Thiên Hạ Vô Song

Chương 914: Giáo huấn Kiếm Thần

- Alexander nợ ta một cơ hội thuê hắn.

Quay về Kiếm Thần Roger, Mạnh Hàn thật ra không che giấu quá nhiều, chỉ nói sơ qua mối quan hệ giữa mình và Alexander một chút. Dù là như vậy, nghe thấy Mạnh Hàn lại có cơ hội vận dụng Alexander, lão đầu Roger vẫn lộ ra vẻ khó mà tin nổi.

Tuy rằng con mắt Amanda không nhìn thấy, nhưng tâm tư của nàng lại rõ ràng hơn so với bất kỳ người nào. Sau khi vừa nghe Mạnh Hàn nói như vậy, nàng lập tức hỏi:

- Alexander là ai? Gia gia!

Cho dù hiện tại mọi người đều biết quan hệ giữa Amanda và Kiếm Thần Roger, nhưng dường như Amanda vẫn có thói quan gọi Roger là gia gia.

- Là một bạn cũ của ta, vừa vặn lãnh chúa đại nhân cũng quen biết.

Giọng nói của Roger lập tức trở nên ôn hòa, giống nhau thời điểm hắn đối mặt với Amanda tại Hoàng Sa thành lần trước.

- Tony cũng quen, vậy sau này có cơ hội nhất định phải để cho ta cũng làm quen với người đó.

Amanda cố gắng biểu hiện ra giọng điệu của một thiếu nữ hiếu kỳ, nhưng bất luận thế nào nàng cũng không cách nào che giấu được vẻ thất vọng của mình.

- Đương nhiên, Amanda, sẽ có cơ hội.

Mạnh Hàn gật đầu, ra hiệu Grace và Elyse tâm sự với Amanda. Còn bản thân hắn lại nháy mắt ra dấu về phía Roger, bảo hắn đi theo mình tới một gian phòng khác.

- Nói đi, đã xảy ra chuyện gì vậy?

Mạnh Hàn đối với Roger cũng không quá khách khí. Sau khi bảo Demy đưa lên một chén trà, hắn cũng rất tùy ý hỏi:

- Nhìn dáng vẻ của ngươi, dường như muốn trở lại giết chết người nào đó. Vậy đã xảy ra chuyện gì?

Kiếm Thần Roger cầm lấy chén trà do Demy đưa lên, đang muốn uống. Chợt nghe thấy câu hỏi của Mạnh Hàn, hắn dường như lại nhớ ra điều gì đó, trong giây lát chén trà trong tay hắn phát ra một tiếng nổ vang. Ngay sau đó, chén trà đã biến thành những mảnh vỡ bắn ra bốn phía.

Chỉ có điều, thời điểm mảnh vỡ bay đến trước mặt Mạnh Hàn, cách hắn không xa, giống như trong chớp mắt đã va chạm vào một tấm bình không vô hình không nhìn thấy được, khẽ vang lên một tiếng xộng, toàn bộ đều rớt xuống.

Cảnh tượng như vậy lại khiến Roger Kiếm Thần chú ý đến Demy và Diana. Tuy rằng vừa rồi hắn cũng không dùng toàn lực, nhưng trong lúc vô tình phẫn nộ kích phát ra lực lượng cũng không thể khinh thường.

Lấy năng lực của hắn, đương nhiên có thể phát hiện đây là kết quả hai nàng tạo ra hai đạo ma pháp thuẫn ở trước người Mạnh Hàn. Nhưng hắn thấy trong chớp mắt như vậy, hai nàng mặt không hề đổi sắc đã tạo ra phòng hộ như vậy cho Mạnh Hàn, đặc biệt là hắn còn biết hai nàng là người câm không thể nói chuyện. Ngay cả Kiếm Thần Roger cũng không khỏi phải nhìn Demy và Diana với cặp mắt khác xưa.

Chỉ có điều, mức độ kinh ngạc này vẫn không có cách nào làm cho một vị Kiếm Thần thất thố. Roger Kiếm Thần cũng chỉ hơi ngẩn người ra một lát, sau đó hắn xem như không có chuyện gì xảy ra, ném mảnh vỡ của chén trà còn cầm trong tay mình vào trong cái khay do Demy đưa tới. Tiếp đó hắn bắt đầu chậm rãi kể lại.

- Tiểu thư nuôi một đám gia hỏa vong ân phụ nghĩa!

Đây là một câu tổng kết của Kiếm Thần Roger. Rất nhanh Mạnh Hàn liền biết được chuyện gì đã xảy ra.

Từ sau khi ở chỗ của Mạnh Hàn trở lại, Amanda bắt đầu dùng thủ đoạn buôn bán đã học được từ trên người Mạnh Hàn, áp dụng vào trong công quốc của mình. Trong thời gian chưa tới hai năm, công quốc cũng từ từ trở nên giàu có. Tuy rằng không dám nói có lượng của cải giống như Hoàng Kim Thành, nhưng có thể khiến mỗi người đều có thu nhập cố định. Đặc biệt là một nhóm quý tộc kết bè kết lũ lúc trước, bọn chúng càng kiếm được đầy chậu đầy bát.

