Thiên Tài Đọa Lạc

Chương 663: Kháng nghị không có hiệu quả

Đồng dạng đạo lý con thỏ

vĩnh viễn không thể nào lĩnh hội được cảnh giới của lão hổ, đại địa vĩnh viễn không cách nào lĩnh hội được cảnh giới của bầu trời, với tư cách

là Thứ Thần cấp tồn tại, Phó Thư Bảo không cách nào lý giải được Thần

cấp cảnh giới. Giờ phút này Thủy Vô Thường nói với hắn, không chỉ là

miêu tả về Thần cấp cảnh giới mà còn là một loại truyền thụ kinh nghiệm.

Bởi vì không vứt bỏ linh hồn cùng trí nhớ, thân thể Thủy Vô Thường hiện tại cũng có nhược điểm của huyết nhục chi thân.

Bất quá, với tư cách là Thần cấp lực sĩ, thân thể Thủy Vô Thường vượt xa so với thường nhân, thậm chí là so với rất nhiều Đại Vô Vũ Trụ cấp lực

sĩ còn muốn cường hãn hơn rất nhiều lần. Thân thể của lão, là tại lúc

cuối cùng, cũng chỉ có thân thể trải qua tự ngã luyện chế mới cường hãn

như thế được, mới có thể bảo tồn cả vạn năm như thế được.

- Tiểu tử, biết không? Thân thể ngươi đang nhìn đây, nó đã trải qua trăm lần luyện chế, mỗi một lần luyện chế nó sẽ suy yếu đi một chút, già nua đi một ít, thẳng tới cuối cùng... khục khục...

Khóe miệng Thủy Vô Thường lộ ra một tia cười khổ.

- Sẽ giống như người bình thường, cũng có một ngày chung kết tính mạng a!

Phó Thư Bảo lập tức sững sờ tại chỗ, hắn nguyên lai tưởng rằng chỉ cần

trở thành Thần cấp lực sĩ là sẽ có được bất tử chi thân cùng hết thảy

lực lượng, lại không nghĩ rằng kết quả vẫn là tránh không được kết cục

cát bụi trở về cát bụi.

Cái gọi là Thần, cũng có một ngày chết già!

Cái gọi là Thần, cũng có một ngày lực lượng suy yếu!

Sửng sốt cả nửa ngày, Phó Thư Bảo lại nở nụ cười.

- Lão đầu tử, người nói cho ta biết những thứ này là có ý gì đây? Cho ta minh bạch luân hồi số mệnh sao? Ha ha, ta bán mạng như thế cũng chính

vì muốn mình cường đại lên, không phải vì muốn làm con rùa đen tuổi thọ

dài dòng nhàm chán, cũng không phải vì chiến thắng hết thảy, chinh phục

hết thảy, ta chẳng qua chỉ muốn bảo hộ nữ nhân bên cạnh ta, thủ hạ cùng

huynh đệ của ta!

- Ngươi...

Đúng lúc này, ánh mắt của Thủy Vô Thường trở nên có chút kỳ quái, phảng

phất như lúc này hắn mới lần đầu nhận thức Phó Thư Bảo, có thể tiếp xúc

được thế giới nội tâm của hắn.

Phó Thư Bảo tiếp tục cười nói.

- Ta, ưa thích nữ nhân, ưa thích tài phú, ưa thích thể diện, ưa thích

hết thảy đồ vật mỹ hảo, ta chính là vì những thứ này mà sống, ta muốn

hưởng thụ sinh hoạt đặc sắc mà không phải là sinh hoạt dài dằng dặc buồn chán tẻ nhạt, như vậy, đây mới chính là ta!

- Ha ha ha... ngươi đúng là hảo tiểu tử! Khục khục...

Tiếng cười động tới thương thế, làm cho Thủy Vô Thường kịch liệt ho khan lên, một cỗ máu tươi theo đó từ trong miệng lão chảy ra, bên trong, ẩn

ẩn có chút gì đó đen đen.

Chân mày Phó Thư Bảo cau lại.

- Không thể cười thì đừng miễn cưỡng cười, lão gia hỏa này, người không

biết là nội tạng đã bị Hắc Ám lực lượng ăn mòn rồi sao? Hiện tại đã xuất hiện dấu hiệu độc phát rồi, nằm yên đi, đừng sính cường nữa.

- Ta có cái gì cần phải lo lắng đây? Có được nhi tử như ngươi, ngươi sẽ

chữa trị tốt cho ta, trông ngươi nhẹ nhõm như thế, chắc hẳn đã có biện

pháp rồi hả?

Thủy Vô Thường lơ đễnh nói.

- Quả nhiên là cáo già! Bất quá, thật đúng là bị người nói trúng rồi, ta đã nghĩ ra phương pháp khôi phục thương thế!

