Thiên Hạ Vô Song

Chương 1002: Chôn vùi thủ đô

Bất kể là người của công quốc Transco, hay là người của Công Quốc Milan, khi nhìn thấy một kết quả như vậy, toàn bộ đều trợn mắt há hốc mồm.

- Ha ha ha ha!

Tiếng cười điên cuồng, chói tai lập tức từ trong miệng Đại Công Milan phát ra, kèm theo đó là âm thanh chế nhạo trào phúng tới cực điểm. Thông qua ma pháp phóng đại âm thanh truyền đến trong tai Mạnh Hàn và đại quân của công quốc Transco:

- Hầu tước đại nhân, ngươi không phải bị dọa đến mức không thể bắn chính xác được đấy chứ?

Theo tiếng cười nhạo của Đại Công Milan, đại quân Công Quốc Milan trong thủ đô Milan cũng truyền tới tiếng cười vang.

Mạnh Hàn biểu diễn vụng về như vậy, thật sự khiến sĩ khí các tướng sĩ Công Quốc Milan đại chấn. Vào giờ phút như thế này, dường như mọi người đều quên mất bi kịch của thành Mora và thành Blazing. Trước mắt bọn họ chỉ có thấy được một tên ma pháp học đồ không thực tế.

Vèo.

Trong bầu trời không ngừng truyền đến những tiếng rít chói tai, khiến tất cả những người đang cười vang trong nháy mắt đều sợ hãi ngậm miệng lại. Dù nói thế nào, với tấm gương của thành Mora và thành Blazing lúc trước, cũng không có người nào dám hoài nghi ma pháp của Mạnh Hàn.

Tuy nhiên khiến mọi người ngạc nhiên chính là tất cả những ma pháp này đều đánh trúng vào ngọn núi cao mà thành Milan dựa lưng vào. Không có một cái nào rơi vào phạm vi phía trong thủ đô của Milan.

Lần này, nhất thời lại dẫn tới những tiếng cười cực lớn. Những ma pháp này công kích lại không nhắm vào thành thị, thì có ích lợi gì? Biểu diễn hài kịch cho mọi người xem sao?

Người không cười chính là đại quân của công quốc Transco. Biểu diễn đầy chấn động của Mạnh Hàn trong hai lần trước đó đã khiến bọn họ tin chắc, nếu như Mạnh Hàn phát ra ma pháp như vậy, nhất định phải có lý do của hắn. Trước khi Mạnh Hàn hủy diệt thành Mora, ai có thể biết được mô hình ma pháp của hắn lại có uy lực kinh khủng như vậy? Tại thời điểm quả cầu lớn thứ nhất của Mạnh Hàn nện vào phòng ngự bên trên thành Blazing, ai biết tất cả thành Blazing sẽ bị đập thành hồ Blazing?

Hiện tại ma pháp Mạnh Hàn nện vào ở ngọn núi mà thủ đô Milan, vậy Mạnh Hàn nhất định có đạo lý riêng của mình. Nhất định là Mạnh Hàn cố ý đánh vào chỗ nào đó. Nếu không, thành thị lớn như vậy, Mạnh Hàn tuyệt đối không thể đánh lệch ra.

Nhưng Đại Công Milan và Roy bọn họ rõ ràng không cho là như vậy. Mắt nhìn lên bên trong không trung thấy ma pháp xẹt qua, tất cả đều đánh trúng vào ngọn núi cao sau lưng, mỗi người đều cười. Chỉ có đại biểu nghiệp đoàn ma pháp sư lại cau mày nhìn lên ma pháp xẹt qua không trung, nghĩ mãi mà không ra.

- Thế nào? Có vấn đề gì sao?

Đại Công Milan nhìn vẻ mặt ma pháp sư đầy nghi hoặc như vậy, hắn không nhịn được hỏi.

- Không có!

Ma pháp sư lắc đầu. Bất kể nói thế nào hắn cũng không thể hiểu rõ tâm tư Mạnh Hàn, thuận miệng đáp:

- Hắn thật sự dùng thuật bùn lầy. Chỉ có điều uy lực hơi lớn hơn một chút.

- Hắn thật sự dùng thuật bùn lầy?

Roy ở bên cạnh cũng kinh hãi.

Mạnh Hàn lại thật sự liên tiếp dùng thuật bùn lầy để công kích sao? Đây là có ý gì?

Mấy người nhất thời không còn tâm tư cười nhạo Mạnh Hàn nữa. Toàn bộ tâm tư của bọn họ đang suy đoán xem dụng ý của Mạnh Hàn là.

- Mặc kệ hắn. Bất kể hắn tùy tiện sử dùng chiêu số gì, chỉ cần không có tác dụng đối với chúng ta là được!

Đại Công Milan nhìn rất thoáng. Chỉ cần kéo dài thêm hai ngày nữa, bọn họ có thể chuẩn bị ma pháp chiến tranh quy mô lớn xong xuôi. Đến lúc đó, bọn họ có thể nhìn thấy tất cả đại quân công quốc Transco đều biến thành tro bụi.

