Thí Thiên Đao

Chương 958: Chỉ sợ người có lòng

Đây chính là một việc rất hiếm lạ, từ xưa đến nay Cẩm Tú Thành chưa từng có thành chủ bao giờ, đây là lần đầu tiên! Hơn nữa, lại còn do các đại nhân vật trong thành đồng lòng đề cử ra nữa!

Thời gian lâu dần, việc mà Liễu Hải nắm được ngày càng nhiều, trong lòng lại càng kính nể Lục Thiên Minh sát đất. Chỉ có điều thân phận y thấp kém, không có cơ hội được tận mắt nhìn thấy phong thái của Lục Thiên Minh. Đồng thời, Liễu Hải cũng nghe được vài lời đồn đại về Sở Mặc. Biết rằng đó cũng là một người trẻ tuổi tài cao tuyệt đỉnh, chỉ tiếc là sau khi vào di chỉ Thanh Hư Môn liền không thấy bóng dáng đâu nữa. Rất nhiều người đều cho rằng có khả năng Sở Mặc đã gặp chuyện không may rồi.

Cho nên, khi đối mặt với đám tu sĩ như hổ như sói kia, nghe được cái tên Sở Mặc từ trong miệng của họ, Liễu Hải liền ngẩn cả ra.

Chỉ là một chút đờ đẫn này lại khiến cho đối phương tìm ra sơ hở.

Khi Liễu Hải muốn nói không biết theo bản năng, một tu sĩ Nguyên Anh trong đội của đối phương, xông vèo qua, tóm lấy cổ áo Liễu Hải,trầm giọng uy hiếp nói:

- Nếu ngươi ăn ngay nói thật, ta sẽ cho ngươi lợi ích khổng lồ, còn nếu ngươi dám nói dối, ta diệt cả đội ngũ của ngươi!

Đám người Phượng Ny bên cạnh Liễu Hải lập tức rút vũ khí ra, vây tu sĩ Nguyên Anh này vào giữa.

Tu sĩ Nguyên Anh này của nhà Âu Dương thấy vậy chỉ cười lạnh một tiếng, khí thế Nguyên Anh bùng nổ, mọi người liền bị áp chế cho quỳ rạp xuống đất không thể động đậy nổi.

- Nói! Tu sĩ Nguyên Anh của nhà Âu Dương hét lớn một tiếng.

Liễu Hải mấp máy môi, nói một cách đầy khó nhọc:

- Ta… ta từng nghe nói người này ở Cẩm Tú Thành!

- Cẩm Tú Thành?

Sắc mặt Âu Dương Quang Đại ở bên kia khẽ thay đổi, hạ giọng nói:

- Lúc trước liên hệ với người trong gia tộc bằng đá truyền âm, bọn họ đều nói hoàn toàn không có tin tức gì… Xem ra, bọn họ đang gạt ta rồi!

Một gã thuộc hạ thân tín của Âu Dương Quang Đại gật gật đầu:

- Nếu tên này thực sự xuất hiện ở Cẩm Tú Thành. Thì hẳn là bọn họ sớm đã nhận được tin tức rồi! Nhưng phía bên gia tộc lại không cho bất cứ ai hé răng…Ha ha, chủ thượng, hiện giờ chúng ta liền trực tiếp đến Cẩm Tú Thành đi! Nếu để bọn họ giành trước, nhất định bọn họ sẽ không giết hắn đâu!

Trong mắt của Âu Dương Quang Đại hiện lên vẻ oán độc, thở dài nói:

- Không ngờ, người anh ruột của ta… lại vì lợi ích mà bỏ quên tình cảm tay chân.

- Chủ thượng cũng chớ trách gia chủ, chuyện này… nhất định phảiđứng trên góc độ có lợi cho cả gia tộc mà suy xét. Nhưng chúng ta thì khác, việc chúng ta phải làm, chính là báo thù cho tiểu thiếu gia!

Gã thuộc hạ này nói xong, đi về phía Liễu Hải, nói với vẻ mặt ôn hòa:

- Ngươi đừng sợ, nói tất cả những chuyện mà ngươi biết ra cho ta nghe, chúng ta sẽ trả công ngươi hậu hĩnh!

Liễu Hải cảnh giác nhìn người này, hạ giọng nói:

- Chúng ta không cần trả công, chỉ cần các ngươi đừng giết chúng ta.

Trong ánh mắt của đám người Phượng Ny đều lộ ra vẻ khuất nhục,đây chính là nỗi khổ của tán tu!

Đối mặt với một đệ tử ngoại môn bình thường của Linh Vận Môn, bọn họ phải nhịn nhục, hiện giờ đối mặt với một đại tu sĩ mạnh mẽ, bọn họ cũng phải nhịn nhục!

