Thiên Tài Đọa Lạc

Chương 474: Quyền thú

Phân thân lực lượng dọc theo đường cũ phản hồi trở về lãnh địa ngầm của Mặc Lan Lý Sự. Lúc trước khi Phó Thư Bảo rời đi, đã ghi nhớ lại một chút lộ tuyến trong lòng đất, vì hắn muốn sau này tự mình sẽ đi thăm dò Địa Hạ Cảng Khẩu. Vốn dĩ phân thân lực lượng là có thể biến mất ngay tại chỗ, ngay tại thời điểm Độc Âm Nhi sắp sửa bắt gian tận giường kia, nhưng mà hắn vẫn cần phân thân lực lượng đem Luyện Chi Trữ Vật Giới trở về cho hắn, để tránh Mặc Lan Lý Sự nảy sinh nghi ngờ.

Sau khi phân thân lực lượng quay trở về khố phòng linh tài, Phó Thư Bảo cũng không chút lãng phí, trực tiếp tiến hành luyện hóa. Đây chính là phương thức tu luyện độc hữu của riêng mình hắn, đồng thời trong lúc luyện hóa phân thân lực lượng, hắn có thể rất nhanh gia tăng lên tu vi lực lượng của mình. Mà phân thân lực lượng cũng có thể trở nên càng thêm tinh thuần cùng cường đại hơn nhiều, chính là nhất tiễn hạ song điêu.

Tiến hành luyện hóa phân thân lực lượng, Phó Thư Bảo cảm giác được tinh khí thần cả người hắn cũng đều tiến nhập vào một cái trạng thái hoàn toàn mới. Phương thức suy nghĩ, tốc độ vận hành máu, cùng với một vài phương diện khác nữa cũng trở nên linh mẫn cùng với cường đại hơn bình thường. Tuy rằng hắn vẫn như cũ ngồi trên sàn nhà lạnh như băng, nhưng hết thảy mọi thứ chung quanh tựa hồ cũng đều bị hắn nắm trong lòng bàn tay, bao gồm cả sự hành tẩu của đám nữ chiến sĩ bên ngoài khố phòng linh tài nữa. Thậm chí ngay cả thanh âm nói chuyện, hô hấp của các nàng cũng rõ ràng không chút bỏ sót, giống như ở ngay trước mắt hắn, ngay bên cạnh lỗ tai của hắn vậy.

- Còn thời gian ba ngày nữa Đại hội Luyện Lực sĩ Thế giới của Hội sở Luyện Lực sĩ Đế quốc mới khai mạc, không biết cái vị mà chúng ta đang phụ trách canh gác này, sẽ xuất ra tác phẩm Luyện Lực Khí dự thi kinh thiên động địa gì nữa đây?

Một nữ chiến sĩ tóc vàng nhỏ giọng nói.

- Điều đó chính là khẳng định a! Bằng không, Mặc Lan Lý Sự đại nhân cũng sẽ không xem trọng hắn như vậy, đem cả khố phòng linh tài của ngài cấp cho hắn sử dụng!

Một nàng thiếu nữ tóc vàng khác cũng nhỏ giọng nói.

- Chính là, cái tên gia hỏa kia đặc biệt háo sắc a…

- Chẳng phải vậy sao? Lần trước không ngờ hắn dám thoát y toàn thân trước mặt chúng ta, lại còn bảo chúng ta chà lưng cho hắn nữa!

- Vẫn là đừng nói đến cái chuyện tình lần đó nữa! Vừa nói đến ta liền ác tâm muốn chết a… Đúng rồi! Mặc Lan Lý Sự đã hạ lệnh xuống, thời gian hai ngày này, ngài cần phải xử lý các chuyện tình của Đại hội Luyện Lực sĩ Thế giới, phải ba ngày sau mới có thể trở về được. Mà đó cũng chính là ngày mà Đại hội Luyện Lực sĩ Thế giới chính thức khai mạc. Ngài bảo chúng ta phải cẩn thận giám sát gã họ Phó kia, đừng để cho hắn có cơ hội bỏ trốn, chúng ta vẫn là tập trung tinh thần một chút đi, nếu như chuyện tình thất bại, trừng phạt khẳng định là vô cùng nghiêm khắc đó!