- Cũng đúng.

Roy và ma pháp sư đều ngẩn người ra. Bọn họ lập tức hiểu được. Cần gì quan tâm hắn có dụng ý gì. Dù sao đi nữa bọn họ sẽ lập tức có thể nhìn thấy. Vậy cần gì phải suy nghĩ chứ?

Ba người vừa điều chỉnh tốt tâm tình, nhìn đại quân công quốc Transco ở bên dưới thành phía xa. Đột nhiên bọn họ nghe thấy một chỗ rất xa truyền đến một tiếng răng rắc mơ hồ.

- Âm thanh gì vậy?

Đại Công Milan đột nhiên cả kinh, lớn tiếng hỏi. Chỉ có điều, không có một ai có thể trả lời câu hỏi này của hắn. Hơn nữa âm thanh chỉ vang lên một chút, sau đó liền không còn nghe thấy nữa. Đại Công Milan thậm chí bắt đầu nghi ngờ lỗ tai của chính mình:

- Các ngươi có nghe thấy một tiếng răng rắc hay không?

Vẻ mặt Roy và ma pháp sư khiến Đại Công Milan xác nhận thính lực của mình không có nhầm. Chỉ có điều, âm thanh đó từ nơi nào truyền đến? Trong khi bọn họ đang kinh ngạc đầy nghi ngờ, chợt bọn họ lại nghe thấy một tiếng động càng lớn hơn.

Răng rắc!

Lần này tất cả mọi người đều nghe thấy rõ ràng. Âm thanh này là bắt nguồn từ ngọn núi thật cao phía sau lưng bọn họ truyền đến. Mọi người trên thành của thủ đô Milan đều xoay đầu lại, nhìn về phía âm thanh vừa vang lên.

Đó là nơi Mạnh Hàn đã ném vô số thuật bùn lầy mà bọn họ không có cách nào đếm hết. Hiện tại, ngọn núi cao vốn cứng rắn suốt mấy trăm năm, lúc này đang trở nên mềm xuống. Nhìn từ phía dưới lên, dường như ngọn núi cao lớn kia trong chớp mắt đã biến thành một dòng sông được tạo bằng đã lớn. Tiếng động vừa rồi chính là tiếng một khối nham thạch cực lớn rạn nứt.

- Cái này, cái này là gì vậy?

Trong chớp mắt, ngọn núi cao mấy ngàn mét đã bắt đầu biến thành đất đá trôi. Người của Công Quốc Milan, ai có thể ngờ được sẽ phát sinh ra biến hóa đáng sợ như vậy?

Vô số bùn đất đá lớn tập trung lại thành một dòng sông, đang từ trên đỉnh núi cao mấy ngàn mét, bắt đầu chậm rãi trượt xuống. Mục tiêu lại chính là thủ đô Milan.

Hiện tại cuối cùng các ma pháp sư đã hiểu được rõ ràng, tại sao Mạnh Hàn nói muốn dùng thuật bùn lầy để đối phó với bọn họ. Lúc trước bọn họ không biết hắn sẽ sử dụng như thế nào. Hiện tại tất cả rốt cuộc đều đã biết. Không chỉ là ma pháp sư, ngay cả Roy và Đại Công Milan cũng nghĩ đến điểm này. Sự sợ hãi bắt đầu lan tỏa trên khuôn mặt của bọn họ.

Người của công quốc Milan nhìn thấy tất cả cảnh tượng này, bọn họ đều hồn phi phách tán. Ai sẽ nghĩ đến, ngọn núi cao nơi thủ đô mình đã dựa lưng mấy trăm ngàn năm, từ trước đến nay đều là bình phong an toàn cho bọn họ, lúc này lại trở thành thủ phạm lấy đi tính mạng của bọn họ. Quá sợ hãi, mười mấy vạn người bên trong thành thị, ngoại trừ phát ra những tiếng thét chói tai, còn lại không nghe được bất kỳ âm thanh nào khác.

- Nhanh, nhanh chuẩn bị xe ngựa bay cho ta!

Giọng nói của Đại Công Milan vội vội vàng vàng vang lên. Bản thân hắn đã nhanh chóng chạy về một phía khác. Vào lúc này còn không chạy, chỉ sợ sẽ không có cơ hội chạy trốn nữa.

Roy cũng giống vậy. Thậm chí tốc độ của hắn còn nhanh hơn cả Đại Công Milan. Hắn đi sau mà đến trước, trực tiếp lẻn đến bên chỗ xe ngựa bay do bọn họ chột dạ đã sớm chuẩn bị kỹ càng từ trước.

Ma pháp sư lại đã sớm bắt đầu sử dụng ma pháp bay lên trên không trung. Tất cả vách núi cao mấy ngàn mét nện xuống. Cho dù có mười mấy tầng ma pháp trận phòng ngự thành thị cũng không có tác dụng gì.