Thiên Hạ Vô Song

Chương 176: Huấn Luyện Nghiêm Khắc (2)

Không cần Mạnh Hàn nói thêm cái gì, mọi người cũng hiểu bản thân cần làm cái gì. Thời điểm Mạnh Hàn tỏ vẻ mọi người phải tập luyện, tất cả mọi người lớn tiếng hoan hô, dùng loại phương thức này biểu hiện thái độ ủng hộ với Mạnh Hàn.

- Ngày đầu tiên huấn luyện chúng ta sẽ bắt đầu từ động tác đơn giản nhât.

Mạnh Hàn không có nói nhảm nhiều lời, kết hợp với tâm tình của mọi người tiên hành huấn luyện đơn giản, về sau phải bắt đầu huấn luyện nhiều hơn.

- Động tác đầu tiên của chúng ta là đứng!

Mạnh Hàn đứng trước mặt mọi người, bắt đầu giảng giải cho mọi người cách đứng nghiêm.

Kiều cùng Chu đứng ở hàng đầu tiên, nghe yêu cầu động tác của Mạnh Hàn và khi Mạnh Hàn ra lệnh thì mọi người cơ hồ toàn bộ đều bày ra tư thế tương đối chính xác. Trải qua Mạnh Hàn đơn uốn nắn đơn giản tư thế của mọi người, tất cả mọi người đã làm ra động tác chính xác.

- Nghiêm!

Theo đọc Mạnh Hàn khẩu lệnh thì mọi người thẳng tắp đứng vững. "Rầm Ào Ào", lại nói một tiếng mọi người làm ra tư thế nghỉ.

- Đơn giản đúng không?

Mạnh Hàn nói một câu vui vẻ, cơ hồ là nói trúng suy nghĩ của tất cả mọi người. Động tác đơn giản như vậy nhưng Mạnh Hàn lại bắt mọi người làm lâu và nói nhiều như vậy thật sự là có chút quá phận. Nhất là Kiều cùng Chu, trong nội tâm đang âm thầm cười cười, còn tưởng rằng lãnh chúa đại nhân có thứ gì mới lạ, nguyên lai chỉ đơn giản như vậy mà thôi.

- Nếu tất cả mọi người cảm thấy đơn giản như vậy chúng ta sẽ tiêp tục.

Nói ra một câu trêu tức này làm cho mọi người cảm thấy không ổn, nhưng mà uy vọng của lãnh chúa đại nhân trong suy nghĩ của mọi người rất cao, cho nên yên tĩnh lại. Mặc kệ làm chuyện gì, đại nhân tuyệt đối không hại bọn họ.

- Hiện tại mọi người phân thành hai đội.

Mạnh Hàn nói lời này truyền đi nhanh chóng.

- Ca ca đứng ở bên này, Kiều là đội trưởng của ca ca. Đệ đệ đứng ở bên này, Chu là đội trưởng đệ đệ.

Đám người rất dễ dàng phân chia xong, hai đội người xếp thành hai hàng thẳng tắp. Mọi người toàn bộ đều là song bào thai, hai đội giống như đúc, thực sự làm cho Mạnh Hàn âm thầm buồn cười.

- Rất tốt, mọi người mặt đối mặt đứng vững.

Mạnh Hàn tùy ý hạ mệnh lệnh này, lẳng lặng chờ Kiều cùng Chu dẫn đội phân biệt đứng vững, lúc này mới mỉm cười đi tới trước mặt mọi người.

- Đã mọi người cảm thấy đơn giản vậy chúng ta huấn luyện đơn giản đi.

Mạnh Hàn cười mỉm hô to một tiếng.

- Nghiêm...

Xôn xao, tất cả mọi người làm ra động tác tiêu chuẩn. Nghe âm thanh đều nhịp Mạnh Hàn rất thoả mãn, ngày đầu tiên không làm bao nhiêu lần đã tốt như thế này cũng không tệ lắm.

- Nếu như đã gia nhập vệ binh của ta, ta cũng sử dụng tiêu chuẩn quân đội với mọi người.

Mạnh Hàn uốn nắn động tác của mọi người lại, chậm chậm đi qua hai bên.

- Đứng trong quân đội ta không co yêu cầu gì, nhưng mà trong quên đội của ta chỉ yêu cầu một điểm, kỷ luật nghiêm minh! Hiện tại mọi người cứ dựa theo tư thế này mà đứng vững.

- Quân nhân trọng yếu nhất là dáng dấp của quân nhân, hình tượng thể hiện ở địa phương nào? Đứng là đứng, ngồi là ngồi, làm cái gì cũng phải thể hiện bộ dáng quân nhân. Thế đứng của quân nhân giông như cây tùng bách già trăm năm trong Tinh Linh sâm lâm, mưa gió bất động; vững chắc như những ngọn núi trong Ải nhân sơn mạch.

Đột nhiên âm thanh của Mạnh Hàn nghiêm nghị.