- Ngươi thật là lo xa a! Có một ngàn chiến sĩ của Quân đoàn Tụ Nguyệt chúng ta trấn thủ, còn có cả một ngàn Chiến sĩ Thạch Tượng bên ngoài nữa, nơi này chính là một cái già giam tường đồng vách sắt a! Cái tên họ Phó kia khẳng định là trốn không thoát đâu. Huống hồ, cái tên họ Phó kia cũng không ngốc như vậy, ngay tại thời điểm này lại chạy đi, không phải chính là trở mặt với Mặc Lan Lý Sự hay sao? Ta cam đoan rằng, có cấp cho hắn một ngàn lá gan, hắn cũng không dám đâu!

Hai nàng thiếu nữ bật cười ha hả một trận. Đó chính là một kiểu cười cố gắng kềm nén nhỏ lại, nhưng vẫn vô cùng thanh thúy a. Các nàng sợ Phó Thư Bảo sẽ nghe thấy các nàng nói chuyện, nhưng mà thời điểm này, Phó Thư Bảo lại đang lắng nghe các nàng một chữ cũng không bỏ sót.

Trong lúc ngẫu nhiên không ngờ lạt đạt được tin tức quan trọng này, Mặc Lan Lý Sự ít nhất cũng phải thêm hai ngày nữa mới quay trở lại lãnh địa ngầm của mình, đó không hề nghi ngờ gì chính là một sự ám chỉ cho Phó Thư Bảo thả tay hành động a!

Hành động của hắn, tự nhiên chính là đi thám hiểm Địa Hạ Cảng Khẩu a!

Theo thời gian mà tính toán, thì Đại hội Luyện Lực sĩ Thế giới quả thật là phải ba ngày sau đó mới chính thức khai mạc. Thân là người đứng đầu Tứ Đại Lý Sự của Hội sở Luyện Lực sĩ Đế quốc, Mặc Lan Lý Sự trong thời gian hai ngày cuối cùng này khẳng định phải xử lý rất nhiều chuyện tình lặt vặt, hơn nữa nàng ta vẫn phải đi cân bằng những quan hệ ích lợi giữa nàng cùng với Diệt Luân Lý Sự, Vân La Lý Sự nữa. Nhiều chuyện tình như vậy cần nàng phải tự mình đi xử lý, đi cân bằng, tự nhiên sẽ không có thời gian cùng với tinh lực để tự mình trông coi Phó Thư Bảo rồi.

Kỳ thật, cũng đúng như những gì mà cô nàng chiến sĩ thiếu nữ tóc vàng kia nói, thời điểm này mà chạy đi, không thể nghi ngờ gì chính là trực tiếp cùng với Mặc Lan Lý Sự trở mặt. Cái này đối với hắn mà nói quả thật là không có một chút lợi ích nào cả. Nhưng mà, ai lại cũng không biết được rằng Phó Thư Bảo trong một lần vô tình dùng phân thân lực lượng đi về gặp mặt Độc Âm Nhi và Hồ Nguyệt Thiền lại phát hiện ra bí mật của Địa Hạ Cảng Khẩu, như vậy, thời gian hơn hai ngày này, đúng chính là khoảng thời gian để cho hắn đại triển quyền cước a.

Điều này, hai nàng nữ chiến sĩ của Quân đoàn Tụ Nguyệt thủ hộ ở bên ngoài khẳng định là không thể nào lường trước được, hiển nhiên là Mặc Lan Lý Sự cũng không thể nào nghĩ tới. Không có bất cứ nàng nữ nhân nào nguyện ý ở trong đường cống thoát nước cổ xưa tràn đầy mùi hôi thối mà tìm tòi cả. Như vậy chuyện tình nàng ta không biết sự tồn tại của Địa Hạ Cảng Khẩu đó là chuyện tình vô cùng bình thường. Thậm chí chuyện tình Địa Hạ Cảng Khẩu đối với mọi người bên ngoài mà nói, cũng đều là một đại bí mật.

- Muốn đi ra ngoài, hai nàng nữ chiến sĩ bên ngoài căn bản không có gì đáng nói, nhưng mà đám Chiến sĩ Thạch Tượng bên ngoài lại tương đối đáng sợ, qua loa một chút cũng không được. Vẫn là phải chế định một kế hoạch hoàn hảo một chút mới được!

