Thiên Hạ Vô Song

Chương 464: May Mà Ta Có Tiền

Nhưng chưa tới năm lượt mưa tên, vòng phòng hộ ma pháp trong suốt đã nhanh chóng biến mất. Trong nháy mắt hỏa diễm đã cuốn lấy ma pháp sư vào bên trong.

- Đê tiện!

Từ phía xa, mọi người chỉ nghe được ma pháp sư kia hét thảm một tiếng, và một tiếng bi thương phẫn nộ, sau đó không còn tiếng động nào nữa. Hỏa diễm kia trực tiếp nhấn chìm thân ảnh của ma pháp sư, cũng khiến mọi người trước mắt không còn mục tiêu công kích nào nữa.

- Địa gai!

Mạnh Hàn vẫn không yên lòng. Lại có một diện tích lớn địa gai bắn ra ngoài. Quả nhiên không ngoài dự đoán của Mạnh Hàn, địa gai vẫn gặp phải chống cự từ một khu vực nhỏ.

Hỏa diễm lại một lần không hề có một tiếng động tránh ra, xuất hiện thân ảnh của ma pháp sư kia. Chỉ có điều, lần này hắn dường như định liều mạng. Vòng bảo hộ chỉ mở ra một ít. Ma pháp trượng trong tay được hắn giơ lên thật cao. Đã có hỏa diễm không chút kiêng kị xém vào khuôn mặt của hắn. Trong miệng không ngừng lầm rầm niệm.

Trong tình cảnh này, cũng không ai dám sơ suất. Một mũi tên kim loại bay ra. Bằng mắt thường có thể thấy được mũi tên kim loại có thể xuyên qua thân thể mang áo giáp da, lại chỉ đâm thủng vòng bảo hộ trước người ma pháp sư, đâm nhẹ vào thân thể của đối phương, nhưng không cách nào ngăn cản đối phương lầm rầm niệm chú.

- Đi chết đi!

Ma pháp sư quát to một tiếng. Trong biển lửa ma pháp trượng trong tay hắn bắt đầu vung vẩy, muốn chỉ về phía Mạnh Hàn.

Chỉ có điều, tay của hắn chỉ vừa thoáng động, còn chưa di chuyển được ma pháp trượng di, trong bầu trời đột nhiên xuất hiện một đạo lôi quang sáng chói mắt, trực tiếp đánh trúng thân thể ma pháp sư.

Trong tầm mắt của mọi người, mấy mũi tên loại đâm vào trên người ma pháp sư chợt sáng lên. Chỉ trong chớp mắt, ma pháp sư vừa nãy vẫn chỉ bộ dạng mặt đen đầu xám, hiện tại đã hoàn toàn biến thành màu đen.

Vèo.

Không chờ Mạnh Hàn đến gần nhìn rõ kết cục của ma pháp sư kia, một mũi tên đã được bắn ra ngoài, trực tiếp xuyên qua thân thể ma pháp sư. Joey lại sợ hắn còn có âm mưu quỷ kế gì, lại dùng cường nỏ để kiểm tra.

Mũi tên thoải mái xuyên qua thân thể ma pháp sư mang theo một mảng tro đen, nhanh chóng biến mất về phía xa. Thân thể ma pháp sư bị mũi tên xuyên qua, thật giống như tất cả cân bằng đều bị phá hoại, trong nháy mắt vỡ vụn thành từng mảng, rơi xuống mặt đất, biến thành tro tàn.

Trong nháy mắt, một bộ thi thể hoàn chỉnh liền biến thành một đống tro đen. Gió nhẹ thổi qua, tro tàn nhanh chóng rải rác, hào vào cùng với đám tro tàn bị thiêu đốt hỗn tạp xung quanh, không bao giờ tìm được vết tích nữa.

- Nguy hiểm thật. May mà ta có tiền.

Mạnh Hàn nhìn khu vực rộng lớn đến nay vẫn đang bị thiêu đốt, hắn không nhịn được mồ hôi lạnh chảy xuống. May mà trên tay mình có hai quyển sách ma pháp do Khải Văn tiên sinh chế tạo. Nếu không thì, nói không chừng ngày hôm nay mình phải chết tại đây.

Cho dù tinh thần lực của Mạnh Hàn đại thành, thậm chí thông qua dây chuyền ma pháp, cũng có ma lực siêu cường, nhưng thứ Mạnh Hàn thật sự nắm giữ, cũng chỉ có ba ma pháp cấp thấp là ma pháp thuẫn, địa gai và trọng lực thuật. Nhưng Mạnh Hàn thông thạo ma pháp đến mấy, hắn cải tạo lại hoàn toàn, uy lực vẫn không đủ để đấu với ma pháp cao cấp của đối phương.

Căn cứ vào suy đoán của Mạnh Hàn, đối phương sử dụng bong bóng nước liên tục nổ tung lại thêm băng trùy và đóng băng, hẳn là một tổ hợp ma pháp. Đây là lực lượng ma đạo sư mới có thể có được. Nếu như Mạnh Hàn không sử dụng quyển sách ma pháp, nói không chừng kết quả chờ đợi đám người Mạnh Hàn, chính là toàn quân diệt.

