Phương diện kiến thiết một tòa kiến trúc ngầm trong lòng đất, nhất thiết phải suy nghĩ đến vấn đề lưu chuyển nguồn nước. Mặc dù đây là ở bên trong sa mạc, mưa xuống rất ít, nhưng mà ít nhất cũng phải giải quyết vấn đề giải phóng nguồn nước thải. Như vậy, nhất định là phải có cống thoát nước. Mà những cống thoát nước tràn ngập các vật dơ bẩn cùng với mùi vị hôi thối, khẳng định là sẽ không có ai thủ vệ cả. Huống chi tất cả các thủ vệ ở nơi này ai nấy cũng đều là những thiếu nữ tóc vàng thanh xuân xinh đẹp nữa. Cho nên, vừa ra khỏi cửa khố phòng, Phó Thư Bảo cũng không có sốt ruột phóng đi, mà là cẩn cẩn thận thận đi dạo một vòng, tìm kiếm lối vào một đường cống thoát nước, lúc này mới độn đi vào.
Nếu như trên người không mang theo Luyện Chi Trữ Vật Giới, thì phân thân lực lượng của hắn liền có thể trực tiếp chạy thẳng ra ngoài, không ai có thể phát hiện ra được sự tồn tại của phân thân lực lượng. Nhưng mà mang theo một khỏa Luyện Chi Trữ Vật Giới, như vậy thì liền bất đồng rồi. Một vật kim chúc không ngừng di động như vậy, rất dễ dàng bị phát hiện ra.
Đường cống thoát nước ngầm căn bản là không có ánh sáng, mùi hôi thối ngập trời. Phó Thư Bảo nhanh chóng che chắn lại khứu giác của phân thân lực lượng, không nghe thấy được thì liền không bị phiền não. Đi một khoảng ban đầu, đường cống thoát nước là một đoạn thẳng ngang, đi một khoảng tiếp theo, nó lặng yên chuyển hướng đâm sâu xuống lòng đất. Mới ban đầu, Phó Thư Bảo vẫn còn chưa có chú ý đến điểm này, sau khi đi tới một đoạn khá xa, hắn mới phát hiện ra điểm này.
- Kỳ quái, những đường thoát của cống thoát nước thông thường cũng đều dẫn đến các hồ xử lý nước thải, hoặc là chảy ra các lòng sông gần nhất, nhưng thủy chung cũng đều là chảy ra mặt đất cả, nhưng mà cái đường cống thoát nước này lại chảy thẳng xuống lòng đất, chẳng lẽ bên dưới này lại còn có một địa quật, hoặc là một phiến không gian ngầm nào khác hay sao?
Trong lòng cảm thấy kỳ quái, Phó Thư Bảo điều khiển phân thân lực lượng tiếp tục đi xuống dưới.
Lại đi xuống một khoảng chừng bốn, năm trăm thước nữa, con đường dưới chân phân thân lực lượng đột nhiên bị cắt đứt. Trước mặt hắn là một vách núi đen dựng đứng thẳng xuống phía dưới. Bên dưới hoàn toàn là một mảnh hắc ám, nhìn không thấy chiều sâu bên dưới vách núi đen kia, cũng nhìn không thấy được bên dưới đến tột cùng là có cái gì. Dòng nước thải từ bên trong lãnh địa của Mặc Lan Lý Sự chảy ra, liền trực tiếp đổ thẳng xuống vách núi đen dựng đứng kia. Mơ hồ có thanh âm dòng nước đổ ầm ầm truyền đến.
Một chút nước thải đổ xuống, căn bản là không thể có được tiếng vang như vậy, duy nhất có khả năng chính là bên dưới có một dòng sông ngầm.
- Kỳ quái! Bên dưới lòng đất của sa mạc như thế nào lại có được tiếng nước kêu như vậy? Nếu như có dòng sông ngầm dưới này, như vậy nó từ đi đâu chảy tới, và chảy về đâu?
Tuy rằng bản thân cũng không có đứng bên cạnh vách núi đen hắc ám kia, nhưng mà Phó Thư Bảo cũng có cảm thụ như chính mình đang đứng tại chỗ đó vậy.
