Thiên Hạ Vô Song

Chương 737: Thuyết Phục Cao Thủ

Chỉ cần vừa nạp ma lực vào quyển sách mặt phẳng chiếu, lập tức sẽ có thêm ma lực cuồn cuộn không ngừng tràn vào thân thể, căn bản không lo thiếu. Mạnh Hàn gần như có thể khiến tốc độ ma lực phát ra tăng lên đến cực hạn, nhưng vẫn không có dấu hiệu sức lực cạn kiệt.

Có Benson tiên sinh trợ giúp, ban đầu cần thời gian hơn một ngày mới có thể hoàn thành quyển sách mặt phẳng chiếu cấp sáu. Nhưng hiện tại trong vòng bốn giờ ngắn ngủi đã được hoàn thành hoàn toàn.

Sau khi Mạnh Hàn cảm giác được ma pháp trận đã hấp thu đủ ma lực, thu tay lại, trong lòng hắn còn đang suy nghĩ, nếu như bất kỳ lúc nào cũng có Benson tiên sinh ủng hộ về ma lực như thế này, hắn muốn làm ra quyển sách ma pháp mặt phẳng chiếu cao cấp hơn, thực sự cũng không phải là vấn đề gì lớn.

Benson tiên sinh tiếp nhận quyển sách mặt phẳng chiếu, gần như lập tức nhắm mắt lại. Hắn dùng ngón tay di chuyển dọc theo từng đường nét maph pá trận do Mạnh Hàn dùng lực lượng tinh thần vẽ ra, cảm nhận kỹ càng ma lực dâng trào bên trong.

Phù.

Rốt cuộc, Benson tiên sinh đã kiểm tra xong quyển sách mặt phẳng chiếu do Mạnh Hàn chế tạo ra. Sau đó hắn tiện tay đưa mặt phẳng chiếu cấp sáu cho Mạnh Hàn, thở dài nói:

- Thật sự khó tin nổi. Đây quả thực chính là kiệt tác. Tối ưu hóa kết cấu ma pháp trận đến cực hạn. Hoàn mỹ! Ban đầu, trên thế giới này vẫn có khả năng có ma pháp uy lực lớn hơn.

- Nói đi, tiểu tử, nhìn dáng vẻ của ngươi, chắc hẳn chính ngươi gọi ta đến.

Sau khi Benson tiên sinh nói xong những lời này, dường như mới nhớ tới mục đích của chuyến này. Hắn nhìn về phía Mạnh Hàn hỏi:

- Ngươi muốn làm gì? Muốn ta chỉ điểm cho ngươi tu luyện ma pháp sao? Trên thực tế, ngươi đã không cần chỉ điểm nữa. Ngươi chỉ cần tiếp tục đi theo phương hướng ngươi đã lựa chọn. Điều duy nhất cần chính là thời gian mà thôi. Về phương diện này, ta đã không giúp nhiều cho ngươi được nữa.

- Benson tiên sinh, ta muốn phiền ngài một việc.

Mạnh Hàn vội vàng nói. Thừa dịp hiện tại tâm tình Benson đang tốt, cho dù không đồng ý cũng sẽ không tức giận.

- Nói đi!

Benson rốt cuộc tìm chỗ ngồi, tùy ý ngồi xuống. Xem thần thái trên vẻ mặt của hắn, dường như hắn mới chính là chủ nhân của nơi này. Tự nhiên mà không kiêu căng, hơn nữa còn không khiến Mạnh Hàn có phản cảm gì. Đến cảnh giới như hắn, đã không để ý những khuôn sáo kia, tất nhiên làm sao có thể để ý tới.

- Như vậy, Benson tiên sinh.

Mạnh Hàn cũng không dám chậm trễ, trực tiếp nói ra toàn bộ mọi chuyện. Thậm chí hắn còn gọi Joey Juli cùng với mấy thành viên đội thân vệ tới, để Benson tiên sinh xem qua một chút về tình hình của các nàng bây giờ. Tất cả mọi nguyên nhân hậu quả, hắn đều nói rõ ràng, lúc này mới đưa ra yêu cầu của mình.

- Muốn ta cùng người của các ngươi đi một chuyến sao?

Nụ cười trên mặt Benson tiên sinh mang theo một chút khó hiểu. Mạnh Hàn cũng không biết cảm giác khó hiểu này từ đâu mà đến, ngược lại cảm giác vô cùng không được tự nhiên.

- Vâng, Benson tiên sinh.

Mạnh Hàn thản nhiên thừa nhận. Đối mặt với cao thủ như vậy, che che giấu giấu trái lại có vẻ không có ý nghĩa gì, hơn nữa dễ dàng khiến người ta cảm thấy phản cảm. Như vậy trái lại không bằng thoải mái bằng thành thật.

- Muốn ta ra tay phải trả cái giá rất cao!

Benson tiên sinh cười mà như không cười nhìn Mạnh Hàn:

- Ngươi lấy ra được sao?

