Bàn Cổ mang đi linh hồn của nhân loại, mang đi mồi lửa rời xa bốnGiới, cái này đối với bốn Giới chán ghét sinh linh nhân loại chính là một tin vui to lớn.
Nhưng hắn muốn đơn độc mở ra một Giới thứ năm thì không được!
Trong mắt tồn tại vô thượng ở bốn Giới, loại người rất dơ bẩn, nhưng cũng là sinh linh thông minh nhất thế gian này!
Cho nên một khi để Bàn Cổ thành công mở ra Giới thứ năm, như vậy cuối cùng cũng sẽ có một ngày sinh linh của Giới thứ năm này sẽ biết đánh lại! Nhất định sẽ tạo thành tổn thất lớn khó có thể lường được đối với bốn Giới.
Cho nên bọn họ trực tiếp dùng thủ đoạn đê tiện u ám tính kế Bàn Cổ, tách thân thể và tinh thần của Bàn Cổ ra, sau đó phân biệt trấn áp lại.
Nhưng bảo tàng trong thân thể Bàn Cổ thật sự là quá có sức dụ dỗ.
Loại thần khí cao cấp như Búa Bàn Cổ cùng đao săn Bàn Cổ không cần phải nói nhiều, cho dù ở giữa bốn Giới thì cũng là cao cấp nhất!
Nhất là đao săn Bàn Cổ, kiện thần khí này bị rất nhiều tồn tại vôthượng ở bốn Giới đánh giá thấp. Nhưng lại có sinh linh phát hiện đao săn Bàn Cổ mới là binh khí sắc bén nhất thế gian này!
Một khi nắm giữ được đao săn Bàn Cổ, trên cơ bản chẳng khác nào nắm giữ chiến lực không ai địch nổi.
Cho nên bắt đầu có số lượng lớn sinh linh đánh chủ ý lên Giới thứ năm!
Tuy Giới thứ năm này bốn Giới hoàn toàn không thừa nhận, nhưng trên thực tế hầu như ở bốn Giới đều có sinh linh gọi thế giới trong thân thể Bàn Cổ là Giới thứ năm! Sở Mặc lấy được tin tức là trong nháy mắt khi tinh thần cùng thân thể của Bàn Cổ bị tách ra, hắn nổi giận đem Thí Thiên đâm vào thân thể của mình.
Máu Bàn Cổ nhiễm đỏ thân đao vốn sáng như tuyết của Thí Thiên.
Sau đó Bàn Cổ rống giận nói ra hai chữ: Thí Thiên.
Hai chữ này hình thành một sát ý khó có thể tưởng tượng vọt vào giữa thân đao Thí Thiên.
Những thứ này chính là tin tức do lão hòa thượng cùng lão đạo sĩ lấyđược khi mở ra cửa ký ức.
Nhưng bốn Giới tới tột cùng là thế giới như thế nào thì Sở Mặc cũng không rõ ràng lắm. Bởi vì tin tức lão đạo sĩ cùng lão hòa thượng truyền cho hắn cũng không có quá nhiều tin tức về bốn Giới.
Đứng đầu Vĩnh Hằng cùng chủ ba thế lực lớn kỳ thật cũng giống như tên trộm Tinh Hạch, đều là người từ ngoài đến!
Bọn họ đều đến từ bốn Giới!
Người trẻ tuổi lấy trộm được Tinh Hạch chiếm được búa Bàn Cổ, sau khi trải qua năm tháng vô tận tế luyện, búa Bàn Cổ rốt cục thành binh khí của hắn. Cho nên khi hắn tiến vào Giới thứ năm, cũng chính là thế giới trong thân thể Bàn Cổ liền trực tiếp có thể lấy trộm Tinh Hạch.
Nhưng tất cả những thứ này dường như Cổ Thần đã sớm có tính toán. Chung quy vẫn bị thất bại.
Lão hòa thượng nói với Sở Mặc:
- Thế giới trong thân thể Cổ Thần cũng không tan vỡ thật sự! Đây chính là sau khi chúng ta mở ra tất cả cửa ký ức đã cho ra kết luận. Năm khối Tinh Hạch kỳ thật chính là vật mấu chốt sinh ra Chúa Trời! Tin tức này trước hắn cùng lão đạo sĩ cũng không truyền cho Sở Mặc, cho nên Sở Mặc sau khi nghe xong có chút thẫn thờ, rất kinh ngạc.