Một mãnh quang vựng hòa nhã đột nhiên từ bên trong thân thể của phân thân lực lượng tản mát ra, đem khoảng cách khoảng chừng mười thước bốn phía xung quanh thân thể chiếu sáng lên một trận. Lực Lượng Chi Dực nhẹ nhàng vung lên, phân thân lực lượng chậm rãi lướt xuống dưới vách núi đen.
Nếu như là Phó Thư Bảo tự mình đi tới nơi này, hắn tuyệt đối sẽ không dám dưới tình huống chưa biết rõ ràng chi tiết bên dưới mà tùy tiện chạy xuống đó xem xét. Nhưng mà phân thân lực lượng thì lại chẳng có chút cố kỵ gì cả. Cho dù bên dưới có bẫy rập đi chăng nữa, hoặc là hoàn cảnh tự nhiên cực kỳ nguy hiểm ác liệt, cũng không hề gây chút trở ngại gì cho phân thân lực lượng. Chết thì chết thôi, cùng lắm thì ngưng luyện ra một cái phân thân lực lượng mới là được.
Phân thân lực lượng bay xuống càng ngày càng sâu, nhưng thông qua tầm mắt của phân thân lực lượng, Phó Thư Bảo mãi vẫn còn chưa nhìn thấy được đáy vách núi!
- Kỳ quái! Chiều sâu như vậy, cộng thêm chiều nghiêng xuống của đường cống thoát nước lúc trước, ít nhất cũng hơn năm trăm thước rồi! Bên dưới Di Vong Chi Khư này như thế nào lại có một cái địa huyệt lớn như vậy chứ?
Trong lòng Phó Thư Bảo một mảnh ngạc nhiên, nhưng cũng không có vì vậy mà bỏ qua, điều khiển phân thân lực lượng tiếp tục bay xuống bên dưới.
Thanh âm nước chảy đánh sâu vào nham thạch càng ngày càng mãnh liệt hơn. Thông qua liên hệ tinh thần với phân thân lực lượng, Phó Thư Bảo thậm chí còn cảm giác được có những giọt thủy châu lạnh lẽo đã văng trúng lên trên người phân thân lực lượng của hắn. Rốt cuộc cũng đến được đáy vách núi. Mà lúc này, phân thân lực lượng ít nhất cũng đã bay xuống đến chiều sâu hơn hai ngàn thước!
Phân thân lực lượng đặt chân lên trên mặt đất có chút ẩm ướt. Nơi đây là một khối nham thạch hình vuông thật lớn. Những tảng nham thạch cùng loại như vậy ở nơi đây còn có rất nhiều nữa. Bởi vì nguyên nhân ánh sáng, cho nên hắn chỉ có thể nhìn thấy những tình huống ở chung quanh thân thể mà thôi, cũng không biết đám nham thạch này sẽ kéo dài đến bao xa.
Con sông ngầm có chiều rộng bề mặt ít nhất cũng chừng hai mươi thước, dòng nước bên trong men theo lòng sông được đẽo gọt bằng phẳng bằng nham thạch không ngừng chảy xuôi. Những con kênh đào ngầm như thế này, cũng không phải chỉ có một cái, mà có rất nhiều kênh đào ngầm giống như vậy. Mà địa phương chúng nó hội tụ lại, chính là một phiến thủy vực khổng lồ, bao phủ một mảnh hắc ám.
Mang theo cảm giác vô cùng ngạc nhiên, Phó Thư Bảo điều khiển phân thân lực lượng bay nhanh ở khu vực phụ cận một vòng, cuối cùng quay trở lại địa phương đặt chân ban đầu. Thời điểm này hắn đã đạt được một cái kết luận phi thường quái dị: Cảng khẩu!
