Thí Thiên Đao

Chương 653: Luyện tập đối kháng

Sở Mặc nhìn mà không khỏi cảm thấy da đầu tê dại, thầm nghĩ: Lúc còn sống người này đã phải trải qua cuộc chiến thảm khốc thế nào để giờ mới thành ra cái dạng này?

Hình như cảm nhận được vẻ cảm thông trong ánh mắt của Sở Mặc, miệng của bộ xương khô khổng lồ bỗng nhiên toác ra, như là đang nở nụ cười vậy

- …

Đối mặt với cảnh tượng kỳ quái như thế, Sở Mặc cũng cảm thấy không còn gì để nói rồi, hắn ngẩng đầu hỏi:

- Ngài gọi ta qua, để làm gì?

Bộ xương khô khổng lồ lấy tay chỉ chỉ Sở Mặc, sau đó làm ra một thế, rồi lại chỉ chỉ vào chính mình.

- Hả? Ngươi muốn ta đánh nhau với ngươi?

Sở Mặc giật giật khóe miệng, nhìn bộ xương khô đang gật đầu như bổ củi, cảm thấy có chút khó tin ộ xương khô to đùng kia lại chỉ vào Sở Mặc, sau đó làm động tác như đang rút đao, sau đó lại tạo tư thế như phòng thủ.

- Ngươi bảo ta dùng đao tấn công ngươi?

Sở Mặc ngạc nhiên nhìn bộ xương khô.

Bộ xương khô lập tức gật đầu rụp một cái, sau đó liền giơ ngay một ngón tay cái lên về phía Sở Mặc, khiến hắn xạm mặt lại.

- Vì sao?

Sở Mặc thật sự không nghĩ ra lý do nào để làm như vậy cả. Lúc này, chỉ thấy bộ xương khô nhảy bật về phía sau, liên tục đến khoảng cách xa hơn mấy trăm trượng, mới bắt đầu đứng đó tập võ.

Sở Mặc nhìn nhìn mà cảm thấy rất tức cười, nhưng chỉ lát sau, toàn thân hắn liền trở nên ngây dại!

Bởi võ công mà bộ xương khô này đang luyện không phải gì khác mà chính là Thiên Trọng Thủ, quyền pháp Thiên Địa Nhân Tam Tài, cùng với… U Minh Bát Đao!

Tiếp đó, một cảnh tượng càng thêm kinh người xuất hiện

Chân của bộ xương khổng lồ vậy mà đang bước dựa theo Huyễn Ảnh Tật Phong Bộ, bởi thân hình quá cao, cộng thêm tốc độ của y cũng không nhanh, thế nên thoạt nhìn có chút trúc trắc.

Nhưng dần dần…tốc độ của y càng ngày càng nhanh!

Trong lòng Sở Mặc có chút hiểu, ngay từ đầu động tác của bộ xương khô rất chậm là vì muốn để cho mình nhìn rõ!

Theo tốc độ nhanh lên rõ rệt của y, Sở Mặc khiếp sợ phát hiện ra có vô số loại phương thức phối hợp giữa Huyễn Ảnh Tật Phong Bộ, ThiênTrọng Thủ, quyền pháp Thiên Địa Nhân Tam Tài và U Minh Đao Pháp. Hơn nữa, qua tay của bộ xương khô, mỗi loại kết hợp đều có uy lực cực kỳ hùng mạnh!

So với Sở Mặc hiện nay không biết đã bỏ xa hắn bao nhiêu con phố rồi.

Vèo!

Bộ xương khô khổng lồ luyện xong lại nhảy về chỗ cũ, sau đó chỉ Sở Mặc, lại chỉ chỉ chính mình, vỗ vỗ bộ ngực đã tan hoang, dường như muốn để cho Sở Mặc yên tâm là y sẽ không làm hắn bị tổn thương. Sở Mặc hít sâu một hơi, chậm rãi rút Thí Thiên ra, bộ xương khô vừa thấy Thí Thiên lập tức ngoác miệng cười toe toét. Dường như cảm thấy vô cùng vui vẻ.

Sau đó, Sở Mặc bắt đầu thử tấn công về phía bộ xương khô khổng lồ.

Quả nhiên, bên này hắn vừa xuất chiêu, bên kia bộ xương khô liền phá chiêu, công pháp mà y dùng… giống hệt như của Sở Mặc, nhưng lại cao minh hơn không biết bao nhiêu mà kể.

Tiếp qua mấy chiêu, bộ xương khô đột nhiên dừng lại, hình nhưđang cảm thấy không vui khi Sở Mặc không dốc hết sức lực, ngồi chồm hổm xuống, vươn một cánh tay xương xẩu ra, bàn tay áp lên mặt đất, ra hiệu cho Sở Mặc chém một đao thật mạnh lại đây.

