Thiên Tài Đọa Lạc

Chương 421: Vương Phi xin tý lửa (1)

Quả thực là rượu ngon, vừa mở nắp bình rượu, nhất thời một cổ mùi thơm

ngào ngạt bay ra. Phó Thư Bảo là người sành rượu, ngửi thấy mùi thơm từ

bình rượu tỏa ra, hắn chỉ muốn được thưởng thức một chút.

- Rượu

này đã có trên hai trăm năm lịch sử, là ta mang từ Vương Cung tới, ngày

hôm nay muốn thưởng thức cùng với Phó công tử, hơn nữa đêm hôm nay, đúng là đêm đáng dùng rượu ngon chúc mừng.

Ba Mễ Na Vương Phi rót lưng chừng rượu vào hai chén thủy tinh trong suốt, sau đó đưa cho Phó Thư Bảo một chén.

Phó Thư Bảo hít một hơi thật sâu:

- Rượu này tuy rằng tốt nhưng, nhưng thua xa rượu nho Hậu Thổ Thành chúng ta sản xuất, hơn nữa, lịch sử hai trăm năm quá mức thưa thớt, lần này

uống, lần sau lại muốn uống, chẳng lẽ phải đợi hai trăm năm sau mới được uống sao?

- Oạch?Phó công tử, nông trường của ngươi cũng sản xuất rượu sao?

Đối với thuyết pháp Phó Thư Bảo nói, Ba Mễ Na Vương Phi có chút khó tin,

bây giờ rượu sản xuất, nào có rượu tốt cất vào hầm hai trăm năm chứ?

Rượu cất vào hầm càng lâu, hương vị càng thơm càng đậm đà, đây là chuyện những người uống rượu đều biết.

- Lần sau Vương Phi phái sứ giả

tới Hậu Thổ Thành ta, ta sẽ để hắn mang một bình trở về, Vương Phi uống

vào sẽ biết lời ta nói là thực.

Rượu nho Phó Thư Bảo nói, chính

là rượu dùng huyễn tâm nho sản xuất, hiện nay hoàn toàn là giai đoạn thử nghiệm, nhưng mùi vị rượu nho so với mùi vị rượu của Ba Mễ Na Vương Phi cất vào hầm hơn hai trăm năm còn tốt hơn rất nhiều.

- Phó công tử, nếu như ngươi thực sự có rượu ngon như vậy, ta nguyện ý mua, và làm ăn với ngươi.

Ba Mễ Na Vương Phi có chút động tâm.

- Nói vậy, quan hệ minh hữu là minh hữu, quan hệ làm ăn là làm ăn, chúng

ta cần ký kết điều ước thông thương. Trên thực tế, ta không chỉ có thể

bạn rượu nho ngon, còn có lương thực, thậm chí vũ khí Lực Luyện Khí,

hàng hóa của ta Vương Phi rất rõ ràng, cho nên, mọi vấn đề chúng ta cần

ký kết điều ước, bởi có điều ước mới buôn bán suôn sẻ.

Nhìn bộ

dáng Ba Mễ Na động tâm, trong lòng Phó Thư Bảo vô cùng vui vẻ. Dùng rượu ngon hấp dẫn tâm tư Ba Mễ Na bắt đầu đề cập tới chuyện ký kết thông

thương, đây chính là điều hắn muốn. Tư Ba Quốc là một quốc gia cổ có

lịch sử lâu đời, sở hữu diện tích lãnh địa rộng lớn và nhân khẩu đông

đúc, mở thị trường này, hắn có thể thu được khoản lợi nhuận không nhỏ.

Ba Mễ Na cười nói:

- Phó công tử không hổ là xuất thân từ thế gia thương nhân, lúc này không quên đàm phán làm ăn, kỳ thực ngươi không nói, ta cũng muốn đề cập tới, khi ta leo lên vương vị, chấn hưng đống phế liệu trong nước, khẳng định cần lượng vật tư lớn thỏa mãn nhu cầu của bách tính, buôn bán làm ăn

với ngươi, chính hợp ý ta, chẳng qua, chuyện ký kết hiệp ước lúc này tạm thời không nói đến.

Phó Thư Bảo cười nói:

- Chúng ta nói chuyện gì?

Lúc này, Ba Mễ Na chậm rãi đi tới bên cạnh Phó Thư Bảo, dạo quanh hắn một vòng mới mỉm cười nói:

- Không biết Phó công tử còn nhớ rõ chuyện lần trước không?

- Chuyện lần trước?

Tổng cộng Phó Thư Bảo từng tới Bạch Tượng Thành hai lần, chuyện lần trước

xảy ra, đương nhiên trong lòng hắn nhớ rõ, nhưng lúc này, hắn lại giả bộ không nhớ.

- Lần trước, tại bàn tiệc người dùng chân đá ta vài cước...Chuyện kia, lẽ nào ngươi không nhớ rõ sao?

Ba Mễ Na trắng mắt liếc nhìn Phó Thư Bảo.

Lần trước, Phó Thư Bảo vốn muốn chọc ghẹo Vương Phi một chút, nhưng Vương

Phi ngược lại cũng muốn chọc lại hắn, kết quả mới xảy ra sự kiện khiêu

khích tại bàn tiệc. Thời gian trước kia, Phó Thư Bảo rốt cuộc tu luyện

độc tố Lực Luyện Khí thần bí rất phức tạp, không làm được chuyện này,

nhưng bây giờ cấm chế này đã biến mất không còn sót lại chút gì.

Thiên vật bị phung phí tự nhiên là bản thân ả Vương phi này.