Thật may, ma pháp uy lực cấp bảy, cho dù là ma đạo sư, nếu không có quyển sách ma pháp nói, cũng không thể nào thuấn phát. Đối phương lại có thể ngăn cản công kích ma pháp cường hãn như vậy, thực lực thật sự khiến người ta cảm thấy kinh sợ. Đáng tiếc chính là, sau đó hắn phải đối mặt với nhiều lần công kích quấy nhiễu của Mạnh Hàn, cuối cùng vẫn bị đoàn người Mạnh Hàn dây dưa đến chết.

Lần công kích này, toàn bộ vật cưỡi của đám người Mạnh Hàn đều bị hủy. Hơn nữa, có không ít thân vệ đều bị thương nhẹ. Có một ít băng trùy tập trung đánh vào xuyên qua phòng hộ của áo chống đạn tơ nhện, lưu lại không ít vệt máu trên thân thể mọi người. May mắn chính là, một vài vị trí trí mạng đã sớm được áo chống đạn tơ nhện bảo vệ. Đầu cũng được mọi người dùng cánh tay ngăn cản, nên không hề có người nào có thương thế tới mức mất đi lực chiến đấu.

Chỉ có Demi và Diana hứng chịu chấn động kịch liệt, hiện tại vẫn đang hôn mê bất tỉnh. Mạnh Hàn đã sớm đặt pháp trượng sinh mệnh trên tay mình vào trên người hai nàng. Hắn lại sai mấy thân vệ tìm một tấm ván gỗ lớn, rải lên một ít thảm, sau đó chậm rãi nâng các lnàng lên.

Đáng tiếc chính là, tất cả vật cưỡi của mọi người đều bị đợt công kích ma pháp kia đánh gục. Lúc này tất cả mọi người chỉ có thể đi bộ về nhà. Không chỉ như vậy, những chiếc xe của Mạnh Hàn đều thủng trăm ngàn lỗ, rõ ràng đã mất đi công năng. Sau khi mọi người thu thập một phen, chỉ có thể lấy từ trong xe một vài vật phẩm kiên cố ra. Bản thân chiếc xe, đành phải để lại.

Một đợt ma pháp tấn công đã tạo thành thương tổn như vậy. Nếu không phải Mạnh Hàn đúng lúc phóng thích ma pháp phòng hộ. Nếu không phải trên người mỗi người đều mặc áo chống đạn tơ nhện, sợ rằng chỉ với một đợt công kích ma pháp kia, các thân vệ không hề có năng lực phòng hộ sẽ bị một lưới bắt hết. Bình thường võ sĩ gặp ma pháp sư, đều có kết cục như vậy. Hiện tại Mạnh Hàn rất khó tưởng tượng, trên chiến trường ma pháp sư có đầy đủ thời gian và nhân viên bảo vệ, sẽ tạo ra sát nghiệt thế nào?

Đám đạo tặc vừa nãy có lẽ là do một vài thế lực cường hãn xung quanh đây tập hợp lại với nhau. Sau khi trải qua cuộc chiến lần này, từ bầu trời Mạnh Hàn không còn nhìn thấy đội ngũ nào có quy mô lớn nữa. Mãi cho đến khi đi tới Hoàng Sa Thành, đều một đường thông suốt.

Dưới hỏa diễm hừng hực, người của Mạnh Hàn thậm chí không cần suy nghĩ tới vấn đề thu dọn chiến trường. Sau khi quan sát xung quanh một chút, chắc chắn không có con cá nào lọt lưới, bọn họ đơn giản chỉnh đốn lại bản thân một chút, đám người Mạnh Hàn lại bước lên đường trở về.

Đoạn đường cuối cùng này, mọi người đi trở về, không còn gặp bất kỳ uy hiếp nào khác. Mạnh Hàn bảo mọi người tăng nhanh tốc độ. Trước khi trời tối, bọn họ rốt cuộc đã chạy tới Hoàng Sa Thành.

Thời điểm một đám thân vệ khắp người đầy máu me tiến vào Hoàng Sa Thành, gần như tất cả mọi người trong nửa thành đều náo động. Thời gian gần đây, có thể nói Hoàng Sa Thành gần như đã khiến lòng người dao động.

Các thương nhân lo lắng những đám đạo tặc bên ngoài. Những bằng hữu, người hợp tác lại lo lắng Mạnh Hàn lần này có thể ra sức hay không? Cho dù Grace bảo đảm thế nào, trong bầu không khí vẫn tràn ngập một sự bất an.

Nhìn thấy đội thân vệ tinh nhuệ nhất bên cạnh Mạnh Hàn rốt cuộcđã xuất hiện, tất cả đám người đang lo lắng, rốt cuộc đều thả xuống sự thấp thỏm trong lòng.