Phó Thư Bảo đem Thiên Hà Tịnh Hòa bình lấy ra ngoài.

Trên chiến trường, Thủy Vô Thường kỳ thật đã từng nhìn lướt qua nó,

nhưng ngay lúc đó tình huống là phi thường nguy cấp, cho nên lão mới chỉ vội vàng nhìn lướt qua, căn bản không có kịp nhìn kỹ lại, cũng không có cách nào đoán ra thứ trong tay Phó Thư Bảo lai lịch ra sao. Hiện tại,

với khoảng cách gần trong gang tấc, thời điểm Phó Thư Bảo lấy nó ra, lão lập tức lâm vào sững sờ tại chỗ.

Phàm là bảo vật đều có linh tính cùng linh năng, Thiên Hà Tinh Lọc bình

cũng không ngoại lệ, hơn nữa lại rất cường đại. Nó vừa xuất hiện, không

khí trong phòng phảng phất như bị gột rửa một lần, trở nên thoáng đãng

hơn. Lúc trước, không khí trong phòng cùng không khí trong thành thị

phồn hoa không sai biệt, mà giờ khắc này nó đã biến thành một cái sơn

cốc trăm hoa đua nở, cỏ xanh lả lướt. Biến hóa này, cũng quá rõ ràng đi!

- Cái bình này... Ôi trời ơi! Đây là Thiên Hà Tịnh Hóa bình, ngươi là từ chỗ nào thu được loại bảo vật bực này?

Há hốc mồm, Thủy Vô Thường cả nửa ngày mới phun ra được một câu hoàn chỉnh như vậy.

- Đương nhiên là từ Thiên Hà hà linh lấy được rồi!

Phó Thư Bảo như thế nào truy ra tọa độ của Thiên hà, như thế nào ngăn

lại được thế giới Thiên Hà Tịnh Hóa kia, cuối cùng như thế nào lừa Thiên Hà Tịnh Hóa bình tới tay nhất nhất nói ra.

- Ngươi... ngươi thật sự là lỗ mãng a! Thiên hà là sứ giả của thế giới

cùng tịnh hóa, có ý chỉ tuyệt đối, nó muốn tịnh hóa thế giới tuyệt đối

là có nguyên nhân, tiểu tử ngươi rõ ràng lại dùng mưu kế xảo trá, khiến

nó cải biến ước nguyện ban đầu... chuyện này cũng chưa tính là gì, ngươi lừa Thiên Hà hà linh đi cũng thôi, tiểu tử ngươi rõ ràng còn lừa lấy

bảo vật của nó, Thiên Hà Tịnh Hóa bình!

Nếu như không phải đang nằm trên giường mà đứng trên mặt đất mà nói,

Thủy Vô Thường giờ phút này chỉ sợ đã sợ tới thổ huyết mà nằm vật ra đất rồi.

- Bớt sàm ngôn đi, ngoan ngoãn ngậm miệng của người lại, bằng không thì ta không cứu được người đâu!

Phó Thư Bảo đem Thiên Hà Tịnh Hóa bình bỏ lên trên lồng ngực Thủy Vô Thường.

Một cỗ năng lượng thanh lương lập tức từ vết thương xâm nhập vào cơ thể, nó lần lượt lan ra khắp toàn thân, Thủy Vô Thường lập tức yên tĩnh lại, tâm vô tạp niệm. Đây cũng không phải là lão phối hợp với sự cứu trị của Phó Thư Bảo mà là Thiên Hà Tịnh Hóa bình có tác dụng tinh lọc tạp chất, cũng có thể tinh lọc tâm linh. Ngay lúc Thiên Hà Tịnh Hóa bình rơi lên

người lão, trong nháy mắt đau đớn giảm đi một mảng lớn, tâm linh cũng

nhận được vỗ về cùng tinh lọc, lập tức an tĩnh xuống.

Tác dụng của Thiên Hà Tịnh Hóa bình phi thường cường đại mà thần kỳ, giờ khắc này đều thể hiện ra.

Phó Thư Bảo cũng không có động tác gì khác nhưng mà từ vết thương trên

người Thủy Vô Thường lại bắt đầu chảy ra một cỗ chất lỏng màu đen. Chất

lỏng kia sền sệt, tản ra một mùi hư thối gai mũi. Thương thế của Thủy Vô Thường theo dó mà giảm đi rõ ràng, trên mặt cũng hiện ra sắc hồng phơn

phớt khỏe mạnh, đủ loại dấu hiệu tật bệnh bị đẩy lùi.

- A! Không nghĩ ra Thiên Hà Tịnh Hóa bình lại có tác dụng trị liệu tật bệnh cùng thương thế!

Phó Thư Bảo có chút kích động lên.

