Thiên Tài Đọa Lạc

Chương 667: Long nữ say

Ads

Mang theo bảy tám phần men say, Luyện Vô Song chậm rãi đi vào khu phế tích hoàng cung. Dưới ánh trăng mát lạnh, thân ảnh của nàng rất cô đơn tịch mịch. Một vạn năm trước, nàng sinh sống ở cái địa phương này, nơi này có địa phương nàng quen thuộc, người quen, còn có ca ca thân sinh, phụ thân cùng rất nhiều bằng hữu. Nhưng mà hiện tại, tỉnh lại sau một giấc chiêm bao, cố thổ đã trở thành phế tích, bằng hữu, thân nhân ngày xưa cũng đã muôn đời an nghỉ, không còn tỉnh lại được nữa. Đối với nàng mà nói, chầm chậm bước tại cái địa phương này, loại tâm tình này, không phải dăm ba câu là có thể nói rõ ràng được.

Cùng đi với nàng chính là Thủy Vô Thường, Thần quan Luyện quốc. Lão đi theo sau Luyện Vô Song, thủy chung bảo trì một khoảng cách nhất định, bước chân yên ắng. Lão không muốn thanh âm bước chân của mình quấy rầy tới tưởng niệm của công chúa điện hạ, cùng với một phần ôm ấp nhớ lại tình cảm cực kỳ trân quý kia.

Hình tượng là duy mỹ, bi tráng mà trầm trọng, không thể phá hư.

Đống lửa lặng yên thiêu đốt, Phó Thư Bảo cùng tỷ muội Thất thải nữ thần long một bên đàm tiếu, một bên uống rượu, cùng cảm thụ của Luyện Vô Song hoàn toàn bất đồng. Phó Thư Bảo là một gia hỏa am hiểu hưởng thụ mỗi từng phần của sinh mệnh, hắn mặc dù cảm thấy tiếc hận cho Luyện Vô Song nhưng cũng biết sẽ không tham gia vào một phần tưởng nhớ đó. Nó là thứ thuộc về nàng, đống lửa, rượu ngon cùng Thất thải nữ thần long mê người trước mắt là thuộc về hắn, hắn phân chia rất rõ ràng, cũng biết hắn muốn cái gì.

Bên cạnh đống lửa, lả tả hơn mấy chục bình rượu vẫn còn mùi hương nồng đậm của Huyễn Tâm Bồ Đào tửu bay ra đủ khiến người khác phải thèm nhỏ dãi. Nếu như là rượu bình thường, uống một vạn bình thì tỷ muội Thất thải nữ thần long cũng không thể nào say được, Phó Thư Bảo tối thiếu cũng có thể uống tới vài vạn bình, nhưng mà Huyễn Tâm Bồ Đào tửu chuyên môn do Hồ tộc nhưỡng ra là có chỗ độc đáo riêng, chỉ cần mười bình là có thể đem tỷ muội Thất thải nữ thần long tới quá chén, đồng dạng mười bình, cũng biến Phó Thư Bảo thành quá chén.

Bất quá, sói xám giảo hoạt sẽ không thể nào say trước mặt con mồi rồi.

- Ha ha ha... thật sự vui vẻ a! Ta cả đời gian khổ giản dị, ra sức làm lụng, rốt cuộc mới có thành tựu ngày hôm nay. Vì thành công của ta, cạn một chén nhé!

Phó Thư Bảo bưng bình rượu bạch ngọc lên, khích Thất thải nữ thần long tỷ muội uống thêm một chén.

Một chén lại một chén, tỷ muội Thất thải nữ thần long hai mắt đã nửa khép hờ, đã không biết bị tên trước mắt chuốc bao nhiêu chén rồi. Nhưng mà, đây là có lý do, vì thành công của người ta mà chúc mừng, chẳng lẽ uống một chén rượu cũng không được sao? Long nữ của Long tộc có tửu lượng tương đối tốt, lại có khí độ cùng phách lực, vì vậy hai nàng căn bản không cần cân nhắc cái gì, bưng bình rượu bạch ngọc lên mà ngửa cổ "ực ực ực" tu, đem một bình đầy rượu dốc vào bụng.

