Thiên Tài Đọa Lạc

Chương 272: Ước hẹn với hồ ly

Nếu đối phương là Linh Vương, Phó Thư Bảo hẳn phải cảm giác được, thế

nhưng hắn lại không hề cảm giác được lực lượng cường đại trên người hồ

ly này, khi quan sát tiểu hồ ly này, hắn xác định tiểu hồ ly này chỉ là

tiểu Linh Thú Chính Linh cấp thông thường, nhưng dựa theo tiêu chuẩn

nhìn nhận, Linh Thú có thể mở miệng nói tiếng người, nó phải đạt tới

cảnh giới Linh Vương mới có thể làm được, như vậy, nói rõ nó là một Linh Thú cấp Linh Vương trá hình?

Không ngờ hồ ly lông vàng lại lắc đầu:

- Ta chỉ là Linh Thú Chính Linh cấp, chỉ có điều Linh Thú hệ hồ ly

chúng ta sở hữu bản lĩnh không giống Linh Thú bình thường, sức chiến đấu của chúng ta tuy không mạnh, nhưng có khả năng tạo ra ảo giác và khống

chế tinh thần con người mà những Linh Thú khác không thể sánh bằng.

Đương nhiên, chúng ta có thể nói được tiếng người, cũng là năng lực trời sinh, hoàn toàn khác so với những Linh Thú khác.

- Hóa ra là vậy.

Phó Thư Bảo thuận miệng nói một câu, trong lòng cảm thụ vô cùng phức tạp. Hắn âm thầm nói:

- Tiểu hồ ly lông vàng này có chút tương tự với các loại hồ yêu trong

ký ức của ta, xem ra đây là một nhánh Linh Thú cực kỳ phức tạp, đối với

Linh Thú, ta thực sự còn chưa lí giải được nhiều.

- Các ngươi tìm cái gì trong lãnh địa của ta?

Hồ ly lông vàng nói:

- Ta biết ngươi và thị vệ của ngươi đều là Luyện Lực Sĩ, hơn nữa người

kia rất mạnh, các ngươi dùng phương thức cảm ứng nguyên tố tìm vật gì

vậy.

Quả nhiên vô cùng cơ linh, trong lòng Phó Thư Bảo thầm cảm thán một tiếng, cũng không giấu diếm nói:

- Chúng ta tìm ngọn núi lửa đã tắt là Liệt Diễm Hỏa Sơn, ngươi là lãnh chúa ở đây, vậy ngươi có thể giúp chúng ta chứ?

- Tìm kiếm ngọn núi lửa đã tắt?

Ngữ khí hồ ly lông vàng khẽ đổi:

- Các ngươi tìm làm gì?

- Chuyện này...

Chuyện tìm kiếm Liệt Diễm Hỏa Sơn có thể thuận miệng nói ra, nhưng

chuyện tìm kiếm Viêm Hỏa Linh Tham lại không thể tùy ý nói, bất quá Phó

Thư Bảo phát hiện tâm ý tiểu hồ ly lông vàng biến đổi nhỏ, dựa theo phản ứng của nó mà xét, nó khẳng định biết Liệt Diễm Hỏa Sơn, hơn nữa, nó

dường như cũng biết trong Liệt Diễm Hỏa Sơn tồn tại vật gì đó không hề

tầm thường.

- Nói cho ta biết, các ngươi tìm ngọn núi lửa kia làm gì?

Tiểu hồ ly lông vàng lặp lại lần nữa.

- Nếu như nó đã biết hơn phân nửa, ta càng giấu diếm, nó không chỉ nghi ngờ, còn có thể càng thêm cảnh giác. Tại sao ta không nói rõ sự tình,

xem xét phản ứng của nó, đổi lại, một Linh Thú Chính Linh cấp đối với

tiểu thanh cũng không thể tạo thành uy hiếp...

Trong lòng vừa nghĩ, Phó Thư Bảo liền đưa ra quyết định, mở miệng nói:

- Được rồi, ta không lừa dối ngươi nữa, chúng ta tới nơi này để tìm

kiếm Liệt Diễm Hỏa Sơn, chính là muốn tìm gốc cây Viêm Hỏa Linh Tham bên trong đó.

- Cái gì?

Hồ ly lông vàng nhất thời thất thanh, ngữ khí có vẻ khá kinh ngạc.

Mặc dù hồ ly tinh lông vàng phản ứng càng thêm mãnh liệt, nhưng điều

này đã nằm trong dự liệu của Phó Thư Bảo, từ phản ứng đó, hắn có thể suy đoán được nhiều điều. Con hồ ly lông vàng này không chỉ biết Liệt Diễm

Hỏa Sơn và Viêm Hỏa Linh Tham, e rằng nó còn vô cùng chú trọng tới Liệt

Diễm Hỏa Sơn!

Thoáng chốc quan sát, Phó Thư Bảo cười cười nói:

- Xem ra ngươi không chỉ biết Liệt Diễm Hỏa Sơn và Viêm Hỏa Linh Tham, mà ngươi cũng rất muốn đoạt được Viêm Hỏa Linh Tham?

- Đúng... Vậy thì sao?

Bị nhìn thấu tâm tư, hồ ly lông vàng có vẻ căng thẳng, nó lui về phía sau vài bước, bày ra tư thế tùy thời bỏ chạy.

Phó Thư Bảo ha hả cười nói:

- Ta đã nói rồi, ta không có ác ý đối với ngươi, ta không chỉ không làm tổn thương ngươi, ta còn muốn hợp tác với ngươi, như vậy đi, chỉ cần

ngươi dẫn đường, sau khi ta đạt được Viêm Hỏa Linh Tham, ta sẽ chia cho

ngươi một phần.