Một bên nghe trộm hai nàng nữ chiến sĩ kia khe khẽ nói nhỏ, trong lòng Phó Thư Bảo vẫn một bên tìm kiếm đối sách.

Mở cửa ra, đi ra ngoài, đánh mạnh hai quyền, sau đó trốn tránh vào trong hệ thống cống thoát nước, trực tiếp đi xuống Địa Hạ Cảng Khẩu, đây là cách đơn giản mau lẹ nhất, nhưng mà cái này khẳng định là không được rồi. Nếu làm như vậy mà nói, người khẳng định có thể đi được, nhưng mà tỷ lệ bị phát hiện cũng là cao đến trăm phần trăm.

Suy nghĩ trong chốc lát, khóe miệng Phó Thư Bảo đột nhiên lộ ra một tia ý cười nhàn nhạt. Thân thể đang tĩnh tọa của hắn chậm rãi bộc phát ra một cỗ quang trạch oánh bạch, tinh thuần giống hệt như băng tuyết vậy. Những luồng quan mang trong suốt này rất nhanh liền ngưng luyện thành một cái phân thân lực lượng, thay thế hắn ngồi xuống dưới sàn nhà lạnh như băng. Mà chân thân của hắn, lại trầm mặc dẫm mạnh lên trên mặt đất, hướng chỗ sâu trong lòng đất mà chìm dần xuống.

Lần trước đó là chân thân ở lại canh giữ bên trong khố phòng linh tài, phân thân lực lượng ra ngoài làm việc, mà lần này đây lại ngược lại, một phen đem phân thân lực lượng ở lại bên trong khố phòng linh tài làm lẫn lộn tầm nhìn, mà chân thân thì thông qua thuật độn thổ để chạy ra ngoài.

Đem phân thân lực lượng lưu lại bên trong khố phòng linh tài cũng có một chỗ tốt thật lớn, đó chính là nếu như hai nàng nữ chiến sĩ bên ngoài đột nhiên tiến vào, hắn vẫn còn có thể khống chế phân thân lực lượng để mà ứng phó lại. Chỉ cần không phải là Mặc Lan Lý Sự tự mình tiến vào, đám chiến sĩ Tụ Nguyệt dưới trướng của nàng cũng không thể nào phán đoán được thật giả.

Thân thể chìm vào trong lòng đất, tất cả ánh sáng cũng đều hoàn toàn biến mất, trước mắt là một mảnh hắc ám tối tăm, không thể nhìn thấy được thứ gì. Ở trong hoàn cảnh như thế này đi tìm kiếm một đường cống thoát nước, chính là rất dễ dàng bị lạc đường, khoảng cách với vị trí chính xác càng ngày càng xa. Sau khi thân thể chìm xuống đến độ sâu khoảng chừng hai thước, Phó Thư Bảo liền đình chỉ chìm xuống, mà là tĩnh tâm lại, lắng nghe những tiếng vang nhỏ nhất.

Rất nhanh sau đó, một cái thanh âm róc rách rất nhỏ đã bị hắn nhạy cảm phát hiện ra được. Khóe miệng của hắn lại nhếch lên một tia tiếu ý. Đây chính là thanh âm nước chảy bên trong cống thoát nước. Trong hoàn cảnh tối tăm hắc ám như thế này, tiếng nước kia chính là kim chỉ nam cho hắn.

Độn thổ tiềm hành, đối với tu vi Luyện Chi Đại Vô Vũ Trụ Lực như hắn hiện tại mà nói, đó chẳng khác nào như là đang dẫm chân đi trên đất bằng vậy. Lực lượng Luyện Chi Đại Vô Vũ Trụ Lực với lực lượng Thổ nguyên tố làm chủ đạo, liền giống như một thanh đao đang chặt đậu hủ vậy, rất nhanh chóng mở ra tầng nham thạch sâu dày mà rắn chắc. Nhưng ngay khi thân thể của hắn thong dong rời đi, bộ phận đất đá bị phá ra cũng tự nhiên khôi phục lại nguyên trạng, không tăng thêm một mảnh đất, cũng không giảm bớt một khối đá.

