Thiên Tài Đọa Lạc

Chương 490: Giả vờ hợp tác

Nàng mỹ nhân bên dưới ngọn đèn bày ra một bộ dáng không hề để ý đến mọi

chuyện, mà chỉ là chuyên chú tiến hành chà lao cái Độc Chi Đoản Thống

của nàng.

Đây chính là kiện vũ khí Luyện Lực Khí xuất sắc nhất mà Độc Âm Nhi từng luyện chế ra, căn cứ theo Thư Chi Luyện Lực Khí Nỗ của

Phó Thư Bảo mà cải tạo thành. Chẳng qua, trong suy nghĩ của Phó Thư Bảo, Độc Chi Đoản Thống của nàng kỳ thuật một nửa là nỗ, còn một nửa là súng hỏa dược, là một loại Luyện Lực Khí kỳ lạ do hai cái cùng kết hợp lại.

Chính là, thời điểm khi Độc Chi Đoản Thống phóng ra cũng không có hỏa

dược, mà là có một khỏa Linh Thú Lực Đan cung cấp năng lượng.

Trên người của Độc Âm Nhi đăng mặc một kiện chiến giáp Luyện Lực Khí Vũ cấp

do chính bản thân nàng luyện chế ra, tư thế oai hùng hiên ngang, khiến

cho Phó Thư Bảo nhìn thấy cũng phải tâm viên ý mã. Nhưng mà kiện chiến

giáp Luyện Lực Khí này đối với Độc Âm Nhi hình hành nên một loại phòng

hộ toàn thân. Nếu như Phó Thư Bảo muốn có hành vi phi lễ gì đó, trừ phi

dùng vũ lực chế phục, dùng loại thủ đoạn dã man giải trừ võ trang của

nàng mới có thể làm được.

- Nhìn cái gì mà nhìn? Đêm nay không có trò hay gì đâu đó!

Độc Âm Nhi lười biếng liếc mắt nhìn chằm chằm Phó Thư Bảo, theo bản năng

khẽ khép chặt hai chân lại, không để cho gã nam nhân trước mắt này lưu

lại bất cứ cơ hội có thể rình coi gì cả. Hai chân của nàng thon dài mà

đẫy đà, bộ hộ giáp kim chúc Vũ cấp vô cùng đều đặn phân bố bên trên cặp

đùi xinh đẹp, bảo vệ cẩn thận phần đùi, phần bao đầu gối cùng với đôi

giày Luyện Lực Khí ở trên chân. Những cái này cũng đều không hề ảnh

hưởng gì đến hình dạng hai chân của nàng, ngược lại còn làm cho người ta có một loại mỹ cảm kim chúc, mỹ cảm lực lượng thật mạnh.

- Vì sao lại nổi nóng như vậy chứ?

Phó Thư Bảo khẽ nghiêm mặt nói.

- Hừ! Không nói cho ngươi biết!

Trên mặt vẫn duy trì vẻ cường ngạnh, nhưng mà trong lòng Độc Âm Nhi lại là một mảnh cười gian:

- Cho tên gia hỏa bại hoại ngươi tức chết! Ai bảo ngươi cứ mãi luôn khi dễ ta!

Phó Thư Bảo đi đến trước mặt của Độc Âm Nhi, quỳ một gối xuống.

- Làm gì thế?

Độc Âm Nhi lại đem hai chân nàng dùng sức kẹp chặt lại hơn. Bởi vì nàng

biết rõ, ánh mắt của Phó Thư Bảo vừa vặn có thể nhìn thẳng vào chỗ yếu

hại của nàng. Trong tràng chiến đấu công thủ này, nàng ta chỉ cần một

chút không cẩn thận liền chịu phải thiệt thòi.

Thế nhưng Phó Thư

Bảo cũng không có hạ lưu như vậy, dùng sức hai tay mà mạnh mẽ mở ra cặp

đầu gối đang khép chặt kia, mà hắn chỉ là vươn một tay ra, chậm rãi đem

bàn tay đang nắm chặt mở ra, khẽ lộ ra một chút Luyện Chi Trữ Vật Giới

đang giấu bên trong lòng bàn tay.

- Di? Cái này…

Độc Âm Nhi kinh ngạc nhìn chằm chằm vào Luyện Chi Trữ Vật Giới nằm trong tay của Phó Thư Bảo.

Phó Thư Bảo cười nói:

- Có thích không?

Hai mắt của Độc Âm Nhi tỏa sáng lấp lánh, hai chân đang khẽp chặt lại lập

tức buông ra, lộ ra một cái khe hở đủ để cho ánh mắt Phó Thư Bảo tiến

thẳng vào.