- Như thế nào? Tiểu tử ngươi cho tới bây giờ còn chưa biết nó có thể trị thương sao?

Thủy Vô Thường bỗng nhiên có phản ứng, mở miệng nói.

- Tên vô liêm sỉ nhà ngươi, ngươi chẳng phải lấy lão đa ngươi ra làm thí nghiệm đó chứ?

Phó Thư Bảo nhún nhún vai, nói.

- Chuyện đó có chỗ nào khác nhau đâu? Xem tinh thần của ngươi, hiện tại đã tốt hơn rất nhiều rồi!

Thủy Vô Thường.

- ...

Trị liệu trong phòng đang tiến hành, người phía bên ngoài phòng mỗi người

đều đứng tại cửa ra cùng những lối đi nhỏ chung quanh, đều phi thường lo lắng mà nghe không bỏ sót một tiếng động nào từ gian phòng kia truyền

ra.

- Thiệt là... thế giới này tại sao lại có một đôi phụ tử như vậy đây này?

Độc Âm Nhi có chút tắt tiếng, nói.

- Đúng vậy a, với tư cách là con dâu, về sau chúng ta như thế nào ở chung đây này?

Chi Ni Nhã sầu mi khổ kiểm nói.

Hồ Nguyệt Thiền lắc đầu cười khổ.

- Nếu như sống lâu dài, ta có thể hay không phát điên mất đây này?

Hai tỉ muội Thất thải nữ thần long tâm tính lại không giống như người thường.

- May mắn, chúng ta không phải là con dâu hắn, người một nhà này, đều là từ viện tâm thần đi ra hay sao...

Bên ngoài, bóng đêm lặng lẽ hàng lâm, cửa phòng đóng chặt mở ra, Phó Thư

Bảo từ bên trong đi ra. Thủy Vô Thường đã ngủ rồi, từ mũi của lão phát

ra tiếng ngáy đều đều, một mảnh an tường. Thiên Hà Tịnh Hóa bình đã trừ

bỏ thương thế cùng Hắc Ám độc tố trong cơ thể lão, hơn nữa trong quá

trình trị liệu còn hướng thân thể của lão tịnh hóa qua một lần, có thể

nói là trong họa có phúc.

- Tốt rồi, tốt rồi! Tất cả mọi người trở về đi, không có việc gì đâu, lão đầu tử đã an toàn rồi!

Phó Thư Bảo duỗi cái lưng mệt mỏi, ra vẻ mệt mỏi. Thời gian kế tiếp, chính

là thời gian đi ngủ rồi. Hắn cũng không muốn vì vậy mà trì hoãn mỹ hảo

cùng ba lão bà ngủ chung. Trước mắt, những gia hỏa sinh sự, xem vào việc người khác, đến từ đâu thì cút về chỗ đó đi.

Nguyện vọng này rất dễ dàng thực hiện được, dưới loại chuyện này, các nam nhân đều rất thức thời, từng người nhìn nhau cười cười rồi rời đi. Biết rõ Thủy Vô Thường vô sự, bọn hắn cũng an lòng. Về phần đám nữ nhân, có mặt ở đây, ngoại

trừ những người khác thì còn có mỗi tỷ muội Thất thải nữ thần long ra,

mà các nàng lại khinh thường làm trò bóng đèn như vậy, cũng lặng lẽ lui

ra.

Trở lại cái giường đủ cho mười người nằm kia, Độc Âm Nhi không thể chờ đợi nổi mà nói.

- Lão công, mau đem kiện bảo vật kia lấy ra đi!

Nàng đưa tay ra, mặt mũi tràn ngập mong chờ.

Phó Thư Bảo hơi sững sờ.

- Bảo vật gì?

- Đừng có mà giả bộ, chính là cái bình ngọc màu trắng ấy!

Độc Âm Nhi nói.

- Độc thương mà ngay cả thiếp không thể trừ, chàng chỉ dùng cái bình kia

đơn giản liền có thể giải trừ rồi, thiếp muốn nhìn một chút nó đến cùng

là dạng bảo vật gì!

Không phải không thừa nhận, Độc Âm Nhi trên phương diện giải độc cùng chế độc có thiên phú cùng tạo nghệ kinh người, độc ngay cả nàng không thể giải

được, trên thế giới này chỉ sợ cũng không có ai có thể giải được rồi.

Mà, Thiên Hà Tịnh Hóa bình lại thể hiện ra chỗ thần kỳ của nó. Cũng

chính vì phương diện sở trường này, lực hấp dẫn của Thiên Hà Tịnh Hóa

bình với nàng quả thực là khó có thể kháng cự được.

Phó Thư Bảo lại lắc đầu.