Cũng không mất bao nhiêu thời gian, Phó Thư Bảo liền từ trong một vách tường bằng đá dáng vẻ cổ xưa đi ra. Một cỗ hương vị tanh thối xộc lên tận mũi, dưới chân là một đám nước thải đen thối dính dấp không ngừng lưu động. Nhưng mà đặt bên trong một cái hoàn cảnh không xong như thế này, tâm tình của Phó Thư Bảo ngược lại sung sướng một cách dị thường. Hắn cười hắc hắc, nói:

- Hai nàng chiến sĩ ngốc kia giờ phút này chỉ sợ còn đang mãi đàm luận xem ta sẽ luyện chế cái Luyện Lực Khí gì a! Lại không nghĩ tới, giờ phút này ta đang đi thăm dò mê đề từ Thời đại Khởi Nguyên mà các nàng nằm mơ cũng đều muốn biết a!

Địa Hạ Cảng Khẩu cổ xưa đồ sộ bên dưới, còn có tòa Thần Miếu bên trên vách núi đen kia nữa, hết thảy những thứ này cũng đều tràn ngập một loại sắc thái thần bí, có lực hấp dẫn cường đại, dụ dỗ hắn tiến đến tìm tòi bí mật, giống như là một nàng mỹ nữ đến từ quốc gia khác, lộ ra một chút cảnh xuân tuyệt mỹ, thế nhưng ở trên mặt lại khoác một cái khăn che mặt thật dày thật kín, hắn có thể nào không giơ tay cởi bỏ nó cơ chứ?

Dọc theo lộ tuyến lúc trước phân thân lực lượng đã từng đi, Phó Thư Bảo rất nhanh liền đi đến điểm cuối của hệ thống cống thoát nước, cũng chính là trên đỉnh của vách núi đen dưới lòng đất. Nhìn thấy dòng nước thải đen kịt dưới chân ầm ầm đổ thẳng xuống vực sâu bên dưới, trong lòng Phó Thư Bảo lại hiện ra một màn cảnh tượng Thời đại Khởi Nguyên thịnh thế phồn hoa tinh mỹ tại thời Viễn Cổ. Trong những năm tháng cổ xưa đã trôi qua kia, người có thể sáng tạo nên hết thảy những thứ này, có được thực lực cường đại cùng với trí tuệ cao siêu đến thế nào?

Băng Tuyết Lực Lượng Chi Dực nhẹ nhàng triển khai, cũng không cần Phó Thư Bảo lại dùng Nguyên Tố Chi Hỏa chiếu sáng, chỉ riêng ánh sáng của cặp Lực Lượng Chi Dực sau lưng hắn cũng đã chiếu sáng một phạm vi khá lớn rồi. Hắn tự thân đến đây, năng lực hành động tự nhiên phải cường đại hơn so với phân thân lực lượng đến mấy lần.

Phốc!

Hai chân nhẹ nhàng dẫm mạnh một cái lên trên đường cống thoát nước, thân thể Phó Thư Bảo rất nhanh hạ thẳng xuống, rồi đột nhiên đến một độ cao nhất định, thân thể hắn chợt ngừng lại. Ở trước mặt của hắn, tòa Thần Miếu cổ xưa lẳng lặng đứng sừng sững ngay trên vách núi đen, dưới sự chiếu sáng của Băng Tuyết Lực Lượng Chi Dực, tất cả những phương diện chi tiết nhỏ nhất cũng không thể nào che giấu được. Ở hoàn cảnh hắc ám này, nhẹ nhàng quan sát kỹ Thần Miếu, cảm giác của Phó Thư Bảo lại giống như là đang nằm trong ổ chăn đi quan sát cái thứ giữa hai chân của một cô nàng mỹ nữ vậy. Bởi vì, bên trong ổ chăn cũng không phải là rất tối tăm hay sao?

Phốc!