Phó Thư Bảo cũng giơ bình rượu lên, nhưng mà đầu lại lệch sang một bên, trực tiếp đem bình rượu trong tay giội vào bên trong đống lửa. Hắn chính là dùng loại phương thức này mà bảo trì thanh tỉnh đấy. Nếu như Hồ Nguyệt Thiền ở đây, biết rõ hắn lãng phí Huyễn Tâm Bồ Đào tửu đắt như hoàng kim như vậy, chỉ sợ sẽ cùng hắn liều mạng, mà nếu những nhưỡng tửu sư nhưỡng ra Huyễn Tâm Bồ Đào tửu kia biết Phó Thư Bảo lãng phí rượu ngon bọn hắn nhưỡng ra thế này, chỉ sợ sẽ tức giận tới nước mắt thành dòng a! Nhưng mà, các nàng cũng không có cơ hội chứng kiến một màn siêu cấp phá sản này, mà hắn cũng đổ đi rất vui vẻ.

- Không được, không được.... Ọt ọt... Huyễn Tâm Bồ Đào tửu này thật là kỳ quái a, Thần long nhất tộc chúng ta ngay cả một con sông cũng có thể uống cạn sao có thể quá chén... ha ha, ta sắp say, không thể uống nữa...

Long Ngọc Nhất lung la lung lay nói ra, nụ cười của nàng đã có chút hiện tượng chậm chạp đi, đó là dấu hiệu của uống say.

Tình huống của Long Ngọc Nhị cũng chẳng khá hơn bao nhiêu, làn da bạch ngọc đã bắt đầu xuất hiện vẻ ửng đỏ, nàng cầm vò rượu nhìn tới nhìn lui, nhỏ giọng nói cái gì đó, cũng không biết là nàng nói cái gì.

- Cái này không thể được, hôm nay là thời gian trọng yếu, tới, ta không cho các nàng thỏa mãn, cầm lên, vì sự nghiệp phục hưng Long tộc vĩ đại --- cạn ly!

- Ah... lại nữa a...

- Hì hì... vì sự nghiệp phục hưng Long tộc vĩ đại... cạn ly...

Nhìn hai tỷ muội Thất thải nữ thần long đem rượu ực ực uống vào, Phó Thư Bảo lại lập chiêu cũ, đầu lệch sang, nâng cốc giột vào trong đống lửa.

- Tới, lại đầy vào, vì vẻ đẹp của các nàng, cạn một chén!

- Xinh đẹp... hì hì...

- Cạn ly... hì hì...

- Tới, lại đầy vào, vì hòa bình vũ trụ, cạn một chén...

- Cái gì a... hô hô... vẫn cạn ly a!

- Cạn ly a...

- Như vậy, lại vì "meo meo" của các nàng, cạn một chén nhé...

- ...

- ...

Trước đủ loại lý do xấu xa, thân thể tỷ muội Thất thải nữ thần long mềm nhũn ngã sang một bên, "bịch bịch" từng cái mà ngã ra mặt đất. Các nàng có lẽ là nghe thấy được, nhưng mà, chuyện này thì có làm gì được đây? Giờ phút này, trong đầu hai nàng đã tràn ngập ánh sao lập lòe gì đó rồi.

- Ha ha! Lão tử nghĩ các ngươi có thể uống nhiều tới đâu chứ, còn không phải dọn dẹp vài cái, với tư cách là phần thưởng cho Thần cấp lực sĩ mới tấn cấp, hai người các nàng, bổn đại gia liền vui lòng nhận a... ha ha...

Phó Thư Bảo tiện tay ném chén rượu đi, một trảo chộp tới, lập tức đem hai tỷ muội Thất thải nữ thần long mềm như bún ôm vào trong ngực. Nhìn về phương hướng Thủy Vô Thường cùng Luyện Vô Song ly khai, chân hắn điểm một cái, rất nhanh bay về phương hướng ngược lại.