Luyện Chi Trữ Vật Giới chính là một cái chìa khóa, có

thể mở ra hết thảy những ổ khóa của Độc Âm Nhi, trực tiếp tiến vào điện

phủ sung sướng.

Trong một mảnh thanh âm leng keng nhỏ vang lên,

bộ chiến giáp Luyện Lực Khí vướng bận kia toàn bộ đã được giải trừ. Một

nam nhân cùng với một nữ nhân lâu ngày không gần gũi nhất thời quấn bện

cùng một chỗ với nhau, quay cuồng, đè ép, tiến vào cùng với bị tiến vào. Những thanh âm thở dốc hỗn loạn, lên lên xuống xuống. Những giọt mồ hôi trong suốt càng ngày càng nhiều hơn.

- A a… Ngươi cái tên này,

ta đã biết ngươi chẳng có chút tốt đẹp gì mà, chỉ đưa ta một khỏa Giới

chỉ liền đòi chiếm tiện nghi của ta rồi!

- Nàng xem ta thành loại người gì cơ chứ? Cái này… phiền toái nàng nhấc mông cao cao lên một chút a!

- …

o0o

Sự tình đồng dạng như vậy, sau thời gian nửa đêm cũng phát sinh ở trên

người của Hồ Nguyệt Thiền. Duy nhất bất đồng chính là, lần này Phó Thư

Bảo vẫn còn chưa có xuất ra Luyện Chi Trữ Vật Giới, hồ ly tinh đã biến

khách thành chủ, mạnh mẽ đè hắn xuống. Đến thời điểm khi hắn xuất ra

Luyện Chi Trữ Vật Giới, kỳ thật hắn đã bị hồ ly tinh chà đạp xong hai

lần rồi.

Mỗi một người cũng đều không giống nhau, hồ ly tinh cùng với Độc Âm Nhi lại cũng không giống nhau. Chi Ni Nhã cùng với hai nàng

này cũng đều không giống nhau. Ba nàng nữ nhân của Phó Thư Bảo, mỗi một

người cũng đều là một truyền kỳ.

Thời điểm khi đường chân trời ở

phương Đông lóe lên tia sáng đầu tiên, Phó Thư Bảo rời khỏi doanh trại

của Quân đoàn Ngũ Nguyệt Hoa. Tiểu Thanh được hắn lưu ở lại, bảo hộ bên

cạnh Hồ Nguyệt Thiền cùng với Độc Âm Nhi. Thời điểm khi hắn rời đi, Độc

Âm Nhi vẫn còn chìm trong giấc mơ ngọt ngào, mà Hồ Nguyệt Thiền thì cũng bắt đầu cơn mơ ngọt ngào của chính mình, trên người cả hai cũng đều

chẳng có quần áo, nằm hỗn loạn bên trong ổ chăn, còn có một đám nội y bị ném loạn thất bát tao trên mặt đất nữa. Mấy cái này tựa hồ cũng đã thể

hiện được những cảnh ngộ bi thảm mà các nàng đã gặp phải.

o0o

Tán cây khổng lồ của Khởi Nguyên Chi Thụ vẫn như trước giống như một chiếc

lộng khổng lồ che lấp toàn bộ hư không. Ngày hôm qua, lá cây của Khởi

Nguyên Chi Thụ vẫn còn có vẻ nhỏ xinh, nhưng mà thời điểm này, lá cây

cũng đã phát triển đến mức cỡ phân nửa người trưởng thành rồi. Hàng ngàn hàng vạn lá cây chằng chằng chịt chịt đan xen khắp nơi trên cành, chồng chất lẫn nhau, hình thành nên một phiến không gian hoàn toàn kín kẽ,

ngay cả gió hay ánh sáng cũng đều không thể nào xuyên thấu qua được.

Cỏ xanh cùng với cây cối trên mặt đất càng có vẻ rậm rạp cùng với xanh

mướt hơn. Tầng cỏ xanh giống như một tấm thảm mượt lót trên mặt đất,

nhìn thế nào cũng không hề thấy được chút dấu vết nào của sa mạc trước

đây nữa. Đám cây cối này sinh trưởng khắp nơi xung quanh, hình thành nên một mảnh rừng cây rậm rạp.

Khó có thể tin tưởng được mấy ngày

trước đó nơi này cũng vẫn còn là một mảnh phế tích sa mạc khó có thể

nhìn thấy được một màu xanh biếc, nhưng mà hiện tại một thế giới tràn

ngập sinh cơ lại đang hiển hiện ra ở trước mắt, vô cùng xác thực, không

chấp nhận được nửa điểm hoài nghi nào cả.

