Thí Thiên Đao

Chương 243: Phúc Long

Cứ cho Sở Mặc có được một bộ pháp tuyệt hảo đi, thì hắn vẫn chỉ là một thiếu niên. Cảnh giới của hắn có thể cao đến đâu chứ? Cùng lắm là bốn tầng thiết cốt!

Bọn họ không tin tu vi của Sở Mặc có thể đạt đến bốn tầng hoàng cấp, đặc biệt là mấy người của Chu Tước hội.

Tuy rằng trước kia bọn họ mất một trưởng lão hoàng cấp ở thành Viêm Hoàng, nhưng bọn họ không tin, cái chết của trưởng lão hoàng cấp có bất cứ liên quan gì với Sở Mặc.Bọn họ rất có khả năng là người trong hoàng cung Đại Hạ ra tay.

Lý do ra tay, không hề khó đoán. Một cường giả cảnh giới kim thạch của nước khác đột nhiên xuất hiện ở thủ đô, ra tay với tôn tử của tướng quân nước này. Tôn tử của tướng quân này, cũng chẳng phải thiếu niên không có danh tiếng, dẫn tới cao thủ đang ngồi trong hoàng cung kia ra tay, cũng chẳng có gì kỳ quái.

Dù sao tên trưởng lão hoàng kim kia cũng không nói rõ thân phận của mình với vị cao thủ đại nội đó. Nếu có nói đi chăng nữa, nhưng đối phương nói không biết, Chu Tước hội có thể làm gì được!Dù sao cũng là bọn họ đuối lý.

Bàn tay vươn dài quá!

Nhưng tất cả mọi người không tính tới, chuyến truy đuổi này của họ hơn nghìn dặm!

Một nghìn dặm!

Khoảng cách này đối với cường nhân thành danh nhiều năm thì không coi vào đâu. Mà trong thế tục cũng có cường nhân có thể ngày đi 1800 dặm.

Nhưng vấn đề là cường nhân trong thế tục không nên bao gồm thiếu niên như Sở Mặc!

Hơn nữa, lúc này mới có nửa ngày qua đi. Bọn họ đã không thấy bóng dáng của Sở Mặc!

Nói cách khác, đám người này trong nửa ngày tập kích bất ngờ tới hơn ngàn dặm. Mà thiếu niên kia còn chạy được xa hơn.Điều này sao có thể?

- Có phải chúng ta đuổi lầm đường?

Thanh niên đến từ Trường Sinh Thiên nói, mặc dù là có thực lực Hoàng cấp tầng năm Thiết huyết cảnh đỉnh cao nhưng chạy lâu như vậy trên trán cũng lấm tấm mồ hôi. Có chút hổn hển nhìn Phúc Long trưởng lão bên cạnh.

- Không thể.

Phúc Long trưởng lão sắc mặt âm trầm, ánh mắt lạnh lùng nói:

- Dọc theo con đường này, khắp nơi đều là dấu vết do tiểu súc sinh lưu lại, tuyệt đối không thể sai!

- Đúng vậy, tiểu tử này rất không thành thật!

Thiên Kiếm Môn Trường Lão Triệu Thanh cắn răng nói:

- Thật không biết hắn tu luyện bộ pháp gì? Ta không rành về Phiêu Diêu Cung, các ngươi có biết không? Sao cảm giác bộ pháp này còn lợi hại hơn cái chúng ta tu luyện?

- Đâu chỉ lợi hại? Quả thực lợi hại hơn rất nhiều lần!

Kim Đao phái Quách Hưng nói xong, nhìn thoáng qua Phúc Long:

- Phúc Long trưởng lão, cho dù bộ pháp tuyệt đỉnh Trường Sinh Thiên cũng không có lợi hại như vậy. Một tiểu tử thối tha lại khiến chúng ta không nhìn thấy cả cái bóng.

Phúc Long trưởng lão sắc mặt khó coi thì vẫn gật đầu:

- Bộ pháp cao nhất Trường Sinh Thiên, thiên tài cấp cao nhất tu luyện cũng rất khó đạt tới loại tốc độ này.Lúc này, Liệt Hỏa Tông Vạn Trí nhìn thoáng qua Phúc Long, không kìm nổi nói:

- Tiểu tử đó đúng là đồ đệ Trường Sinh Thiên vứt bỏ sao? Trường Sinh Thiên lựa chọn nghiêm khắc như vậy sao?

Sắc mặt của Phúc Long càng thêm khó coi, cứng rắn nói:

- Có lẽ gặp kỳ ngộ gì đó.

Triệu Thanh nói:

- Đám khốn khiếp Chu Tước Hội đuổi sát không thôi. Tiểu súc sinh đúng là không biết sống chết! Bắt được hắn nhất định phải hung hăng giáo huấn, cho hắn biết cái gì là lợi hại!