- Đang yên đang lành giết các ngươi làm gì? Giữa chúng ta lại không thù không oán.

Thuộc hạ của Âu Dương Quang Đại cười cười:

- Ta tới từ nhà Âu Dương của Khánh Phong thành, nếu ngày nào đó ngươi đến Khánh Phong thành, cứ nói tên Âu Dương Quang Lượng ra, sẽ không ai dám gây khó dễ cho ngươi.

- Đúng vậy, ngươi cứ yên tâm nói hết những gì ngươi biết ra đi. Chúng ta sẽ không làm khó ngươi đâu.

Cuối cùng Âu Dương Quang Đại cũng lên tiếng.

Lúc này trái tim vẫn thấp thỏm lo âu của Liễu Hải mới hoàn toàn yên lại. Đương nhiên y có thể nhìn ra được người trước mắt này mới là thủ lĩnh, nếu thủ lĩnh đã lên tiếng rồi, thì hẳn là sẽ không còn vấn đề gì nữa.

Vì thế, Liễu Hải liền nói hết một lượt những việc mà y biết cho đám người Âu Dương Quang Đại. Đồng thời nghĩ thầm: Ta với người tên Sở Mặc kia vốn không quen không biết, mà giờ hắn lại mất tích rồi, vậy thì cũng không tính là có lỗi với hắn. Sau khi Âu Dương Quang Đại nghe xong, cau mày hỏi:

- Đây là chuyện xảy ra khi nào?

Liễu Hải nhíu mày ngẫm nghĩ một chút, nói:

- Đã rất lâu rồi!

Những người đứng bên cạnh Âu Dương Quang Đại đều lộ vẻ thất vọng, lúc này, gã thuộc hạ thân tín bên cạnh Âu Dương Quang Đại lại hỏi:

- Hai năm gần đây, còn có chuyện gì xảy ra trong Cẩm Tú Thành? Ngươi nói hết ra xem nào. Liễu Hải ngẫm nghĩ một chút, liền kể hết những chuyện lớn đã xảy ra ở Cẩm Tú Thành trong vòng hai năm qua.

Tên thuộc hạ kia thoáng nhìn qua Âu Dương Quang Đại:

- Chủ thượng… tên Lục Thiên Minh này… hình như hơi kỳ quái.

- Hả?

Âu Dương Quang Đại mặt đầy nghi hoặc:

- Người này thì có thể có liên quan gì đến Sở Mặc?

Gã thuộc hạ trả lời:

- Sau khi Sở Mặc biến mất, liền xuất hiện một Lục Thiên Minh,đao pháp xuất quỷ nhập thần… Tuổi trẻ tài cao, thực lực siêu quần, hơn nửa năm trước, hắn mang từ bên ngoài về một đám con gái như hoa như ngọc…

Hít!

Tất cả người của Âu Dương gia bên này đều hít sâu một ngụm khí lạnh, giật mình nhìn gã thuộc hạ của Âu Dương Quang Đại. Đồng thời, trong mắt bọn họ đều lộ ra vẻ hưng phấn.

Nghe thuộc hạ nói vậy, nháy mắt Âu Dương Quang Đại cũng thấy ra điểm bất thường. Cho nên mới nói, mọi việc trên đời này chỉ sợ nhất là người có lòng. Người trong Cẩm Tú Thành có thể sẽ không cảm thấy gì, nhưng với người bên ngoài thì rất dễ nhận thấy điều kỳ lạ.

- Dùng đao…

Âu Dương Quang Đại trầm ngâm, nói lẩm bẩm:

- Bên trong những người tu hành của Linh giới, số tu sĩ nổi danh nhờ vào đao pháp cũng không nhiều, đếm tới đếm lui thì chỉ có vài người. Lục Thiên Minh dùng đao, Sở Mặc cũng dùng đao! Sở Mặc giết con ta, đón đám đàn bà kia đi, bên cạnh Lục Thiên Minh… cũng lại đột nhiên nhiều ra một bầy phụ nữ. Nói xong, trong con ngươi của Âu Dương Quang Đại hiện ra ánh sáng lạnh lùng cùng cực, nói:

- Nói sao thì nói, bây giờ nhất định phải đi xem xét tình hình một chút!

- Đúng vậy, chưa biết chừng lúc này nhóm người kia trong gia tộc đã nhận được tin này rồi cũng nên!

Thuộc hạ thân tín của Âu Dương Quang Đại nói:

- Dù sao… không phải chỉ có mỗi chúng ta là người thông minh!

- Được, lập tức xuất phát đi Cẩm Tú Thành!

Âu Dương Quang Đại nói.

- Chủ thượng, những người này?

Trong mắt một tu sĩ Nguyên Anh lóe ra sát khí lạnh như băng, nhìn về phía bọn Liễu Hải.