Nhẹ nhàng nhảy xuống, bên trong hư không hắc ám nhất thời thoáng hiện lên một chút quỹ tích của lưu quang. Một tiếng vang trầm đục cất lên, một tầng lực lượng hộ tráo đột nhiên sản sinh ra, nhất thời đem Phó Thư Bảo đang bay nhanh về phía trong Thần Miếu đẩy ngược trở ra. Tốc độ của hắn cũng không nhanh đến mức vượt qua tốc độ hình thành của lực lượng hộ tráo. Muốn dùng tốc độ bay nhanh vào, cái ý tưởng này căn bản không thể thực hiện được.

- Nguyên Nhất Quyền!

Hét lớn một tiếng, nắm tay của Phó Thư Bảo hướng về phía lực lượng hộ tráo trong suốt đập thẳng vào.

Bên trong hư không hắc ám, một đầu thú hư ảo ở đầu nắm tay hắn chợt rõ ràng hiện lên, giống như Cự long, giống như mãnh hổ, vô cùng uy vũ.

Đây chính là Quyền thú!

Một quyền đánh ra, tinh khí thần cùng với năng lượng vô hình của lực lượng hỗn hợp lại với nhau, tự nhiên sẽ sản sinh ra một cái ý chí, một cái ý chí chiến đấy, một cái hồn thể chiến đấu. Đến cấp bậc này, chính là sản sinh ra một cái sinh mệnh khác loại mà thôi!

Người tiến hành luyện kiếm, khi luyện đến cảnh giới cao thâm nhất, một kiếm xuất ra khỏi vỏ lập tức sẽ giết người ngoài ngàn dặm, đó chính là kiếm khí. Kiếm khí, cũng chính là Kiếm thú của người luyện kiếm.

Đây chính là lần đầu tiên Phó Thư Bảo dốc hết toàn lực thi triển ra Nguyên Nhất Thức, thậm chí ngay cả hắn cũng không nghĩ đến vừa mới ra tay liền sản sinh ra Quyền thú như vậy!

Ngay trong nháy mắt khi Quyền thú hiện ra, tất cả các linh năng bên trong hư không nhất thời tựa hồ cũng tụ tập lên trên nắm tay của hắn! Một quyền như vậy, cái loại khí thế cuồng phách bá đạo như thế này, làm cho người khác cảm giác được giống như ngay cả một ngọn núi cũng có thể dễ dàng đánh sụp đổ!

Đây chính là Nguyên Nhất Thức, chiêu thức cường đại nhất của Nguyên Nhất Chiến Kỹ, không chỉ là bộ phận Luyện tâm hoàn toàn dung hợp lại, thậm chí ngay cả một bộ phận Luyện thể cũng hoàn toàn dung hợp với nhau, sáng lập ra một loại thủ đoạn công kích mới có uy lực còn cường hãn hơn rất nhiều nữa. Nguyên nhất, nguyên nhất, tuy rằng chỉ có một thức, nhưng mà lại có biến hóa huyền diệu nhất biến ứng vạn biến. Cũng chính là muốn nói, công kích của hắn, thậm chí ngay cả một cái ánh mắt tràn ngập sát ý, đó cũng là một kích tất sát!

Tất cả mọi chiêu thức kịch chiến khi tu luyện đến mức cuối cùng, cảnh giới chung cực nhất chính là vô chiêu. Vô chiêu thắng hữu chiêu, cũng không phải là một loại mánh lới dọa người trong các tiểu thuyết hiệp khách, mà là cảnh giới chân thật, là cảnh giới cao thâm nhất.

Ầm ầm!

Quyền thú chợt lóe mà hiện lên kia trước tiên đập thẳng lên trên tầng lực lượng hộ tráo vô hình trước mặt, ngay sau đó nắm tay của hắn cũng va chạm ngay tại cùng một điểm công kích. Hai thanh âm nổ vang nặng nề truyền ra, lực lượng hộ tráo vô hình nhất thời bị phá vỡ. Tuy rằng nhìn qua cũng không thấy được quá trình vỡ vụn của nó, nhưng bằng vào cảm giác vô cùng nhạy cảm, Phó Thư Bảo đã rõ ràng cảm giác được, cái lực lượng hộ tráo kia giống như một tầng hộ tráo thủy tinh yếu ớt vậy, dưới sự đả kích của trọng quyền, đầu tiên là xuất hiện dấu vết nứt nẻ, sau đó ầm ầm sụp đổ.