Nếu không phải là thông qua phân thân lực lượng chính mắt nhìn thấy, đổi lại là một người khác kể lại, cho dù là đặt đao lên cổ buộc hắn tin tưởng, chỉ sợ hắn cũng sẽ không dám tin tưởng những gì mình đang thấy. Nhưng mà, trong này chân chân chính chính là một cái cảng khẩu, nó vô cùng chân thật xuất hiện ở ngay trước mắt của phân thân lực lượng, cũng tồn tại bên trong ý thức hải của Phó Thư Bảo.
Một cái cảng khẩu ngầm dưới lòng đất, cái này đến tột cùng là mục đích gì? Ai đã kiến tạo ra cái này? Đi theo phiến thủy vực này ra ngoài, thì sẽ đi thông đến địa phương gì đây?
Càng ngày càng có thêm nhiều vấn đề mới nảy sinh trong lòng của Phó Thư Bảo. Nghĩ tới nghĩ lui, cho dù trong đầu hắn đã suy nghĩ đến mức loạn thành một đám tương hồ cũng không có cách nào biết được rõ ràng mọi chuyện cả.
- Mặc kệ nó, trước hãy nhìn xem rồi mới tính tiếp!
Trong lòng Phó Thư Bảo hạ một cái quyết định, sau đó thao tác phân thân lực lượng hướng về phía sâu bên trong thủy vực mà bay đi. Thời điểm này, hắn bất cứ lúc nào cũng chú ý đến mối liên hệ tinh thần giữa hắn cùng với phân thân lực lượng, nhằm tránh cho việc mất đi liên hệ, không thể tiếp tục khống chế.
Trên mặt đất, bởi vì nguyên nhân trống trải không gì che chắn, cho nên phạm vi Phó Thư Bảo có thể khống chế phân thân lực lượng đạt đến chừng hơn mười dặm, nhưng mà ở dưới này, có mặt đất dày cách trở, cho nên sự liên hệ tinh thần giữa hắn cùng với phân thân lực lượng đã bị quấy nhiễu thật lớn, khoảng cách hữu hiệu so với trên mặt đất cũng ngắn hơn rất nhiều.
Rất nhanh, Phó Thư Bảo đã phát hiện ra rằng, cái cảng khẩu này kỳ thật cũng không phải là một cái cảng khẩu bờ biển giống như tưởng tượng từ trước của hắn, mà là một cái cảng khẩu bờ sông mà thôi! Phiến thủy vực hắc ám to lớn trước mặt này, tương đương với một cái kênh đào khổng lồ!
Dựa theo cấu tạo của nham thạch cùng với một vài đặc thù khác mà xem, thì dòng kênh đào ngầm này căn bản không phải là do thiên nhiên hình thành, mà là do nhân công xây dựng nên. Những khối nham thạch lớn dọc theo vách núi đen cũng không phải là do thiên nhiên hình thành, mà là do nhân công tạo ra, chuyên dùng để quan sát hoạt động trên bến cảng, cùng với phục trách chức năng của những con đê.
Rất nhanh, thông qua phân thân lực lượng, Phó Thư Bảo lại có sự phát hiện mới. Đó chính là cứ cách mỗi một đoạn khoảng cách, ở trên dãy đê kia sẽ xuất hiện một tòa kiến trúc hình tháp bằng đá. Phó Thư Bảo để cho phân thân lực lượng đi thăm dò nơi đó một chút, phát hiện ra những tòa thạch tháp này tuy rằng bảo tồn hoàn hảo, cũng không có hiện tượng phong hóa nghiêm trọng, nhưng mà bên trong cũng chẳng có dấu hiệu của người hay động vật nào cả. Nhưng mà ở xung quanh những căn thạch tháp này, hắn lại phát hiện có một vài cái rễ cây thật lớn, theo phương hướng của lòng sông, kéo dài thẳng về phía xa.
Những cái rễ cây này cũng không có chết héo, bên trong ẩn chứa hơi nước, độ dai cũng rất bình thường, nhìn qua không giống như là rễ của các loại cây cối chết héo thông thường nào đó.