- Ngươi nói thật sao?

Giọng nói hồ ly lông vàng tuy bình tĩnh, nhưng trong lòng nó rõ ràng rất kích động.

Phó Thư Bảo nhún vai:

- Con người của ta chưa bao giờ nói dối, phàm là người quen biết ta đều nói ta là một người vô cùng giữ chữ tín.

- Ngươi nghĩ ngươi có thể lừa ta sao?

Hồ ly lông vàng nói:

- Tuy ta rất muốn đạt được Viêm Hỏa Linh Tham, nhưng cũng sẽ không bị người sử dụng mánh khóe vụng về như vậy lừa gạt đâu.

Phó Thư Bảo cười nói:

- Nơi nay là lãnh địa ngươi tự phong, ngươi rất quen thuộc nơi này,

ngươi biết Liệt Diễm Hỏa Sơn và Viêm Hỏa Linh Tham cũng là chuyện bình

thường, chỉ là theo ý ta, với thực lực Linh Thú Chính Linh cấp như

ngươi, ngươi căn bản không thể đạt được Viêm Hỏa Linh Tham, bằng không,

ngươi đã sớm nghĩ biện pháp đoạt lấy, còn chờ tới bây giờ sao? Ngoài ra, phiến lãnh địa ngươi chiếm cứ chẳng qua chỉ là vùng sa mạc không có

nguồn nước, cằn cỗi tới cực điểm, ngươi chiếm cứ nó chẳng phải vì Viêm

Hỏa Linh Tham hay sao?

Lời nói của Phó Thư Bảo khiến hồ ly lông vàng lâm vào trầm mặc.

- Tiếp tục chờ đợi như vậy, kết quả cuối cùng vẫn là không thể đạt

được, không bằng hợp tác với ta, ta không dám cam đoan quá lớn, nhưng ta có thể cam đoan với ngươi, ta tuyệt đối không phải loại người qua cầu

rút ván.

Sau khi trầm mặc trong khoảng thời gian ngắn, hồ ly lông vàng mới mở miệng nói:

- Được rồi, nhưng trước khi ta đưa ra quyết định sau cùng, ta muốn xem

chút thành ý của ngươi, ngươi dám theo ta về nhà ta ở lại một đêm không?

- Ở nhà ngươi một đêm?

Phó Thư Bảo khẽ sửng sốt, đây xem như điều kiện đàm phán?

- Không dám sao? Nếu không dám, vậy rõ ràng ngươi những gì ngươi vừa

nói đều là giả dối, ngươi căn bản không dám rời xa phạm vi kiểm soát của gã thị vệ kia.

Trong ngữ khí của hồ ly lông vàng toát lên mùi vị khinh miệt.

- Có gì mà không dám, ta theo ngươi về nhà ngươi, chỉ có điều, trước

khi theo ngươi, ta muốn nói với thị vệ và đồng bạn của ta một chút.

Phó Thư Bảo nói.

Hồ ly lông vàng nói:

- Ta chờ ngươi ở chỗ này.

Phó Thư Bảo liếc mắt nhìn hồ ly lông vàng một cái, sau đó xoay người rời đi.

- Chủ nhân, con hồ ly lông vàng kia tại sao còn đứng ở đó?

Tiểu Thanh nhìn Phó Thư Bảo một mình trở về, lại nhìn hồ ly lông vàng

vẫn đang đứng trên đỉnh núi cát phía xa xa, trong lòng nàng có chút nghi hoặc nói.

Đại Loan Lệ lo lắng nói:

- Tuy Linh Thú hệ hồ kia sở hữu tu vi bình thường, nhưng là một con hồ ly vô cùng giảo hoạt, Tiểu Phó, ta không tán thành chuyện ngươi qua chỗ nó, khẳng định

nó có âm mưu.

Phó Thư Bảo nói:

- Cho dù nó có âm

mưu đi nữa, nó chẳng qua cũng chỉ là một con Linh Thú hệ hồ Chính Linh

cấp mà thôi, ta có gì phải sợ, hơn nữa ta và Tiểu Thanh có phương thức

liên lạc đặc biệt, khi ta ở cách xa các người, gặp phiền phức thì Tiểu

Thanh sẽ biết. Cho nên, ta đi theo nó cũng sẽ không gặp bất cứ nguy hiểm gì.

Đại Loan Lệ thở dài một hơi:

- Đều là do ta, tìm nửa ngày cũng không tìm được Liệt Diễm Hỏa Sơn, bằng không ngươi cũng không phải mạo hiểm.

Phó Thư Bảo trấn an nói:

- Việc này sao có thể trách sư nương? Địa hình sa mạc biến đổi từng

ngày, trải qua vài năm, sư nương không tìm được cũng là chuyện rất bình

thường, nhưng nếu thực sự hợp tác với tiểu hồ ly lông vàng kia, chúng ta có thể tiết kiệm thời gian, cũng là cách nhanh nhất tìm được Viêm Hỏa

Linh Tham.

- Được rồi, chuyện này quyết định như vậy đi,

ngươi theo con hồ ly kia, ta và Tiểu Thanh tiếp tục tìm kiếm quanh đây,

chỉ có điều ngươi ngàn vạn lần phải thận trọng, đừng rơi vào tròng của

con hồ ly kia.

Đại Loan Lệ căn dặn nói.

Phó Thư Bảo cười nói:

- Nó chỉ muốn thử thành ý của ta, hẳn là không có gì nguy hiểm, quyết định như vậy đi, ta sẽ đi theo nó.