- Nó là Thiên Hà Tịnh Hóa bình, bên trong có Thiên Hà thủy, có tác dụng

tinh lọc cùng cải chính (chữa trị, sửa chữa), Thiên Hà Tịnh Hóa bình có

thể loại trừ Hắc Ám độc tố trên người lão đầu tử, cũng bởi vì nguyên

nhân như vậy, vật kia chính là lợi khí đối phó với Hắc Mạc Thiên, cũng

không thể cấp cho nàng được!

- Đồ ngốc! Thiếp chỉ muốn nhìn một chút, chẳng lẽ cũng không được sao?

Độc Âm Nhi muốn nổi đóa.

- Đúng vậy a, lão công, chàng không khỏi quá keo kiệt rồi, chúng ta đều

là nữ nhân của chàng a, chàng có bảo vật gì không thể cho chúng ta xem

đây này?

Chi Ni Nhã đứng một bên, nói.

- Ân...

Hồ Nguyệt Thiền ậm ừ một tiếng, cũng nói.

- Lấy ra đi, bằng không thì chàng đêm nay tìm gian phòng khác mà ngủ đi a!

Vẫn là hồ ly tinh có thể dễ dàng tìm đúng mệnh môn của Phó Thư Bảo, một kích tất sát!

- Ha ha ha...

Phó Thư Bảo lại ở thời điểm này cười phá lên, vẻ mặt vô cùng xấu xa.

- Chàng cười cái gì vậy? nguồn truyện t u n g h o a n h . c o m

Ba nữ nhân kinh ngạc mà nhìn Phó Thư Bảo.

Phó Thư Bảo một ngón khẽ động, Thiên Hà Tịnh Hóa bình lập tức xuất hiện

trong tay hắn, trong phòng lập tức bốc lên một cỗ linh tính, linh năng

chưa từng có. Ánh mắt ba nữ nhân đột nhiên bị hấp dẫn, dừng lại trên một cái bình trắng.

- Đây chính là Thiên Hà Tịnh Hóa bình ta tìm

được trong Thiên Hà, nó không chỉ có tác dụng tinh lọc cơ thể con người

mà cũng có thể tinh lọc tâm tính, hiện tại lực lượng tu vi của các nàng, sau khi trải qua nó tinh lọc, đạt được chỗ tốt các nàng không cách nào

tưởng tượng được đâu!

Phó Thư Bảo cười cười.

- Vừa rồi ban nãy, ta chỉ muốn cùng các nàng chơi đùa một chút mà thôi, các nàng vì

cái gì lại sinh ra tức khí đây này? Đêm nay, ta muốn dùng Thiên Hà Tịnh

Hóa bình tinh lọc thân thể từng người, từng người các nàng, tăng lên lực lượng cùng tu vi của các nàng!

Ba nữ nhân vốn đã có chút tức

khí, nghe được lời này ba nữ nhân lập tức ôm quanh lấy hắn, cái gì môi

thơm như mưa rào rơi xuống. Hồ ly tinh lại nhanh nhẹn bắt được chỗ hiểm, vuốt ve trí mạng, an ủi cùng khoái hoạt...

Nữ nhân, đại khái chính là như vậy.

- Như vậy, hiện tại cũng nên thoát y, ngoan ngoãn nằm xuống giường, vi phu từng bước từng bước mà tinh lọc!

Phó Thư Bảo vung tay lên, một ngón chỉ đoan đoan chính chính chỉ về cái giường lớn mà hạ lệnh.

- Chuyện này... như thế nào tinh lọc a?

Chi Ni Nhã có chút hồ nghi nói. Trong đầu của nàng đã có một cái hình ảnh

bại hoại khó mà chấp nhận nổi, cái gì mà... còn có cái gì....

Hồ

Nguyệt Thiền cùng Độc Âm Nhi cũng khẩn trương mà nhìn Phó Thư Bảo, Chi

Ni Nhã nhắc nhở như vậy làm cho các nàng có chút cảnh giác lên. Tên nam

nhân trước mặt này gọi các nàng vào gian phòng có một cái giường lớn,

cho tới bây giờ chưa từng có chuyện gì tốt lành, huống chi là còn lấy

danh nghĩa tinh lọc đây này?

Phó Thư Bảo nhún vai.

- Đương nhiên... Ân... ta chính là ở phía trên "cái kia" nhỏ xuống Thiên Hà

thủy tinh khiết mà mỹ vị, sau đó các nàng xếp hàng, nguyên một đám hấp

thu a... Đúng rồi, ta nhắc nhở các nàng một chút, tốt nhất là dùng miệng mà hấp thu, bởi vì Thiên Hà thủy tác dụng phát huy trong miệng muốn rõ

ràng hơn a...

- Hỗn đãn!

- Hạ lưu!

- Còn xếp hàng... vô sỉ a...

Kháng nghị, thường thường là không có tác dụng.