- Thật không thể tưởng

tượng nổi, trải qua thời gian vài ngày nữa, cái thế giới bên trong cái

lồng chụp này sẽ biến thành bộ dáng như thế nào?

Trong lòng Phó

Thư Bảo thoáng ngẫm nghĩ. Tốc độ dưới chân hắn càng nhanh hơn, xuyên qua quảng trường, trực tiếp hướng về phía Thần Miếu của Luyện Hoa Nữ Thần

mà đi tới.

Cái này thật ra cũng không phải là hắn chịu khó, sốt

ruột muốn hoàn thành xong công việc sửa chữa một phần ba Thần tượng theo như ước định của Mặc Lan Lý Sự, mà hắn chính là sốt ruột muốn trộm thêm càng nhiều Chiến sĩ Thạch Tượng hơn.

Bên trong Thần Miếu của

Luyện Hoa Nữ Thần có tổng cộng năm trăm Chiến sĩ Thạch Tượng, hiện tại

hắn đã thành công sửa luyện lại một đầu, vẫn còn lại bốn trăm chín mươi

chín đầu nữa, đây chính là một số lượng phi thường lớn, cho nên không

nhanh chóng tiến hành là không được.

Thất Luyện Mãng cũng sẽ có

thể từ bên trong Thần Miếu của Luyện Ngục Thần Tước đánh cắp ra thêm năm trăm Chiến sĩ Thạch Tượng nữa, tích lũy cùng một chỗ với nhau, toàn bộ

hoàn thành sửa luyện xong, như vậy hắn liền có thể có được một ngàn đầu

Chiến sĩ Thạch Tượng. Với thực lực của một Chiến sĩ Thạch Tượng mà xem,

hắn tương đương đã đạt được một ngàn Lực sĩ cấp bậc Vĩnh Hằng Lực!

Một lực lượng quân sự như vậy, kéo đến Tú Quốc, cũng rất có thể dễ dàng lật đổ luôn Hoàng thất, đoạt lấy ngôi vị Hoàng đế mà ngồi.

Chẳng qua, Phó Thư Bảo căn bản là không hề có ý tưởng như vậy. Ngôi vị

Hoàng đế của Tú Quốc, hắn căn bản một chút cũng không có hứng thú, nhưng thật ra lại có chút hoài niệm một chút bí mật nhỏ giữa hắn cùng với Nữ

Hoàng Tú Ngọc. Ở trong điền dã, ở dưới chân cầu, ở trong hồ nước, ở

trong thư phòng… hắn cùng với Nữ Hoàng bệ hạ rất nhiều lần tiến hành

chuyện xưa sinh ra tiểu hài tử a!

- Phó công tử, ngươi đang suy nghĩ chuyện gì vậy?

Một thanh âm quen thuộc đột nhiên từ một góc sáng sủa truyền đến, chính là thanh âm của Diệt Luân Lý Sự.

Phó Thư Bảo chậm rãi xoay người lại, liếc mắt nhìn Diệt Luân Lý Sự, chợt

lại đem ánh mắt chuyển sang một địa phương khác. Ở vị trí song song với

Diệt Luân Lý Sự, một địa phương cách xa hơn mười thước, đúng là Trư

Hoàng đang cưỡi Linh thú Trư Vương, còn có kẻ gọi là minh hữu của hắn,

Vân La Lý Sự. Ánh mắt quẳng ném về phía địa phương xa hơn, hắn còn có

thể tra xét ra được có hô hấp của hơn mười người khác nữa. Từ đó có thể

thấy, đối phương còn mang theo thủ hạ tinh nhuệ của chính mình, chỉ là

không có hiện thân mà thôi.

- Đám người ẩn nấp ở xa xa đằng kia,

chính là Lang Nô của ngươi phải không? Diệt Luân Lý Sự, vì cái gì không

để cho bọn họ cùng xuất hiện luôn đi?

Phó Thư Bảo giương dọng

nói. Thời gian sáng sớm, đối phương đã tập kết nhiều người như vậy canh

giữ con đường hắn nhất định phải đi, đây cũng không phải là chuyện tình

gì tốt.

Diệt Luân Lý Sự cười ha hả nói:

- Phó công tử, ta

mãi vẫn luôn tin tưởng câu nói này. Trên thế giới này vĩnh viễn không có minh hữu vĩnh viễn, càng không có địch nhân vĩnh viễn! Không biết ngươi đã nghe qua câu nói này hay chưa?

Phó Thư Bảo lắc lắc đầu, nói:

- Chưa từng nghe qua!