Sa mạc mênh mông kéo dài dưới chân, hoang vu mà thiếu thốn sinh cơ, nhưng mà ở trong mắt Phó Thư Bảo, sa mạc không có chút nước này lại là thảo nguyên xinh đẹp nhất, lãng mạn nhất, khắp nơi hoa cỏ thành đệm, khắp nơi đều có hoa lớn hoa nhỏ, thi nhau đua sắc.

Nhẹ nhàng thổi ra một hơi, từng hạt cát bên dưới bắt đầu khởi động, từng hạt từng hạt liên tiếp lại, mặt ngoài cũng trở nên bóng loáng lên. Cuối cùng, một mảnh đầy cát này lại có chút bằng phẳng xuống, giống như một tấm đệm êm ái trải ra trước mặt hắn vậy.

Nệm, đúng là thứ đồ vật hắn muốn nhất trong lúc này.

Tay phải nhẹ nhàng vung lên, kim liên lần nữa xuất hiện. Một tầng quang mang y như vải mỏng từ kim liên tán phát ra, tại địa phương có hơn mười mét này biến thành một vòng bảo hộ không cách nào nhìn thấu. Đã có sự hiện hữu của nó, địa phương này liền giống như được mặc vào một bộ Thì chi chiếp giáp, cho dù loại tồn tại như Thủy Vô Thường gặp qua cũng đều không cách nào phát hiện ra có người ở bên trong.

Tùy tiện làm ra, Phó Thư Bảo lại phát hiện ra một cái tác dụng khác của Thời Gian chi ấn. Tác dụng này, không thể nghi ngờ chính là diệu pháp ẩn nặc tốt nhất. Bất quá, nó cũng có một cái khuyết điểm, đó chính là phạm vi có hạn, bên ngoài không nhìn thấy bên trong, nghe không thấy thanh âm bên trong, người bên trong cũng không thể nhìn thấy bên ngoài, nghe không được thanh âm ở bên ngoài.

Công kích mạnh nhất là Thời Gian Chi Nhận, thủ đoạn che dấu tốt nhất liền gọi là Thời Gian Chi Tráo đi, hai thứ này đều vì Thời Gian chi ấn mà đạt được. Bất quá, hiện tại Phó Thư Bảo cũng không có nắm được lực lượng siêu việt hết thảy, lực lượng thời gian. Lực lượng của hắn hiện tại vẫn là Thần lực.

Những năng lực này, những chỗ tốt này cũng không phải là thứ hắn muốn, thứ hắn muốn, chính là ngay ở trước mắt.

Tỷ muội Thất thải nữ thần long say mềm nằm trên cái giường do cát biến thành, gò má hai nàng đều hiện lên một mảnh đỏ ửng. Bộ ngực của các nàng cao cao ngạo ngạo chậm rãi nâng lên rồi thu về, hiển nhiên là vì quá say mà làm cho hô hấp có chút rối loạn. Cặp mắt của các nàng, có khi mở ra, nhưng nhiều hơn vẫn là híp lại. Trong miệng các nàng, không ngừng toát ra từng tiếng nỉ non nho nhỏ. Hai chân các nàng thon dài mà cân đối, Thần Long chiến giáp không bao lấy hai chân các nàng hoàn toàn, cũng triển lộ ra từng mảnh phong quang xinh đẹp.

Hai mắt Phó Thư Bảo tham lam mà nhìn chằm chằm vào tỷ muội Thất thải nữ thần long, tim của hắn bịch bịch nhảy lên, hô hấp của hắn cũng bởi vì mỹ mạo, dáng người chọc người của hai nàng mà thoáng dồn dập len.

- Hắc hắc... không nghĩ tới tỷ muội Thất thải nữ thần long cơ linh như vậy mà cũng có ngày rơi vào tính toán của ta, hôm nay, liền biến hai ngươi làm lễ vật chúc mừng ta tiếp vào Thần cấp cảnh giới a, bất quá...