Nghe nói như thế, Mạnh Hàn trái lại cảm thấy vui vẻ. Hắn không sợ Benson tiên sinh đòi giá quá cao, chỉ sợ hắn không ra giá cả. Chỉ cần định giá, cũng có nghĩa là có thể cò kè mặc cả. Mà đây chính là điều Mạnh Hàn am hiểu. Trên phương diện kỹ năng này, Mạnh Hàn có niềm tin tuyệt đối. Hai người so sánh với nhau trên phương diên này cũng giống như trình độ đảo ngược của hai người trên phương diện ma pháp vậy.

- Ngài có thể đưa ra, ta sẽ thử một chút xem có thể thỏa mãn hay không.

Tuy rằng trong lòng Mạnh Hàn có tính toán, nhưng ngoài miệng vẫn rất khiêm tốn, hoàn toàn không giống với lúc đàm phán Tinh Linh tộc, vừa mở miệng chính là chỉ cần có thể làm được nhất định có thể thỏa mãn, thích hợp giấu dốt. Điều này cũng là một kỹ xảo trong đàm phán.

- Ta không biết ta cần cái gì, hoặc là ngươi suy nghĩ giúp ta thử xem, rốt cuộc cần cái giá như thế nào mới có thể khiến ta ra tay một chuyến?

Benson tiên sinh dường như đã hiểu rõ ràng sự lợi hại của Mạnh Hàn lợi hại, trực tiếp đá quả cầu trở về trong lòng Mạnh Hàn. Định giá ra giá đều là ngươi, tự mình xem rồi làm đi!

Benson mở miệng nói như vậy, Mạnh Hàn lại không thể nào từ chối. Đây chính là cảnh giới cao thủ, nói chuyện tùy ý cũng có thể khiến người ta cảm thấy áp lực cực lớn. Mạnh Hàn chỉ có thể vắt óc suy nghĩ, Benson tiên sinh cần cái gì nhất.

Kim tệ, chuyện này đối với loại cao thủ như Benson tiên sinh căn bản cũng không ý nghĩa. Mỹ nữ tất nhiên không cần cân nhắc. Huống hồ Mạnh Hàn cũng không có sở thích tặng mỹ nữ cho người khác. Địa vị, một cao thủ chịu ở bên trong sa mạc mấy trăm năm để nghiên cứu ma pháp sẽ để ý tới một tước vị nào đó? Những thứ sáo rỗng căn bản không thể nào khiến Benson tiên sinh động tâm. Chỉ có điều, Benson tiên sinh thích nghiên cứu ma pháp, điểm này khiến Mạnh Hàn cũng có một chỗ đột phá nho nhỏ.

- Joey, lấy nỗi buồn sương giá ra đây!

Kỵ binh Sư Thứu có thể làm cho người bình thường chấn động, nhưng khẳng định không thể nào khiến cao thủ như Benson kinh ngạc. Nghĩ tới nghĩ lui, Mạnh Hàn thấy dường như chỉ có loại song thủ kiếm mới tạo thành này có thể làm cho Benson tiên sinh có chút hứng thú.

Mạnh Hàn dự đoán không sai. Trên thực tế, khi Joey cầm nỗi buồn sương giá xuất hiện ở trong tầm nhìn của Benson tiên sinh, ánh mắt Benson đã nhìn chằm chằm vào thanh kiếm kia, thậm chí không chớp mắt. Kiếm tới nơi nào, ánh mắt Benson tiên sinh liền đi theo tới nơi đó.

Joey giao nỗi buồn sương giá vào trong tay Mạnh Hàn. Với thân thể của Mạnh Hàn đã được pháp trượng sinh mệnh và nguyên tố ma pháp cải tạo qua, cho dù là một tay, cũng có thể ung dung cầm lấy thanh song thủ kiếm này. Tay trái cầm chuôi kiếm, tay phải của Mạnh Hàn gạt nhẹ trên thân kiếm, từ chuôi kiếm đến lưỡi kiếm, chạm qua từng chút một, có vẻ như vô cùng luyến tiếc.

Mạnh Hàn đã sớm phát hiện ánh mắt của Benson tiên sinh. Nói thật, Benson tiên sinh cũng không phải là một người đàm phán quá tốt. Đặc biệt là thời điểm đối mặt với Mạnh Hàn, hắn quá sớm lộ ra hứng thú của mình.

Mạnh Hàn làm một loạt biểu diễn như vậy, chính là khiến Benson tiên sinh thêm chút áy náy khi lấy đi thứ Mạnh Hàn yêu quý, đến thời điểm đó bất kể là cò kè mặc cả hay ra lực, đối với Mạnh Hàn mới có lợi.

Rốt cuộc sau khi giả vờ giả vịt biểu diễn xong xuôi, Mạnh Hàn mới nghiêm túc dùng hai tay cầm nỗi buồn sương giá, đưa cho Benson tiên sinh.

Benson tiên sinh gần như cướp lấy nỗi buồn sương giá. Khi cầm trong tay, hắn còn chưa xem kỹ, đã trực tiếp nói với Mạnh Hàn một câu:

- Lần tới muốn biểu diễn, trước tiên phải học một ít xem nên khống chế hô hấp và tim đập thế nào. Không nên tỏ ra thờ ơ như vậy.