Nhưng vấn đề cũng phát sinh ở đây. Lý tưởng của Amanda là cho thuộc hạ và con dân của mình đều có một cuộc sống hạnh phúc giàu có. Cho nên, nàng gánh vác phần lớn áp lực ở trên người của mình. Mà trong lúc phát triển mạnh thương nghiệp, Amanda lại quên tiến hành phòng bị đối với người của mình.

Rốt cuộc có một ngày, những gia hoả vẫn mơ ước của cải của Amanda liên kết lại với nhau, trực tiếp lật đổ đại công già nua, cũng trực tiếp chiếm đoạt tất cả của cải của Amanda. Bọn họ đã hoàn toàn quên mất, sở dĩ bọn họ có được như ngày hôm nay, tất cả đều là kết quả Amanda khổ cực làm ra.

Trong mắt của bọn chúng chỉ nhìn thấy một trăm kim tệ do Amanda kinh doanh có lãi, nhưng chỉ cho bọn họ chưa tới hai mươi kim tệ. Lòng tham khiến bọn họ quên tất cả ân tình, lựa chọn trực tiếp lật đổ Amanda và lão đại công đã cung cấp của cải cho bọn họ.

Nếu không phải đại công Catherine ra hiệu có thể dùng Amanda để gán nợ, nói không chừng hiện tại Amanda đã sớm không còn ở trên nhân thế. Mà Roger bởi vì bình thường vẫn lấy thân phận là lão bộc của Amanda, cũng không có biểu hiện ra nguy hiểm gì, cho nên bị bọn họ lãng quên, vẫn để hắn đi theo bên cạnh Amanda.

Mắt thấy tất cả những điều này phát sinh, nhưng vì bảo vệ cô gái mù Amanda, Roger Kiếm Thần cũng không dám rời khỏi Amanda một bước.

Sở dĩ hắn giao phó Amanda cho Mạnh Hàn, cũng là hy vọng sau khi Amanda có một chỗ an toàn, hắn sẽ trở lại tiến hành trả thù điên cuồng.

- Lại là một đám kẻ vô ơn bạc nghĩa.

Mạnh Hàn không nhịn được lắc đầu, thở dài một hơi. Nhưng hắn lập tức chuyển sang chất vấn Roger:

- Ân đong bằng chén, thù đong bằng đấu. Ta nhớ, ta và Amanda đã từng nói về những điều này. Lúc đó ngươi cũng ở đó. Lẽ nào ngươi không nhắc nhở nàng một chút sao? Nàng trẻ tuổi không hiểu chuyện, ngươi cũng vậy sao?

Mạnh Hàn chất vấn, khiến Roger có chút xấu hổ, cúi đầu, thở dài nói:

- Ta cũng đã nói, nhưng Amanda hài tử này thật sự quá kiên trì. Ta không đành lòng nhìn nàng không vui vì lời khuyên của ta.

- Ta hiểu!

Mạnh Hàn nhìn Roger Kiếm Thần không nhịn được tức giận nói:

- Ngươi không đành lòng nhìn nàng không vui vì lời khuyên bảo của ngươi, nhưng nhẫn tâm nhìn nàng bị những người vô sỉ kia phản bội thậm chí tổn thương. Ngươi quả nhiên xứng đáng với chức vụ người bảo hộ, Kiếm Thần các hạ Roger!

Trong giọng nói Mạnh Hàn không hề che giấu sự chế nhạo, khiến Kiếm Thần Roger gần như xấu hổ đến không đất dung thân. Giờ phút này, hắn thậm chí không dám đối mặt với Mạnh Hàn. Nhưng chỉ một lát sau, hắn liền nhảy lên:

- Ta lập tức trở lại, lấy đầu của những gia hoả kia xuống!

- Lúc đó thời điểm bọn họ phát động, tại sao ngươi không trực tiếp giết chết bọn họ?

Mạnh Hàn thấy thái độ hắn như vậy, lại lớn tiếng quát hỏi:

- Hiện tại ngươi giết sạch những gia hỏa kia, Amanda có thể thoải mái sao? Kiếm Thần Roger, ngươ nói bảo vệ Amanda, ngươi bảo vệ cái gì? Ngươi có ích lợi gì?

- Ngươi một hầu tước nho nhỏ, tại sao lại dám chỉ trích ta!

Dù sao Roger cũng là Kiếm Thần, có tôn nghiêm của mình. Bị Mạnh Hàn năm lần bảy lượt liên tục chất vấn như vậy, không khỏi cảm thấy tức giận:

- Lẽ nào ngươi còn định giáo huấn ta sao?

- Ta đang có suy nghĩ như vậy!

Mạnh Hàn cười lạnh một tiếng, vung tay về phía sau:

- Joey, Juli, lên lớp cho Kiếm Thần đại nhân của chúng ta một bài học!

Phì.

Hai tiếng tuyệt nhiên không giống với tiếng gió, nhanh chóng tung bay về phía Roger.