Đây là một cao thủ tuyệt đỉnh, hơn nữa cho tới nay, hoàng thượng tín nhiệm nhất chính là lão thái giám này.
Trên đời này bất luận kẻ nào cũng có thể hại hắn, nhưng duy chỉ có lão thái giám sẽ không hại hắn. Cho nên, hoàng thượng nằm mơ cũng không nghĩ tới sẽ xảy ra chuyện như vậy.
Đao sắc đâm thẳng vào trái tim, trên đao dường như còn bôi độc. Cho nên hoàng thượng rất nhanh đã mất đi tri giác, ầm một tiếng ngã trên mặt đất.
Lúc này, lão thái giám khẽ cười một tiếng, thanh âm đó đã thay đổi thành rất trẻ trung.
Tiếp đó, lão thái giám giơ tay lên cổ gãi vài cái, dường như cổ rất khó chịu. Sau đó vẻ mặt ung dung lấy từ trên người ra một bình thuốc nhỏ đổ lên thi thể hoàng đế.
Trong khoảnh khắc, thi thể hoàng thượng đã hóa thành một vũng nước. Hơn nữa, vô sắc vô vị, giống như là một chén nước vẩy lên mặt đất.
Tiếp theo, lão thái giám cởi hết quần áo trên người xuống, lại kéo trên mặt một cái, kéo ra một tấm mặt nạ da người, lộ ra một khuôn mặt trung niên uy nghiêm.
Nếu như có người khác ở đây, nhất định sẽ liếc mắt liền nhận ra người này... Lại là quan lớn nhất phẩm đương triều, Lưu Đạt Khai!
Còn hắn, chính là cha ruột Lưu Hạ!
Chuyện này quả thực làm người ta phải chấn kinh.
Bởi vì mỗi ngày Lưu Đạt Khai đều thượng triều, bãi triều, bình thường cũng không hoạt động nhiều. Ai cũng không ngờ hắn lại có thể thần không biết quỷ không hay xuất hiện ở sâu trong hoàng cung, đồng thời thay thế lão thái giám thực lực sâu không lường được.
Trên thực tế, Lưu Đạt Khai có một ca ca sinh đôi!
Nhưng đấy là một bí mật kinh thiên của Lưu gia, trừ hai huynh đệ sinh đôi này ra thì thậm chí ngay cả Lưu hạ, đều chỉ biết một chút, căn bản không biết toàn bộ chuyện này.
Huynh đệ hai người ngay cả tên đều chỉ có một!
Đây là một cuộc sống thế nào, chỉ sợ chỉ có hai huynh đệ này mới hiểu được.
Ngược lại, ngày hôm nay tất cả những gì họ phải trả giá cũng đã được đền đáp.
Vẻ mặt Lưu Đạt Khai ung dung cởi quần áo trên người xuống, sau đó lấy quần áo hoàng thượng mặc hàng ngày mặc lên. Sau khi mặc tử tế, không biết lại từ đâu móc ra một tấm mặt nạ da người mang lên mặt, rồi bắt đầu trải tóc.
Rất nhanh, một người giống hoàng thượng như đúc xuất hiện!
Tiếp theo, hắn thử nói mấy câu, ngay cả giọng nói cũng giống hoàng thượng như đúc, nghe không ra chút khác biệt nào.
Trên mặt của Lưu Đạt Khai... không phải, phải nói trên mặt hoàng thượng nở nụ cười cổ quái. Hắn thấp giọng nói:
- Vì ngày này, ta chuẩn bị nhiều năm lắm rồi!
Tiếp theo, hắn cầm quần áo thái giám trên đất ném vào đống rác.
Những năm gần đây, hắn hầu như bình thường đều để quần áo ở đó. Những người trong nội cung đều sớm biết “lão thái giám” này cổ quái. Ngay cả hoàng thượng cũng biến, đã sớm thấy kỳ lạ. Nhưng sợ rằng hoàng thượng dù thế nào cũng không ngờ, tất cả... đều là chuẩn bị cạm bẫy cho hắn!
Hoàng thượng càng không ngờ tới, những năm gần đây, Lưu Đạt Khai thật ra đã thay thế hắn... Sủng hạnh vô số nữ tử trong hậu cung.
Bây giờ rất nhiều công chúa và hoàng tử mới sinh thật ra đều hà con cháu của Lưu Đạt Khai.
Cho nên trước đó trong yến hội hoàng gia, hoàng thượng muốn chỉ hôn cho Sở Mặc một tiểu công chúa, tức giận nhất không phải tiểu công chúa đó mà là Lưu Đạt Khai!