Sắc mặt của Diệt Luân Lý Sự có chút biến đổi, nhưng cũng không có phác tác

ra. Hắn có thân phận gì, có thể hòa thuận nói chuyện cùng với Phó Thư

Bảo như thế, trong suy nghĩ của hắn là đã cấp mặt mũi cho Phó Thư Bảo

rất nhiều rồi, lại không nghĩ tới tên tiểu tử này không ngờ lại không

biết tốt xấu như thế.

Thời điểm này, Vân La Lý Sự cùng với Trư Hoàng cũng một trước một sau, chậm rãi đi tới bên cạnh của Diệt Luân Lý Sự.

- Phó Thư Bảo, chỉ cần ngươi chấp nhận hợp tác cùng với chúng ta, tất cả

những ân oán trước đây của chúng ta một bút xóa sạch. Ta còn có thể thay ngươi giết chết Vương tước Thái Bình cùng với Vương tước Thanh Dật!

Trư Hoàng vừa mới mở miệng, không ngờ lại đã đưa ra một cái điều kiện khiến cho người ta tâm động như thế này.

Vân La Lý Sự cũng mở miệng nói:

- Phó Thư Bảo, ta không có mang theo người nào đến, ngày hôm qua Trư

Hoàng cũng đã ra tay xử lý gã đối thủ một mất một còn của ngươi. Thành ý của chúng ta nói như vậy cũng đã thể hiện ra rõ ràng rồi. Ta tin tưởng

rằng ngươi cũng đã biết Mặc Lan Lý Sự chẳng qua chính là đang lợi dụng

ngươi mà thôi. Cùng với nàng hợp tác, ngươi cũng chỉ có kết cuộc là cái

chết mà thôi, cần gì phải hồ đồ như vậy chứ?

- Cái này…

Phó Thư Bảo làm ra bộ dạng ngẫm nghĩ. Kỳ thật, không cần Trư Hoàng cùng với đám người kia nói, hắn cũng đã biết quan hệ hợp tác giữa hắn cùng với

Mặc Lan Lý Sự là quan hệ như thế nào. Chẳng qua, hắn cũng biết, cùng với đám người Diệt Luân Lý Sự, Vân La Lý Sự này hợp tác, những tên gia hỏa

này cũng không phải là ngọn đèn cạn dầu. Chỉ cần Tiếp Dẫn Chi Thuyền vừa xuất hiện, hơn phân nửa là sẽ lập tức trở mặt.

Mà nếu như lúc này hắn không giả vờ ngẫm nghĩ mà nói, mấy tên gia hỏa này lập tức sẽ trở mặt ngay.

Phó Thư Bảo thủy chung nghĩ muốn tìm một điểm cân bằng giữa thế lực của Mặc Lan Lý Sự cùng với liên minh của ba người Diệt Luân Lý Sự, Vân La Lý Sự cùng với Trư Hoàng, cấp cho hắn một không gian cùng với thời gian để

phát triển lớn mạnh. Hiện tại xem ra, cái này chẳng qua cũng chỉ là một

cái ý tưởng trong suy nghĩ của hắn mà thôi. Bất luận là Mặc Lan Lý Sự

hay là bên phía Vân La Lý Sự, Diệt Luân Lý Sự, Trư Hoàng này, kẻ nào

cũng đều có tâm tư muốn chiếm tiện nghi trên người của hắn.

- Ngươi còn muốn suy nghĩ đến lúc nào nữa?

Diệt Luân Lý Sự lạnh lùng nói.

Phó Thư Bảo nói:

- Cùng các ngươi hợp tác cũng không phải là không có khả năng. Nhưng mà

các ngươi cũng biết, nếu như ta không hợp tác với Mặc Lan Lý Sự mà nói,

như vậy sẽ lập tức bị nàng ta xử lý, mạng nhỏ khó giữ được. Các ngươi

như thế nào có thể bảo hộ sự an toàn của ta đây?

Diệt Luân Lý Sự cùng với Vân La Lý Sự liếc mắt nhìn nhau một cái. Vân La Lý Sự nói:

- Chuyện này ngươi cứ an tâm! Tiếp Dẫn Chi Thuyền hiện tại đã trên đường

xuất hành, đúng hai tháng sau nữa sẽ xuất hiện ở trong này, tiếp dẫn

ngươi đi tới Thánh Đảo. Mà chúng ta chỉ cần thời gian thêm một tháng nữa liền có thể diệt trừ đi ả Mặc Lan Lý Sự phiền toái này. Đến lúc đó,

chúng ta liền có thể hợp tác nhau rồi!

- Một khi đã là như vậy, vậy thì chúng ta hợp tác cũng có gì mà không được chứ?