- Chẳng lẽ, cái cảng khẩu này chính là do Luyện Quốc tại Thời đại Khởi Nguyên kiến tạo, những cái rễ cây này chính là rễ cây của Khởi Nguyên Chi Thụ hay sao? Cái gọi là Tiếp Dẫn Chi Thuyền kia cũng không phải là từ phía biển tiến vào, cũng không phải từ trên bầu trời bay xuống, lại càng không phải là từ bên trong sa mạc chạy tới, mà là từ các dòng kênh đào ngầm dưới này đi lên hay sao?
Phó Thư Bảo giật mình tỉnh ngộ, tựa hồ như hiểu ra được một vài thứ gì đó.
Cũng không biết đi xuống thăm dò chỗ sâu bên trong lòng đất thêm bao nhiêu nữa, dần dần mối liên hệ tinh thần cùng với phân thân lực lượng càng ngày càng yếu ớt hơn, khó có thể tiếp tục khống chế nữa. Trong lòng Phó Thư Bảo mặc dù có chút không cam lòng, nhưng cũng chỉ đành để cho phân thân lực lượng quay trở về mà thôi.
Quay trở lại cảng khẩu, Phó Thư Bảo đối với khu vực phụ cận của cảng khẩu tiếp tục thăm dò thêm một lần nữa. Lần này đây cũng có một phát hiện mới. Hắn tìm ra được một vài tòa kiến trúc khác. Chúng cũng không chỉ có cấu trúc hình tháp, còn có một vài tòa kiến trúc cùng với những nhà ở của bình dân bình thường không khác biệt lắm. Bên trong những tòa kiến trúc này còn có lưu lại một vài đồ sứ cùng với đồ gia dụng được bảo tồn khá hoàn hảo. Bởi vì nơi đây ở trong hoàn cảnh đặc thù sâu dưới lòng đất, nhiệt độ cùng với độ ẩm được bảo trì khá tốt, cho nên các thứ đồ gia dụng này cũng không có bị phá hư.
Tìm tòi trong chốc lát, phân thân lực lượng lại một lần nữa dựa theo lộ tuyến lúc đến ban đầu, hướng về phía vách núi đen mà bay lên.
- Ủa! Đó là…
Phân thân lực lượng đột nhiên tạm dừng lại ở một độ cao nhất định. Chỉ nhìn thấy bên trên sườn của vách núi đen kia rõ ràng có một tòa miếu thờ được xây dựng chìm bên trong vách núi đen. Tòa miếu thờ này tuy rằng cũng không có hùng vĩ khổng lồ như Thần Miếu của Luyện Hoa Nữ Thần vậy, nhưng mà cũng có quy mô hai phần ba Thần Miếu của Luyện Hoa Nữ Thần. Càng thần kỳ hơn chính là, nó được xây dựng ở độ cao cách mặt đất khoảng chừng hơn ba trăm thước. Từ dưới đất lên đến trên tòa miếu cũng không có bất cứ cầu thang nào đi lên, mà đi xuống cũng không có đường thông hành nào, liền cứ như vậy đột ngột gắn chìm bên trên vách núi đen, giống hệt như một cái Thần tích!
- Con mẹ nó! Cái địa phương này thật sự rất thần kỳ, quỷ dị! Một đám mê đề gắn chung một chỗ với nhau, cái cảm giác tìm không ra đáp án kia khiến người ta thật khó chịu a!
Trong lòng Phó Thư Bảo thầm mắng một câu, sau đó thao tác phân thân lực lượng hướng vào bên trong Thần Miếu mà bay đi.
Thế nhưng ngay trong nháy mắt khi phân thân lực lượng tiếp cận đến tòa Thần Miếu kia, thì một cái lực trường lực lượng quỷ dị đột nhiên hiện ra, giống hệt như một cái hộ tráo vô hình bao trùm toàn bộ tòa Thần Miếu bên trong vậy. Phân thân lực lượng của Phó Thư Bảo lập tức va chạm với tầng hộ tráo kia, chấn động truyền đến, nham thạch bốn phía xung quanh không ngừng ong ong rung động. Vô số những hòn đá thật nhỏ không ngừng rào rào rơi xuống mặt đất bên dưới. Nhưng mà tòa Thần Miếu kia thì lại không một chút cử động, thậm chí ngay cả một hạt bụi cũng không hề rơi xuống nữa.