Sở Mặc co quắp khóe miệng, chỉ dùng ba phần sức lực chém một đao về cánh tay của bộ xương khô.

Nói thật là Sở Mặc hơi sợ một đao của mình sẽ chém đứt cánh tay y mất. Thí Thiên sắc bén cỡ nào, Sở Mặc là người hiểu rõ hơn ai hết.

Keng! Một âm thanh của kim loại chạm vào nhau vang lên.

Sở Mặc cảm thấy cổ tay tê rần, thanh đao trong tay suýt chút nữa thì đánh rơi xuống đất, phản lực của đòn đánh này, thật sự quá mạnh mẽ, thậm chí hắn còn cảm thấy máu trong huyết quản như đang dồn ngược lên.

Sở Mặc mặt đầy hoảng hốt, nhìn thoáng qua cánh tay xương xẩu kia của bộ xương khô một cách bản năng. Phía trên chằng chịt vết chém của kiếm và dấu bổ của đao búa. Nhưng những dấu vết này đều khá xa xưa, chỉ nhìn qua cũng biết là phải trải qua một khoảng thời gian dài lâu rồi òn về một đao mà bản thân vừa chém, thì tuyệt nhiên không để lại bất cứ một dấu vết nào trên cánh tay của bộ xương khô!

Cơ mặt của Sở Mặc giật giật, liếc nhìn Thí Thiên. May mà lưỡi đao của Thí Thiên vẫn sắc bén hoàn hảo như cũ, cũng không sứt mẻ chút nào.

Bộ xương khô hình như hơi cụt hứng. Dùng một cánh tay khác chém mạnh vào cánh tay còn lại, ý bảo Sở Mặc cứ việc chém hết sức.

Mới dùng ba phần sức mạnh đã bị phản lực làm cho máu muốn dồn ngược lên rồi, nếu dùng hết sức… lại chẳng hộc máu ra ấy chứ? Sở Mặc không nhịn nổi trợn trắng mắt, nhưng trong lòng cũng sinh ra một loại cảm xúc háo thắng.

A!

Sở Mặc hô lên một tiếng, sau đó chém một đao thật mạnh về phía cánh tay của bộ xương khô.

Sát sinh!

Chiêu thứ hai của U Minh Bát Đao! Đây cũng không phải động tác chém xuống đơn thuần, mà là một đòn sát thủ chân chính.

Thân thể Sở Mặc đã bay dựng lên, trong chốc lát, từ trên thân đao Thí Thiên bùng nổ một luồng sát khí hung hãn!

Luồng sát khí này, như một dải cầu vồng đột nhiên xuất hiện từ cõi hư không.

Chém mạnh về cánh tay của bộ xương khô.

Cho dù là một tu sĩ Trúc Cơ bình thường cũng không dám ươngngạnh chống đỡ trực diện.

Miệng bộ xương khô lập tức ngoác ra, hình như rất vui vẻ.

Ầm!

Nhát đao đó bổ thẳng vào cánh tay của y.

Phút chốc, Sở Mặc liền cảm thấy một luồng sức mạnh vô biên truyền tới từ cánh tay của bộ xương khô, đánh văng thân thể của hắn ra ngoài.

Nhưng lúc này, chẳng biết vì sao, hắn lại không còn cảm thấy loạicảm giác như máu muốn dồn ngược lên, mà trái lại là một loại cảm giác thoải mái tràn trề!

Chiến ý đã chôn vùi từ lâu trong thân thể ào ạt tuôn ra theo dòng máu nóng đang trào dâng trong huyết quản.

- Được, tới đây đi!

Sở Mặc hét lớn một tiếng, giương đao chỉ thẳng về phía bộ xương khô.

Bộ xương khô khổng lồ đứng lên, phủi tay chẳng khác nào một người bình thường, sau đó làm ra động tác vẻ khinh miệt, ngoắc ngoắctay về phía Sở Mặc.

Một người và một bộ xương khô khổng lồ quần nhau đánh túi bụi tại chỗ.

Đống hoang tàn vốn đã tan tành này nhanh chóng trở nên càng thêm rách nát.

Kỹ năng chiến đấu của bộ xương khô quả thực phong phú tột đỉnh, dùng chiêu thức giống y như Sở Mặc, nhưng uy lực lại lớn hơn rất nhiều. Hai bên đánh một lèo hết hơn một canh giờ, lúc này Sở Mặc đã đầm đìa mồ hôi, nhưng hai tròng mắt thì sáng rỡ vô cùng.

Bởi vì trong quá trình chiến đấu không ngừng nghỉ với bộ xương khô, hắn đã học được những kinh nghiệm chiến đấu mà trước nay không dám nghĩ tới!