- Năm xưa chúng ta cũng là lừa cái người đến từ bên ngoài kia, nói hầu như đều là giả. Bất quá chúng ta đúng là vẫn còn đi tìm chân tướng thật sự. Bên ngoài không phải Tiên Giới, không phải là thế giới tràn ngập sát phạt. Nhưng thế giới bên ngoài đối với những nhân loại như chúng ta lại tràn ngập nguy cơ. Bọn họ sẽ không cho phép chúng ta dễ dàng thành lập Giới thứ năm, cũng sẽ không thật sự thừa nhận chúng ta. Muốn thành công cũng chỉ có một biện pháp.
Lão đạo sĩ nhìn Sở Mặc:
- Giết bọn họ tới người ngã ngựa đổ. Trong chiến hạm, hầu như tất cả mọi người đều mang vẻ mặt đờ đẫn nhìn lão đạo sĩ. Lòng nói lão nhân này thật sự là Thái Thượng Vô Cực trấn thủ thông đạo của thế giới kia vô số năm sao?
Không nghĩ tới lão hòa thượng ở bên cạnh lại rất nghiêm túc gật đầu:
- Đại Từ Bi Phật cũng có lúc trợn trừng mắt. Muốn giúp toàn bộ sinh linh trong thế giới Cổ Thần giành được một cơ hội sinh tồn cũng chỉ có biện pháp này.
- Nói cách khác, rời khỏi năm khối Tinh Hạch, thế giới trong thân thể Cổ Thần cũng sẽ không tan vỡ. Bọn họ là sợ có người đạt được năm khối Tinh Hạch này liền thành Thiê Chúa, chính là muốn nói như thếđúng không?
Kỳ Tiêu Vũ ở bên cạnh hỏi.
- Đúng vậy.
Lão hòa thượng gật đầu.
- Như vậy rời khỏi năm khối Tinh Hạch, thế giới này tối đa cũng chỉ là tinh khí khô kiệt, nhưng sinh linh cũng sẽ không thật sự bị diệt đúng không?
Kỳ Tiêu Vũ lại hỏi.
- Không sai. Lão hòa thượng lại gật đầu lần nữa.
Trong mắt Kỳ Tiêu Vũ chợt lóe ra mâu quang, nàng nhẹ giọng nói:
- Nói như vậy địch nhân bây giờ chúng ta gặp phải chính là đứng đầu Vĩnh Hằng cùng chủ ba thế lực lớn, đương nhiên còn có người trẻ tuổi từ ngoài tới đang cầm búa Bàn Cổ trong tay. Nhưng sinh linh Vĩnh Hằng đại đa số… đều là bằng hữu của chúng ta chứ không phải địch nhân.
- Đúng là vậy.
Vẻ mặt lão hòa thượng từ bi, sau đó nhẹ giọng thở dài:
- Nhưng vấn đề là, đứng đấu Vĩnh Hằng cùng chủ ba thế lực lớn kinh doanh ở thế giới này quá lâu! Thậm chí lâu đời tới mức… vô cùngsớm hơn chúng ta. Hình tượng của bọn họ đã thâm nhập vào lòng người từ lâu. Hầu như không ai tin tưởng bọn họ
là địch nhân của thế giới này. Bọn họ tuyên truyền Tinh Hạch không thể rời khỏi thế giới, nếu không sinh linh trong thế giới đó sẽ bị diệt. Bọn họ cũng sẽ đi làm như vậy, sau đó dùng loại sự thật này… báo cho những sinh linh trên thế giới trong thân thể Cổ Thần biết thế giới này bị tan vỡ. Mà bọn họ đứng đầu Vĩnh Hằng cùng chủ ba thế lực lớn mới chính là người che chở thật sự cho thế giới này!
Lão đạo sĩ cười nhạt:
- Đúng thế, như vậy coi như thế giới Cổ Thần không tan vỡ cũng không hề gì, bọn họ hoàn toàn có thể nói đây là bọn hắn dùng tính mạngcũng đại thần thông vô thượng bảo vệ thế giới này.
Mọi người nghe xong đều biết đây là một đại cục kinh thiên, mưu tính tất cả sinh linh, xem tất cả sinh linh trên thế giới Cổ Thần thành quân cờ. Cũng may là Cổ Thần đã sớm ngờ tới tất cả, đã đưa ra bố trí tương ứng.
Cho nên mới có thể có ngay hôm này, thời khắc chân tướng sự thật bị vạch trần.
Cho nên mọi người mới có thể gặp nhau ở chỗ này.
- Người đứng đầu Vĩnh Hằng cùng chủ ba thế lực, mục đích cuối cùng của bọn họ chính là muốn áp chế toàn bộ thế giới trong thân thể Cổ Thần, không cho thế giới này trở thành Giới thứ năm!