Bên ngoài có lực trường lực lượng, như vậy bên trong rất có thể có Lực sĩ trấn thủ. Còn có một loại khả năng khác chính là bên trong có một kiện Lực Luyện Khí lợi hại nào đó, một khi gặp phải kẻ thù bên ngoài xâm lấn, sẽ tự động phòng ngự. Hai loại khả năng này, mỗi một loại khả năng đều chiếm tỷ lệ một nửa. Không có tận mắt nhìn thấy, Phó Thư Bảo cũng không thể nào phán đoán chuẩn xác được. Nhưng mà dựa theo lẽ thường, loại tình huống trước mắt này, khả năng có Lực sĩ trấn thủ tựa hồ nhỏ hơn một chút, tỷ lệ có Lực Luyện Khí tự động phòng ngự lớn hơn một chút.
Rầm rầm!
Phân thân lực lượng nện mạnh một quyền lên trên lực lượng hộ tráo kia. Chấn động liền trở nên càng ngày càng kịch liệt hơn. Vài khối nham thạch nặng ngàn cân cũng từ trên đầu ầm ầm rơi xuống. Nhưng mà lực lượng hộ tráo vẫn như cũ không chút cử động, thậm chí ngay cả một chút ba động cũng không có.
Trong lòng Phó Thư Bảo nhất thời có chút buồn bực. Nếu như là trước kia, tu vi lực lượng của hắn còn chưa có đạt đến cảnh giới Luyện Chi Đại Vô Vũ Trụ, vậy thì cũng không có gì. Lúc đó tu vi của phân thân lực lượng của hắn cũng chỉ có tiêu chuẩn một Lực sĩ cấp bậc Linh Lực Cấp mà thôi. Nhưng hiện tại nước lên thuyền lên, phân thân lực lượng của hắn cũng đã tăng lên một cấp bậc cảnh giới mới, rõ ràng đã là tiêu chuẩn Lực sĩ Vĩnh Hằng Lực rồi. Thế nhưng ngay cả một cái lực lượng hộ tráo cũng không thể lay động nổi, đây không phải là rất đả kích người hay sao?
Ầm ầm! Ầm ầm!
Lại nện tiếp thêm mấy quyền xuống nữa, lực lượng hộ tráo vẫn như cũ không một chút ba động, nhưng mà đám nham thạch bốn phía xung quanh lại bị phân thân lực lượng đánh cho chấn động rớt xuống không ít.
- Quên đi! Nếu tiếp tục như vậy nữa, càng ngày tạo ra càng nhiều chấn động, liền biến thành giống như động đất vậy. Vạn nhất nếu như bị Mặc Lan Lý Sự bên trên kia phát hiện ra, cũng không phải là chuyện gì tốt. Cái địa phương này nhìn qua tựa hồ như chưa từng có người nào đến đây cả, thậm chí ngay cả Mặc Lan Lý Sự cũng đều không biết đến nó. Nếu như muốn tiến vào Thần Miếu xem qua một chút, cũng chỉ có thể tự mình đến xem mà thôi!
Rốt cuộc Phó Thư Bảo cũng từ bỏ, không để phân thân lực lượng tiếp tục công kích lực lượng hộ tráo nữa, mà điều khiển phân thân lực lượng bay lên trên vách núi đen, cuối cùng bay xuyên qua tầng cát dày bên trên mà chui ra ngoài.
Vị trí nơi phân thân lực lượng chui lên cách xa khỏi Khởi Nguyên Chi Thụ, cũng cách xa khỏi lãnh địa ngầm của Mặc Lan Lý Sự cùng với Thần Miếu của Luyện Hoa Nữ Thần, là một vị trí vô cùng an toàn. Phó Thư Bảo lặng lẽ ghi nhớ đại khái địa hình, cũng nhớ kỹ một chút tình huống cụ thể khi đi xuyên qua lòng đất, sau đó mới hướng về phía doanh địa của Quân đoàn Ngũ Nguyệt Hoa mà bay đi.