- Hiện tại bảo trì tư thế này đã, trước đứng nửa giờ. Chuyện này là ca ca và đệ đệ, các ngươi cần dò xét lẫn nhau, nếu ai lộn xộn vậy phạt đứng thêm nửa giờ!

Mạnh Hàn từ nơi đi tới đầu bên kia, hắn uốn năn xong cũng đã là mười phút. Các chiến sĩ lúc đầu đứng nghiêm chỉnh, sau hơn mười phút cảm thấy toàn thân giống như co con kiến bò.

Càng nghĩ không được cử động thì thân thể càng muốn nhúc nhích. Nghe được lệnh của lãnh chúa đại nhân là đứng tới nửa giờ, một đám trong nội tâm kêu khổ, nhưng mà không có người nào mở miệng nói cái gì.

Mới qua một hồi như vậy mọi người đã đổ mồ hôi, dường như đứng đơn giản như thế còn mệt mỏi hơn là chạy quanh tòa thành một vòng. Cho dù là các chiến sĩ đã tu hành đấu khí cũng có cảm giác như vậy. Lại mấy phút nữa mọi người cảm giác như đứng cả buổi vậy, thời khắc nào cũng ngóng chờ nửa giờ này nên chấm dứt.

Ai ngờ lãnh chúa đại nhân cũng không có ý định buông tha cho bọn họ, hắn chỉ đi sau lưng của mọi người, nhìn thây trạng thái của mọi người thì mỉm cười, nhìn thấy có người hơi thư giãn thì một cước đá tới. Tám chín phần mười bị Mạnh Hàn đá trúng không thể bảo trì tư thế đứng nghiêm, ngã về phía ra.

- Làm cái gì? Ngay cả đứng cũng không xong? Trở lại chỗ đi, đứng thêm nửa giờ!

Âm thanh của Mạnh Hàn luc này biên thành tiếng hô, làm cho mọi người hãi hùng khiếp vía mà chấp hành.

- Bây giờ còn có ai cảm thấy đứng là đơn giản không?

Mạnh Hàn một lần nữa đi qua đi lại, thỉnh thoảng sẽ có chiến sĩ bị Mạnh Hàn đá, sau đó thời gian lại thêm nửa giờ. Trong nội tâm của mọi người đều lắc đầu, kể cả Kiều cùng Chu cũng vậy.

- Đây chinh là tư thế đầu tiên.

Tiếng cười của Mạnh Hàn làm cho mọi người hiện giờ cảm thấy sơn hết gai ốc.

- Sau này sẽ có càng nhiều động tác hơn nữa, các ngươi mới biết được cái gì là trắc trở. Hôm nay là ngày đầu tiên, chỉ là mon khai vị nhỏ mà thôi, tin tưởng nhất định sẽ lưu lại trí nhớ mỹ diệu cho mọi người. Mọi người cùng nhau chờ mong thời gian kế tiếp đi.

Huấn luyện quân sự như thế này vô cùng chú trọng trụ cột. Liên tục vài ngày làm cho các chiến sĩ cảm thấy giống như đang ở trong địa ngục, nhưng mà phương diện tinh thần đã sinh ra cải biến.

Kiều cùng Chu vẫn cho là Mạnh Hàn thân là lãnh chúa, vì biểu hiện ra quyền uy mới làm ra huấn luyện quân sự này. Chuyện này vốn không đáng trách, hắn là lãnh chúa, tự nhiên có quyền lợi chỉ huy thân binh của mình. Nhưng mà hai người bắt đầu cảm thấy lo lắng, Mạnh Hàn làm ra biểu hiện khoa trương này làm đình trệ huấn luyện, thậm chí mang đến ảnh hưởng mặt trái.

Nhưng mà sau khi nhìn thấy các chiến sĩ cải biến thì bọn họ không thừa nhận cũng không được lãnh chúa đại nhân làm huấn luyện nhìn thì đơn giản, nhưng lại có hiệu quả thật tốt. Mà những động tác và khẩu lệnh đơn giản được mọi người đồng thời chấp hành co cảm giác thuận buồm xuôi gió chính thức.

Đội ngũ chỉnh tề, bước chân chỉnh tề, Kiều cùng Chu dẫn đội đương nhiên có nhận thức này. Động tác đơn giản với khẩu lệnh thì tất cả mọi người cảm giác giống như là một người đang làm. Hai người không chút do dự tin tưởng, nếu như Mạnh Hàn ra lệnh cho mọi người lao đầu vào tường thành. Cho dù là đụng đầu vào tường cũng có âm thanh đồng loạt.

Chỉ qua vài ngày hai người mới ý thức được đây mới thật sự là quân đội, đây mới là quân đội mà mọi người tha thiết, trước kia nhìn thấy những quân đội khác thì cảm thấy chính là một đám ô hợp. Mạnh Hàn lần nữa cường điệu kỷ luật nghiêm minh, hiện tại bọn họ đã hoàn toàn hiểu được đây là vì cái gì rồi.