Thiên Hạ Vô Song

Chương 765: Chúc mừng phát tài (2)

Mấy chữ này, đã nói rõ được tâm tính của các thương nhân đang làm ăn tại Hoàng Sa thành, cũng nói lên một kỳ vọng tuyệt vời của bọn họ. Đúng vậy, đi tới Hoàng Sa thành, cũng không phải là muốn thăng quan, chỉ cần có thể làm ốt phát tài, như vậy là đủ rồi.

Hoàng Kim Thành cũng không phụ sự mong đợi của mọi người. Chuyện buôn bán vừa mới khai trương, gần như mỗi cửa hàng đều đầy khách tới. Đặc biệt là đoạn đường nối thẳng tới quảng trường Đỏ đối diện với lãnh chúa phủ, được lãnh chúa đại nhân đặt tên là con phố hoàng kim Champs Elysees, quả thực đã trở thành một con đường cướp ra hoàng kim. Chỉ trong thời gian một buổi sáng, căn cứ vào sự thống kê của Mạnh Hàn, đa giao dịch thành công lượng tiền đạt tới hơn trăm ngàn kim tệ.

Thành thị mỹ lệ, hoàn cảnh thoải mái, hơn nữa còn có bầu không khí thương nghiệp hài hòa, trên thế giới này đã không tìm được nơi nào làm ăn tốt hơn so với nơi này. Huống gì, nơi này còn có phòng hộ an toàn. Từng cây đại thụ ở mỗi góc đường chẳng những không khiến người người cảm thấy chán ghét, trái lại làm cho bọn họ cảm giác an lòng.

Thêm vào các tiểu đội thành vệ quân thỉnh thoảng qua lại tuần tra, ở chỗ này cho dù là trên người mang theo lượng lớn kim tệ, cũng không sợ có đạo tặc nào không mở mắt dám động thủ.

Trong sự mong chờ của mọi người, buổi bán đấu giá đầu tiên của Hoàng Kim Thành bắt đầu một cách thuận lợi vào lúc xế chiều. Lần đấu giá này, ngoại trừ một vài nguyên liệu, vật phẩm ma pháp trân quý ra, món đồ bán đấu giá quan trọng nhất chính là mấy chục quả trứng cùng với năm quyển sách mặt phẳng chiếu cấp năm Sư Thứu do Mạnh Hàn cung cấp.

Cao trào của buổi bán đấu giá, cũng chính là thời điểm trứng Sư Thứu xuất hiện. Tuy rằng quyển sách mặt phẳng chiếu đã có danh tiếng, nhưng ngoại trừ cao tầng của của ba nghiệp đoàn lớn và một vài ma pháp sư ra, cũng không có nhiều người biết biết. Nhưng mấy chục quả trứng Sư Thứu, sau mười năm nữa lại có thể lập thành một đội kỵ binh Sư Thứu. Bất kể là người đang nắm quyền hay là giới đại quý tộc, có người nào không hy vọng gia tộc của mình có có thêm một lực lượng như vậy?

- Giá quy định mỗi một quả là 10 ngàn kim tệ. Tổng cộng năm mươi sáu quả, bán đấu giá trọn gói. Mời mọi người ra giá cả!

Ngay từ khi mới bắt đầu, người bán đấu giá đã tuyên bố quy định giá cả. Cả sàn đấu giá liền trở nên sôi trào.

- 11,000 kim tệ!

- 13,000 kim tệ!

- 13,500 kim tệ!

...

- 20 ngàn kim tệ!

- 24 ngàn!

...

- 50 ngàn!

...

- 74,000 kim tệ!

...

- 90 ngàn!

...

- Một trăm ngàn!

Giá điên cuồng được tăng lên. Ban đầu Mạnh Hàn quy định giá là 10 ngàn kim tệ một quả trứng. Nhưng rất nhanh đã bị đẩy lên đến một trăm ngàn kim tệ. Phải biết rằng, Mạnh Hàn đang bán đấu giá trọn gói. Nơi này gọi giá, cuối cùng đã đẩy lên tới năm mươi sáu. Nói cách khác, hiện tại năm mươi sáu quả trứng Sư Thứu, chí ít đã đổi lại cho Mạnh Hàn năm, sáu trăm ngàn kim tệ.

May mà Mạnh Hàn bán đấu giá trọn gói. Diều này khiến rất nhiều người cảm thấy may mắn. Cũng bớt đi không ít đối thủ cạnh tranh. Mấy trăm ngàn kim tệ, không phải bất kỳ người nào cũng có thể lấy ra một lần. Mà người có thể lấy ra, toàn bộ đều là những người quyền quý sự, hoàn toàn không có ngoại lệ.

Đám người khác, trước đó chỉ tham dự những buổi bán đấu giá với quy mô nhỏ, nhìn thấy cảnh tượng như vậy liền trợn mắt há hốc mồm. Bọn họ quả thực không dám tin vào hai mắt của mình.