Hắn bỗng nhiên nghĩ tới một việc.

- Thần long nhất tộc đều coi tôn nghiêm cùng vinh quang cái gì đó là vô cùng trọng yếu, ta dùng phương thức này cưỡng đoạt được thân thể các nàng, sau đó các nàng sẽ đem ta biến thành như thế nào đây? Có hay không sẽ trở mặt đây này?

Loại khả năng này tỉ lệ phi thường to lớn, ở lúc bình thường, nếu như có người xúc phạm thể diện của Long tộc, Long tộc sẽ dùng máu tươi cùng tính mạng của của người đó ra mà rửa sạch. Thừa dịp say rượu, đem một cặp tỷ muội Thất thải nữ thần long "làm thịt", loại chuyện này không đơn giản là chỉ xúc phạm thể diện đơn giản rồi.

Thoáng do dự một chút, hắn bỗng nhiên thầm nghĩ.

"Ta đang nghĩ cái gì đây này? Ta chờ đợi ngày này lâu lắm rồi, nhất đại lý tưởng của Phó Thư Bảo ta chính là đem tất cả nữ nhân xinh đẹp, ưu tú nhất cái thế giới này thu vào tay, nếu như trong số nữ nhân của ta thiếu đi Thất thải nữ thần long Thần long nhất tộc, đây chẳng phải là một cái thiên đại khuyết điểm sao? Ta sẽ không làm cho loại sự tình mất hứng này phát sinh, ta trước "làm thịt" các nàng, sau đó cùng các nàng giả say một chỗ, thời điểm tỉnh lại trái lại còn vu hãm các nàng, nói các nàng thừa dịp say rượu mà đùa bỡn thân thể của ta... ha ha, cứ quyết định như vậy đi!"

Trong đời Phó Thư Bảo, hạ lưu cùng vô sỉ là một đường.

Hắn chậm rãi ngồi xổm xuống, tay phải chậm rãi nắm lấy mắt cá chân Long Ngọc Nhất cùng Long Ngọc Nhị. Đây là chỗ không có Thần Long chiến giáp bao phủ, chỗ hắn nắm chính là chỗ kiều nộn nhất trên đôi bàn chân ngọc. Một mảnh ôn nhu cùng trắng nõn, so với việc vuốt ve đôi chân mát lạnh của Hữu Nãi Ngư hoàn toàn không đồng dạng. Tay của hắn nhẹ nhàng bóp bóp vài cái, sau đó chậm rãi hướng lên trên, theo một đôi chân mà chậm rãi xâm nhập lên trên.

Một nam nhân có phong độ, tại thời điểm đùa bỡn nữ nhân, luôn luôn là bắt đầu từ đôi chân. Đây chính là một cái chuẩn tắc của Phó Thư Bảo. Mỗi một lần, hắn đều tại trong cái phạm vi chuẩn tắc này mà làm ra rất nhiều thao tác.

Hai cánh tay, giống như một con tiểu ô quy bò trên đôi chân của hai nàng, bò qua địa phương "màu mỡ" nhất, sau đó tiếp tục hướng lên trên, bò qua cái bụng nhỏ bằng phẳng, cuối cùng gian nan mà dừng lại trên hai ngọn núi lớn, chậm chạm mà cải biến hình dạng hai ngọn núi, trái ba vòng, phải ba vòng gì đó, kéo lên áp xuống cái gì đó, nguyên một bộ Càn Khôn Đại Na Di gì gì đó...

Hắn chơi rất là vui vẻ, lại không để ý tới, ngay lúc hắn tiếp xúc đôi chân của hai nàng, hai tỷ muội đang yên lặng chỗ đó, đôi mắt đang híp lại kia lén lút mở ra một khe hẹp, đem hành vi xấu xa của nam nhân này toàn bộ thu vào trong mắt.

Đây là cái tình huống gì đây này?