình tĩnh nói, “Ngươi nghĩ lại đi, đại tẩu ngươi là kẻ đầu đường xó chợ chăng, cho tới bây giờ cũng không phải là một người dễ dàng bỏ cuộc! Nàng hiện tại nếu đã không nói gì, tự có đạo lý của nàng, nói không chừng nàng đã có cách khác. Ngươi bây giờ lại đi phá hoại, chẳng những xảy ra chuyện, ngược lại sẽ khiến người ta nghĩ ngươi vì đại tẩu giải vây, cho rằng bản lãnh của nàng căn bản không thể thắng được Tần Tú, cho nên mới gây chuyện. Thậm chí để cho Văn trưởng lão kia châm dầu vào lửa, hắn vốn không có làm gì cả, người động tay chân chính là đại tẩu của ngươi!”

“Hừ, tiểu nhân hèn hạ!” trên khuôn mặt tuấn dật của Long Thiên Thần tràn đầy tức giận, hung hăng hướng Văn trưởng lão trừng mắt, nhổ một ngụm ách khí nói, “Bất kể như thế nào, ta tin tưởng đại tẩu nhất định có thể thắng! Cho dù dược liệu bị động tay động chân, đại tẩu vẫn có thể thắng, đến lúc đó tức chết Văn trưởng lão!”

Dung Thiếu Hoa nhợt nhạt nhếch môi, trong thâm tâm đối với Vân Khê tràn đầy lòng tin, bởi vì nàng chính là một người không ngừng khiến người khác ngạc nhiên, nếu như nàng thật sự vượt qua khó khăn này, hắn cũng không cảm thấy quá ngạc nhiên.

Có một số người, trời sanh chính là đả kích người khác, phá hủy lòng tin của người khác! Mà biểu muội của hắn, thậm chí một nhà ba người của biểu muội, đều thuộc về loại người này