Mạnh Hàn tiến hành buổi đấu giá đầu tiên, giá đã đột phá năm, sáu trăm ngàn kim tệ. Tốc độ kiếm tiền như vậy, cho dù dùng cướp để hình dung dường như cũng có hơi chậm.

Tiếp theo, quyển sách mặt phẳng chiếu càng làm cho người nhìn trân trối không nói nên lời. Cho dù Mạnh Hàn đã ra thông điệp với mấy nghiệp đoàn lớn, nhưng, những quyển sách mặt phẳng chiếu này vẫn lấy giá bình quân 2 trăm ngàn kim tệ, bị đại biểu ba nghiệp đoàn lớn chia nhau.

Điều này làm cho mọi người không hiểu ra sao cả. Nghiệp đoàn ma pháp sư muốn cướp lấy quyển sách ma pháp mặt phẳng chiếu này, mọi người còn cảm thấy dễ hiểu được. Nhưng tại sao nghiệp đoàn lính đánh thuê và nghiệp đoàn ngầm cũng lại có sở thích như vậy?

Đến tận lúc này, Mạnh Hàn đã giải thích cho mọi người hiểu một chút, cái gì gọi là kiếm tiền. Mọi người không thể không bội phục, đồng thời trong lòng cũng nghĩ tới câu nói của Mạnh Hàn: “chúc mừng phát tài!”

Hiện tại mọi người mong chờ, cũng chỉ có vũ địch mới điệu múa sông lớn của Claudia và Lidia vào buổi tối hôm đó.

Tại cửa phòng diễn xuất lớn của nhà hát lớn Sydney, mấy ngàn người mặc lễ phục chính thức, dẫn theo bạn gái của mình, sắp thành hàng, tiến vào bên trong phòng diễn một cách thứ tự.

Vừa tiến vào phòng diễn xuất, những người này đã bị phòng diễn xuất sa hoa cùng mỹ lệ làm kinh sợ. Sân khấu chuyên nghiệp. Ánh đèn được chế tạo đặc biệt. Thậm chí ngay cả ghế dựa cũng được các thợ thủ công chế tạo tỉ mỉ. Khi ngồi lên có vẻ đặc biệt thoải mái. Đặc biệt là chỗ ngồi và phòng khách được thiết kế theo dãy số, khiến người ta có một loại cảm giác mới lạ. Nếu là ở chỗ khác, những người này đều là nhân vật không phải tùy tiện muốn ngồi nơi nào cũng được. Nhưng ngồi theo dãy số như vậy, bọn họ mới thấy lần đầu tiên.

Chỉ có một điểm tỳ vết chính là, vách tường và trần nhà xung quanh đều loang loang lổ lổ, hoàn toàn không có vẻ tinh xảo đặc sắc của giới quý tộc. Đám người đáng thương chắc hẳn chưa từng nghĩ tới hiệu quả cách âm được làm như vậy. Trong lòng mỗi người đều đang mừng thầm, rốt cuộc tìm được chút tỳ vết nhỏ trong kiến trúc của đại sư thiết kế Antonio.

Khi ánh đèn trong phòng khách được hạ xuống, trên sân khấu lại bắt đầu sáng lên. Claudia và các thành viên trong dàn nhạc của nàng bắt đầu bước ra. Bọn họ mặc lễ phục với phong cách quần dài khác lạ, nhất thời thu hút được ánh mắt của tất cả các nữ sĩ ở đây.

Ai cũng biết, trang phục trên người Claudia và Lidia đại diện cho thiết kế lễ phục mới nhất của đại sư thiết kế thời trang Antonio, cũng đại diện cho tiếp trào lưu thời trang thịnh hành nhất của các nữ giới xã hội thượng lưu trong mấy tháng thậm chí một năm tiếp theo. Bất kỳ ai cũng không muốn bỏ qua.

Trên căn bản, các quý phụ có danh tiếng tập trung thưởng thức trang phục trên ngừoi Claudia và các thành viên trong dàn nhạc của nàng.

Cho dù trang phục của Lidia có tốt mấy đi nữa, phần lớn đều dùng để diễn xuất. Khi mặc lên người cũng không thích hợp. Mặc dù như thế, Mạnh Hàn đưa ra một loạt trang phục mới, đã khiến mấy người làm buôn bán trang phục, mắt lộ ra kim quang, chỉ chờ tới sáng mai sẽ đi viếng thăm Elyse, lập tức tiếp nhận mở rộng số trang phục mới này.

Tiếng nhạc du dương mà đặc biệt vang lên. Mọi người coàn chưa nhìn thấy một bóng người nào xuất hiện trên sân khấu, đã nghe thấy những tiếng dậm chân đều đặn. Mà có vài thương nhân có kiến thức rộng rãi đã nhận ra được nhịp điệu này. Không ngờ đó lại là nhịp điệu múa chân do dân chúng tầng lớp dưới thời điểm tự tiêu khiển đã nhảy nhịp điệu này. Trong khoảng thời gian ngắn, có không ít người trợn tròn hai mắt.