Thiên Hạ Vô Song

Chương 676: Cảm Ngộ Lòng Tin

Còn năng lực phòng hộ chỉ xem kết cấu tỉ mỉ hơn so với tinh thạch bạch diệu là có thể tưởng tượng được, áo giáp loai này so với đá thô kệch phong hoá tạo thành còn cứng rắn hơn không biết bao nhiêu lần.

Mặc áo giáp nham thạch này lên người, Mạnh Hàn đột nhiên ngừng cười, nhìn về phía bầu trời quát to một tiếng. Trên mặt đất bỗng nhiên bắt đầu có một người khổng lồ được tạo bằng nham thạch đứng dậy. Người khổng lồ thân cao mấy chục mét. Mọi người không thể không ngước cổ nhìn lên thật cao, mới có thể thấy rõ.

Cánh tay Mạnh Hàn vừa nhấc lên, cánh tay của người khổng lồ nham thạch cực lớn kia cũng nhấc lên. Chân Mạnh Hàn đi về phía trước một bước, động tác của người khổng lồ nham thạch cũng tương tự, tiến về phía trước một bước.

Nhìn cảnh tượng như vậy, Mạnh Hàn lắc đầu. Buồn cười chính là, người khổng lồ nham thạch cực lớn như thế cũng lắc đầu. Một tay của Mạnh Hàn đột nhiên nắm lại, phía xa người khổng lồ nham thạch cũng có động tác, nhưng tạo ra những tiếng ầm ầm nổ vang. Mấy chục khối cự thạch tạo thành nắm đấm, bỗng nhiên nắm chặt.

Hô.

Mạnh Hàn thở dài một cái. Phía xa người khổng lồ nham thạch lập tức biến thành một đoàn cát tan ra, nhanh chóng tiêu tan trong không trung. Mà người khổng lồ nham thạch tan ra, trên mặt đất lại đột nhiên biến thành một đống cát chảy. Có vài hòn đá lớn một chút, bắt đầu chậm rãi lún xuống. Chỉ mới lún xuống một nửa, Mạnh Hàn lại vẫy tay một cái, dòng cát chảy lại trở thành một vũng bùn. Đó chính là hiệu của của vũng bùn thuật biến thành.

Những ma pháp liên tiếp phóng ra, dường như cũng không rời khỏi phạm vi những ma pháp cấp thấp mà Mạnh Hàn đã học qua. Ma pháp thuẫn, địa gai thuật, trọng lực thuật, nham thạch áo giáp, vũng bùn thuật, lưu sa thuật. Ngoại trừ người khổng lồ nham thạch kia, tất cả ma pháp đều không vượt quá cấp ba. Mà xem ra, người khổng lồ nham thạch tuy rằng uy thế doạ người, nhưng cẩn thân suy nghĩ, dường như vẫn là ứng dụng của địa gai thuật cao cấp.

Các nàng nhìn thấy mọi thứ diễn ra trước mặt, tất cả đều trợn mắt há hốc mồm, căn bản không thể tin tưởng vào những gì mình nhìn thấy.

Nếu không phải các nàng đang ở trong không trung, dưới chân vẫn còn cột đá cực lớn kia, mọi người đang tụ tập tại đây, không chừng tất cả đã cho rằng mình đang nằm mộng.

- Hóa ra đây chính là cảm giác của ma đạo sư!

Mạnh Hàn rốt cuộc quá mê mẩn đối với cảm giác này. Hắn lại phất tay. Vũng bùn đã biến thành đất đai. Mà cột đá cũng bắt đầu từ từ hạ xuống. Chỉ một lát cột đá đã đến trên mặt đất. Đứng ở tại chỗ, Mạnh Hàn chỉ cảm thán một tiếng, sau đó không nói gì nữa.

Tiểu ma nữ và tỷ muội Louisa Louise ở trên một chiếc xe ngựa khác. Hiện tại các nàng cũng chạy tới bên cạnh Mạnh Hàn. Nghe thấy Mạnh Hàn câu nói này, ba nàng bỗng nhiên có một cảm giác muốn cười khổ. Như vậy mới là ma đạo sư sao?

Chỉ co điều, bất kỳ ai cũng không mở miệng quấy rầy Mạnh Hàn. Ai cũng biết cơ hội đột nhiên giác ngộ như vậy hiếm có tới mức nào. Bất kỳ ai cũng không đi phá hoại cảm giác mà Mạnh Hàn thật vất vả mới tìm tới. Tuy nhiên, thật kỳ quái chính là, Mạnh Hàn thật ra không còn biểu diễn gì khác, chỉ đứng ở tại chỗ, nhắm mắt dưỡng thần.

Qua một hồi lâu, Mạnh Hàn mới mở mắt, nhìn chung quanh một vòng, nhìn các nữ nhân bên cạnh mình và đội thân vệ đang đứng phía xa hơn, cẩn thận canh phòng xung quanh. Hắn ung dung mỉm cười:

- Ta chỉ đột nhiên có giác ngộ. Mọi người không cần khẩn trương!

Vừa dứt lời, Tiểu ma nữ liền nhào tới trong lòng Mạnh Hàn, lôi kéo cánh tay Mạnh Hàn bắt đầu kiểm tra từ trên xuống dưới. Elyse vốn có dự định tương tự, nhưng nhìn Jessyca làm như vậy, bản thân nàng liền dừng bước. Trong ánh mắt đầy thâm tình nhìn Mạnh Hàn, nhưng trước sau lại không tiến lên nữa.

- Ngươi điên rồi sao? Đang ở cao như vậy lại đi ra ngoài!

Tiểu ma nữ nói gần như nói ra tâm tình của tất cả nữ nhân bên cạnh Mạnh Hàn. Ngay cả Louisa và Louise trên mặt cũng đầy oán giận.

- Chỉ đột nhiên nghĩ đến mà thôi. Sau này sẽ không làm như vậy nữa!

Mạnh Hàn cười an ủi một câu. Hiện tại Tiểu ma nữ cũng đã kiểm tra xong xuôi, Mạnh Hàn xem ra hoàn toàn không có vấn đề gì. Tới lúc này mọi người mới cảm thấy yên lòng.

- Ngươi vừa nói, ngươi đã đến cảnh giới ma đạo sư sao?

Tuy rằng Tiểu ma nữ tận mắt thấy tất cả những điều phát sinh trên người Mạnh Hàn, nhưng vẫn có chút không dám khẳng định. Nàng lại truy đuổi hỏi một câu:

- Ngươi không có sủng vật ma pháp, làm sao thăng cấp được?

- Ai nói không có sủng vật ma pháp không thể thăng cấp?

Mạnh Hàn cười hỏi ngược lại, trong giọng nói lại có một sự tự tin nói không ra lời.

- Có thể. Thủ pháp sử dụng ma pháp của ngươi dường như có chút không giống!

Bản thân Jessyca cũng là ma pháp sư, tất nhiên có thể phát hiện ra điểm không giống trên người Mạnh Hàn.

- Cần gì quan tâm thủ pháp của hắn thế nào. Chỉ cần có thể thả ra ma pháp, đó chính là thủ pháp chính xác.

Mạnh Hàn bỗng nhiên nói ra một câu nói vô cùng giàu tính triết lý:

- Nàng nói đúng không?