Hồi tưởng lại tình cảnh lúc đó: dưới bàn tiệc, Ba Mễ Na Vương Phi duỗi

thẳng đôi chân ngọc, chậm rãi bắt lấy tiểu huynh đệ của hắn, thế cho nên tiểu huynh đệ của hắn oán giận tận trời nhưng không thể phát tiết,

khiến trong lòng hắn không xóa bỏ được loại cảm giác móng chân mèo cào

xé.

- Bây giờ, minh bạch ta muốn đàm phán với ngươi chuyện gì chứ?

Ánh mắt của Ba Mễ Na rơi xuống trên ngực Phó Thư Bảo, chậm rãi chuyển mắt

tới bụng dưới, sau cùng dừng lại dưới khe chân hắn, nơi đó rõ ràng có

phản ứng. Thoáng chốc khiến nàng hoảng hốt, tâm tình của nàng có sợ hãi

cũng có hiếu kỳ, nhưng muốn thưởng thức là nhiều hơn cả.

Phó Thư Bảo lại lắc đầu:

- Ha ha,

thật là, gần đây trí nhớ của ta không tốt lắm, luôn luôn quên chuyện

trước kia, thời gian không còn sớm, ta còn phải đi xem người của ta kiểm kê áo giáp.

- Ngươi...

Ba Mễ Na nhất thời xấu hổ, đôi má ngọc lúm đồng tiền tràn đầy thần sắc xấu hổ và buồn bực.

- Ngươi, lẽ nào không có tâm tư thương hoa tiếc ngọc sao? Ta là nữ nhân,

đã nói tới mực độ này, ngươi không ngờ còn giả bộ thanh cao, ngươi, ta

sẽ không ký kết điều ước thông thương gì đó với ngươi.

- Vương Phi bớt giận bớt giận.

Phó Thư Bảo ha hả cười, vòng vo nói.

- Vậy ngươi rốt cuộc ở lại hay không ở lại?

Ba Mễ Na Vương Phi tươi cười trở lại.

- Chuyện này...

Trong lòng Phó Thư Bảo suy tính. Ba Mễ Na Vương Phi tuy tư sắc không tồi,

nhưng so với nữ nhân của hắn, bất luận là Độc Âm Nhi hay Chi Ni Nhã hoặc Hồ Nguyệt Thiền, so ra còn kém xa. Hơn nữa, nàng là nữ nhân của Tiên

Vương Ba Tư Quốc, khẳng định đã bị đùa bỡn, bây giờ hắn vui đùa một

chút, tuy nơi này không có gì không thích hợp, nhưng suy cho cùng lại

cảm thấy có chút thiệt thòi.

Nam nhân đối với chuyện này cảm thấy chịu thiệt thòi, duy chỉ có Phó Thư Bảo mà thôi.

- Ta thành thật nói rõ suy nghĩ trong lòng, ta muốn...Cùng ngươi...

Sắc mặt Ba Mễ Na ửng đỏ, nàng dừng lại một chút, lấy dũng khí nói rõ suy nghĩ trong lòng:

- Lợi dụng ngươi một lần!

Phó Thư Bảo nhất thời sửng sờ, có vay ắt có trả, hắn nào không biết ngoạn ý này?

- Tiên Vương chết cách đây không lâu, bây giờ Mục Hãn Ba Da Vương Tư đã

chết, vương thất Tư Ba Quốc bị chặt đứt huyết thống, một số quý tộc cổ

xưa khẳng định sẽ có tâm tư mưu phản, nếu như ta tuyên bố ta có cốt nhục của Tiên Vương, khả năng rất lớn tránh được chuyện này phát sinh, nam

tử trên thế giới này tuy nhiều, nhưng ta duy chỉ để ý tới ngươi, không

chỉ vì ngươi thông minh tuyệt đỉnh, còn sở hữu lực lượng tu vi kinh

người, nếu như nhi tử ta sinh kế thừa sở trường của ngươi, sau đó nó

không chỉ có thể ngồi trên vương vị của ta, hơn nữa còn có thể mang tới

hạnh phúc cho bá tính Tư Ba Quốc.

Loại chuyện một khi liên quan

tới chuyện tạo phúc cho bá tính, đương nhiên đã trở thành chuyện đại sự, không chỉ có lý do chính đáng, hơn nữa còn là thánh nhân cứu tế chúng

sinh, ban phúc thiên hạ.

Chuyện này, nên làm thế nào cho tốt?

- Ha hả, trước hết không nói đến vấn đề chúng ta mượn hay không mượn, nói như vậy nếu như con của ta trở thành Quốc Vương Tư Ba Quốc, ta chẳng

phải trở thành Thái Thượng Vương sao?

Trong lòng Phó Thư Bảo âm thầm tính toán, chuyện này chẳng phải buôn bán một vốn bốn lời?

Ba Mễ Na lại lắc đầu, kiên quyết nói:

- Hắn và ngươi không có quan hệ, ngươi là người Tú Quốc, nhi tử của ta là huyết thống vương thất Tư Ba Quốc, hắn và ngươi làm sao có thể có quan

hệ? Hơn nữa, ta cũng thỉnh cầu ngươi, vĩnh viễn không được nói ra, vĩnh

viễn đừng gặp lại.

- Vậy chẳng phải ta chịu thiệt thòi lớn?

- Cho nên, ta sẽ cho ngươi chỗ tốt khác, ví như điều ước thông thương

kia, đối với nhiều loại thương phẩm của các ngươi ta sẽ không thu thuế

quan, mặt khác còn có quan hệ đồng minh quân sự, nếu như có người đánh

Hậu Thổ Thành của ngươi, tuy rằng quân đội của ta không tiện bước vào

lãnh thổ Tú Quốc, nhưng dựa vào cải trang, vẫn có thể giúp ngươi tiến

hành chiến đấu.