Phó Thư Bảo cười ha hả nói:

- Vậy cứ quyết định vậy đi!

- Được rồi! Trư Hoàng sẽ liên lạc với ngươi! Chúng ta đi đi! Không cần để cho Mặc Lan Lý Sự phát hiện ra chúng ta đã gặp mặt nhau!

Vân La Lý Sự lưu lại một câu nói, sau đó trong nháy mắt liền biến mất trong rừng cây rậm rạp.

Diệt Luân Lý Sự cùng với Trư Hoàng cũng lần lượt rời đi. Thời gian gặp mặt

thật ngắn, chỉ đủ nói mấy câu mà thôi, thế nhưng cũng cấp cho Phó Thư

Bảo sự rung động thật lớn. Trong lòng hắn âm thầm suy tư, nói:

-

Không nghĩ tới Vân La Lý Sự không ngờ cũng biết chuyện hai tháng sau

Tiếp Dẫn Chi Thuyền mới có thể đến đây. Mà Mặc Lan Lý Sự lại cũng không

có nói cho ta biết chuyện tình này, chẳng lẽ nàng ta không biết? Hoặc

là, nàng ta cố tình giấu diếm ta? Thời gian hai tháng, sửa luyện một

ngàn Chiến sĩ Thạch Tượng, hẳn là cũng đủ rồi! Đến lúc đó, bất luận là

Diệt Luân Lý Sự hay là Diệt Luân Lý Sự, Vân La Lý Sự cùng với Trư Hoàng, có muốn giết ta, cũng đều không có khả năng rồi!

Về phần chuyện

ba tên gia hỏa Diệt Luân Lý Sự, Vân La Lý Sự cùng với Trư Hoàng có thể

giết chết được Mặc Lan Lý Sự hay không, Phó Thư Bảo cũng không thật sự

quá mức quan tâm. Hai bên bọn họ đấu đá nhau, tốt nhất là lưỡng bại câu

thương mới tốt.

o0o

Đi vào trong Thần Miếu của Luyện Hoa Nữ Thần, Mặc Lan Lý Sự đã sớm chờ hắn ở đây.

- Không tệ! Chiếu theo tốc độ chữa trị như thế này, như vậy xem ra, ngươi thậm chí còn có thể chữa trị nhiều hơn một chút, chỉ còn chừa lại

khoảng chừng một phần tư hay một phần năm gì thôi. Như vậy mà nói, lúc

đi lên Tiếp Dẫn Chi Thuyền, ngươi có thể rất nhanh hoàn thành xong công

tác chữa trị cuối cùng.

Mặc Lan Lý Sự lộ ra một nụ cười vô cùng

vui vẻ. Quả thật Phó Thư Bảo xử lý rất chính xác, hiểu quả tốt như vậy,

nàng ta không có đạo lý gì mất hứng cả.

- Yên tâm đi, Mặc Lan Lý

Sự! Hiện tại ta đã gấp gáp muốn chết, nghĩ đợi đến lúc đi lên Tiếp Dẫn

Chi Thuyền, đi đến Thánh Đảo thần thánh kia!

Phó Thư Bảo mỉm cười nói, trong lòng thì lại thầm mắng:

- Ngươi con mẹ nó! Sớm hoàn thành chữa trị một chút, ngươi chính là muốn lão tử sớm quy thiên có đúng không?

- Cứ như vậy đi! Ta còn có rất nhiều chuyện tình phải xử lý, sẽ rời khỏi nơi đây mấy ngày!

- Có bao xa thì lăn chết bấy xa đi!

Lời nói này, Phó Thư Bảo chỉ dám nói ở trong lòng.

Sau khi Mặc Lan Lý Sự rời đi, Phó Thư Bảo kiểm tra một chút lại đầu Chiến

sĩ Thạch Tượng giả mạo kia. Hắn phát hiện ra Mặc Lan Lý Sự cũng không có phát hiện ra điều gì kỳ quái cả. Chẳng qua, đến thời điểm ăn cắp đi số

lượng đủ nhiều, hoặc là thời điểm toàn bộ Chiến sĩ Thạch Tượng bên trong Thần Miếu cũng đều là giả cả, như vậy hắn khó có thể cam đoan Mặc Lan

Lý Sự sẽ không phát hiện ra.

Chẳng qua điểm này Phó Thư Bảo đã sớm nghĩ ra biện pháp giải quyết rồi.

Ngón tay liên tục búng nhanh, hơn mười đầu Chiến sĩ Thạch Tượng lập tức chui vào bên trong Luyện Chi Trữ Vật Giới của hắn.