- Chớ nói nhảm nữa, đuổi!Phúc Long trưởng lão bộc phát khí tức cường đại, tốc độ lập tức tăng lên gần gấp đôi, lăng không bay đi.

- Minh Tâm Cảnh!

Triệu Thanh nao nao, lập tức cười khổ nói:

- Không hổ là cao cấp hoàng kim trưởng lão, cảnh giới thật khác biệt.

Quách Hưng nhìn bóng lưng của Phúc Long trưởng lão. Lẩm bẩm nói:

- Chưa đến Minh Tâm Cảnh bậc cao, muốn ngực không thời gian dài quả thực là người si nói mộng, thật sự hâm mộ quá.

Vạn Trí nhìn Phúc Long trưởng lão càng lúc càng xa:

- Đích thật là hâm mộ, Trường Sinh Thiên không hổ là đệ nhất đại phái của Đại lục Thanh Long, thật lợi hại. Từ Kim Thạch Chi Cảnh, muốn đến Minh TâmCảnh thật sự khó khăn.

Thanh Long hoàng kim trưởng lão gần như đều là Kim Thạch Chi Cảnh lục tầng hoàng cấp. Bọn họ đều ở trong môn phái. Địa vị tuy rằng không thấp, nhưng cũng không phải cao nhất. Khi tiến nhập trưởng lão của Minh Tâm Cảnh, tất cả gần như đều bế quan, tấn công cảnh giới cao hơn.

Phỏng chừng cũng chỉ có đỉnh cấp đại phái như Trường Sinh Thiên mới cho các trưởng lão Minh Tâm Cảnh ra ngoài hành tẩu.

Mấy thanh niên của Trường Sinh Thiên mới hoàng cấp tầng năm Thiết huyết cảnh nghe đám Kim trưởng lão hâm mộ thì không khỏi kiêu ngạo. Cũng ở thầm nghĩ trong lòng: Trường Sinh Thiên ta đâu chỉ là đệ nhất đại phái Đại lục Thanh Long? Chúng ta còn là đệ nhất của Tứ Tượng đại lục! Đến lúc đó. Cái gì Cô Thành NhấtKiếm, Thiên Ngoại Phi Tiên... Tất cả cũng bị chúng ta dẫm dưới chân!

Lại nói Phúc Long trưởng lão. Sau khi dùng ngự không thuật bay đi thì tốc độ tăng gấp đôi. Rất nhanh bỏ xa những người khác.

Hô!

Một ngụm trọc khí thoát ra khỏi miệng của Phúc Long trưởng lão.

Trong ánh mắt hắn, lóe ra ánh sáng lạnh giá.

Với Sở Mặc, hắn có mục đích không giống những người khác!

Người khác muốn kế thừa Phiêu Diêu Cung từ Sở Mặc, về phần sống chết củaSở Mặc thì không mấy ai để ý.

Một thế tục thiếu niên có cơ duyên xảo hợp, chiếm được kế thừa Phiêu Diêu Cung. Trong mắt mọi người chỉ như đứa bé ba tuổi ôm cuc gach vang đi lại trên phố. Đúng là hành vi muốn tìm chết!

Cho dù là người không có ý đồ với thừa kế Phiêu Diêu Cung cũng sẽ sinh ra tâm tư cướp đoạt.

Dù sao, bọn họ chỉ cần trả cái giá nhỏ cũng đã có được phần thưởng lớn tới khó hình dung.

Cho dù bọn họ không là thương nhân, nhưng cũng hiểu vụ mua bán này quá hời!Tuy rằng rất nhiều người đều hoài nghi, vì sao Diệu Nhất Nương giữ kế thừa đột nhiên mất tăm mất tích, kế thừa kia có thật ở chỗ Sở Mặc. Nhưng nhìn Phiêu Diêu Cung hoàng gia học viện khí thế hừng hực, kết hợp với tin tức bọn họ thăm dò được từ Phiêu Diêu Cung hoàng gia học viện, chính là Sở Mặc. Điều này cũng đủ khiến bọn họ muốn bắt Sở Mặc, được kế thừa Phiêu Diêu Cung.

Đây gần như là tâm tư của cả nghìn người truy tung.

Nhưng Phúc Long không giống họ!

Hắn muốn giết Sở Mặc!

Hắn và Triệu Hồng Chí tình như tay chân. Hai người ở Trường Sinh Thiên chẳng những là đồng môn sư huynh đệ mà trước khi vào Trường Sinh Thiên còn là hàngxóm!

Nhất trấn song hùng!

Phúc Long và Triệu Hồng Chí xuất thân từ một trấn nhỏ. Năm đó được một trưởng lão Trường Sinh Thiên phát hiện thiên phú nên trực tiếp đưa về Trường Sinh Thiên.

Đã nhiều năm như vậy, tình cảm giữa hai người vẫn thân như huynh đệ.