Bởi vì tiểu công chúa này cũng là cốt nhục của hắn!
Cũng bắt đầu từ lúc đó, Lưu Đạt Khai cũng căm hận tên thiếu niên vô tội Sở Mặc luôn. Ngược lại cũng cần diệt trừ cả phụ thân hắn ta. Bây giờ chẳng qua diệt thêm một tên nhóc mà thôi.
- Người đâu, truyền ý chỉ của trẫm, gọi Sở Thiên Cơ đại tướng quân trở về đế đô, sau đó, vào cung tới gặp mặt trẫm!
- Tuân mệnh!
Rất nhanh đã có thái giám xuống dưới truyền chỉ.
Lưu Đạt Khai tản bộ trong hoàng cung như thường, không ai tưởng được tâm tình của hắn giờ phút này.
Hưng phấn, hả giận, ủy khuất, chua xót, khổ sở... Có thể nói là ngũ vị tạp trần!
Chỉ có điều tất cả giá phải trả đều đáng giá.
Hắn rốt cục đứng ở trên vị trí này, rốt cục đã ngồi trên cái ghế kia!
Đế quốc Đại Hạ, năm thứ 3673, thu.
Đại tướng quân Sở Thiên Cơ tiết lộ cơ mật quan trọng của quốc gia, cấu kết đế quốc, kết bè kết cánh, nuôi dưỡng tư binh, ý đồ tạo phản... tổng cộng hơn ba mươi tội danh quấn thân, sau đó, không cần trải qua bất luận thẩm vấn và xét xử nào, trực tiếp xử trảm.
Trước khi Sở Thiên Cơ chết ngửa mặt lên trời gào thét:
- Ngươi không phải hắn!
Nhưng chỉ còn câu di ngôn cuối cùng này.
Toàn bộ đế đô dường như bị bầu không khí lo lắng bao phủ, hoàn toàn cứng lại. Không ai ngờ, hoàng đế từ trước đến nay đều coi Sở Thiên Cơ là huynh đệ kết nghĩa lại giết hắn. Hơn nữa, không hỏi mà giết luôn, thật khiến cho người ta thất vọng đau khổ.
Nhất là lại thêm những tội danh phi lí trên người Sở Thiên Cơ, từng tội, từng việc quả thực làm cho vô số người cảm thấy đáng cười.
Nhưng chuyện đó căn bản không có ý nghĩa gì. Bởi vì hoàng đế hôm nay đã thay đổi triệt để đến mức không thể nói lý nữa rồi.
Sau đó, hắn bắt đầu thanh lọc triều đình, hầu như gột rửa hoàn toàn triều đình một lượt.
Nhất là Lưu Đạt Khai là người đầu tiên bị khai đao. Thậm chí ngay cả cơ hội hàm oan cũng không có đã bị lôi ra chém luôn.
Sau khi giết Lưu Đạt Khai, hoàng đế hiện nay xem như là hoàn toàn ngồi vững trên vị trí của hắn. Bởi vì trên đời này không còn ai biết được bí mật của hắn nữa rồi!
Sau đó, hắn lại ban ơn cho Lưu gia, đề bạt Lưu Hạ thành Thị Lang bộ Hộ. Đây là một chức vị quyền cao chức trọng, chuyện này cũng quá ngoài dự liệu của mọi người.
Căn bản là không thể tưởng được, trong lòng hoàng thượng hiện giờ rốt cục là đang suy nghĩ thế nào.
Chỉ có điều loại trấn áp đầy máu tanh cùng thủ đoạn không thể nói lý này của hoàng thượng cũng gặp phải chút phản kháng. Nhưng rất nhanh, những người phản kháng cũng bị trấn áp một cách vô tình.
Dường như là trong một đêm, trong quân đột nhiên lòi ra một nhóm người trung thành và tận tâm với hoàng thượng, tuyên thệ thần phục, giết chết tại chỗ những người nghi ngờ hoàng thượng. Sau đó bọn họ thuận lý thành chươ ng trở thành chủ tướng trong quân đội.
Đồng thời, trong triều đình, lấy Lưu Hạ đứng đầu làm cả triều đình đều bị lũng đoạn.
Vốn dĩ chỉ là một trong ngũ thiếu của đế đô lập tức đã trở thành đại nhân vật quyền
khuynh thiên hạ!
Ngày thứ hai mươi ba của lần kịch biến này, hoàng thượng trực tiếp tuyên bố, cửu công chúa sẽ gả cho Lưu Hạ tuổi trẻ anh tuấn vào lễ mừng năm mới này.